Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 883: Chương 883

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Điều này có nghĩa là chỉ cần trận động đất lần này đạt đến cấp 8, họ sẽ có cơ hội dẫn người vào Hoa Quốc dưới hình thức đội cứu trợ !Đây chính là cơ hội mà họ đã chờ đợi.Nhưng để thực hiện kế hoạch này, điều kiện tiên quyết là động đất phải đạt cấp 8.Mà việc xác định mức độ thảm họa của trận động đất, có đạt cấp 8 hay không, lại hoàn toàn phụ thuộc vào tuyên bố chính thức của Trung tâm Địa chấn Hoa Quốc, dựa trên phân tích cường độ và tác động của động đất.Không quốc gia nào nguyện ý tuyên bố rằng trận động đất của mình đạt cấp 8, bởi vì ai có thể biết được liệu sự can thiệp quốc tế thật sự là vì cứu trợ, hay chỉ là một chiêu thức để tận dụng tình trạng hỗn loạn nhằm thu lợi?Nghe Vệ Mông nói vậy, Thiên Cửu đạo trưởng chỉ khẽ mỉm cười, không mấy quan tâm. “Biện pháp sao ? Chỉ cần người đủ trí tuệ, có cái gì biện pháp là không thể sáng tạo ra.”Nói xong, Thiên Cửu đạo trưởng nhìn Ngô Á Bình ở cách đó không xa.“Cô chuẩn bị xong chưa?”Trong suốt khoảng thời gian qua, họ đã ẩn mình âm thầm giấu đi sức mạnh và huấn luyện không ít tử sĩ.“Bẩm đạo trưởng, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng!” Ngô Á Bình cúi người quỳ xuống trước mặt Thiên Cửu đạo trưởng.Nghe vậy, Thiên Cửu đạo trưởng bật cười sảng khoái, nói : “Tốt! Tốt ! Tốt !”…Sau một đêm trằn trọc, sáng hôm sau, Kỷ Dao Quang bước ra với đôi mắt mệt mỏi, quầng thâm rõ rệt.Nhan Trị thấy vậy, không khỏi lo lắng, tiến lại gần và hỏi: "Sư phụ, người đã nghĩ kỹ chưa?"Kỷ Diêu Quang thở dài, vẻ mặt trầm tư, nói: "Ta đã suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không biết liệu nhóm tổ tông đã suy nghĩ thấu đáo chưa."Ánh mắt cô dừng lại trên các mộc bài ghi danh các quan chủ qua các thế hệ, trong đó có cả  mộc bài ghi danh sư phụ cô, Quý Vân Chân.Tư Lâm tựa người vào tường, cười nói: “Như thế nào? Định vi phạm quyết định của nhóm tổ tông à?”Kỷ Dao Quang không trực tiếp trả lời câu hỏi của Tư Lâm, mà bình thản đáp: “Cũng có thể tổ tông sẽ cho phép ta tự quyết định.”NgaCô thắp lên một nén nhang, lặng lẽ chờ đợi.Lần này, ngọn lửa cháy vô cùng chậm, chậm đến mức khác thường, như thể chính nhóm tổ tông cũng đang vô cùng rối rắm .Khi nửa cây nhang đã cháy , bỗng dưng, mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân bất ngờ rơi xuống đất .“Cái này…” Nhan Trị thấy vậy, có chút ngạc nhiên, không biết kết quả ra sao.Kỷ Diêu Quang nhíu chặt mày, nhẹ nhàng nâng mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân lên. Ngay sau đó, ngọn nhang trước mặt cô bỗng dưng cháy hết chỉ trong chốc lát. 

Điều này có nghĩa là chỉ cần trận động đất lần này đạt đến cấp 8, họ sẽ có cơ hội dẫn người vào Hoa Quốc dưới hình thức đội cứu trợ !

Đây chính là cơ hội mà họ đã chờ đợi.

Nhưng để thực hiện kế hoạch này, điều kiện tiên quyết là động đất phải đạt cấp 8.

Mà việc xác định mức độ thảm họa của trận động đất, có đạt cấp 8 hay không, lại hoàn toàn phụ thuộc vào tuyên bố chính thức của Trung tâm Địa chấn Hoa Quốc, dựa trên phân tích cường độ và tác động của động đất.

Không quốc gia nào nguyện ý tuyên bố rằng trận động đất của mình đạt cấp 8, bởi vì ai có thể biết được liệu sự can thiệp quốc tế thật sự là vì cứu trợ, hay chỉ là một chiêu thức để tận dụng tình trạng hỗn loạn nhằm thu lợi?

Nghe Vệ Mông nói vậy, Thiên Cửu đạo trưởng chỉ khẽ mỉm cười, không mấy quan tâm. “Biện pháp sao ? Chỉ cần người đủ trí tuệ, có cái gì biện pháp là không thể sáng tạo ra.”

Nói xong, Thiên Cửu đạo trưởng nhìn Ngô Á Bình ở cách đó không xa.

“Cô chuẩn bị xong chưa?”

Trong suốt khoảng thời gian qua, họ đã ẩn mình âm thầm giấu đi sức mạnh và huấn luyện không ít tử sĩ.

“Bẩm đạo trưởng, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng!” Ngô Á Bình cúi người quỳ xuống trước mặt Thiên Cửu đạo trưởng.

Nghe vậy, Thiên Cửu đạo trưởng bật cười sảng khoái, nói : “Tốt! Tốt ! Tốt !”

