Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1667
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người xem livestream kịp phản ứng bắt đầu ôn ào, tất cả mọi người đang trào phúng anh Uông thủ đô làm ra vẻ giả ngốc.Sao anh ta có thể gọi người khác là ông nội? Anh Uông thủ đô ngôi trước máy tính toàn thân run rấy, nhưng lúc này không dám phát cáu, hai chiếc xe sang của anh ta đều là trả góp, lúc này lấy đâu ra nhiều tiên như thế? Nếu ném ra ba mươi lăm tỷ, kế tiếp anh ta căn bản không thể ăn ngon uống say rồi.Thual Trong lòng anh Uông thủ đô vô cùng bực bội, nhưng vì mặt mũi, vẫn cười mỉa nói: “Vì một streamer ném ba mươi lăm tỷ, đâu óc cậu bị nước vào à?”Những lời này nói ra, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy.Vừa rồi anh ta cũng ném bảy trăm triệu, bây giờ không biết xấu hổ nói người ta đầu óc bị nước vào? “Đối với tôi mà nói, ba mươi lăm tỷ này chỉ là một phân mười lãi một ngày mà thôi, có gì đâu?”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.Đừng nói bây giờ căn bản không cần anh bỏ một đồng tiền, cho dù cân anh tiêu tiên, với tài phú của anh, ba mươi lăm tỷ thật sự chỉ là lợi nhuận.“Cút đi đi, ba mươi lăm tỷ cũng không dám bỏ ra, không xứng làm cháu nội tôi!”“Mất mặt xấu hổ!”Bùi Nguyên Minh trực tiếp đá anh Uông thủ đô ra khỏi phòng livestream.“Anh thổ hào uy vũ!”“Anh thổ hào khí phách!”“Anh thổ hào mau sang phòng livestream của em chơi đi!”Tất cả mọi người trong phòng đang hoan hô, chữ anh thổ hào lan tràn khắp nền tảng.Mọi chuyện kết thúc, lúc Bùi Nguyên Minh đang dùng trà, Triệu Thanh Hạm chạy từ trong phòng ra, vẻ mặt hưng phấn.“Ba mẹ, con phát tài rồi!”“Vừa rồi lúc con livestream, có người khen thưởng cho con hơn ba mươi lăm tỷ!”“Trong nửa tiếng đó, con có thể được chia mười bảy tỷ rưỡi!”“Tiên bạc không quan trọng, bây giờ con được thổ hào nâng đỡ, con sắp nổi tiếng! Sắp nổi tiếng rồi!”“Con muốn gả cho anh trai đứng đầu bảng!”Triệu Thanh Hạm sôi nổi, tóm tắt mọi chuyện cho ba mẹ nghe, trong đôi mắt lấp lánh ánh sao, giống như cảm thấy mình sắp thành người nổi tiếng.“Cái gì?”“Có người khen thưởng cho con ba mươi lăm tỷ?”“Trời ạ! Đây là người gì thế? Hào phóng như vậy!"
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người xem livestream kịp phản ứng bắt đầu ôn ào, tất cả mọi người đang trào phúng anh Uông thủ đô làm ra vẻ giả ngốc.
Sao anh ta có thể gọi người khác là ông nội? Anh Uông thủ đô ngôi trước máy tính toàn thân run rấy, nhưng lúc này không dám phát cáu, hai chiếc xe sang của anh ta đều là trả góp, lúc này lấy đâu ra nhiều tiên như thế? Nếu ném ra ba mươi lăm tỷ, kế tiếp anh ta căn bản không thể ăn ngon uống say rồi.
Thual Trong lòng anh Uông thủ đô vô cùng bực bội, nhưng vì mặt mũi, vẫn cười mỉa nói: “Vì một streamer ném ba mươi lăm tỷ, đâu óc cậu bị nước vào à?”
Những lời này nói ra, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy.
Vừa rồi anh ta cũng ném bảy trăm triệu, bây giờ không biết xấu hổ nói người ta đầu óc bị nước vào? “Đối với tôi mà nói, ba mươi lăm tỷ này chỉ là một phân mười lãi một ngày mà thôi, có gì đâu?”
Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.
Đừng nói bây giờ căn bản không cần anh bỏ một đồng tiền, cho dù cân anh tiêu tiên, với tài phú của anh, ba mươi lăm tỷ thật sự chỉ là lợi nhuận.
“Cút đi đi, ba mươi lăm tỷ cũng không dám bỏ ra, không xứng làm cháu nội tôi!”
