Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1731
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đưa ngón trỏ tay phải ra ngoắc ngoäc: “Vậy hãy để tôi xem một chút, anh có bao nhiêu sức lực.”“Ha ha ha...”Định Nam Hành khẽ cười một tiếng, sau đó chỉ thấy cả người anh ta rung lên, quần áo nửa người trên trực tiếp nổ tung, lộ ra cơ bắp tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.Trong nháy mất sau đó, anh ta bước ra một bước, sàn nhà làm bằng gỗ trực tiếp vỡ ra.Không đợi Bùi Nguyên Minh kịp phản ứng, anh ta đã hất chân phải lên, những mảnh sàn nhà bằng gỗ kia liên tục bay ra, lao về phía Bùi Nguyên Minh.Đồng thời Đinh Nam Hành cũng đánh ra một quyền về phía vị trí mặt đất chỗ Bùi Nguyên Minh.Anh ta là ông trùm ở thủ đô, rất ít khi tự mình ra tay, nhưng mỗi một lần ra tay đều là một đòn giết chết, tuyệt đối sẽ không khách khí một chút nào.Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, dùng chân phải nâng một thanh đao trên mặt đất lên, keng keng keng mấy tiếng đã đánh rơi hết những mảnh sàn nhà bằng gỗ xung quanh.Cũng chính vào thời điểm này, Đinh Nam Hành đã lao đến trước mặt anh.“Tên nhóc kia, cậu giết anh em của tôi, làm tổn thương tay chân của tôi, chắc chắn hôm nay cậu sẽ phải chết!”Anh ta vừa nói xong đã tung một quyền này vê phía mặt Bùi Nguyên Minh.Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, trong đôi mắt không có chút gợn sóng nào, chỉ là lúc một quyền của Đinh Nam Hành rơi xuống, anh cũng đột nhiên tung quyền ra.“Ầm..”Hai quyên va mạnh vào nhau.Một tiếng động nặng nề vang lên, Đinh Nam Hành đang có khí thế mạnh mẽ phải lùi về phía sau ba bước phát ra những tiếng bịch bịch bịch.Mỗi một bước hạ xuống, đều để lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất.Một sức mạnh phản ngược lại truyền đến, khiến cho sắc mặt Đinh Nam Hành tràn đầy sự kinh ngạc.Nếu như không phải anh ta cố gắng áp chế, chắc chắn lúc này sẽ phun ra một ngụm máu.Mà trái lại Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại đứng yên như núi, trong lòng Đinh Nam Hành hiện lên một loại cảm giác hoang đường không thể tưởng tượng nổi.Sao có thể như thế được chứ? Anh ta là Đinh Nam Hành- ông trùm thủ đô, đánh đâu thẳng đó, có thực lực vô hạn gần bằng cấp bậc chiến thần trong quân đội.Thế nhưng tại sao mình lại thua Bùi Nguyên Minh? Chẳng lẽ mình lại nhìn nhầm? Trong nháy mắt này, trong đôi mắt của Định Nam Hành hiện lên một vẻ kiêng kị, anh ta híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Cậu, rốt cuộc là ai?”- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đưa ngón trỏ tay phải ra ngoắc ngoäc: “Vậy hãy để tôi xem một chút, anh có bao nhiêu sức lực.”
“Ha ha ha...”
Định Nam Hành khẽ cười một tiếng, sau đó chỉ thấy cả người anh ta rung lên, quần áo nửa người trên trực tiếp nổ tung, lộ ra cơ bắp tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.
Trong nháy mất sau đó, anh ta bước ra một bước, sàn nhà làm bằng gỗ trực tiếp vỡ ra.
Không đợi Bùi Nguyên Minh kịp phản ứng, anh ta đã hất chân phải lên, những mảnh sàn nhà bằng gỗ kia liên tục bay ra, lao về phía Bùi Nguyên Minh.
Đồng thời Đinh Nam Hành cũng đánh ra một quyền về phía vị trí mặt đất chỗ Bùi Nguyên Minh.
Anh ta là ông trùm ở thủ đô, rất ít khi tự mình ra tay, nhưng mỗi một lần ra tay đều là một đòn giết chết, tuyệt đối sẽ không khách khí một chút nào.
Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, dùng chân phải nâng một thanh đao trên mặt đất lên, keng keng keng mấy tiếng đã đánh rơi hết những mảnh sàn nhà bằng gỗ xung quanh.
Cũng chính vào thời điểm này, Đinh Nam Hành đã lao đến trước mặt anh.
“Tên nhóc kia, cậu giết anh em của tôi, làm tổn thương tay chân của tôi, chắc chắn hôm nay cậu sẽ phải chết!”
Anh ta vừa nói xong đã tung một quyền này vê phía mặt Bùi Nguyên Minh.
