Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1921

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đảo qua Kim Tuyết Ngọc và mấy người phụ nữ bên cạnh cô ta, thản nhiên nói: “Các người nói xong lời vô nghĩa chưa?”“Nói xong, thì nhường đường cho tôi."Tuy Uông Linh Đan không biết Bùi Nguyên Minh muốn làm gì, nhưng lúc này cũng không mở miệng khuyên can.Trái lại đôi mắt Kim Tuyết Ngọc lóe lên ánh sáng kỳ lạ tiến tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, nhỏ giọng nói: “Cậu Bùi, cậu đừng có gây chuyện, trường hợp như vậy không phải cậu có thể nhúng tay”“Cho dù cậu biết bí mật của tôi thì thế nào chứ?”“Bí mật này, căn bản không uy hiếp được ông Uông!”“Muốn ngăn cản ông ấy lên nắm quyền, là chuyện viễn tưởng!”Kim Tuyết Ngọc hiểu rất rõ Uông Vĩ Thành.Đối với vị trí phân hội trưởng này, ông ta nhất định phải có.Cho nên hôm nay, tất nhiên là ông ta phải đạt được ước muốn, bất cứ kẻ nào dám ngăn cản ông ta, dám phá hỏng chuyện tốt của ông ta, đều không chết không ngừng.Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn về phía Uông Vĩ Thành, người tàn nhẫn giết vợ này, lúc này đang híp mắt nhìn về phía lôi đài, ngồi yên không cử động.Nhìn một lát xong, Bùi Nguyên Minh mới mỉm cười nói: “Tôi nói ông ta không ngồi lên được vị trí đó, thì ông ta tuyệt đối không thể ngồi lên được”“Bởi vì vị trí này là của tôi”Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, Uông Linh Đan hơi sửng sốt, trong lúc này không kịp phản ứng”Kim Tuyết Ngọc sửng sốt một lát, một lát sau cô ta cười khẩy một tiếng, nói: “Cậu Bùi, tôi thừa nhận cậu có chút bản lĩnh ”“Nhưng vị trí phân hội trưởng của Long Môn, không phải cậu có bản lĩnh thì có thể ngồi”“Cho dù cậu có thể đánh nhau thì sao? Cậu có thể đánh thắng được môn chủ Long không?”“Không đánh lại môn chủ Long, một người ngoài như cậu cũng muốn lên nắm quyền?”“Khờ dại!”Lúc này Kim Tuyết Ngọc hoàn toàn thất vọng đối với Bùi Nguyên Minh.Lúc trước cô ta còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh vô cùng thần bí, thực lực cường đại, tuổi trẻ tài cao.Nhưng bây giờ xem ra, mọi chuyện lúc trước đều là vì tên nhóc này có may mãn mà thôi.Có chút bản lĩnh thì tự cao tự đại, anh cho rằng mình là ai chứ? Lúc này đám bạn nữ của Kim Tuyết Ngọc đều lộ vẻ khinh miệt nhìn Bùi Nguyên Minh.Vậy mà dám nói vị trí phân hội trưởng là của mình? Nghĩ cái gì thế? Lúc này mới chín giờ đã bắt đầu nằm mơ rồi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đảo qua Kim Tuyết Ngọc và mấy người phụ nữ bên cạnh cô ta, thản nhiên nói: “Các người nói xong lời vô nghĩa chưa?”

“Nói xong, thì nhường đường cho tôi."

Tuy Uông Linh Đan không biết Bùi Nguyên Minh muốn làm gì, nhưng lúc này cũng không mở miệng khuyên can.

Trái lại đôi mắt Kim Tuyết Ngọc lóe lên ánh sáng kỳ lạ tiến tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, nhỏ giọng nói: “Cậu Bùi, cậu đừng có gây chuyện, trường hợp như vậy không phải cậu có thể nhúng tay”

“Cho dù cậu biết bí mật của tôi thì thế nào chứ?”

“Bí mật này, căn bản không uy hiếp được ông Uông!”

“Muốn ngăn cản ông ấy lên nắm quyền, là chuyện viễn tưởng!”

Kim Tuyết Ngọc hiểu rất rõ Uông Vĩ Thành.

Đối với vị trí phân hội trưởng này, ông ta nhất định phải có.

Cho nên hôm nay, tất nhiên là ông ta phải đạt được ước muốn, bất cứ kẻ nào dám ngăn cản ông ta, dám phá hỏng chuyện tốt của ông ta, đều không chết không ngừng.

Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn về phía Uông Vĩ Thành, người tàn nhẫn giết vợ này, lúc này đang híp mắt nhìn về phía lôi đài, ngồi yên không cử động.

