Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 868: Chương 868
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Sau đó, các ngươi nhanh chóng báo cảnh sát. May mà tín hiệu điện thoại của Tô Di vẫn còn, những người còn lại, chúng ta cùng hành động!"Quyết định đã được đưa ra, ba nhóm người nhanh chóng tách ra và hành động theo kế hoạch đã định.Người gọi điện cho Tô Minh Ninh liên tục thử liên lạc, nhưng dù gọi bao nhiêu lần, điện thoại vẫn không kết nối được.Có người không nhịn được mà than thở: “Bạn trai kiểu này cũng quá không đáng tin.”"Bạn gái gặp chuyện mà gọi thế nào cũng không liên lạc được, đúng là bá tổng kiểu mẫu mà~ Lúc nguy cấp người liền không bao giờ thấy , thậm chí đến cái bóng cũng không !"Ở một nơi khác, Từ Hào lái xe đến ngoại ô, rồi kéo Tô Di xuống xe."Từ Hào, anh bình tĩnh lại đi !"Tô Di nghiêm giọng: “Bây giờ thả tôi ra, tôi có thể làm chứng giúp anh. Nhưng nếu anh không buông, đến lúc bị điều tra ra, anh sẽ không có đường lui!”“Haha, chạy sao? Ta chưa từng có ý định bỏ trốn!” Từ Hào trừng mắt nhìn Tô Di, giọng đầy phẫn nộ: “Tại sao? Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Rốt cuộc đâu mới là con người thật của cô ?”Từ Hào vẫn nhớ như in lý do khiến hắn rung động với Tô Di. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau, khi hắn bị khách hàng làm khó dễ lúc mang cơm hộp đến. Những người xung quanh hoặc thờ ơ, hoặc chỉ đứng nhìn như đang xem một vở kịch. Chỉ duy nhất cô—chỉ có cô là dám đứng ra, lên tiếng bênh vực hắn.Nhưng hôm nay, Tô Minh Ninh sỉ nhục hắn như vậy, Tô Di lại chỉ đứng im ở bên cạnh đóng vai trò người xem , không nói một lời!"Tôi biết, bạn trai tôi đã quá đáng với anh, tôi thay mặt anh ấy, xin lỗi anh!" Tô Di nói.Nhưng bây giờ, Từ Hào đã không còn bận tâm nữa. Hắn lạnh lùng nói: “Rõ ràng tôi đã chọn buông bỏ, vậy mà các người hết lần này đến lần khác vẫn nhục mạ tôi!”Nghe đến đây, Tô Di đột nhiên nghĩ đến phần cơm đó.Lúc đó, cô vốn định mang phần cơm đi như lời Kỷ Sư nói, nhưng Tô Minh Ninh nhất quyết không chịu. Anh khăng khăng muốn để nó lại, cố ý đặt ở đó chỉ để Từ Hào nhìn thấy.Kết quả, thật sự để Từ Hào nhìn thấy rồi!“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Từ Hào, bình tĩnh lại đi! Anh còn trẻ, không đáng để hủy hoại tương lai chỉ vì chuyện này!”Nhưng lúc này, Từ Hào đã hoàn toàn mất lý trí rồi . Hắn gằn giọng, ánh mắt đỏ ngầu: “Ngồi tù thì sao chứ? Tôi thật sự muốn xem, nếu cô ch.ế.t rồi, tên đàn ông kia còn có thể kiêu ngạo được nữa không!”
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Sau đó, các ngươi nhanh chóng báo cảnh sát. May mà tín hiệu điện thoại của Tô Di vẫn còn, những người còn lại, chúng ta cùng hành động!"Quyết định đã được đưa ra, ba nhóm người nhanh chóng tách ra và hành động theo kế hoạch đã định.Người gọi điện cho Tô Minh Ninh liên tục thử liên lạc, nhưng dù gọi bao nhiêu lần, điện thoại vẫn không kết nối được.Có người không nhịn được mà than thở: “Bạn trai kiểu này cũng quá không đáng tin.”"Bạn gái gặp chuyện mà gọi thế nào cũng không liên lạc được, đúng là bá tổng kiểu mẫu mà~ Lúc nguy cấp người liền không bao giờ thấy , thậm chí đến cái bóng cũng không !"Ở một nơi khác, Từ Hào lái xe đến ngoại ô, rồi kéo Tô Di xuống xe."Từ Hào, anh bình tĩnh lại đi !"Tô Di nghiêm giọng: “Bây giờ thả tôi ra, tôi có thể làm chứng giúp anh. Nhưng nếu anh không buông, đến lúc bị điều tra ra, anh sẽ không có đường lui!”“Haha, chạy sao? Ta chưa từng có ý định bỏ trốn!” Từ Hào trừng mắt nhìn Tô Di, giọng đầy phẫn nộ: “Tại sao? Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Rốt cuộc đâu mới là con người thật của cô ?”Từ Hào vẫn nhớ như in lý do khiến hắn rung động với Tô Di. