Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1829
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lý Khải Lâm, đạo diễn Trần Duy Nghĩa và mấy nữ minh tinh khác đều như nhau, cả đám đều lộ vẻ trêu tức.Bùi Nguyên Minh đây là làm ra vẻ làm quá mức, cho rằng mình thật sự trâu bò.Một bảo vệ nhỏ, vậy mà muốn động vào tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ? Đâu óc bị chập mạch rồi hả? Chỗ dựa vững chắc nhất của anh, không phải là Lâm Khang Dụ trước mặt sao? Không có người đứng đầu thủ đô này làm chỗ dựa, anh có thể làm nên chuyện gì? Chỉ có Lâm Khang Dụ và Lâm Mạn Ni lộ ra biểu cảm hứng thú.Hai ba con bọn họ biết rất rõ bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh, nhưng Bùi Nguyên Minh chưa từng bày ra nửa móng tay của anh, hôm nay nhân dịp này, nói không chừng có thể thấy được thực lực chân chính của Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh không đáp lại những người khác, mà vẻ mặt lạnh nhạt lấy điện thoại ra, gọi cho một số.“Chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ thật tốt cho tôi”“Tôi hi vọng từ giờ trở đi, giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ hoàn toàn sụp đổ”“Danh dự của nó cũng bị phá hủy hoàn toàn”“Toàn bộ nghệ sĩ dưới quyền quản lý của bọn họ, đều biến thành chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.”Sau khi nói xong mấy câu này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tùy ý cúp điện thoại.Lúc này mọi người mới kịp phản ứng, lúc mọi người nhìn Bùi Nguyên Minh, cả đám đều trợn mắt há miệng, hoàn toàn không kịp phản ứng.Đây là muốn khai chiến toàn diện đấy àI Hơn nữa hình như ra tay còn tàn nhẫn hơn Lâm Khang Dụ vài phân.Đám nữ minh tỉnh đều lộ ra tinh thân hoảng hốt, nhưng rất nhanh cả đám lộ ra biểu cảm khinh thường.Gọi điện thoại có thể chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ được sao? Tên nhóc này cho rằng mình là người giàu nhất thế giới, hay là người giàu nhất Đại Hạ? Không có chỗ dựa là Lâm Khang Dụ ra tay, Bùi Nguyên Minh sẽ ra tay được với tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ ăn sâu bén rễ trong giới giải trí được sao? Đây là chuyện viễn tưởng đúng không? “Buồn cười”Lý Khải Lâm cười khẽ một tiếng, không để trong lòng đối với việc Bùi Nguyên Minh gọi đi cuộc điện thoại này.Một cuộc điện thoại đã muốn hủy đi tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ sao? Đùa giỡn gì thế? Có lẽ Lâm Khang Dụ có thể làm được.Nhưng Bùi Nguyên Minh là một tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh, có đạo hạnh gì?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Khải Lâm, đạo diễn Trần Duy Nghĩa và mấy nữ minh tinh khác đều như nhau, cả đám đều lộ vẻ trêu tức.
Bùi Nguyên Minh đây là làm ra vẻ làm quá mức, cho rằng mình thật sự trâu bò.
Một bảo vệ nhỏ, vậy mà muốn động vào tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ? Đâu óc bị chập mạch rồi hả? Chỗ dựa vững chắc nhất của anh, không phải là Lâm Khang Dụ trước mặt sao? Không có người đứng đầu thủ đô này làm chỗ dựa, anh có thể làm nên chuyện gì? Chỉ có Lâm Khang Dụ và Lâm Mạn Ni lộ ra biểu cảm hứng thú.
Hai ba con bọn họ biết rất rõ bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh, nhưng Bùi Nguyên Minh chưa từng bày ra nửa móng tay của anh, hôm nay nhân dịp này, nói không chừng có thể thấy được thực lực chân chính của Bùi Nguyên Minh.
Bùi Nguyên Minh không đáp lại những người khác, mà vẻ mặt lạnh nhạt lấy điện thoại ra, gọi cho một số.
“Chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ thật tốt cho tôi”
“Tôi hi vọng từ giờ trở đi, giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ hoàn toàn sụp đổ”
“Danh dự của nó cũng bị phá hủy hoàn toàn”
“Toàn bộ nghệ sĩ dưới quyền quản lý của bọn họ, đều biến thành chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.
”
Sau khi nói xong mấy câu này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tùy ý cúp điện thoại.
