Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1636
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sao có thể có chuyện này? Sao Bùi Nguyên Minh có thế là hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô? Dù sao cho dù Sở Văn Trung không phải do Bùi Nguyên Minh giết, cái chết của ông ta cũng không thoát khỏi liên quan tới Bùi Nguyên Minh.Thậm chí nói ở mức độ nào đó, Bùi Nguyên Minh còn là kẻ thù của Long Môn phân hội thủ đô.Lúc trước lời đồn người nào giết được Bùi Nguyên Minh sẽ thành phân hội trưởng không phải giả, mà là thật sự như vậy! Nhưng vấn đề là, sao Long Nhật Minh có thể để Bùi Nguyên Minh làm hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô chứ? Tần Ý Hàm run rẩy cầm lấy lệnh bài, sau khi nhìn vài lần, cô ta biết rõ chuyện này là thật, lệnh bài không phải giả.“Sao có thể như vậy? Thật sự là lệnh bài của phân hội trưởng!”“Người câm lệnh bài này trong tay, sẽ là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô!”“Trên dưới phân hội Long Môn thủ đô đều phải nghe lệnh làm việc, dám làm trái giết không tha.”“Nhưng rốt cuộc là vì sao.”Tần Ý Hàm lẩm bẩm, vẻ mặt kỳ lạ tới cực hạn.Sở Tuấn Hiên vốn không tin, nhưng thấy động tác và biểu cảm của Tần Ý Hàm, anh ta lập tức biết rõ.Bùi Nguyên Minh thật sự là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.Lúc này, một ý nghĩ rất vớ vẩn xuất hiện trong lòng anh ta.Trong phân hội Long Môn thủ đô vì vị trí hội trưởng mà tranh đấu ông chết tôi sống, nhưng không thể ngờ tới vị trí này đã sớm được bố trí rồi.Vậy mà mình còn dám đấu lại phân hội trưởng của Long Môn thủ đô? Vừa nghĩ tới đây, Sở Tuấn Hiên chỉ cảm thấy cả người mình lạnh lẽo từ đầu đến chân.Không cứu được! Mình thật sự không cứu được nữa.“Tôi không có một chút hứng thú với vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.“Nhưng Long Nhật Minh đặc biệt tới Dương Thành tìm tôi, cầu xin tôi làm phân hội trưởng”“Tôi đồng ý với ông ta, cho nên tới thủ đô”“Ý định ban đầu của tôi là giống như diệt một nhà Ngụy Hải Nam, tiêu diệt người trong phân hội Long Môn thủ đô một nửa, thuận tôi thì sống nghịch tôi thì chết”“Nhưng nếu tối nay tình cờ gặp được đại đệ tử như cô ở đây, tôi cảm thấy cô ra mặt điều chỉnh phân hội Long Môn thủ đô, hẳn là không có vấn đề g씓Thế nào? Cô có đồng ý không?”“Cô chuẩn bị bán mạng cho tôi, làm tay sai chó săn của tôi, hay là muốn kiên trì với cố chấp của cô.”Lúc này giọng điệu của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không có ý tạo áp lực.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sao có thể có chuyện này? Sao Bùi Nguyên Minh có thế là hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô? Dù sao cho dù Sở Văn Trung không phải do Bùi Nguyên Minh giết, cái chết của ông ta cũng không thoát khỏi liên quan tới Bùi Nguyên Minh.
Thậm chí nói ở mức độ nào đó, Bùi Nguyên Minh còn là kẻ thù của Long Môn phân hội thủ đô.
Lúc trước lời đồn người nào giết được Bùi Nguyên Minh sẽ thành phân hội trưởng không phải giả, mà là thật sự như vậy! Nhưng vấn đề là, sao Long Nhật Minh có thể để Bùi Nguyên Minh làm hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô chứ? Tần Ý Hàm run rẩy cầm lấy lệnh bài, sau khi nhìn vài lần, cô ta biết rõ chuyện này là thật, lệnh bài không phải giả.
“Sao có thể như vậy? Thật sự là lệnh bài của phân hội trưởng!”
“Người câm lệnh bài này trong tay, sẽ là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô!”
“Trên dưới phân hội Long Môn thủ đô đều phải nghe lệnh làm việc, dám làm trái giết không tha.
”
“Nhưng rốt cuộc là vì sao.
”
Tần Ý Hàm lẩm bẩm, vẻ mặt kỳ lạ tới cực hạn.
Sở Tuấn Hiên vốn không tin, nhưng thấy động tác và biểu cảm của Tần Ý Hàm, anh ta lập tức biết rõ.
Bùi Nguyên Minh thật sự là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.
Lúc này, một ý nghĩ rất vớ vẩn xuất hiện trong lòng anh ta.
