Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1806

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thì ra là vậy.”Bùi Nguyên Minh hoàn toàn hiểu rõ.“Chẳng trách ba cô và Kim Tuyết Ngọc đều đối xử với cô như vậy, ước gì có thể nhanh chóng gả cô ra ngoài”“Hóa ra là vì cổ phần cô đang nắm giữ”“Nhưng mà một khi đã như vậy, tôi vẫn nguyện ý giúp cô, tôi có thể giúp cô câm lại cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông mà cô đang nắm giữ.”Đối với việc chèn ép Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú.Còn có thể giúp đỡ Uông Linh Đan, cớ sao không làm.“Ừm, cảm ơn anh”Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ, tuy cô ta biết Bùi Nguyên Minh muốn giúp mình lấy lại tập đoàn của nhà họ Uông giống như đầm rồng hang hổ, nhưng cô ta vẫn hơi gật đầu, không muốn từ chối ý tốt của Bùi Nguyên Minh.Xe một đường tiến vê trước, hai người đang định về biệt thự, lúc này di động của Bùi Nguyên Minh vang lên.Bùi Nguyên Minh câm lên nhìn thoáng qua, vẻ mặt có chút kỳ lạ.Triệu Thanh Hạm? Hai người tiếp xúc không nhiều, vì sao Triệu Thanh Hạm lại gọi điện thoại cho mình? Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, ra hiệu cho Uông Linh Đan đỗ xe ở ven đường, mới nghe điện thoại: “Thanh Hạm, có chuyện gì? Muốn mời tôi ăn cơm trưa à?”“Ăn ăn ăn, anh chỉ biết ăn thôi!”Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm vô cùng tức giận.“Sao anh có thể như vậy? Ngày hôm qua bỏ bê công việc, hôm nay cũng không đến, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”“Anh có biết tôi vì cho anh tiến vào mà trả giá lớn cỡ nào không?”“Vì sao anh lại lười nhác như thế, đây là không để tôi vào mắt!”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã xin nghỉ ba ngày rồi”“Nghỉ ba ngày? Anh thật sự cho rằng mình là cấp cao rồi hả? Tùy tiện một câu nói thì có thể nghỉ ba ngày sao?”Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm thiếu chút nữa xù lông.“Anh Uông chỉ nói như thế mà thôi, anh cũng coi việc đó là thật ư?”“Cầu xin anh đấy, anh là nhân viên mới, có thể để tâm chuyện đi làm một chút được không?”Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Nói như thế, mấy lời mà Uông Khải Trạch nói chỉ là nói dóc thôi à? “Họ Bùi kia, anh nên khách sáo với anh Uông một chút!”Triệu Thanh Hạm tận tình khuyên bảo.“Chẳng lẽ anh không biết, thực ra hai bản hợp- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thì ra là vậy.”

Bùi Nguyên Minh hoàn toàn hiểu rõ.

“Chẳng trách ba cô và Kim Tuyết Ngọc đều đối xử với cô như vậy, ước gì có thể nhanh chóng gả cô ra ngoài”

“Hóa ra là vì cổ phần cô đang nắm giữ”

“Nhưng mà một khi đã như vậy, tôi vẫn nguyện ý giúp cô, tôi có thể giúp cô câm lại cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông mà cô đang nắm giữ.”

Đối với việc chèn ép Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú.

Còn có thể giúp đỡ Uông Linh Đan, cớ sao không làm.

“Ừm, cảm ơn anh”

Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ, tuy cô ta biết Bùi Nguyên Minh muốn giúp mình lấy lại tập đoàn của nhà họ Uông giống như đầm rồng hang hổ, nhưng cô ta vẫn hơi gật đầu, không muốn từ chối ý tốt của Bùi Nguyên Minh.

Xe một đường tiến vê trước, hai người đang định về biệt thự, lúc này di động của Bùi Nguyên Minh vang lên.

Bùi Nguyên Minh câm lên nhìn thoáng qua, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Triệu Thanh Hạm? Hai người tiếp xúc không nhiều, vì sao Triệu Thanh Hạm lại gọi điện thoại cho mình? Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, ra hiệu cho Uông Linh Đan đỗ xe ở ven đường, mới nghe điện thoại: “Thanh Hạm, có chuyện gì? Muốn mời tôi ăn cơm trưa à?”

