Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1733
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại xong thì ngồi ở trên ghế sô pha uống trà.Rất nhanh đã thấy Sở Tuấn Hiên dẫn theo mấy chục người đi vào đây.Dù sao thủ đô cũng là địa bàn của Sở Tuấn Hiên, sau khi anh ta cung kính hành lễ với Bùi Nguyên Minh liền bắt đầu xử lý hiện trường một cách lưu loát.Ngoại trừ người bị đưa đi, thi thể bị xử lý sạch sẽ ra, còn có nhân viên chuyên nghiệp sửa lại nên nhà bị hư hỏng, đồng thời rửa sạch mùi máu tươi nhàn nhạt.Đợi đến khi mọi chuyện được xử lý đến bảy tám phần, Sở Tuấn Hiên dẫn người rời đi, Tân Ý Hàm mới xuất hiện trước mặt Bùi Nguyên Minh.Cô ta cung kính hành lễ: “Anh Bùi, chuyện chỉ nhánh của Long Môn ở thủ đô đã được xử lý gần xong rồi”“Giữa tên Uông Vĩ Thành ngoan cố chống cự và chúng tôi có ước định, đó chính là ba ngày sau sẽ đánh một trận lôi đài, bên thắng được làm hội trưởng chi nhánh Long Môn ở thủ đô”“Còn xin chỉ thị của anh Bùi.”“Chúng ta nên đồng ý, hay là trực tiếp xử lý bọn họ?”Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu có thể tiết kiệm sức lực, thì hãy dùng phương pháp bớt dùng sức một chút đi”“Mặt khác, mấy ngày nay hành động lớn thêm một chút nữa, nghĩ biện pháp cướp hết địa bàn vốn thuộc về Uông Vĩ Thành vào tay”“Tốt nhất là có thể ép ông ta đến tình trạng rơi vào đường cùng.”Tần Ý Hàm không dám hỏi mục đích của Bùi Nguyên Minh, mà trâm giọng nói: “Vâng.”“Mặt khác, còn có một việc, ngày mai một trong sáu thế tử ở thủ đô là Chân Vũ Long sẽ trở về”“Chỉ là chúng ta còn chưa biết rõ mục đích của anh ta lắm, nhưng mà quan hệ của anh ta và Uông Vĩ Thành rất tốt, hơn nữa còn rất thích Uông Linh Đan, cho nên...”Tần Ý Hàm không tiếp tục nói nữa, hiển nhiên là biết ở giữa Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan có một đoạn “tình duyên ngắn ngủi”.“Gọi điện thoại cho Sở Tuấn Hiên, hỏi xem Đại Hùng đã mở miệng hay chưa”Bùi Nguyên Minh miệng, cũng không khác gì chứng thực sự việc.Sau khi suy nghĩ một lát, anh mới tiếp tục nói: “Cô ở thủ đô nhiều năm, hẳn là cũng có hiểu biết vê tên Chân Vũ Long này nhỉ?”Tần Ý Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Chân Vũ Long được gọi là một trong sáu thế tử ở thủ đô, đủ để chứng minh anh ta nắm giữ rất nhiều năng lực và tài nguyên.”“Người ta đồn rằng anh ta có tính tình nhã nhặn lịch sự, nhưng tính tình thật sự của loại người như anh ta là gì, không ai biết”“Mặt khác, bản lĩnh của anh ta cũng rất tốt, bởi vì trong truyên thuyết, cấm địa ở sau núi của nhà họ Chân thủ đô có một mạch truyền nhân cực kỳ cổ xưa, mà thứ được tu luyện đều là võ cổ Nội Gia Quyền”“Người thừa kế nhà họ Chân đều phải đến- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại xong thì ngồi ở trên ghế sô pha uống trà.
Rất nhanh đã thấy Sở Tuấn Hiên dẫn theo mấy chục người đi vào đây.
Dù sao thủ đô cũng là địa bàn của Sở Tuấn Hiên, sau khi anh ta cung kính hành lễ với Bùi Nguyên Minh liền bắt đầu xử lý hiện trường một cách lưu loát.
Ngoại trừ người bị đưa đi, thi thể bị xử lý sạch sẽ ra, còn có nhân viên chuyên nghiệp sửa lại nên nhà bị hư hỏng, đồng thời rửa sạch mùi máu tươi nhàn nhạt.
Đợi đến khi mọi chuyện được xử lý đến bảy tám phần, Sở Tuấn Hiên dẫn người rời đi, Tân Ý Hàm mới xuất hiện trước mặt Bùi Nguyên Minh.
Cô ta cung kính hành lễ: “Anh Bùi, chuyện chỉ nhánh của Long Môn ở thủ đô đã được xử lý gần xong rồi”
“Giữa tên Uông Vĩ Thành ngoan cố chống cự và chúng tôi có ước định, đó chính là ba ngày sau sẽ đánh một trận lôi đài, bên thắng được làm hội trưởng chi nhánh Long Môn ở thủ đô”
“Còn xin chỉ thị của anh Bùi.”
“Chúng ta nên đồng ý, hay là trực tiếp xử lý bọn họ?”
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu có thể tiết kiệm sức lực, thì hãy dùng phương pháp bớt dùng sức một chút đi”
“Mặt khác, mấy ngày nay hành động lớn thêm một chút nữa, nghĩ biện pháp cướp hết địa bàn vốn thuộc về Uông Vĩ Thành vào tay”
“Tốt nhất là có thể ép ông ta đến tình trạng rơi vào đường cùng.”