Nhìn một lát xong, Bùi Nguyên Minh mới mỉm cười nói: “Tôi nói ông ta không ngồi lên được vị trí đó, thì ông ta tuyệt đối không thể ngồi lên được”

“Bởi vì vị trí này là của tôi”

Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, Uông Linh Đan hơi sửng sốt, trong lúc này không kịp phản ứng”

Kim Tuyết Ngọc sửng sốt một lát, một lát sau cô ta cười khẩy một tiếng, nói: “Cậu Bùi, tôi thừa nhận cậu có chút bản lĩnh ”

“Nhưng vị trí phân hội trưởng của Long Môn, không phải cậu có bản lĩnh thì có thể ngồi”

“Cho dù cậu có thể đánh nhau thì sao? Cậu có thể đánh thắng được môn chủ Long không?”

“Không đánh lại môn chủ Long, một người ngoài như cậu cũng muốn lên nắm quyền?”

“Khờ dại!”

Lúc này Kim Tuyết Ngọc hoàn toàn thất vọng đối với Bùi Nguyên Minh.

Lúc trước cô ta còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh vô cùng thần bí, thực lực cường đại, tuổi trẻ tài cao.

Nhưng bây giờ xem ra, mọi chuyện lúc trước đều là vì tên nhóc này có may mãn mà thôi.

Có chút bản lĩnh thì tự cao tự đại, anh cho rằng mình là ai chứ? Lúc này đám bạn nữ của Kim Tuyết Ngọc đều lộ vẻ khinh miệt nhìn Bùi Nguyên Minh.

Vậy mà dám nói vị trí phân hội trưởng là của mình? Nghĩ cái gì thế? Lúc này mới chín giờ đã bắt đầu nằm mơ rồi

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt đảo qua Kim Tuyết Ngọc và mấy người phụ nữ bên cạnh cô ta, thản nhiên nói: “Các người nói xong lời vô nghĩa chưa?”“Nói xong, thì nhường đường cho tôi."Tuy Uông Linh Đan không biết Bùi Nguyên Minh muốn làm gì, nhưng lúc này cũng không mở miệng khuyên can.Trái lại đôi mắt Kim Tuyết Ngọc lóe lên ánh sáng kỳ lạ tiến tới bên cạnh Bùi Nguyên Minh, nhỏ giọng nói: “Cậu Bùi, cậu đừng có gây chuyện, trường hợp như vậy không phải cậu có thể nhúng tay”“Cho dù cậu biết bí mật của tôi thì thế nào chứ?”“Bí mật này, căn bản không uy hiếp được ông Uông!”“Muốn ngăn cản ông ấy lên nắm quyền, là chuyện viễn tưởng!”Kim Tuyết Ngọc hiểu rất rõ Uông Vĩ Thành.Đối với vị trí phân hội trưởng này, ông ta nhất định phải có.Cho nên hôm nay, tất nhiên là ông ta phải đạt được ước muốn, bất cứ kẻ nào dám ngăn cản ông ta, dám phá hỏng chuyện tốt của ông ta, đều không chết không ngừng.Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn về phía Uông Vĩ Thành, người tàn nhẫn giết vợ này, lúc này đang híp mắt nhìn về phía lôi đài, ngồi yên không cử động.Nhìn một lát xong, Bùi Nguyên Minh mới mỉm cười nói: “Tôi nói ông ta không ngồi lên được vị trí đó, thì ông ta tuyệt đối không thể ngồi lên được”“Bởi vì vị trí này là của tôi”Nghe thấy những lời này của Bùi Nguyên Minh, Uông Linh Đan hơi sửng sốt, trong lúc này không kịp phản ứng”Kim Tuyết Ngọc sửng sốt một lát, một lát sau cô ta cười khẩy một tiếng, nói: “Cậu Bùi, tôi thừa nhận cậu có chút bản lĩnh ”“Nhưng vị trí phân hội trưởng của Long Môn, không phải cậu có bản lĩnh thì có thể ngồi”“Cho dù cậu có thể đánh nhau thì sao? Cậu có thể đánh thắng được môn chủ Long không?”“Không đánh lại môn chủ Long, một người ngoài như cậu cũng muốn lên nắm quyền?”“Khờ dại!”Lúc này Kim Tuyết Ngọc hoàn toàn thất vọng đối với Bùi Nguyên Minh.Lúc trước cô ta còn cảm thấy Bùi Nguyên Minh vô cùng thần bí, thực lực cường đại, tuổi trẻ tài cao.Nhưng bây giờ xem ra, mọi chuyện lúc trước đều là vì tên nhóc này có may mãn mà thôi.Có chút bản lĩnh thì tự cao tự đại, anh cho rằng mình là ai chứ? Lúc này đám bạn nữ của Kim Tuyết Ngọc đều lộ vẻ khinh miệt nhìn Bùi Nguyên Minh.Vậy mà dám nói vị trí phân hội trưởng là của mình? Nghĩ cái gì thế? Lúc này mới chín giờ đã bắt đầu nằm mơ rồi

Chương 1921