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau, khi hắn bị khách hàng làm khó dễ lúc mang cơm hộp đến. Những người xung quanh hoặc thờ ơ, hoặc chỉ đứng nhìn như đang xem một vở kịch. Chỉ duy nhất cô—chỉ có cô là dám đứng ra, lên tiếng bênh vực hắn.Nhưng hôm nay, Tô Minh Ninh sỉ nhục hắn như vậy, Tô Di lại chỉ đứng im ở bên cạnh đóng vai trò người xem , không nói một lời!"Tôi biết, bạn trai tôi đã quá đáng với anh, tôi thay mặt anh ấy, xin lỗi anh!" Tô Di nói.Nhưng bây giờ, Từ Hào đã không còn bận tâm nữa. Hắn lạnh lùng nói: “Rõ ràng tôi đã chọn buông bỏ, vậy mà các người hết lần này đến lần khác vẫn nhục mạ tôi!”Nghe đến đây, Tô Di đột nhiên nghĩ đến phần cơm đó.Lúc đó, cô vốn định mang phần cơm đi như lời Kỷ Sư nói, nhưng Tô Minh Ninh nhất quyết không chịu. Anh khăng khăng muốn để nó lại, cố ý đặt ở đó chỉ để Từ Hào nhìn thấy.Kết quả, thật sự để Từ Hào nhìn thấy rồi!“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Từ Hào, bình tĩnh lại đi! Anh còn trẻ, không đáng để hủy hoại tương lai chỉ vì chuyện này!”Nhưng lúc này, Từ Hào đã hoàn toàn mất lý trí rồi . Hắn gằn giọng, ánh mắt đỏ ngầu: “Ngồi tù thì sao chứ? Tôi thật sự muốn xem, nếu cô ch.ế.t rồi, tên đàn ông kia còn có thể kiêu ngạo được nữa không!”
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… "Sau đó, các ngươi nhanh chóng báo cảnh sát. May mà tín hiệu điện thoại của Tô Di vẫn còn, những người còn lại, chúng ta cùng hành động!"Quyết định đã được đưa ra, ba nhóm người nhanh chóng tách ra và hành động theo kế hoạch đã định.Người gọi điện cho Tô Minh Ninh liên tục thử liên lạc, nhưng dù gọi bao nhiêu lần, điện thoại vẫn không kết nối được.Có người không nhịn được mà than thở: “Bạn trai kiểu này cũng quá không đáng tin.”"Bạn gái gặp chuyện mà gọi thế nào cũng không liên lạc được, đúng là bá tổng kiểu mẫu mà~ Lúc nguy cấp người liền không bao giờ thấy , thậm chí đến cái bóng cũng không !"Ở một nơi khác, Từ Hào lái xe đến ngoại ô, rồi kéo Tô Di xuống xe."Từ Hào, anh bình tĩnh lại đi !"Tô Di nghiêm giọng: “Bây giờ thả tôi ra, tôi có thể làm chứng giúp anh. Nhưng nếu anh không buông, đến lúc bị điều tra ra, anh sẽ không có đường lui!”“Haha, chạy sao? Ta chưa từng có ý định bỏ trốn!” Từ Hào trừng mắt nhìn Tô Di, giọng đầy phẫn nộ: “Tại sao? Tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy? Rốt cuộc đâu mới là con người thật của cô ?”Từ Hào vẫn nhớ như in lý do khiến hắn rung động với Tô Di. Đó là lần đầu tiên họ gặp nhau, khi hắn bị khách hàng làm khó dễ lúc mang cơm hộp đến. Những người xung quanh hoặc thờ ơ, hoặc chỉ đứng nhìn như đang xem một vở kịch. Chỉ duy nhất cô—chỉ có cô là dám đứng ra, lên tiếng bênh vực hắn.Nhưng hôm nay, Tô Minh Ninh sỉ nhục hắn như vậy, Tô Di lại chỉ đứng im ở bên cạnh đóng vai trò người xem , không nói một lời!"Tôi biết, bạn trai tôi đã quá đáng với anh, tôi thay mặt anh ấy, xin lỗi anh!" Tô Di nói.Nhưng bây giờ, Từ Hào đã không còn bận tâm nữa. Hắn lạnh lùng nói: “Rõ ràng tôi đã chọn buông bỏ, vậy mà các người hết lần này đến lần khác vẫn nhục mạ tôi!”Nghe đến đây, Tô Di đột nhiên nghĩ đến phần cơm đó.Lúc đó, cô vốn định mang phần cơm đi như lời Kỷ Sư nói, nhưng Tô Minh Ninh nhất quyết không chịu. Anh khăng khăng muốn để nó lại, cố ý đặt ở đó chỉ để Từ Hào nhìn thấy.Kết quả, thật sự để Từ Hào nhìn thấy rồi!“Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Từ Hào, bình tĩnh lại đi! Anh còn trẻ, không đáng để hủy hoại tương lai chỉ vì chuyện này!”Nhưng lúc này, Từ Hào đã hoàn toàn mất lý trí rồi . Hắn gằn giọng, ánh mắt đỏ ngầu: “Ngồi tù thì sao chứ? Tôi thật sự muốn xem, nếu cô ch.ế.t rồi, tên đàn ông kia còn có thể kiêu ngạo được nữa không!”