Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1870

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà tất cả nguyên nhân căn bản, chính là hôm nay Uông Linh Đan muốn cắt chức của Kim Mặc Hàn.Cho nên nếu cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Uông vì chuyện này mà giảm xuống, Uông Linh Đan khó chối tội này, chỉ sợ cô ta sẽ vì chuyện này, trong ngày đầu tiên nhậm chức đã tự nhận lỗi từ chức! Thậm chí có thể nói, những chuyện này đều là Uông Vĩ Thành thậm chí là Kim Tuyết Ngọc đào hố thật tốt cho Uông Linh Đan.Nếu ngày đầu tiên cô ta đi làm đã tự mình nhận lỗi từ chức, thì chính là năng lực của cô ta không đủ, mà Uông Vĩ Thành cũng không cần tuân thủ hứa hẹn! Xem như đã hiểu những chuyện này, đám quản lý cấp cao ở đây không có bất cứ ai mở miệng nói chuyện.Mà tất cả mọi người đều nhìn Uông Linh Đan như đang xem diễn trò, muốn xem cuối cùng cô ta sẽ giải quyết chuyện này như thế nào! Lúc Uông Linh Đan nhíu mày thật chặt, Kim Mặc Hàn trực tiếp ngôi xuống ghế, nhấc chân bắt chéo hai chân: “Tổng giám đốc Uông, chuyện có để tôi trở về làm giám đốc điều hành hay không, chúng ta khoan hãy nói.”“Nhưng mà dù sao cô cũng phải cho tôi một lời giải thích, cho tất cả quản lý cấp cao ở đây một lời giải thích đúng không?”“Bởi vì liên quan tới cô, phá hủy tâm huyết mấy tháng nay của mọi người, khiến tập đoàn tổn thất rất lớn”“Khiến cổ phiếu giảm xuống!”“Đây đều là trách nhiệm của côi”Nghe thấy thế, đám quản lý cấp cao ở đây liếc nhau một cái, lập tức có người đứng dậy.“Không sai, tổng giám đốc Uông, bởi vì liên quan tới cô, chúng tôi sẽ tốn thất lớn tới mức khó có thể tưởng tượng!”“Tổng giám đốc Uông, cô không thể khiến trái tim chúng tôi rét lạnh như vậy được!”“Chúng tôi đều là nguyên lão của công ty này, không có công lao thì cũng có khổ lao!”Vẻ mặt Uông Linh Đan khó coi, cô ta trăm tính ngàn tính, đều không tính tới cảnh tượng này.Ngay lúc Uông Linh Đan không biết phải làm sao bây giờ, bỗng nhiên Bùi Nguyên Minh đá mạnh vào bàn làm việc.“Râm!”“Một đám khốn nạn! Cả đám đều tự xưng là quản lý cấp cao, kết quả là chút việc nhỏ ấy mà cũng không giải quyết được?”“Một quyên đại lý của tài phiệt Thượng Tinh mà thôi, có khó gì sao?”“Nhìn các người xem, cả đám đều có bộ dạng phú quý nhàn nhất”“Công ty cho các người nhiêu tiên như vậy, các người chiếm được nhiều chỗ tốt như thế, vậy mà chút việc nhỏ như thế các người đều không thể giải quyết được?”“Còn phải để tổng giám đốc Uông tới giải quyết vấn đề sao? Cần tổng giám đốc Uông phụ trách à?”- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mà tất cả nguyên nhân căn bản, chính là hôm nay Uông Linh Đan muốn cắt chức của Kim Mặc Hàn.

Cho nên nếu cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Uông vì chuyện này mà giảm xuống, Uông Linh Đan khó chối tội này, chỉ sợ cô ta sẽ vì chuyện này, trong ngày đầu tiên nhậm chức đã tự nhận lỗi từ chức! Thậm chí có thể nói, những chuyện này đều là Uông Vĩ Thành thậm chí là Kim Tuyết Ngọc đào hố thật tốt cho Uông Linh Đan.

Nếu ngày đầu tiên cô ta đi làm đã tự mình nhận lỗi từ chức, thì chính là năng lực của cô ta không đủ, mà Uông Vĩ Thành cũng không cần tuân thủ hứa hẹn! Xem như đã hiểu những chuyện này, đám quản lý cấp cao ở đây không có bất cứ ai mở miệng nói chuyện.

Mà tất cả mọi người đều nhìn Uông Linh Đan như đang xem diễn trò, muốn xem cuối cùng cô ta sẽ giải quyết chuyện này như thế nào! Lúc Uông Linh Đan nhíu mày thật chặt, Kim Mặc Hàn trực tiếp ngôi xuống ghế, nhấc chân bắt chéo hai chân: “Tổng giám đốc Uông, chuyện có để tôi trở về làm giám đốc điều hành hay không, chúng ta khoan hãy nói.”

“Nhưng mà dù sao cô cũng phải cho tôi một lời giải thích, cho tất cả quản lý cấp cao ở đây một lời giải thích đúng không?”

