Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1876

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng rồi, giám đốc Bùi”“Có một số việc tôi cân thông báo với anh một tiếng”“Lý Minh Tuấn không chỉ là đại diện của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô mà thôi”“Hơn nữa anh ta cũng là chỉ thứ của nhà họ Lý của tài phiệt Thượng Tỉnh, là tâm phúc của Lý Hân Nghiên đại diện đương nhiệm ở Viễn Đông”“Sự tồn tại của anh ta, đại diện cho mặt mũi của Lý Hân Nghiên!”“Mà Lý Hân Nghiên là ai, hẳn là cậu biết rõ!”“Nghe nói ở Đại Hạ chúng ta, ngoại trừ một vị chí cao vô thượng ra, cô ta người nào cũng không cho mặt mũi!”“Cho nên ở trước mặt Lý Minh Tuấn, cậu đừng có mà làm ra vẻ đấy nhé!”Kim Mặc Hàn bắt chéo hai chân, lúc này đang dạy bảo Bùi Nguyên Minh.“Đối mặt với đại diện Lý, cậu trăm ngàn lân phải khiêm tốn, nếu vì cậu mà khiến hai bên trở mặt, như vậy không chỉ đơn giản là cậu cút đi, nói không chừng tống giám đốc Uông cũng vì thế mà phải trả cái giá rất đắt”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, cười từ chối cho ý kiến.Người của tài phiệt Thượng Tinh bị mình giẫm chết còn ít sao? Còn Lý Hân Nghiên ấy à? Lúc Bùi Nguyên Minh nghe thấy cái tên này thì cười tùy ý, sau đó cầm lấy di động gửi đi một tin.Nửa tiếng sau, du thuyền đi tới vùng biển quốc tế, phía trước có đỗ một chiếc du thuyên rất to.Bùi Nguyên Minh híp mắt đi ra, bên cạnh là Uông Linh Đan mặc đồ bơi, đang tùy ý quấn một chiếc khăn lụa.Tuy Uông Linh Đan mặc bộ đồ bơi có vẻ bảo thủ, nhưng loại đồ như đồ bơi, có thể vòng quanh dáng người yếu điệu của phụ nữ.Bùi Nguyên Minh không nhìn nhiều, nhưng đám quản lý cấp cao ở phía sau Uông Linh Đan, bao gôm Kim Mặc Hàn nhìn thấy, đều không ngừng nuốt nước bọt.Nếu không biết Uông Linh Đan là người phụ nữ Chân Vũ Long nhìn trúng, chỉ sợ mây vị này đã không có biện pháp kìm nén kích động của mình.Du thuyền của tập đoàn nhà họ Uông mới đỗ xong, chỉ thấy mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục vác súng trên vai, đạn lên nòng nhảy xuống, cẩn thận kiểm tra người mỗi người.Đợi chắc chắn bọn họ không mang theo vũ khí có tính sát thương xong, mới vung tay ý bảo đám Bùi Nguyên Minh có thể đi lên.Du thuyền chia ra làm chín tầng, dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đám người Bùi Nguyên Minh đi tới boong tàu ở tầng thứ ba.Lúc này có một người đàn ông Băng Quốc mặc quần bơi, đeo kính viên vàng, dáng người rất tốt đang ở trong bể bơi tay cầm tay dạy một người phụ nữ yếu điệu bơi lội.“Cô Hứa, loại chuyện như bơi lội này, cô cần

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Đúng rồi, giám đốc Bùi”

“Có một số việc tôi cân thông báo với anh một tiếng”

“Lý Minh Tuấn không chỉ là đại diện của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô mà thôi”

“Hơn nữa anh ta cũng là chỉ thứ của nhà họ Lý của tài phiệt Thượng Tỉnh, là tâm phúc của Lý Hân Nghiên đại diện đương nhiệm ở Viễn Đông”

“Sự tồn tại của anh ta, đại diện cho mặt mũi của Lý Hân Nghiên!”

“Mà Lý Hân Nghiên là ai, hẳn là cậu biết rõ!”

“Nghe nói ở Đại Hạ chúng ta, ngoại trừ một vị chí cao vô thượng ra, cô ta người nào cũng không cho mặt mũi!”

“Cho nên ở trước mặt Lý Minh Tuấn, cậu đừng có mà làm ra vẻ đấy nhé!”

Kim Mặc Hàn bắt chéo hai chân, lúc này đang dạy bảo Bùi Nguyên Minh.

“Đối mặt với đại diện Lý, cậu trăm ngàn lân phải khiêm tốn, nếu vì cậu mà khiến hai bên trở mặt, như vậy không chỉ đơn giản là cậu cút đi, nói không chừng tống giám đốc Uông cũng vì thế mà phải trả cái giá rất đắt”

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, cười từ chối cho ý kiến.

Người của tài phiệt Thượng Tinh bị mình giẫm chết còn ít sao? Còn Lý Hân Nghiên ấy à? Lúc Bùi Nguyên Minh nghe thấy cái tên này thì cười tùy ý, sau đó cầm lấy di động gửi đi một tin.

Nửa tiếng sau, du thuyền đi tới vùng biển quốc tế, phía trước có đỗ một chiếc du thuyên rất to.

