Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1809

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”“Được không?”Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao? Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao? Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy! Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”

“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”

“Được không?”

Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao? Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.

Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.

Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao? Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.

Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy! Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”

“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”

“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”

Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.

Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.

Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”

“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”

“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”

“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”

Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.

“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”

“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”

Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.

“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thứ nhất, đây là chuyện nhỏ, mình tôi xử lý được, cũng không nhọc anh Uông làm phiền Uông Vĩ Thành hoặc Uông Linh Đan”“Thứ hai, nếu lấy được khoản tiên này về, tôi muốn trích hai mươi phần trăm”“Được không?”Bùi Nguyên Minh muốn trích hai mươi phần trăm số tiên sao? Nhìn thấy biểu cảm thản nhiên của Bùi Nguyên Minh, tất cả mọi người cười mỉa.Có lẽ tên nhóc này không biết mình sắp đối mặt với người nào đâu.Nhân vật giống như Lục Trọng Bằng, có thể tùy tiện cho người khác mặt mũi sao? Một người không quen tới cửa, có lẽ sẽ bị anh ta đạp ra, trực tiếp giãm tới mức hôn mê.Đương nhiên anh ta ngôi trên xe lăn không làm được, nhưng dưới tay anh ta có rất nhiều thuộc hạ đấy! Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh đứng ra, Triệu Thanh Hạm hơi sửng sốt một lát, sau đó kéo áo Bùi Nguyên Minh theo bản năng, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh đừng quấy rối nữa!”“Chuyện này căn bản không phải chuyện anh có thể xử lý được đâu!”“Anh có thể đừng thích khoác lác như vậy không?”Lúc này Uông Khải Trạch hơi sửng sốt, sau đó anh ta nhìn Bùi Nguyên Minh hai ngày không xuất hiện từ trên xuống dưới, rất tò mò vì sao anh còn chưa bị Đinh Nam Hành giết chết.Dù sao Uông Khải Trạch cùng lắm được xem như người bên cạnh giới thượng lưu, muốn nghe tin Đinh Nam Hành bị người ta giết chết, không biết còn phải đợi bao lâu.Nhưng mà lúc này Uông Khải Trạch nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh với vẻ đầy hứng thú, nói: “Bùi Nguyên Minh, anh có thể lãy lại số tiên này sao?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Một cuộc điện thoại là xong.”“Được, anh đã nói chắc chắn như vậy, vậy thì quyết định như vậy đi, nhiệm vụ này giao cho anhl”“Chỉ cần anh thật sự có năng lực, có thể lấy được ba trăm năm mươi tỷ này về, tôi sẽ lập tức trích cho anh bảy mươi tỷ, rất nhiều người ở đây sẽ làm chứng!”“Hơn nữa tôi còn đồng ý với anh, từ hôm nay trở đi, anh không cần phải đi làm, mỗi tháng tới lĩnh tiên lương là được”Lúc này đôi mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nếu Đỉnh Nam Hành còn chưa ra tay, như vậy anh ta không ngại mượn tay Lục Trọng Bằng trực tiếp bóp chết Bùi Nguyên Minh.“Anh Uông, Bùi Nguyên Minh chỉ đang khoác lác thôi, anh ta có bản lĩnh này sao?”“Anh trăm ngàn lần đừng chấp nhặt với anh ta!”Triệu Thanh Hạm vội vàng đứng dậy, kéo Bùi Nguyên Minh nói.“Bùi Nguyên Minh, anh nhanh ngồi xuống đi, anh biết khách hàng là ai không? Đây là trường- -----------------

Chương 1809