Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 889: Chương 889
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Thấy hai người duy nhất biết huyền thuật đều đã nghỉ ngơi vì quá mệt mỏi, Nhan Trị nhìn Phó Duật Từ, “Chúng ta có thể làm cái gì?”Phó Duật Từ rũ mắt nhìn Kỷ Dao Quang, thốt ra một chữ, “Chờ.”Chờ đợi này, chính là cả một ngày.Kỷ Dao Quang tỉnh lại lần nữa, trời đã tối đen như mực .“Mấy giờ rồi?” Kỷ Dao Quang hỏi với giọng khàn khàn.“1 giờ 34 phút sáng.” Phó Duật Từ đáp, đưa điện thoại cho cô.Kỷ Dao Quang liếc nhìn, lẩm bẩm: “Không kịp nữa rồi, không kịp nữa rồi.”Nói rồi, Kỷ Dao Quang đứng dậy, rồi lại đi vào phòng vẽ bùa.Phó Duật Từ cau mày.Vài tiếng sau, trời hơi sáng, Kỷ Dao Quang bước ra khỏi phòng.Phó Duật Từ vội vàng tiến lên, anh có thể thấy, sắc mặt Kỷ Dao Quang càng ngày càng trắng bệch.“Tôi tính ra rồi, tôi tính ra rồi.” Kỷ Dao Quang đưa thứ trên tay cho Phó Duật Từ.Phó Duật Từ mở ra, nhìn thấy trên đó ghi rõ: "Giờ Hợi, canh ba, tức là 21 giờ 45 phút."Lúc mọi người chuẩn bị đi ngủ.“Cậu đi chuẩn bị một chút, tôi sẽ nghỉ ngơi một giờ. Khi nào đến giờ , hãy gọi tôi dậy, rồi thông báo để phát sóng trực tiếp.”“Anh đi chuẩn bị đi, tôi nghỉ ngơi một tiếng, anh gọi tôi dậy, đến lúc đó, phát sóng trực tiếp thông tri…” Kỷ Dao Quang nói được một nửa thì mệt mỏi ngất đi.Phó Duật Từ cúi đầu, ánh mắt tràn đầy nỗi đau lòng. Kể từ khi đặt chân đến nơi này, cô không ngừng bận rộn, chưa bao giờ có một giây phút ngơi nghỉ. Cô luôn nỗ lực hết mình, với hy vọng có thể giảm thiểu tối đa tác hại của thiên tai, nỗ lực để cứu giúp được càng nhiều người , bảo vệ được càng nhiều vùng đất .Anh đặt Kỷ Dao Quang lên giường.Thực ra Phó Duật Từ cũng đã lâu không nghỉ ngơi, nhưng anh vẫn nhớ đến những gì Kỷ Dao Quang dặn dò.NgaAnh sắp xếp lại đồ đạc bọn họ mang theo, rồi đúng một tiếng sau, gọi Kỷ Dao Quang dậy.Kỷ Dao Quang vừa tỉnh dậy, cả người vẫn còn mơ màng, nhưng nhìn thấy trời bên ngoài hơi âm u, cô lập tức tỉnh táo lại.“Chuẩn bị xong hết chưa?” Kỷ Dao Quang nhìn Phó Duật Từ.Phó Duật Từ gật đầu.Vì vậy, khi thời gian đếm ngươc chỉ còn 36 giờ, người dân Đông Bắc không thể hiểu tại sao họ lại nhận được thông báo về một trận động đất sắp xảy ra. Điều khiến họ bối rối là thông tin này không đến từ các kênh truyền thông chính thống, cũng không phải là cảnh báo từ Cục Địa chấn Hoa Quốc , cơ quan chính thức của Chính phủ chuyên trách việc theo dõi, nghiên cứu và cảnh báo về các hoạt động địa chấn trong khu vực , mà lại xuất phát từ một nguồn tin không rõ ràng, làm dấy lên sự hoang mang và nghi ngờ.
