Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1684
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Nếu Khánh Vân muốn dẫn anh ra ngoài trải nghiệm, tôi cũng không có ý kiến gì, nhưng anh đừng có mà gây chuyện rắc rối!”“Sau khi đi tới đại sảnh, tự mình tìm chỗ ngồi xuống ăn uống là được, tôi và Khánh Vân cần phải đi xã giao, không rảnh để ý tới anh đâu!”“Còn nữa, thu liễm một chút, đừng ăn như sói đói, bị người ta chê cười!”“Sẽ làm mất mặt tôi!”Nghe Đường Hàn Vũ tự cho là đúng dặn dò, Bùi Nguyên Minh cười không mở miệng, vẻ mặt lạnh nhạt.Nếu không phải vì Trịnh Khánh Vân, anh đã chẳng muốn tới đây.“Đúng rồi, còn có một việc, lát nữa có khả năng anh Chung sẽ tới.”“Nếu như nhìn thấy anh Chung, anh nhớ giữ khoảng cách với Khánh Vân!”“Anh ấy vừa gặp đã yêu với Khánh Vân, cho nên nếu anh thân thiết với Khánh Vân quá, nói không chừng anh ấy sẽ nổi giận thương tổn anh”“Anh Chung?”Bùi Nguyên Minh mở miệng theo bản năng, nhìn Trịnh Khánh Vân một cái.Trịnh Khánh Vân lè lưỡi đáng yêu một cái, nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng tức giận, anh Chung này tên là Chung Thanh Tùng, là cậu chủ gia tộc hạng nhất ở thủ đô”“Mãy ngày hôm trước anh ta nhìn thấy em lập tức như bị thần kinh nói vừa gặp đã yêu với em, muốn đầu tư cho em, nhưng em không có hứng thú với anh tai”“Cho nên tối nay mới bảo anh giả làm bạn trai của em!”Bùi Nguyên Minh không nói gì, em vợ này của anh cái gì cũng tốt, bộ dạng quá đẹp, đi tới đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt.“Đúng rồi, Chung Thanh Tùng không tính là đứng đầu, nhưng anh ta có quan hệ rất tốt với Trầm Trí Đạt”“Trầm Trí Đạt là người nhà họ Trâm, con trai út của Trầm Thiên Ân, được xưng là một trong sáu thể tử ở thủ đô.”“Anh rể, anh không sợ đấy chứ?”Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Trịnh Khánh Vân một cái, vươn tay búng nhẹ vào trán cô ta.Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân ấm ức, nói thầm: “Không sợ thì thôi, động chân động tay làm gì?”Nhìn động tác của Bùi Nguyên Minh, Đường Hàn Vũ nhíu mày, nhưng cô ta thấy Bùi Nguyên Minh không có hành động quá đáng nào khác, lại sợ Trịnh Khánh Vân chán ghét mình, lập tức không nói gì, mà kìm nén nói: “Được rồi, chúng ta cùng đi vào thôi, nhớ rõ, sau khi đi vào, ít nói, nhìn nhiều!”Khi nói chuyện, Đường Hàn Vũ kéo tay Trịnh Khánh Vân đi vào Bách Lạc môn.Bùi Nguyên Minh không để ý tới thái độ của Đường Hàn Vũ, mà đi theo sau.Đồng thời anh còn đang tiêu hóa mấy tin tức.Trầm Trí Đạt thế tử nhà họ Trầm, Chân Vũ Long thế tử nhà họ Chân...Nếu vận may tối nay tốt, sáu thế tử ở thủ đô có thể gặp hai vị.- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu Khánh Vân muốn dẫn anh ra ngoài trải nghiệm, tôi cũng không có ý kiến gì, nhưng anh đừng có mà gây chuyện rắc rối!”
“Sau khi đi tới đại sảnh, tự mình tìm chỗ ngồi xuống ăn uống là được, tôi và Khánh Vân cần phải đi xã giao, không rảnh để ý tới anh đâu!”
“Còn nữa, thu liễm một chút, đừng ăn như sói đói, bị người ta chê cười!”
“Sẽ làm mất mặt tôi!”
Nghe Đường Hàn Vũ tự cho là đúng dặn dò, Bùi Nguyên Minh cười không mở miệng, vẻ mặt lạnh nhạt.
Nếu không phải vì Trịnh Khánh Vân, anh đã chẳng muốn tới đây.
“Đúng rồi, còn có một việc, lát nữa có khả năng anh Chung sẽ tới.”
“Nếu như nhìn thấy anh Chung, anh nhớ giữ khoảng cách với Khánh Vân!”
“Anh ấy vừa gặp đã yêu với Khánh Vân, cho nên nếu anh thân thiết với Khánh Vân quá, nói không chừng anh ấy sẽ nổi giận thương tổn anh”
“Anh Chung?”
Bùi Nguyên Minh mở miệng theo bản năng, nhìn Trịnh Khánh Vân một cái.
Trịnh Khánh Vân lè lưỡi đáng yêu một cái, nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng tức giận, anh Chung này tên là Chung Thanh Tùng, là cậu chủ gia tộc hạng nhất ở thủ đô”
“Mãy ngày hôm trước anh ta nhìn thấy em lập tức như bị thần kinh nói vừa gặp đã yêu với em, muốn đầu tư cho em, nhưng em không có hứng thú với anh tai”
“Cho nên tối nay mới bảo anh giả làm bạn trai của em!”
