Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1859

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, Thanh Hư đạo trưởng cảm thấy tên nhóc khốn nạn này là bị mình hù sợ.Lúc này tư thái ông ta kiêu ngạo, lạnh lùng nói: “Biết tôi là ai rồi chứ?”“Tôi nói cho cậu biết, nếu để tôi khó chịu, bảo Tư Đồ Chí Khang trở vê, như vậy có khả năng cậu sẽ chết ở ven đường bất cứ lúc nào đấy!”“Bởi vì Chân Vũ Long đã phái Dương Định Siêu tâm phúc của cậu ta tới giải quyết cậu.”“Nếu cậu muốn sống sót, còn không nhanh đồng ý với điều kiện của hội trưởng Uông!”“Ô...Vậy tôi phải cảm ơn mười tám đời tổ tông của đạo trưởng trước rồi”Bùi Nguyên Minh cười tít mắt.Sau đó anh tràn ngập hứng thú mở miệng nói: “Nếu đạo trưởng ông là sư bá của Linh Đan, hiện giờ mẹ cô ấy biến thành người sống thực vật lại là sư muội của ông.”“Nếu là như vậy, quan hệ giữa các người hẳn là rất tốt?”“Vậy bây giờ tôi tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, là muốn cho cô ấy và mẹ cô ấy một lời giải thích”“Vì sao ông phải ra mặt ngăn cản?”“Chuyện này tôi không hiểu, vẫn mong đạo trưởng ông cho tôi một lời giải thích ”Thanh Hư đạo trưởng hừ lạnh một tiếng, tư thể như cao nhân thế ngoại, hừ lạnh nói: “Linh Đan là sư điệt của tôi, đương nhiên là tôi cưng chiều con bé!”“Nhưng chính vì cưng chiều con bé, tôi mới không hi vọng con bé bị một tên khốn nạn không biết chui từ đâu ra mê hoặc, ngay cả ba của mình cũng dám đối đầu!”“Nếu cậu che chở cho Linh Đan không bị thương, tôi chắc chản sẽ giúp cậu.”“Nếu cậu tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, tôi cũng sẽ cảm ơn cậu.”“Nhưng người tham lam, cuông vọng như cậu, chẳng những đòi tiền, muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Uông, còn có một cái không hiểu gì gọi là lời giải thích! Đây là đang càn quấy!”“Tôi tuyệt đối không đồng ý!”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tiền bạc, tôi chướng mắt, tôi cũng không định lấy”“Vị trí tổng giám đốc là cho Linh Đan, để cô ấy lên nằm quyền là lẽ đương nhiên!”“Còn chuyện mẹ của Linh Đan, từ một người vô cùng khỏe mạnh, chỉ trong thời gian ngắn lại biến thành người sống thực vật, chẳng lẽ ông cảm thấy trong chuyện này không có bất cứ vấn đề gì sao?”“Tôi muốn một câu trả lời, muôn một lời giải thích, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên ư?”“Hay là nói, đạo trưởng ông biết chuyện này liên lụy ra rất rộng, cho nên không dám để tôi kiểm chứng?”“Hoặc là người bị sát hại thành người sống thực vật, còn không thể đòi lại một lời giải thích?”Thanh Hư đạo trưởng tức tới mức mí mắt giật giật, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Người trẻ tuổi,

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhìn biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, Thanh Hư đạo trưởng cảm thấy tên nhóc khốn nạn này là bị mình hù sợ.

Lúc này tư thái ông ta kiêu ngạo, lạnh lùng nói: “Biết tôi là ai rồi chứ?”

“Tôi nói cho cậu biết, nếu để tôi khó chịu, bảo Tư Đồ Chí Khang trở vê, như vậy có khả năng cậu sẽ chết ở ven đường bất cứ lúc nào đấy!”

“Bởi vì Chân Vũ Long đã phái Dương Định Siêu tâm phúc của cậu ta tới giải quyết cậu.”

“Nếu cậu muốn sống sót, còn không nhanh đồng ý với điều kiện của hội trưởng Uông!”

“Ô...

Vậy tôi phải cảm ơn mười tám đời tổ tông của đạo trưởng trước rồi”

Bùi Nguyên Minh cười tít mắt.

Sau đó anh tràn ngập hứng thú mở miệng nói: “Nếu đạo trưởng ông là sư bá của Linh Đan, hiện giờ mẹ cô ấy biến thành người sống thực vật lại là sư muội của ông.”

“Nếu là như vậy, quan hệ giữa các người hẳn là rất tốt?”

“Vậy bây giờ tôi tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, là muốn cho cô ấy và mẹ cô ấy một lời giải thích”

“Vì sao ông phải ra mặt ngăn cản?”

“Chuyện này tôi không hiểu, vẫn mong đạo trưởng ông cho tôi một lời giải thích ”

Thanh Hư đạo trưởng hừ lạnh một tiếng, tư thể như cao nhân thế ngoại, hừ lạnh nói: “Linh Đan là sư điệt của tôi, đương nhiên là tôi cưng chiều con bé!”

