Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 896: Chương 896
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lão nhân được nhắc đến khẽ nâng mí mắt, giọng nói không lớn nhưng đầy uy quyền, “Dù là trách nhiệm gì, tôi cũng sẽ gánh vác .”Khi lời này vừa thốt ra, thành công khiến cho tất cả hoài nghi và phản bác bị chặn lại , tất cả mọi người có mặt đều im lặng, không ai có thể tiếp tục nói thêm điều gì nữa.…12h trưa Chợ phía Đông đã trở thành một toà ' không thành '.NgaNhưng còn rất nhiều người , vẫn kiên trì ở lại .Họ không muốn dễ dàng từ bỏ mảnh đất đã in dấu suốt cả cuộc đời họ. Nơi mỗi con phố, mỗi ngôi nhà đều lưu giữ những kỷ niệm đậm sâu. Nơi này không chỉ là mái nhà che chở, mà còn là nơi nuôi dưỡng những tình cảm và mối quan hệ thắm thiết. Nó đã trở thành một phần trong tâm hồn họ, không thể tách rời. Bao năm qua, nơi này chứa đựng vô vàn ký ức, bao nhiêu tình cảm gắn kết. Giờ đây, chỉ vì một lời tiên đoán mơ hồ, chẳng có cơ sở, họ lại phải rời đi? Làm sao họ có thể? Làm sao họ có thể chấp nhận rời bỏ nơi mà họ đã coi là nhà suốt bao năm qua?Thấy Kỷ Dao Quang trở về an toàn, Phó Duật Từ và những người khác thở phào nhẹ nhõm."Cô rất có bản lĩnh đấy ," Tư Lâm nói đùa. Ngay cả khi bị đưa đi, cô vẫn có thể quay lại.“Đừng bần, chuẩn bị thế nào?” Kỷ Dao Quang mở miệng hỏi.Phó Duật Từ thông báo: "Những người không muốn rời khỏi thành phố, chúng tôi đã sắp xếp cho họ đến những khu vực an toàn dưới sự bảo vệ của bùa chú ."Khi thời điểm đó đến, dù có xảy ra động đất, những người này cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Họ sẽ có đủ thời gian để rời đi và do đã tận mắt chứng kiến sự việc một cách rõ ràng rồi , họ sẽ buông cố chấp trong lòng .Tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch mà Kỷ Dao Quang đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ sớm.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Màn đêm buông xuống.Thị trưởng nhìn lên bầu trời, cảm nhận được rằng đêm nay, bóng tối dường như đặc biệt nặng nề, u ám hơn so với những đêm khác."Chúng ta cần liên tục chú ý đến những thông tin từ viện khoa học trong thời gian tới." thị trưởng ra lệnh.Cùng lúc đó, ông cũng không rời mắt khỏi cảnh vật bên ngoài, tập trung quan sát mọi động tĩnh.Đếm ngược chỉ còn chưa đầy mười lăm phút nữa !Vào lúc 9 giờ rưỡi, cả khu chợ phía Đông trở nên im lặng lạ thường.Được sắp xếp ở một khu vực an toàn, một lão nhân nhìn ra xa, ánh mắt thăm thẳm. Trong miệng ông lẩm bẩm về những lời đồn đoán xung quanh chợ phía Đông ông nghe được gần đây .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lão nhân được nhắc đến khẽ nâng mí mắt, giọng nói không lớn nhưng đầy uy quyền, “Dù là trách nhiệm gì, tôi cũng sẽ gánh vác .”Khi lời này vừa thốt ra, thành công khiến cho tất cả hoài nghi và phản bác bị chặn lại , tất cả mọi người có mặt đều im lặng, không ai có thể tiếp tục nói thêm điều gì nữa.…12h trưa Chợ phía Đông đã trở thành một toà ' không thành '.NgaNhưng còn rất nhiều người , vẫn kiên trì ở lại .Họ không muốn dễ dàng từ bỏ mảnh đất đã in dấu suốt cả cuộc đời họ. Nơi mỗi con phố, mỗi ngôi nhà đều lưu giữ những kỷ niệm đậm sâu. Nơi này không chỉ là mái nhà che chở, mà còn là nơi nuôi dưỡng những tình cảm và mối quan hệ thắm thiết. Nó đã trở thành một phần trong tâm hồn họ, không thể tách rời. Bao năm qua, nơi này chứa đựng vô vàn ký ức, bao nhiêu tình cảm gắn kết. Giờ đây, chỉ vì một lời tiên đoán mơ hồ, chẳng có cơ sở, họ lại phải rời đi? Làm sao họ có thể? Làm sao họ có thể chấp nhận rời bỏ nơi mà họ đã coi là nhà suốt bao năm qua?Thấy Kỷ Dao Quang trở về an toàn, Phó Duật Từ và những người khác thở phào nhẹ nhõm."Cô rất có bản lĩnh đấy ," Tư Lâm nói đùa. Ngay cả khi bị đưa đi, cô vẫn có thể quay lại.