“Ăn ăn ăn, anh chỉ biết ăn thôi!”

Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm vô cùng tức giận.

“Sao anh có thể như vậy? Ngày hôm qua bỏ bê công việc, hôm nay cũng không đến, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”

“Anh có biết tôi vì cho anh tiến vào mà trả giá lớn cỡ nào không?”

“Vì sao anh lại lười nhác như thế, đây là không để tôi vào mắt!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã xin nghỉ ba ngày rồi”

“Nghỉ ba ngày? Anh thật sự cho rằng mình là cấp cao rồi hả? Tùy tiện một câu nói thì có thể nghỉ ba ngày sao?”

Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm thiếu chút nữa xù lông.

“Anh Uông chỉ nói như thế mà thôi, anh cũng coi việc đó là thật ư?”

“Cầu xin anh đấy, anh là nhân viên mới, có thể để tâm chuyện đi làm một chút được không?”

Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Nói như thế, mấy lời mà Uông Khải Trạch nói chỉ là nói dóc thôi à? “Họ Bùi kia, anh nên khách sáo với anh Uông một chút!”

Triệu Thanh Hạm tận tình khuyên bảo.

“Chẳng lẽ anh không biết, thực ra hai bản hợp

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thì ra là vậy.”Bùi Nguyên Minh hoàn toàn hiểu rõ.“Chẳng trách ba cô và Kim Tuyết Ngọc đều đối xử với cô như vậy, ước gì có thể nhanh chóng gả cô ra ngoài”“Hóa ra là vì cổ phần cô đang nắm giữ”“Nhưng mà một khi đã như vậy, tôi vẫn nguyện ý giúp cô, tôi có thể giúp cô câm lại cổ phần của tập đoàn nhà họ Uông mà cô đang nắm giữ.”Đối với việc chèn ép Uông Vĩ Thành, Bùi Nguyên Minh tràn ngập hứng thú.Còn có thể giúp đỡ Uông Linh Đan, cớ sao không làm.“Ừm, cảm ơn anh”Vẻ mặt Uông Linh Đan kỳ lạ, tuy cô ta biết Bùi Nguyên Minh muốn giúp mình lấy lại tập đoàn của nhà họ Uông giống như đầm rồng hang hổ, nhưng cô ta vẫn hơi gật đầu, không muốn từ chối ý tốt của Bùi Nguyên Minh.Xe một đường tiến vê trước, hai người đang định về biệt thự, lúc này di động của Bùi Nguyên Minh vang lên.Bùi Nguyên Minh câm lên nhìn thoáng qua, vẻ mặt có chút kỳ lạ.Triệu Thanh Hạm? Hai người tiếp xúc không nhiều, vì sao Triệu Thanh Hạm lại gọi điện thoại cho mình? Bùi Nguyên Minh nghĩ một lát, ra hiệu cho Uông Linh Đan đỗ xe ở ven đường, mới nghe điện thoại: “Thanh Hạm, có chuyện gì? Muốn mời tôi ăn cơm trưa à?”“Ăn ăn ăn, anh chỉ biết ăn thôi!”Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm vô cùng tức giận.“Sao anh có thể như vậy? Ngày hôm qua bỏ bê công việc, hôm nay cũng không đến, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”“Anh có biết tôi vì cho anh tiến vào mà trả giá lớn cỡ nào không?”“Vì sao anh lại lười nhác như thế, đây là không để tôi vào mắt!”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã xin nghỉ ba ngày rồi”“Nghỉ ba ngày? Anh thật sự cho rằng mình là cấp cao rồi hả? Tùy tiện một câu nói thì có thể nghỉ ba ngày sao?”Ở bên kia điện thoại Triệu Thanh Hạm thiếu chút nữa xù lông.“Anh Uông chỉ nói như thế mà thôi, anh cũng coi việc đó là thật ư?”“Cầu xin anh đấy, anh là nhân viên mới, có thể để tâm chuyện đi làm một chút được không?”Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Nói như thế, mấy lời mà Uông Khải Trạch nói chỉ là nói dóc thôi à? “Họ Bùi kia, anh nên khách sáo với anh Uông một chút!”Triệu Thanh Hạm tận tình khuyên bảo.“Chẳng lẽ anh không biết, thực ra hai bản hợp- -----------------

Chương 1806