Sau một đêm trằn trọc, sáng hôm sau, Kỷ Dao Quang bước ra với đôi mắt mệt mỏi, quầng thâm rõ rệt.

Nhan Trị thấy vậy, không khỏi lo lắng, tiến lại gần và hỏi: "Sư phụ, người đã nghĩ kỹ chưa?"

Kỷ Diêu Quang thở dài, vẻ mặt trầm tư, nói: "Ta đã suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không biết liệu nhóm tổ tông đã suy nghĩ thấu đáo chưa."

Ánh mắt cô dừng lại trên các mộc bài ghi danh các quan chủ qua các thế hệ, trong đó có cả  mộc bài ghi danh sư phụ cô, Quý Vân Chân.

Tư Lâm tựa người vào tường, cười nói: “Như thế nào? Định vi phạm quyết định của nhóm tổ tông à?”

Kỷ Dao Quang không trực tiếp trả lời câu hỏi của Tư Lâm, mà bình thản đáp: “Cũng có thể tổ tông sẽ cho phép ta tự quyết định.”

Nga

Cô thắp lên một nén nhang, lặng lẽ chờ đợi.

Lần này, ngọn lửa cháy vô cùng chậm, chậm đến mức khác thường, như thể chính nhóm tổ tông cũng đang vô cùng rối rắm .

Khi nửa cây nhang đã cháy , bỗng dưng, mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân bất ngờ rơi xuống đất .

“Cái này…” Nhan Trị thấy vậy, có chút ngạc nhiên, không biết kết quả ra sao.

Kỷ Diêu Quang nhíu chặt mày, nhẹ nhàng nâng mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân lên. Ngay sau đó, ngọn nhang trước mặt cô bỗng dưng cháy hết chỉ trong chốc lát. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Điều này có nghĩa là chỉ cần trận động đất lần này đạt đến cấp 8, họ sẽ có cơ hội dẫn người vào Hoa Quốc dưới hình thức đội cứu trợ !Đây chính là cơ hội mà họ đã chờ đợi.Nhưng để thực hiện kế hoạch này, điều kiện tiên quyết là động đất phải đạt cấp 8.Mà việc xác định mức độ thảm họa của trận động đất, có đạt cấp 8 hay không, lại hoàn toàn phụ thuộc vào tuyên bố chính thức của Trung tâm Địa chấn Hoa Quốc, dựa trên phân tích cường độ và tác động của động đất.Không quốc gia nào nguyện ý tuyên bố rằng trận động đất của mình đạt cấp 8, bởi vì ai có thể biết được liệu sự can thiệp quốc tế thật sự là vì cứu trợ, hay chỉ là một chiêu thức để tận dụng tình trạng hỗn loạn nhằm thu lợi?Nghe Vệ Mông nói vậy, Thiên Cửu đạo trưởng chỉ khẽ mỉm cười, không mấy quan tâm. “Biện pháp sao ? Chỉ cần người đủ trí tuệ, có cái gì biện pháp là không thể sáng tạo ra.”Nói xong, Thiên Cửu đạo trưởng nhìn Ngô Á Bình ở cách đó không xa.“Cô chuẩn bị xong chưa?”Trong suốt khoảng thời gian qua, họ đã ẩn mình âm thầm giấu đi sức mạnh và huấn luyện không ít tử sĩ.“Bẩm đạo trưởng, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng!” Ngô Á Bình cúi người quỳ xuống trước mặt Thiên Cửu đạo trưởng.Nghe vậy, Thiên Cửu đạo trưởng bật cười sảng khoái, nói : “Tốt! Tốt ! Tốt !”…Sau một đêm trằn trọc, sáng hôm sau, Kỷ Dao Quang bước ra với đôi mắt mệt mỏi, quầng thâm rõ rệt.Nhan Trị thấy vậy, không khỏi lo lắng, tiến lại gần và hỏi: "Sư phụ, người đã nghĩ kỹ chưa?"Kỷ Diêu Quang thở dài, vẻ mặt trầm tư, nói: "Ta đã suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không biết liệu nhóm tổ tông đã suy nghĩ thấu đáo chưa."Ánh mắt cô dừng lại trên các mộc bài ghi danh các quan chủ qua các thế hệ, trong đó có cả  mộc bài ghi danh sư phụ cô, Quý Vân Chân.Tư Lâm tựa người vào tường, cười nói: “Như thế nào? Định vi phạm quyết định của nhóm tổ tông à?”Kỷ Dao Quang không trực tiếp trả lời câu hỏi của Tư Lâm, mà bình thản đáp: “Cũng có thể tổ tông sẽ cho phép ta tự quyết định.”NgaCô thắp lên một nén nhang, lặng lẽ chờ đợi.Lần này, ngọn lửa cháy vô cùng chậm, chậm đến mức khác thường, như thể chính nhóm tổ tông cũng đang vô cùng rối rắm .Khi nửa cây nhang đã cháy , bỗng dưng, mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân bất ngờ rơi xuống đất .“Cái này…” Nhan Trị thấy vậy, có chút ngạc nhiên, không biết kết quả ra sao.Kỷ Diêu Quang nhíu chặt mày, nhẹ nhàng nâng mộc bài ghi danh của Quý Vân Chân lên. Ngay sau đó, ngọn nhang trước mặt cô bỗng dưng cháy hết chỉ trong chốc lát. 

Chương 883: Chương 883