Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1712

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay khi nhìn thấy người này, trong lòng Trịnh Khánh Vân đã căng thẳng. Anh ta là em trai của chiến tướng số một dưới trướng Uông Vĩ Thành, Hùng Minh Triết! Vị Hùng Minh Triết này không chỉ có thân thủ hạng nhất, mà nghe nói còn kế thừa một vị nguyên lão ở Long Môn.Trong thế hệ thanh niên ở phân hội Long Môn thủ đô, anh ta được xưng là số một chỉ dưới Tân Ý Hàm! Dựa vào bối cảnh và thân thủ của anh ta, có thể nói anh ta là một nhân vật có quyền thế rất mạnh trong giới thượng lưu ở thủ đô. Nghe nói, anh ta vô cùng thích tìm người luận bàn ở võ đạo quán. Giữa đám người Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết vẫn luôn có xung đột, quan hệ của đôi bên không được tính là tốt. “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì mà cũng dám chọc vào chúng tôi?”Chung Thanh Tùng nở nụ cười kỳ quái. “Hửm? Khiêu khích tôi sao?”Nhìn thấy Chung Thanh Tùng vẫn luôn nhờ vào mặt mũi của Đinh Nam Hành mới dám ngang ngược với mình, hôm nay lại cường thế như vậy, biểu cảm trên gương mặt của Hùng Minh Triết lập tức trở nên nghiền ngẫm. Tâm nhìn của anh ta hơi liếc qua người đám người Chung Thanh Tùng.Sau đó rơi lên người Trịnh Khánh Vân, đôi mắt sáng ngời, bảo: “Có chút thú vị, xem ra hôm nay cậu tới để tặng đàn bà cho tôi sao? Để cô gái này ở lại chơi với tôi đi, tôi đảm bảo hôm nay sẽ không đánh cậu!”Vừa dứt lời, ngón tay anh ta đã chỉ vào Trịnh Khánh Vân, vẻ mặt hiển nhiên. Sắc mặt của Trịnh Khánh Vân hơi thay đổi. Còn Chung Thanh Tùng thì lại ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì chứ? Bây giờ ông đây có đại ca làm chỗ dựa rồi, đại ca nhà tôi chính là...”Không đợi anh ta nói xong lời này thì chỉ thấy bóng người của Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh đã lóe lên, trực tiếp xông tới trước mặt đám người, rôi vung một cái tát mạnh đến mức trâu cũng không thể so được lên mặt Hùng Minh Triết. “Bốp!”Hùng Minh Triết không kịp né tránh, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cơ thể bay sang ngang, đâm sâm vào tường. Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng. Bùi Nguyên Minh dùng khăn tay lau ngón tay mình, rôi lạnh lùng nói: “Cậu Chung, yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi chắc chắn sẽ lấy lại thể diện cho cậu!”Chung Thanh Tùng và đám người đi theo anh ta đều sững sờ. Động tác của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ hoàn toàn không có thời gian phản ứng. Mà đúng lúc này, Hùng Minh Triết cũng đã ôm mặt, gào lên tức giận: “Lên! Đánh chết bọn họ!”Chỉ trong phút chốc mà thôi, mấy chục người vừa rồi còn đang đấu tập đều buông tha đối thủ,

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay khi nhìn thấy người này, trong lòng Trịnh Khánh Vân đã căng thẳng. Anh ta là em trai của chiến tướng số một dưới trướng Uông Vĩ Thành, Hùng Minh Triết! Vị Hùng Minh Triết này không chỉ có thân thủ hạng nhất, mà nghe nói còn kế thừa một vị nguyên lão ở Long Môn.

Trong thế hệ thanh niên ở phân hội Long Môn thủ đô, anh ta được xưng là số một chỉ dưới Tân Ý Hàm! Dựa vào bối cảnh và thân thủ của anh ta, có thể nói anh ta là một nhân vật có quyền thế rất mạnh trong giới thượng lưu ở thủ đô. Nghe nói, anh ta vô cùng thích tìm người luận bàn ở võ đạo quán. Giữa đám người Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết vẫn luôn có xung đột, quan hệ của đôi bên không được tính là tốt. “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì mà cũng dám chọc vào chúng tôi?”

Chung Thanh Tùng nở nụ cười kỳ quái. “Hửm? Khiêu khích tôi sao?”

Nhìn thấy Chung Thanh Tùng vẫn luôn nhờ vào mặt mũi của Đinh Nam Hành mới dám ngang ngược với mình, hôm nay lại cường thế như vậy, biểu cảm trên gương mặt của Hùng Minh Triết lập tức trở nên nghiền ngẫm. Tâm nhìn của anh ta hơi liếc qua người đám người Chung Thanh Tùng.

Sau đó rơi lên người Trịnh Khánh Vân, đôi mắt sáng ngời, bảo: “Có chút thú vị, xem ra hôm nay cậu tới để tặng đàn bà cho tôi sao? Để cô gái này ở lại chơi với tôi đi, tôi đảm bảo hôm nay sẽ không đánh cậu!”