Bùi Nguyên Minh không nói gì, em vợ này của anh cái gì cũng tốt, bộ dạng quá đẹp, đi tới đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt.
“Đúng rồi, Chung Thanh Tùng không tính là đứng đầu, nhưng anh ta có quan hệ rất tốt với Trầm Trí Đạt”
“Trầm Trí Đạt là người nhà họ Trâm, con trai út của Trầm Thiên Ân, được xưng là một trong sáu thể tử ở thủ đô.”
“Anh rể, anh không sợ đấy chứ?”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Trịnh Khánh Vân một cái, vươn tay búng nhẹ vào trán cô ta.
Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân ấm ức, nói thầm: “Không sợ thì thôi, động chân động tay làm gì?”
Nhìn động tác của Bùi Nguyên Minh, Đường Hàn Vũ nhíu mày, nhưng cô ta thấy Bùi Nguyên Minh không có hành động quá đáng nào khác, lại sợ Trịnh Khánh Vân chán ghét mình, lập tức không nói gì, mà kìm nén nói: “Được rồi, chúng ta cùng đi vào thôi, nhớ rõ, sau khi đi vào, ít nói, nhìn nhiều!”
Khi nói chuyện, Đường Hàn Vũ kéo tay Trịnh Khánh Vân đi vào Bách Lạc môn.
Bùi Nguyên Minh không để ý tới thái độ của Đường Hàn Vũ, mà đi theo sau.
Đồng thời anh còn đang tiêu hóa mấy tin tức.
Trầm Trí Đạt thế tử nhà họ Trầm, Chân Vũ Long thế tử nhà họ Chân...
Nếu vận may tối nay tốt, sáu thế tử ở thủ đô có thể gặp hai vị.
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Nếu Khánh Vân muốn dẫn anh ra ngoài trải nghiệm, tôi cũng không có ý kiến gì, nhưng anh đừng có mà gây chuyện rắc rối!”“Sau khi đi tới đại sảnh, tự mình tìm chỗ ngồi xuống ăn uống là được, tôi và Khánh Vân cần phải đi xã giao, không rảnh để ý tới anh đâu!”“Còn nữa, thu liễm một chút, đừng ăn như sói đói, bị người ta chê cười!”“Sẽ làm mất mặt tôi!”Nghe Đường Hàn Vũ tự cho là đúng dặn dò, Bùi Nguyên Minh cười không mở miệng, vẻ mặt lạnh nhạt.Nếu không phải vì Trịnh Khánh Vân, anh đã chẳng muốn tới đây.“Đúng rồi, còn có một việc, lát nữa có khả năng anh Chung sẽ tới.”“Nếu như nhìn thấy anh Chung, anh nhớ giữ khoảng cách với Khánh Vân!”“Anh ấy vừa gặp đã yêu với Khánh Vân, cho nên nếu anh thân thiết với Khánh Vân quá, nói không chừng anh ấy sẽ nổi giận thương tổn anh”“Anh Chung?”Bùi Nguyên Minh mở miệng theo bản năng, nhìn Trịnh Khánh Vân một cái.Trịnh Khánh Vân lè lưỡi đáng yêu một cái, nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng tức giận, anh Chung này tên là Chung Thanh Tùng, là cậu chủ gia tộc hạng nhất ở thủ đô”“Mãy ngày hôm trước anh ta nhìn thấy em lập tức như bị thần kinh nói vừa gặp đã yêu với em, muốn đầu tư cho em, nhưng em không có hứng thú với anh tai”“Cho nên tối nay mới bảo anh giả làm bạn trai của em!”Bùi Nguyên Minh không nói gì, em vợ này của anh cái gì cũng tốt, bộ dạng quá đẹp, đi tới đâu cũng trêu hoa ghẹo nguyệt.“Đúng rồi, Chung Thanh Tùng không tính là đứng đầu, nhưng anh ta có quan hệ rất tốt với Trầm Trí Đạt”“Trầm Trí Đạt là người nhà họ Trâm, con trai út của Trầm Thiên Ân, được xưng là một trong sáu thể tử ở thủ đô.”“Anh rể, anh không sợ đấy chứ?”Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt nhìn Trịnh Khánh Vân một cái, vươn tay búng nhẹ vào trán cô ta.Vẻ mặt Trịnh Khánh Vân ấm ức, nói thầm: “Không sợ thì thôi, động chân động tay làm gì?”Nhìn động tác của Bùi Nguyên Minh, Đường Hàn Vũ nhíu mày, nhưng cô ta thấy Bùi Nguyên Minh không có hành động quá đáng nào khác, lại sợ Trịnh Khánh Vân chán ghét mình, lập tức không nói gì, mà kìm nén nói: “Được rồi, chúng ta cùng đi vào thôi, nhớ rõ, sau khi đi vào, ít nói, nhìn nhiều!”Khi nói chuyện, Đường Hàn Vũ kéo tay Trịnh Khánh Vân đi vào Bách Lạc môn.Bùi Nguyên Minh không để ý tới thái độ của Đường Hàn Vũ, mà đi theo sau.Đồng thời anh còn đang tiêu hóa mấy tin tức.Trầm Trí Đạt thế tử nhà họ Trầm, Chân Vũ Long thế tử nhà họ Chân...Nếu vận may tối nay tốt, sáu thế tử ở thủ đô có thể gặp hai vị.- -----------------