Bùi Nguyên Minh híp mắt đi ra, bên cạnh là Uông Linh Đan mặc đồ bơi, đang tùy ý quấn một chiếc khăn lụa.

Tuy Uông Linh Đan mặc bộ đồ bơi có vẻ bảo thủ, nhưng loại đồ như đồ bơi, có thể vòng quanh dáng người yếu điệu của phụ nữ.

Bùi Nguyên Minh không nhìn nhiều, nhưng đám quản lý cấp cao ở phía sau Uông Linh Đan, bao gôm Kim Mặc Hàn nhìn thấy, đều không ngừng nuốt nước bọt.

Nếu không biết Uông Linh Đan là người phụ nữ Chân Vũ Long nhìn trúng, chỉ sợ mây vị này đã không có biện pháp kìm nén kích động của mình.

Du thuyền của tập đoàn nhà họ Uông mới đỗ xong, chỉ thấy mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục vác súng trên vai, đạn lên nòng nhảy xuống, cẩn thận kiểm tra người mỗi người.

Đợi chắc chắn bọn họ không mang theo vũ khí có tính sát thương xong, mới vung tay ý bảo đám Bùi Nguyên Minh có thể đi lên.

Du thuyền chia ra làm chín tầng, dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đám người Bùi Nguyên Minh đi tới boong tàu ở tầng thứ ba.

Lúc này có một người đàn ông Băng Quốc mặc quần bơi, đeo kính viên vàng, dáng người rất tốt đang ở trong bể bơi tay cầm tay dạy một người phụ nữ yếu điệu bơi lội.

“Cô Hứa, loại chuyện như bơi lội này, cô cần

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng rồi, giám đốc Bùi”“Có một số việc tôi cân thông báo với anh một tiếng”“Lý Minh Tuấn không chỉ là đại diện của tài phiệt Thượng Tinh ở thủ đô mà thôi”“Hơn nữa anh ta cũng là chỉ thứ của nhà họ Lý của tài phiệt Thượng Tỉnh, là tâm phúc của Lý Hân Nghiên đại diện đương nhiệm ở Viễn Đông”“Sự tồn tại của anh ta, đại diện cho mặt mũi của Lý Hân Nghiên!”“Mà Lý Hân Nghiên là ai, hẳn là cậu biết rõ!”“Nghe nói ở Đại Hạ chúng ta, ngoại trừ một vị chí cao vô thượng ra, cô ta người nào cũng không cho mặt mũi!”“Cho nên ở trước mặt Lý Minh Tuấn, cậu đừng có mà làm ra vẻ đấy nhé!”Kim Mặc Hàn bắt chéo hai chân, lúc này đang dạy bảo Bùi Nguyên Minh.“Đối mặt với đại diện Lý, cậu trăm ngàn lân phải khiêm tốn, nếu vì cậu mà khiến hai bên trở mặt, như vậy không chỉ đơn giản là cậu cút đi, nói không chừng tống giám đốc Uông cũng vì thế mà phải trả cái giá rất đắt”Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, cười từ chối cho ý kiến.Người của tài phiệt Thượng Tinh bị mình giẫm chết còn ít sao? Còn Lý Hân Nghiên ấy à? Lúc Bùi Nguyên Minh nghe thấy cái tên này thì cười tùy ý, sau đó cầm lấy di động gửi đi một tin.Nửa tiếng sau, du thuyền đi tới vùng biển quốc tế, phía trước có đỗ một chiếc du thuyên rất to.Bùi Nguyên Minh híp mắt đi ra, bên cạnh là Uông Linh Đan mặc đồ bơi, đang tùy ý quấn một chiếc khăn lụa.Tuy Uông Linh Đan mặc bộ đồ bơi có vẻ bảo thủ, nhưng loại đồ như đồ bơi, có thể vòng quanh dáng người yếu điệu của phụ nữ.Bùi Nguyên Minh không nhìn nhiều, nhưng đám quản lý cấp cao ở phía sau Uông Linh Đan, bao gôm Kim Mặc Hàn nhìn thấy, đều không ngừng nuốt nước bọt.Nếu không biết Uông Linh Đan là người phụ nữ Chân Vũ Long nhìn trúng, chỉ sợ mây vị này đã không có biện pháp kìm nén kích động của mình.Du thuyền của tập đoàn nhà họ Uông mới đỗ xong, chỉ thấy mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục vác súng trên vai, đạn lên nòng nhảy xuống, cẩn thận kiểm tra người mỗi người.Đợi chắc chắn bọn họ không mang theo vũ khí có tính sát thương xong, mới vung tay ý bảo đám Bùi Nguyên Minh có thể đi lên.Du thuyền chia ra làm chín tầng, dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác, đám người Bùi Nguyên Minh đi tới boong tàu ở tầng thứ ba.Lúc này có một người đàn ông Băng Quốc mặc quần bơi, đeo kính viên vàng, dáng người rất tốt đang ở trong bể bơi tay cầm tay dạy một người phụ nữ yếu điệu bơi lội.“Cô Hứa, loại chuyện như bơi lội này, cô cần

Chương 1876