Trong phân hội Long Môn thủ đô vì vị trí hội trưởng mà tranh đấu ông chết tôi sống, nhưng không thể ngờ tới vị trí này đã sớm được bố trí rồi.
Vậy mà mình còn dám đấu lại phân hội trưởng của Long Môn thủ đô? Vừa nghĩ tới đây, Sở Tuấn Hiên chỉ cảm thấy cả người mình lạnh lẽo từ đầu đến chân.
Không cứu được! Mình thật sự không cứu được nữa.
“Tôi không có một chút hứng thú với vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
“Nhưng Long Nhật Minh đặc biệt tới Dương Thành tìm tôi, cầu xin tôi làm phân hội trưởng”
“Tôi đồng ý với ông ta, cho nên tới thủ đô”
“Ý định ban đầu của tôi là giống như diệt một nhà Ngụy Hải Nam, tiêu diệt người trong phân hội Long Môn thủ đô một nửa, thuận tôi thì sống nghịch tôi thì chết”
“Nhưng nếu tối nay tình cờ gặp được đại đệ tử như cô ở đây, tôi cảm thấy cô ra mặt điều chỉnh phân hội Long Môn thủ đô, hẳn là không có vấn đề gì”
“Thế nào? Cô có đồng ý không?”
“Cô chuẩn bị bán mạng cho tôi, làm tay sai chó săn của tôi, hay là muốn kiên trì với cố chấp của cô.
”
Lúc này giọng điệu của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không có ý tạo áp lực.
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sao có thể có chuyện này? Sao Bùi Nguyên Minh có thế là hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô? Dù sao cho dù Sở Văn Trung không phải do Bùi Nguyên Minh giết, cái chết của ông ta cũng không thoát khỏi liên quan tới Bùi Nguyên Minh.Thậm chí nói ở mức độ nào đó, Bùi Nguyên Minh còn là kẻ thù của Long Môn phân hội thủ đô.Lúc trước lời đồn người nào giết được Bùi Nguyên Minh sẽ thành phân hội trưởng không phải giả, mà là thật sự như vậy! Nhưng vấn đề là, sao Long Nhật Minh có thể để Bùi Nguyên Minh làm hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô chứ? Tần Ý Hàm run rẩy cầm lấy lệnh bài, sau khi nhìn vài lần, cô ta biết rõ chuyện này là thật, lệnh bài không phải giả.“Sao có thể như vậy? Thật sự là lệnh bài của phân hội trưởng!”“Người câm lệnh bài này trong tay, sẽ là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô!”“Trên dưới phân hội Long Môn thủ đô đều phải nghe lệnh làm việc, dám làm trái giết không tha.”“Nhưng rốt cuộc là vì sao.”Tần Ý Hàm lẩm bẩm, vẻ mặt kỳ lạ tới cực hạn.Sở Tuấn Hiên vốn không tin, nhưng thấy động tác và biểu cảm của Tần Ý Hàm, anh ta lập tức biết rõ.Bùi Nguyên Minh thật sự là phân hội trưởng của Long Môn thủ đô.Lúc này, một ý nghĩ rất vớ vẩn xuất hiện trong lòng anh ta.Trong phân hội Long Môn thủ đô vì vị trí hội trưởng mà tranh đấu ông chết tôi sống, nhưng không thể ngờ tới vị trí này đã sớm được bố trí rồi.Vậy mà mình còn dám đấu lại phân hội trưởng của Long Môn thủ đô? Vừa nghĩ tới đây, Sở Tuấn Hiên chỉ cảm thấy cả người mình lạnh lẽo từ đầu đến chân.Không cứu được! Mình thật sự không cứu được nữa.“Tôi không có một chút hứng thú với vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô này”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.“Nhưng Long Nhật Minh đặc biệt tới Dương Thành tìm tôi, cầu xin tôi làm phân hội trưởng”“Tôi đồng ý với ông ta, cho nên tới thủ đô”“Ý định ban đầu của tôi là giống như diệt một nhà Ngụy Hải Nam, tiêu diệt người trong phân hội Long Môn thủ đô một nửa, thuận tôi thì sống nghịch tôi thì chết”“Nhưng nếu tối nay tình cờ gặp được đại đệ tử như cô ở đây, tôi cảm thấy cô ra mặt điều chỉnh phân hội Long Môn thủ đô, hẳn là không có vấn đề g씓Thế nào? Cô có đồng ý không?”“Cô chuẩn bị bán mạng cho tôi, làm tay sai chó săn của tôi, hay là muốn kiên trì với cố chấp của cô.”Lúc này giọng điệu của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, vẻ mặt bình tĩnh, cũng không có ý tạo áp lực.