“Đừng bần, chuẩn bị thế nào?” Kỷ Dao Quang mở miệng hỏi.Phó Duật Từ thông báo: "Những người không muốn rời khỏi thành phố, chúng tôi đã sắp xếp cho họ đến những khu vực an toàn dưới sự bảo vệ của bùa chú ."Khi thời điểm đó đến, dù có xảy ra động đất, những người này cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Họ sẽ có đủ thời gian để rời đi và do đã tận mắt chứng kiến sự việc một cách rõ ràng rồi , họ sẽ buông cố chấp trong lòng .Tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch mà Kỷ Dao Quang đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ sớm.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Màn đêm buông xuống.Thị trưởng nhìn lên bầu trời, cảm nhận được rằng đêm nay, bóng tối dường như đặc biệt nặng nề, u ám hơn so với những đêm khác."Chúng ta cần liên tục chú ý đến những thông tin từ viện khoa học trong thời gian tới." thị trưởng ra lệnh.Cùng lúc đó, ông cũng không rời mắt khỏi cảnh vật bên ngoài, tập trung quan sát mọi động tĩnh.Đếm ngược chỉ còn chưa đầy mười lăm phút nữa !Vào lúc 9 giờ rưỡi, cả khu chợ phía Đông trở nên im lặng lạ thường.Được sắp xếp ở một khu vực an toàn, một lão nhân nhìn ra xa, ánh mắt thăm thẳm. Trong miệng ông lẩm bẩm về những lời đồn đoán xung quanh chợ phía Đông ông nghe được gần đây .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lão nhân được nhắc đến khẽ nâng mí mắt, giọng nói không lớn nhưng đầy uy quyền, “Dù là trách nhiệm gì, tôi cũng sẽ gánh vác .”Khi lời này vừa thốt ra, thành công khiến cho tất cả hoài nghi và phản bác bị chặn lại , tất cả mọi người có mặt đều im lặng, không ai có thể tiếp tục nói thêm điều gì nữa.…12h trưa Chợ phía Đông đã trở thành một toà ' không thành '.NgaNhưng còn rất nhiều người , vẫn kiên trì ở lại .Họ không muốn dễ dàng từ bỏ mảnh đất đã in dấu suốt cả cuộc đời họ. Nơi mỗi con phố, mỗi ngôi nhà đều lưu giữ những kỷ niệm đậm sâu. Nơi này không chỉ là mái nhà che chở, mà còn là nơi nuôi dưỡng những tình cảm và mối quan hệ thắm thiết. Nó đã trở thành một phần trong tâm hồn họ, không thể tách rời. Bao năm qua, nơi này chứa đựng vô vàn ký ức, bao nhiêu tình cảm gắn kết. Giờ đây, chỉ vì một lời tiên đoán mơ hồ, chẳng có cơ sở, họ lại phải rời đi? Làm sao họ có thể? Làm sao họ có thể chấp nhận rời bỏ nơi mà họ đã coi là nhà suốt bao năm qua?Thấy Kỷ Dao Quang trở về an toàn, Phó Duật Từ và những người khác thở phào nhẹ nhõm."Cô rất có bản lĩnh đấy ," Tư Lâm nói đùa. Ngay cả khi bị đưa đi, cô vẫn có thể quay lại.“Đừng bần, chuẩn bị thế nào?” Kỷ Dao Quang mở miệng hỏi.Phó Duật Từ thông báo: "Những người không muốn rời khỏi thành phố, chúng tôi đã sắp xếp cho họ đến những khu vực an toàn dưới sự bảo vệ của bùa chú ."Khi thời điểm đó đến, dù có xảy ra động đất, những người này cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Họ sẽ có đủ thời gian để rời đi và do đã tận mắt chứng kiến sự việc một cách rõ ràng rồi , họ sẽ buông cố chấp trong lòng .Tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch mà Kỷ Dao Quang đã chuẩn bị kỹ lưỡng từ sớm.Thời gian trôi qua từng phút từng giây.Màn đêm buông xuống.Thị trưởng nhìn lên bầu trời, cảm nhận được rằng đêm nay, bóng tối dường như đặc biệt nặng nề, u ám hơn so với những đêm khác."Chúng ta cần liên tục chú ý đến những thông tin từ viện khoa học trong thời gian tới." thị trưởng ra lệnh.Cùng lúc đó, ông cũng không rời mắt khỏi cảnh vật bên ngoài, tập trung quan sát mọi động tĩnh.Đếm ngược chỉ còn chưa đầy mười lăm phút nữa !Vào lúc 9 giờ rưỡi, cả khu chợ phía Đông trở nên im lặng lạ thường.Được sắp xếp ở một khu vực an toàn, một lão nhân nhìn ra xa, ánh mắt thăm thẳm. Trong miệng ông lẩm bẩm về những lời đồn đoán xung quanh chợ phía Đông ông nghe được gần đây .