“Nhưng chính vì cưng chiều con bé, tôi mới không hi vọng con bé bị một tên khốn nạn không biết chui từ đâu ra mê hoặc, ngay cả ba của mình cũng dám đối đầu!”

“Nếu cậu che chở cho Linh Đan không bị thương, tôi chắc chản sẽ giúp cậu.”

“Nếu cậu tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, tôi cũng sẽ cảm ơn cậu.”

“Nhưng người tham lam, cuông vọng như cậu, chẳng những đòi tiền, muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Uông, còn có một cái không hiểu gì gọi là lời giải thích! Đây là đang càn quấy!”

“Tôi tuyệt đối không đồng ý!”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tiền bạc, tôi chướng mắt, tôi cũng không định lấy”

“Vị trí tổng giám đốc là cho Linh Đan, để cô ấy lên nằm quyền là lẽ đương nhiên!”

“Còn chuyện mẹ của Linh Đan, từ một người vô cùng khỏe mạnh, chỉ trong thời gian ngắn lại biến thành người sống thực vật, chẳng lẽ ông cảm thấy trong chuyện này không có bất cứ vấn đề gì sao?”

“Tôi muốn một câu trả lời, muôn một lời giải thích, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên ư?”

“Hay là nói, đạo trưởng ông biết chuyện này liên lụy ra rất rộng, cho nên không dám để tôi kiểm chứng?”

“Hoặc là người bị sát hại thành người sống thực vật, còn không thể đòi lại một lời giải thích?”

Thanh Hư đạo trưởng tức tới mức mí mắt giật giật, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Người trẻ tuổi,

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn biểu cảm của Bùi Nguyên Minh, Thanh Hư đạo trưởng cảm thấy tên nhóc khốn nạn này là bị mình hù sợ.Lúc này tư thái ông ta kiêu ngạo, lạnh lùng nói: “Biết tôi là ai rồi chứ?”“Tôi nói cho cậu biết, nếu để tôi khó chịu, bảo Tư Đồ Chí Khang trở vê, như vậy có khả năng cậu sẽ chết ở ven đường bất cứ lúc nào đấy!”“Bởi vì Chân Vũ Long đã phái Dương Định Siêu tâm phúc của cậu ta tới giải quyết cậu.”“Nếu cậu muốn sống sót, còn không nhanh đồng ý với điều kiện của hội trưởng Uông!”“Ô...Vậy tôi phải cảm ơn mười tám đời tổ tông của đạo trưởng trước rồi”Bùi Nguyên Minh cười tít mắt.Sau đó anh tràn ngập hứng thú mở miệng nói: “Nếu đạo trưởng ông là sư bá của Linh Đan, hiện giờ mẹ cô ấy biến thành người sống thực vật lại là sư muội của ông.”“Nếu là như vậy, quan hệ giữa các người hẳn là rất tốt?”“Vậy bây giờ tôi tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, là muốn cho cô ấy và mẹ cô ấy một lời giải thích”“Vì sao ông phải ra mặt ngăn cản?”“Chuyện này tôi không hiểu, vẫn mong đạo trưởng ông cho tôi một lời giải thích ”Thanh Hư đạo trưởng hừ lạnh một tiếng, tư thể như cao nhân thế ngoại, hừ lạnh nói: “Linh Đan là sư điệt của tôi, đương nhiên là tôi cưng chiều con bé!”“Nhưng chính vì cưng chiều con bé, tôi mới không hi vọng con bé bị một tên khốn nạn không biết chui từ đâu ra mê hoặc, ngay cả ba của mình cũng dám đối đầu!”“Nếu cậu che chở cho Linh Đan không bị thương, tôi chắc chản sẽ giúp cậu.”“Nếu cậu tranh thủ quyền lợi thay Linh Đan, tôi cũng sẽ cảm ơn cậu.”“Nhưng người tham lam, cuông vọng như cậu, chẳng những đòi tiền, muốn vị trí tổng giám đốc của tập đoàn nhà họ Uông, còn có một cái không hiểu gì gọi là lời giải thích! Đây là đang càn quấy!”“Tôi tuyệt đối không đồng ý!”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Tiền bạc, tôi chướng mắt, tôi cũng không định lấy”“Vị trí tổng giám đốc là cho Linh Đan, để cô ấy lên nằm quyền là lẽ đương nhiên!”“Còn chuyện mẹ của Linh Đan, từ một người vô cùng khỏe mạnh, chỉ trong thời gian ngắn lại biến thành người sống thực vật, chẳng lẽ ông cảm thấy trong chuyện này không có bất cứ vấn đề gì sao?”“Tôi muốn một câu trả lời, muôn một lời giải thích, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên ư?”“Hay là nói, đạo trưởng ông biết chuyện này liên lụy ra rất rộng, cho nên không dám để tôi kiểm chứng?”“Hoặc là người bị sát hại thành người sống thực vật, còn không thể đòi lại một lời giải thích?”Thanh Hư đạo trưởng tức tới mức mí mắt giật giật, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Người trẻ tuổi,

Chương 1859