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, trong đôi mắt không có chút gợn sóng nào, chỉ là lúc một quyền của Đinh Nam Hành rơi xuống, anh cũng đột nhiên tung quyền ra.
“Ầm..”
Hai quyên va mạnh vào nhau.
Một tiếng động nặng nề vang lên, Đinh Nam Hành đang có khí thế mạnh mẽ phải lùi về phía sau ba bước phát ra những tiếng bịch bịch bịch.
Mỗi một bước hạ xuống, đều để lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất.
Một sức mạnh phản ngược lại truyền đến, khiến cho sắc mặt Đinh Nam Hành tràn đầy sự kinh ngạc.
Nếu như không phải anh ta cố gắng áp chế, chắc chắn lúc này sẽ phun ra một ngụm máu.
Mà trái lại Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại đứng yên như núi, trong lòng Đinh Nam Hành hiện lên một loại cảm giác hoang đường không thể tưởng tượng nổi.
Sao có thể như thế được chứ? Anh ta là Đinh Nam Hành
- ông trùm thủ đô, đánh đâu thẳng đó, có thực lực vô hạn gần bằng cấp bậc chiến thần trong quân đội.
Thế nhưng tại sao mình lại thua Bùi Nguyên Minh? Chẳng lẽ mình lại nhìn nhầm? Trong nháy mắt này, trong đôi mắt của Định Nam Hành hiện lên một vẻ kiêng kị, anh ta híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Cậu, rốt cuộc là ai?”
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, đưa ngón trỏ tay phải ra ngoắc ngoäc: “Vậy hãy để tôi xem một chút, anh có bao nhiêu sức lực.”“Ha ha ha...”Định Nam Hành khẽ cười một tiếng, sau đó chỉ thấy cả người anh ta rung lên, quần áo nửa người trên trực tiếp nổ tung, lộ ra cơ bắp tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.Trong nháy mất sau đó, anh ta bước ra một bước, sàn nhà làm bằng gỗ trực tiếp vỡ ra.Không đợi Bùi Nguyên Minh kịp phản ứng, anh ta đã hất chân phải lên, những mảnh sàn nhà bằng gỗ kia liên tục bay ra, lao về phía Bùi Nguyên Minh.Đồng thời Đinh Nam Hành cũng đánh ra một quyền về phía vị trí mặt đất chỗ Bùi Nguyên Minh.Anh ta là ông trùm ở thủ đô, rất ít khi tự mình ra tay, nhưng mỗi một lần ra tay đều là một đòn giết chết, tuyệt đối sẽ không khách khí một chút nào.Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, dùng chân phải nâng một thanh đao trên mặt đất lên, keng keng keng mấy tiếng đã đánh rơi hết những mảnh sàn nhà bằng gỗ xung quanh.Cũng chính vào thời điểm này, Đinh Nam Hành đã lao đến trước mặt anh.“Tên nhóc kia, cậu giết anh em của tôi, làm tổn thương tay chân của tôi, chắc chắn hôm nay cậu sẽ phải chết!”Anh ta vừa nói xong đã tung một quyền này vê phía mặt Bùi Nguyên Minh.Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, trong đôi mắt không có chút gợn sóng nào, chỉ là lúc một quyền của Đinh Nam Hành rơi xuống, anh cũng đột nhiên tung quyền ra.“Ầm..”Hai quyên va mạnh vào nhau.Một tiếng động nặng nề vang lên, Đinh Nam Hành đang có khí thế mạnh mẽ phải lùi về phía sau ba bước phát ra những tiếng bịch bịch bịch.Mỗi một bước hạ xuống, đều để lại một dấu chân thật sâu trên mặt đất.Một sức mạnh phản ngược lại truyền đến, khiến cho sắc mặt Đinh Nam Hành tràn đầy sự kinh ngạc.Nếu như không phải anh ta cố gắng áp chế, chắc chắn lúc này sẽ phun ra một ngụm máu.Mà trái lại Bùi Nguyên Minh ở đối diện lại đứng yên như núi, trong lòng Đinh Nam Hành hiện lên một loại cảm giác hoang đường không thể tưởng tượng nổi.Sao có thể như thế được chứ? Anh ta là Đinh Nam Hành- ông trùm thủ đô, đánh đâu thẳng đó, có thực lực vô hạn gần bằng cấp bậc chiến thần trong quân đội.Thế nhưng tại sao mình lại thua Bùi Nguyên Minh? Chẳng lẽ mình lại nhìn nhầm? Trong nháy mắt này, trong đôi mắt của Định Nam Hành hiện lên một vẻ kiêng kị, anh ta híp mắt nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, chậm rãi nói: “Cậu, rốt cuộc là ai?”- -----------------