Thấy hai người duy nhất biết huyền thuật đều đã nghỉ ngơi vì quá mệt mỏi, Nhan Trị nhìn Phó Duật Từ, “Chúng ta có thể làm cái gì?”
Phó Duật Từ rũ mắt nhìn Kỷ Dao Quang, thốt ra một chữ, “Chờ.”
Chờ đợi này, chính là cả một ngày.
Kỷ Dao Quang tỉnh lại lần nữa, trời đã tối đen như mực .
“Mấy giờ rồi?” Kỷ Dao Quang hỏi với giọng khàn khàn.
“1 giờ 34 phút sáng.” Phó Duật Từ đáp, đưa điện thoại cho cô.
Kỷ Dao Quang liếc nhìn, lẩm bẩm: “Không kịp nữa rồi, không kịp nữa rồi.”
Nói rồi, Kỷ Dao Quang đứng dậy, rồi lại đi vào phòng vẽ bùa.
Phó Duật Từ cau mày.
Vài tiếng sau, trời hơi sáng, Kỷ Dao Quang bước ra khỏi phòng.
Phó Duật Từ vội vàng tiến lên, anh có thể thấy, sắc mặt Kỷ Dao Quang càng ngày càng trắng bệch.
“Tôi tính ra rồi, tôi tính ra rồi.” Kỷ Dao Quang đưa thứ trên tay cho Phó Duật Từ.
Phó Duật Từ mở ra, nhìn thấy trên đó ghi rõ: "Giờ Hợi, canh ba, tức là 21 giờ 45 phút."
Lúc mọi người chuẩn bị đi ngủ.
“Cậu đi chuẩn bị một chút, tôi sẽ nghỉ ngơi một giờ. Khi nào đến giờ , hãy gọi tôi dậy, rồi thông báo để phát sóng trực tiếp.”
“Anh đi chuẩn bị đi, tôi nghỉ ngơi một tiếng, anh gọi tôi dậy, đến lúc đó, phát sóng trực tiếp thông tri…” Kỷ Dao Quang nói được một nửa thì mệt mỏi ngất đi.
Phó Duật Từ cúi đầu, ánh mắt tràn đầy nỗi đau lòng. Kể từ khi đặt chân đến nơi này, cô không ngừng bận rộn, chưa bao giờ có một giây phút ngơi nghỉ. Cô luôn nỗ lực hết mình, với hy vọng có thể giảm thiểu tối đa tác hại của thiên tai, nỗ lực để cứu giúp được càng nhiều người , bảo vệ được càng nhiều vùng đất .
Anh đặt Kỷ Dao Quang lên giường.
Thực ra Phó Duật Từ cũng đã lâu không nghỉ ngơi, nhưng anh vẫn nhớ đến những gì Kỷ Dao Quang dặn dò.
Nga
Anh sắp xếp lại đồ đạc bọn họ mang theo, rồi đúng một tiếng sau, gọi Kỷ Dao Quang dậy.
Kỷ Dao Quang vừa tỉnh dậy, cả người vẫn còn mơ màng, nhưng nhìn thấy trời bên ngoài hơi âm u, cô lập tức tỉnh táo lại.
“Chuẩn bị xong hết chưa?” Kỷ Dao Quang nhìn Phó Duật Từ.
Phó Duật Từ gật đầu.