Tần Ý Hàm không dám hỏi mục đích của Bùi Nguyên Minh, mà trâm giọng nói: “Vâng.”
“Mặt khác, còn có một việc, ngày mai một trong sáu thế tử ở thủ đô là Chân Vũ Long sẽ trở về”
“Chỉ là chúng ta còn chưa biết rõ mục đích của anh ta lắm, nhưng mà quan hệ của anh ta và Uông Vĩ Thành rất tốt, hơn nữa còn rất thích Uông Linh Đan, cho nên...”
Tần Ý Hàm không tiếp tục nói nữa, hiển nhiên là biết ở giữa Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan có một đoạn “tình duyên ngắn ngủi”
.
“Gọi điện thoại cho Sở Tuấn Hiên, hỏi xem Đại Hùng đã mở miệng hay chưa”
Bùi Nguyên Minh miệng, cũng không khác gì chứng thực sự việc.
Sau khi suy nghĩ một lát, anh mới tiếp tục nói: “Cô ở thủ đô nhiều năm, hẳn là cũng có hiểu biết vê tên Chân Vũ Long này nhỉ?”
Tần Ý Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Chân Vũ Long được gọi là một trong sáu thế tử ở thủ đô, đủ để chứng minh anh ta nắm giữ rất nhiều năng lực và tài nguyên.”
“Người ta đồn rằng anh ta có tính tình nhã nhặn lịch sự, nhưng tính tình thật sự của loại người như anh ta là gì, không ai biết”
“Mặt khác, bản lĩnh của anh ta cũng rất tốt, bởi vì trong truyên thuyết, cấm địa ở sau núi của nhà họ Chân thủ đô có một mạch truyền nhân cực kỳ cổ xưa, mà thứ được tu luyện đều là võ cổ Nội Gia Quyền”
“Người thừa kế nhà họ Chân đều phải đến
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại xong thì ngồi ở trên ghế sô pha uống trà.Rất nhanh đã thấy Sở Tuấn Hiên dẫn theo mấy chục người đi vào đây.Dù sao thủ đô cũng là địa bàn của Sở Tuấn Hiên, sau khi anh ta cung kính hành lễ với Bùi Nguyên Minh liền bắt đầu xử lý hiện trường một cách lưu loát.Ngoại trừ người bị đưa đi, thi thể bị xử lý sạch sẽ ra, còn có nhân viên chuyên nghiệp sửa lại nên nhà bị hư hỏng, đồng thời rửa sạch mùi máu tươi nhàn nhạt.Đợi đến khi mọi chuyện được xử lý đến bảy tám phần, Sở Tuấn Hiên dẫn người rời đi, Tân Ý Hàm mới xuất hiện trước mặt Bùi Nguyên Minh.Cô ta cung kính hành lễ: “Anh Bùi, chuyện chỉ nhánh của Long Môn ở thủ đô đã được xử lý gần xong rồi”“Giữa tên Uông Vĩ Thành ngoan cố chống cự và chúng tôi có ước định, đó chính là ba ngày sau sẽ đánh một trận lôi đài, bên thắng được làm hội trưởng chi nhánh Long Môn ở thủ đô”“Còn xin chỉ thị của anh Bùi.”“Chúng ta nên đồng ý, hay là trực tiếp xử lý bọn họ?”Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu có thể tiết kiệm sức lực, thì hãy dùng phương pháp bớt dùng sức một chút đi”“Mặt khác, mấy ngày nay hành động lớn thêm một chút nữa, nghĩ biện pháp cướp hết địa bàn vốn thuộc về Uông Vĩ Thành vào tay”“Tốt nhất là có thể ép ông ta đến tình trạng rơi vào đường cùng.”Tần Ý Hàm không dám hỏi mục đích của Bùi Nguyên Minh, mà trâm giọng nói: “Vâng.”“Mặt khác, còn có một việc, ngày mai một trong sáu thế tử ở thủ đô là Chân Vũ Long sẽ trở về”“Chỉ là chúng ta còn chưa biết rõ mục đích của anh ta lắm, nhưng mà quan hệ của anh ta và Uông Vĩ Thành rất tốt, hơn nữa còn rất thích Uông Linh Đan, cho nên...”Tần Ý Hàm không tiếp tục nói nữa, hiển nhiên là biết ở giữa Bùi Nguyên Minh và Uông Linh Đan có một đoạn “tình duyên ngắn ngủi”.“Gọi điện thoại cho Sở Tuấn Hiên, hỏi xem Đại Hùng đã mở miệng hay chưa”Bùi Nguyên Minh miệng, cũng không khác gì chứng thực sự việc.Sau khi suy nghĩ một lát, anh mới tiếp tục nói: “Cô ở thủ đô nhiều năm, hẳn là cũng có hiểu biết vê tên Chân Vũ Long này nhỉ?”Tần Ý Hàm suy nghĩ một chút rồi nói: “Chân Vũ Long được gọi là một trong sáu thế tử ở thủ đô, đủ để chứng minh anh ta nắm giữ rất nhiều năng lực và tài nguyên.”“Người ta đồn rằng anh ta có tính tình nhã nhặn lịch sự, nhưng tính tình thật sự của loại người như anh ta là gì, không ai biết”“Mặt khác, bản lĩnh của anh ta cũng rất tốt, bởi vì trong truyên thuyết, cấm địa ở sau núi của nhà họ Chân thủ đô có một mạch truyền nhân cực kỳ cổ xưa, mà thứ được tu luyện đều là võ cổ Nội Gia Quyền”“Người thừa kế nhà họ Chân đều phải đến- -----------------