Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1913

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được..."Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ”“Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”

“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”

“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”

“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”

Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.

“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”

“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”

Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.

Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được..."

Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.

Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”

“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”

Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.

Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.

Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”

“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ”

“Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.

Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.

“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”

“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”

“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”

Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”

Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bùi Nguyên Minh nở nụ cười, anh híp mắt nói: “Tôi quên nói cho anh rồi.”“Dương Định Siêu mà anh phái tới giết tôi, đã bị tôi bắt giữ, hơn nữa vì mạng sống, anh ta còn tiết lộ không ít quân bài chưa lật của anh”“Ví dụ như bên cạnh anh có một hộ vệ người Đảo Quốc, tên là Kuroda Taro, nhưng mà hiện giờ hẳn là anh ta đang trên đường chặn Tần Ý Hàm rôi?”“Dù sao chỉ khi Tần Ý Hàm trọng thương, tối nay lên lôi đài, Uông Vĩ Thành mới có phần thắng lớn nhất?”Vẻ mặt Chân Vũ Long thay đổi, vô cùng khó coi.“Lại nói ví dụ như, thuộc hạ của anh còn có gần trăm tay súng, nhưng những tay súng này luôn chỉ nghe mệnh lệnh của anh và Dương Định Siêu”“Anh nói xem, nếu một tiếng trước Dương Định Siêu gọi một cuộc điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ hoàn toàn cắt đứt tất cả phương thức liên lạc, sau đó đợi mệnh lệnh tối nay, anh cảm thấy lá bài chưa lật mà anh tự nhận là có thể tới bất cứ lúc nào, còn đến hay không?”Toàn thân Chân Vũ Long chấn động, vẻ mặt lại thay đổi.Lê Hàn Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại ra, gọi cho một số, một lát sau vẻ mặt cô ta khó coi nói: “Không gọi được..."Không gọi được, vậy có ý nghĩa tin nhắn cô ta mới gửi đi không có bất cứ tác dụng gì.Vẻ mặt Chân Vũ Long âm tình bất định, một lát sau thở dài một hơi, nói: “Không sai, thế tử Minh đúng là kẻ địch mạnh hiếm thấy”“Nhưng mà tôi vẫn muốn hỏi một câu, cậu tự tin như vậy, một người một ngựa có thể giết tôi xong, toàn thân mà lui à?”Lúc này Chân Vũ Long vô cùng tò mò.Bởi vì đơn thuần là giết anh ta xong, thì mình sẽ bị súng băn chết, chuyện này không có ý nghĩa.Bùi Nguyên Minh cười ôn hòa, nói: “Vì sao không thể toàn thân mà lui?”“Tuy tôi chưa từng tận lực biểu hiện ra ngoài, nhưng chẳng lẽ anh còn chưa nhìn ra, tôi là một cao thủ, cao thủ chân chính ”“Dù thế nào cũng là cấp bậc Chiến Thần”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói, khiến sắc mặt đám người Lê Hàn Nguyệt đều thay đổi, tâm mắt cả đám đều trở nên vô cùng sắc bén.Cấp bậc Chiến Thân, ở trong quân đội không có mấy người, bên ngoài lại càng hiếm như là mùa thu.“Cấp Chiến Thần thì như thế nào?”“Cấp Chiến Thần không phải có thân thể bất tử!”“Lúc trước tôi còn cảm thấy cậu không có tư cách ôm tôi cùng chết, bây giờ tôi cảm thấy, hai chúng ta cùng chết tuyệt đối không thiệt thòi!”Ngay sau đó Chân Vũ Long đột nhiên hạ lệnh: “Ra tay đi!”Rất rõ ràng, anh ta là một người tàn nhẫn, tuy anh ta không biết Bùi Nguyên Minh còn có đường lui nào, nhưng lúc này bắn chết Bùi Nguyên Minh

Chương 1913