Vì vậy, khi thời gian đếm ngươc chỉ còn 36 giờ, người dân Đông Bắc không thể hiểu tại sao họ lại nhận được thông báo về một trận động đất sắp xảy ra. Điều khiến họ bối rối là thông tin này không đến từ các kênh truyền thông chính thống, cũng không phải là cảnh báo từ Cục Địa chấn Hoa Quốc , cơ quan chính thức của Chính phủ chuyên trách việc theo dõi, nghiên cứu và cảnh báo về các hoạt động địa chấn trong khu vực , mà lại xuất phát từ một nguồn tin không rõ ràng, làm dấy lên sự hoang mang và nghi ngờ.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Thấy hai người duy nhất biết huyền thuật đều đã nghỉ ngơi vì quá mệt mỏi, Nhan Trị nhìn Phó Duật Từ, “Chúng ta có thể làm cái gì?”Phó Duật Từ rũ mắt nhìn Kỷ Dao Quang, thốt ra một chữ, “Chờ.”Chờ đợi này, chính là cả một ngày.Kỷ Dao Quang tỉnh lại lần nữa, trời đã tối đen như mực .“Mấy giờ rồi?” Kỷ Dao Quang hỏi với giọng khàn khàn.“1 giờ 34 phút sáng.” Phó Duật Từ đáp, đưa điện thoại cho cô.Kỷ Dao Quang liếc nhìn, lẩm bẩm: “Không kịp nữa rồi, không kịp nữa rồi.”Nói rồi, Kỷ Dao Quang đứng dậy, rồi lại đi vào phòng vẽ bùa.Phó Duật Từ cau mày.Vài tiếng sau, trời hơi sáng, Kỷ Dao Quang bước ra khỏi phòng.Phó Duật Từ vội vàng tiến lên, anh có thể thấy, sắc mặt Kỷ Dao Quang càng ngày càng trắng bệch.“Tôi tính ra rồi, tôi tính ra rồi.” Kỷ Dao Quang đưa thứ trên tay cho Phó Duật Từ.Phó Duật Từ mở ra, nhìn thấy trên đó ghi rõ: "Giờ Hợi, canh ba, tức là 21 giờ 45 phút."Lúc mọi người chuẩn bị đi ngủ.“Cậu đi chuẩn bị một chút, tôi sẽ nghỉ ngơi một giờ. Khi nào đến giờ , hãy gọi tôi dậy, rồi thông báo để phát sóng trực tiếp.”“Anh đi chuẩn bị đi, tôi nghỉ ngơi một tiếng, anh gọi tôi dậy, đến lúc đó, phát sóng trực tiếp thông tri…” Kỷ Dao Quang nói được một nửa thì mệt mỏi ngất đi.Phó Duật Từ cúi đầu, ánh mắt tràn đầy nỗi đau lòng. Kể từ khi đặt chân đến nơi này, cô không ngừng bận rộn, chưa bao giờ có một giây phút ngơi nghỉ. Cô luôn nỗ lực hết mình, với hy vọng có thể giảm thiểu tối đa tác hại của thiên tai, nỗ lực để cứu giúp được càng nhiều người , bảo vệ được càng nhiều vùng đất .Anh đặt Kỷ Dao Quang lên giường.Thực ra Phó Duật Từ cũng đã lâu không nghỉ ngơi, nhưng anh vẫn nhớ đến những gì Kỷ Dao Quang dặn dò.NgaAnh sắp xếp lại đồ đạc bọn họ mang theo, rồi đúng một tiếng sau, gọi Kỷ Dao Quang dậy.Kỷ Dao Quang vừa tỉnh dậy, cả người vẫn còn mơ màng, nhưng nhìn thấy trời bên ngoài hơi âm u, cô lập tức tỉnh táo lại.“Chuẩn bị xong hết chưa?” Kỷ Dao Quang nhìn Phó Duật Từ.Phó Duật Từ gật đầu.Vì vậy, khi thời gian đếm ngươc chỉ còn 36 giờ, người dân Đông Bắc không thể hiểu tại sao họ lại nhận được thông báo về một trận động đất sắp xảy ra. Điều khiến họ bối rối là thông tin này không đến từ các kênh truyền thông chính thống, cũng không phải là cảnh báo từ Cục Địa chấn Hoa Quốc , cơ quan chính thức của Chính phủ chuyên trách việc theo dõi, nghiên cứu và cảnh báo về các hoạt động địa chấn trong khu vực , mà lại xuất phát từ một nguồn tin không rõ ràng, làm dấy lên sự hoang mang và nghi ngờ.