Vừa dứt lời, ngón tay anh ta đã chỉ vào Trịnh Khánh Vân, vẻ mặt hiển nhiên. Sắc mặt của Trịnh Khánh Vân hơi thay đổi. Còn Chung Thanh Tùng thì lại ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì chứ? Bây giờ ông đây có đại ca làm chỗ dựa rồi, đại ca nhà tôi chính là...”

Không đợi anh ta nói xong lời này thì chỉ thấy bóng người của Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh đã lóe lên, trực tiếp xông tới trước mặt đám người, rôi vung một cái tát mạnh đến mức trâu cũng không thể so được lên mặt Hùng Minh Triết. “Bốp!”

Hùng Minh Triết không kịp né tránh, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cơ thể bay sang ngang, đâm sâm vào tường. Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng. Bùi Nguyên Minh dùng khăn tay lau ngón tay mình, rôi lạnh lùng nói: “Cậu Chung, yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi chắc chắn sẽ lấy lại thể diện cho cậu!”

Chung Thanh Tùng và đám người đi theo anh ta đều sững sờ. Động tác của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ hoàn toàn không có thời gian phản ứng. Mà đúng lúc này, Hùng Minh Triết cũng đã ôm mặt, gào lên tức giận: “Lên! Đánh chết bọn họ!”

Chỉ trong phút chốc mà thôi, mấy chục người vừa rồi còn đang đấu tập đều buông tha đối thủ,

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay khi nhìn thấy người này, trong lòng Trịnh Khánh Vân đã căng thẳng. Anh ta là em trai của chiến tướng số một dưới trướng Uông Vĩ Thành, Hùng Minh Triết! Vị Hùng Minh Triết này không chỉ có thân thủ hạng nhất, mà nghe nói còn kế thừa một vị nguyên lão ở Long Môn.Trong thế hệ thanh niên ở phân hội Long Môn thủ đô, anh ta được xưng là số một chỉ dưới Tân Ý Hàm! Dựa vào bối cảnh và thân thủ của anh ta, có thể nói anh ta là một nhân vật có quyền thế rất mạnh trong giới thượng lưu ở thủ đô. Nghe nói, anh ta vô cùng thích tìm người luận bàn ở võ đạo quán. Giữa đám người Chung Thanh Tùng và Hùng Minh Triết vẫn luôn có xung đột, quan hệ của đôi bên không được tính là tốt. “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì mà cũng dám chọc vào chúng tôi?”Chung Thanh Tùng nở nụ cười kỳ quái. “Hửm? Khiêu khích tôi sao?”Nhìn thấy Chung Thanh Tùng vẫn luôn nhờ vào mặt mũi của Đinh Nam Hành mới dám ngang ngược với mình, hôm nay lại cường thế như vậy, biểu cảm trên gương mặt của Hùng Minh Triết lập tức trở nên nghiền ngẫm. Tâm nhìn của anh ta hơi liếc qua người đám người Chung Thanh Tùng.Sau đó rơi lên người Trịnh Khánh Vân, đôi mắt sáng ngời, bảo: “Có chút thú vị, xem ra hôm nay cậu tới để tặng đàn bà cho tôi sao? Để cô gái này ở lại chơi với tôi đi, tôi đảm bảo hôm nay sẽ không đánh cậu!”Vừa dứt lời, ngón tay anh ta đã chỉ vào Trịnh Khánh Vân, vẻ mặt hiển nhiên. Sắc mặt của Trịnh Khánh Vân hơi thay đổi. Còn Chung Thanh Tùng thì lại ngoài cười nhưng trong không cười, nói: “Hùng Minh Triết, anh là cái thá gì chứ? Bây giờ ông đây có đại ca làm chỗ dựa rồi, đại ca nhà tôi chính là...”Không đợi anh ta nói xong lời này thì chỉ thấy bóng người của Bùi Nguyên Minh ở bên cạnh đã lóe lên, trực tiếp xông tới trước mặt đám người, rôi vung một cái tát mạnh đến mức trâu cũng không thể so được lên mặt Hùng Minh Triết. “Bốp!”Hùng Minh Triết không kịp né tránh, trên mặt lập tức xuất hiện một dấu bàn tay, cơ thể bay sang ngang, đâm sâm vào tường. Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra khỏi miệng. Bùi Nguyên Minh dùng khăn tay lau ngón tay mình, rôi lạnh lùng nói: “Cậu Chung, yên tâm, hôm nay có tôi ở đây, tôi chắc chắn sẽ lấy lại thể diện cho cậu!”Chung Thanh Tùng và đám người đi theo anh ta đều sững sờ. Động tác của Bùi Nguyên Minh quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ hoàn toàn không có thời gian phản ứng. Mà đúng lúc này, Hùng Minh Triết cũng đã ôm mặt, gào lên tức giận: “Lên! Đánh chết bọn họ!”Chỉ trong phút chốc mà thôi, mấy chục người vừa rồi còn đang đấu tập đều buông tha đối thủ,

Chương 1712