Lúc này mọi người mới kịp phản ứng, lúc mọi người nhìn Bùi Nguyên Minh, cả đám đều trợn mắt há miệng, hoàn toàn không kịp phản ứng.
Đây là muốn khai chiến toàn diện đấy àI Hơn nữa hình như ra tay còn tàn nhẫn hơn Lâm Khang Dụ vài phân.
Đám nữ minh tỉnh đều lộ ra tinh thân hoảng hốt, nhưng rất nhanh cả đám lộ ra biểu cảm khinh thường.
Gọi điện thoại có thể chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ được sao? Tên nhóc này cho rằng mình là người giàu nhất thế giới, hay là người giàu nhất Đại Hạ? Không có chỗ dựa là Lâm Khang Dụ ra tay, Bùi Nguyên Minh sẽ ra tay được với tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ ăn sâu bén rễ trong giới giải trí được sao? Đây là chuyện viễn tưởng đúng không? “Buồn cười”
Lý Khải Lâm cười khẽ một tiếng, không để trong lòng đối với việc Bùi Nguyên Minh gọi đi cuộc điện thoại này.
Một cuộc điện thoại đã muốn hủy đi tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ sao? Đùa giỡn gì thế? Có lẽ Lâm Khang Dụ có thể làm được.
Nhưng Bùi Nguyên Minh là một tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh, có đạo hạnh gì?
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lý Khải Lâm, đạo diễn Trần Duy Nghĩa và mấy nữ minh tinh khác đều như nhau, cả đám đều lộ vẻ trêu tức.Bùi Nguyên Minh đây là làm ra vẻ làm quá mức, cho rằng mình thật sự trâu bò.Một bảo vệ nhỏ, vậy mà muốn động vào tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ? Đâu óc bị chập mạch rồi hả? Chỗ dựa vững chắc nhất của anh, không phải là Lâm Khang Dụ trước mặt sao? Không có người đứng đầu thủ đô này làm chỗ dựa, anh có thể làm nên chuyện gì? Chỉ có Lâm Khang Dụ và Lâm Mạn Ni lộ ra biểu cảm hứng thú.Hai ba con bọn họ biết rất rõ bản lĩnh của Bùi Nguyên Minh, nhưng Bùi Nguyên Minh chưa từng bày ra nửa móng tay của anh, hôm nay nhân dịp này, nói không chừng có thể thấy được thực lực chân chính của Bùi Nguyên Minh.Bùi Nguyên Minh không đáp lại những người khác, mà vẻ mặt lạnh nhạt lấy điện thoại ra, gọi cho một số.“Chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ thật tốt cho tôi”“Tôi hi vọng từ giờ trở đi, giá cổ phiếu của tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ hoàn toàn sụp đổ”“Danh dự của nó cũng bị phá hủy hoàn toàn”“Toàn bộ nghệ sĩ dưới quyền quản lý của bọn họ, đều biến thành chuột chạy qua đường, người người kêu đánh.”Sau khi nói xong mấy câu này, vẻ mặt Bùi Nguyên Minh tùy ý cúp điện thoại.Lúc này mọi người mới kịp phản ứng, lúc mọi người nhìn Bùi Nguyên Minh, cả đám đều trợn mắt há miệng, hoàn toàn không kịp phản ứng.Đây là muốn khai chiến toàn diện đấy àI Hơn nữa hình như ra tay còn tàn nhẫn hơn Lâm Khang Dụ vài phân.Đám nữ minh tỉnh đều lộ ra tinh thân hoảng hốt, nhưng rất nhanh cả đám lộ ra biểu cảm khinh thường.Gọi điện thoại có thể chèn ép tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ được sao? Tên nhóc này cho rằng mình là người giàu nhất thế giới, hay là người giàu nhất Đại Hạ? Không có chỗ dựa là Lâm Khang Dụ ra tay, Bùi Nguyên Minh sẽ ra tay được với tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ ăn sâu bén rễ trong giới giải trí được sao? Đây là chuyện viễn tưởng đúng không? “Buồn cười”Lý Khải Lâm cười khẽ một tiếng, không để trong lòng đối với việc Bùi Nguyên Minh gọi đi cuộc điện thoại này.Một cuộc điện thoại đã muốn hủy đi tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ sao? Đùa giỡn gì thế? Có lẽ Lâm Khang Dụ có thể làm được.Nhưng Bùi Nguyên Minh là một tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh, có đạo hạnh gì?