“Bởi vì liên quan tới cô, phá hủy tâm huyết mấy tháng nay của mọi người, khiến tập đoàn tổn thất rất lớn”

“Khiến cổ phiếu giảm xuống!”

“Đây đều là trách nhiệm của côi”

Nghe thấy thế, đám quản lý cấp cao ở đây liếc nhau một cái, lập tức có người đứng dậy.

“Không sai, tổng giám đốc Uông, bởi vì liên quan tới cô, chúng tôi sẽ tốn thất lớn tới mức khó có thể tưởng tượng!”

“Tổng giám đốc Uông, cô không thể khiến trái tim chúng tôi rét lạnh như vậy được!”

“Chúng tôi đều là nguyên lão của công ty này, không có công lao thì cũng có khổ lao!”

Vẻ mặt Uông Linh Đan khó coi, cô ta trăm tính ngàn tính, đều không tính tới cảnh tượng này.

Ngay lúc Uông Linh Đan không biết phải làm sao bây giờ, bỗng nhiên Bùi Nguyên Minh đá mạnh vào bàn làm việc.

“Râm!”

“Một đám khốn nạn! Cả đám đều tự xưng là quản lý cấp cao, kết quả là chút việc nhỏ ấy mà cũng không giải quyết được?”

“Một quyên đại lý của tài phiệt Thượng Tinh mà thôi, có khó gì sao?”

“Nhìn các người xem, cả đám đều có bộ dạng phú quý nhàn nhất”

“Công ty cho các người nhiêu tiên như vậy, các người chiếm được nhiều chỗ tốt như thế, vậy mà chút việc nhỏ như thế các người đều không thể giải quyết được?”

“Còn phải để tổng giám đốc Uông tới giải quyết vấn đề sao? Cần tổng giám đốc Uông phụ trách à?”

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà tất cả nguyên nhân căn bản, chính là hôm nay Uông Linh Đan muốn cắt chức của Kim Mặc Hàn.Cho nên nếu cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Uông vì chuyện này mà giảm xuống, Uông Linh Đan khó chối tội này, chỉ sợ cô ta sẽ vì chuyện này, trong ngày đầu tiên nhậm chức đã tự nhận lỗi từ chức! Thậm chí có thể nói, những chuyện này đều là Uông Vĩ Thành thậm chí là Kim Tuyết Ngọc đào hố thật tốt cho Uông Linh Đan.Nếu ngày đầu tiên cô ta đi làm đã tự mình nhận lỗi từ chức, thì chính là năng lực của cô ta không đủ, mà Uông Vĩ Thành cũng không cần tuân thủ hứa hẹn! Xem như đã hiểu những chuyện này, đám quản lý cấp cao ở đây không có bất cứ ai mở miệng nói chuyện.Mà tất cả mọi người đều nhìn Uông Linh Đan như đang xem diễn trò, muốn xem cuối cùng cô ta sẽ giải quyết chuyện này như thế nào! Lúc Uông Linh Đan nhíu mày thật chặt, Kim Mặc Hàn trực tiếp ngôi xuống ghế, nhấc chân bắt chéo hai chân: “Tổng giám đốc Uông, chuyện có để tôi trở về làm giám đốc điều hành hay không, chúng ta khoan hãy nói.”“Nhưng mà dù sao cô cũng phải cho tôi một lời giải thích, cho tất cả quản lý cấp cao ở đây một lời giải thích đúng không?”“Bởi vì liên quan tới cô, phá hủy tâm huyết mấy tháng nay của mọi người, khiến tập đoàn tổn thất rất lớn”“Khiến cổ phiếu giảm xuống!”“Đây đều là trách nhiệm của côi”Nghe thấy thế, đám quản lý cấp cao ở đây liếc nhau một cái, lập tức có người đứng dậy.“Không sai, tổng giám đốc Uông, bởi vì liên quan tới cô, chúng tôi sẽ tốn thất lớn tới mức khó có thể tưởng tượng!”“Tổng giám đốc Uông, cô không thể khiến trái tim chúng tôi rét lạnh như vậy được!”“Chúng tôi đều là nguyên lão của công ty này, không có công lao thì cũng có khổ lao!”Vẻ mặt Uông Linh Đan khó coi, cô ta trăm tính ngàn tính, đều không tính tới cảnh tượng này.Ngay lúc Uông Linh Đan không biết phải làm sao bây giờ, bỗng nhiên Bùi Nguyên Minh đá mạnh vào bàn làm việc.“Râm!”“Một đám khốn nạn! Cả đám đều tự xưng là quản lý cấp cao, kết quả là chút việc nhỏ ấy mà cũng không giải quyết được?”“Một quyên đại lý của tài phiệt Thượng Tinh mà thôi, có khó gì sao?”“Nhìn các người xem, cả đám đều có bộ dạng phú quý nhàn nhất”“Công ty cho các người nhiêu tiên như vậy, các người chiếm được nhiều chỗ tốt như thế, vậy mà chút việc nhỏ như thế các người đều không thể giải quyết được?”“Còn phải để tổng giám đốc Uông tới giải quyết vấn đề sao? Cần tổng giám đốc Uông phụ trách à?”- -----------------

Chương 1870