“Mất mặt xấu hổ!”
Bùi Nguyên Minh trực tiếp đá anh Uông thủ đô ra khỏi phòng livestream.
“Anh thổ hào uy vũ!”
“Anh thổ hào khí phách!”
“Anh thổ hào mau sang phòng livestream của em chơi đi!”
Tất cả mọi người trong phòng đang hoan hô, chữ anh thổ hào lan tràn khắp nền tảng.
Mọi chuyện kết thúc, lúc Bùi Nguyên Minh đang dùng trà, Triệu Thanh Hạm chạy từ trong phòng ra, vẻ mặt hưng phấn.
“Ba mẹ, con phát tài rồi!”
“Vừa rồi lúc con livestream, có người khen thưởng cho con hơn ba mươi lăm tỷ!”
“Trong nửa tiếng đó, con có thể được chia mười bảy tỷ rưỡi!”
“Tiên bạc không quan trọng, bây giờ con được thổ hào nâng đỡ, con sắp nổi tiếng! Sắp nổi tiếng rồi!”
“Con muốn gả cho anh trai đứng đầu bảng!”
Triệu Thanh Hạm sôi nổi, tóm tắt mọi chuyện cho ba mẹ nghe, trong đôi mắt lấp lánh ánh sao, giống như cảm thấy mình sắp thành người nổi tiếng.
“Cái gì?”
“Có người khen thưởng cho con ba mươi lăm tỷ?”
“Trời ạ! Đây là người gì thế? Hào phóng như vậy!"
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người xem livestream kịp phản ứng bắt đầu ôn ào, tất cả mọi người đang trào phúng anh Uông thủ đô làm ra vẻ giả ngốc.Sao anh ta có thể gọi người khác là ông nội? Anh Uông thủ đô ngôi trước máy tính toàn thân run rấy, nhưng lúc này không dám phát cáu, hai chiếc xe sang của anh ta đều là trả góp, lúc này lấy đâu ra nhiều tiên như thế? Nếu ném ra ba mươi lăm tỷ, kế tiếp anh ta căn bản không thể ăn ngon uống say rồi.Thual Trong lòng anh Uông thủ đô vô cùng bực bội, nhưng vì mặt mũi, vẫn cười mỉa nói: “Vì một streamer ném ba mươi lăm tỷ, đâu óc cậu bị nước vào à?”Những lời này nói ra, tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy.Vừa rồi anh ta cũng ném bảy trăm triệu, bây giờ không biết xấu hổ nói người ta đầu óc bị nước vào? “Đối với tôi mà nói, ba mươi lăm tỷ này chỉ là một phân mười lãi một ngày mà thôi, có gì đâu?”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.Đừng nói bây giờ căn bản không cần anh bỏ một đồng tiền, cho dù cân anh tiêu tiên, với tài phú của anh, ba mươi lăm tỷ thật sự chỉ là lợi nhuận.“Cút đi đi, ba mươi lăm tỷ cũng không dám bỏ ra, không xứng làm cháu nội tôi!”“Mất mặt xấu hổ!”Bùi Nguyên Minh trực tiếp đá anh Uông thủ đô ra khỏi phòng livestream.“Anh thổ hào uy vũ!”“Anh thổ hào khí phách!”“Anh thổ hào mau sang phòng livestream của em chơi đi!”Tất cả mọi người trong phòng đang hoan hô, chữ anh thổ hào lan tràn khắp nền tảng.Mọi chuyện kết thúc, lúc Bùi Nguyên Minh đang dùng trà, Triệu Thanh Hạm chạy từ trong phòng ra, vẻ mặt hưng phấn.“Ba mẹ, con phát tài rồi!”“Vừa rồi lúc con livestream, có người khen thưởng cho con hơn ba mươi lăm tỷ!”“Trong nửa tiếng đó, con có thể được chia mười bảy tỷ rưỡi!”“Tiên bạc không quan trọng, bây giờ con được thổ hào nâng đỡ, con sắp nổi tiếng! Sắp nổi tiếng rồi!”“Con muốn gả cho anh trai đứng đầu bảng!”Triệu Thanh Hạm sôi nổi, tóm tắt mọi chuyện cho ba mẹ nghe, trong đôi mắt lấp lánh ánh sao, giống như cảm thấy mình sắp thành người nổi tiếng.“Cái gì?”“Có người khen thưởng cho con ba mươi lăm tỷ?”“Trời ạ! Đây là người gì thế? Hào phóng như vậy!"