Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1926

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tiếng giòn vang truyền tới, ngay sau đó chỉ thấy Hùng Tứ Hải bay ngược về phía sau, trực tiếp đập xuống dưới lôi đài.Xung quanh như ngưng kết lại! Tất cả mọi người trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.Một cái tát? Một cái tát có thể tát bay Hùng Tứ Hải giống như Chiến Thần đi sao? Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt tất cả mọi người đờ đẫn.Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, tay phải không kìm lòng nổi run lẩy bẩy.Thanh Hư đạo trưởng ngồi bên cạnh ông ta hơi híp mắt, trên gương mặt ông ta bắt đầu truyên tới cảm giác đau nhói, rất rõ ràng, cái tát này của Bùi Nguyên Minh khiến ông ta nhớ tới chuyện cũ bị tát bay.Kim Tuyết Ngọc và đám bạn thân của cô ta đều toàn thân cứng ngắc, có người thậm chí không nhịn được tát mạnh mình một cái, cuối cùng chắc chắn mình không nhìn nhầm.Bùi Nguyên Minh, thật sự tát bay Hùng Tứ Hải.Ngay cả người chủ trì ở phía dưới nhìn thấy cảnh này, cũng không biết nên phản ứng thế nào mới đúng.“Bốp bốp bốp..”Một lát sau, Uông Linh Đan dẫn đầu vỗ tay, vẻ mặt kích động nhảy nhót.Cô ta biết Bùi Nguyên Minh lợi hại, nhưng không biết Bùi Nguyên Minh lợi hại tới mức độ này.Động tác của Uông Linh Đan lôi kéo mọi người, sau đó tiếng vỗ tay giống như thủy triêu truyên ra.Cho dù là đệ tử của Long Môn, cũng tôn sùng kẻ mạnh.Mà người mạnh giống như Bùi Nguyên Minh, ngoại trừ khiến bọn họ tôn sùng ra, lại càng đánh sâu sợ hãi trong lòng.Trên lôi đài, tay phải của Bùi Nguyên Minh vung lên, áp hỗn loạn ở xung quanh, sau đó anh híp mắt nhìn Uông Vĩ Thành, thản nhiên nói: “Phó hội trưởng Uông, ngại quá, mộng đẹp của ông e rằng không thành hiện thực được”Uông Vĩ Thành không nhịn được run rẩy, một lát sau ông ta chỉ vào Bùi Nguyên Minh giọng nói the thé: “Họ Bùi kia, cậu không phải người của Long Môn chúng tôi, cậu có tư cách gì tham gia lôi đài?”“Cậu đến lôi đài giành vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô chúng tôi gây chuyện, cậu muốn chết sao?”“Người đâu! Cùng giết chết cậu ta!”Khi nói chuyện, Uông Vĩ Thành nhanh chóng gửi đi mấy tin nhắn, sau đó vẻ mặt ông ta khôi phục lại bình tĩnh.Tuy ông ta không biết vì sao Bùi Nguyên Minh sẽ đứng ở đây, nhưng chỉ cần Bùi Nguyên Minh không phải người của Long Môn, dựa theo sắp xếp của ông ta, thủ đoạn của ông ta, muốn giết Bùi Nguyên Minh chỉ là chuyện mấy phút mà thôi.“Tư cách sao?”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một tiếng giòn vang truyền tới, ngay sau đó chỉ thấy Hùng Tứ Hải bay ngược về phía sau, trực tiếp đập xuống dưới lôi đài.

Xung quanh như ngưng kết lại! Tất cả mọi người trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.

Một cái tát? Một cái tát có thể tát bay Hùng Tứ Hải giống như Chiến Thần đi sao? Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt tất cả mọi người đờ đẫn.

Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, tay phải không kìm lòng nổi run lẩy bẩy.

Thanh Hư đạo trưởng ngồi bên cạnh ông ta hơi híp mắt, trên gương mặt ông ta bắt đầu truyên tới cảm giác đau nhói, rất rõ ràng, cái tát này của Bùi Nguyên Minh khiến ông ta nhớ tới chuyện cũ bị tát bay.

Kim Tuyết Ngọc và đám bạn thân của cô ta đều toàn thân cứng ngắc, có người thậm chí không nhịn được tát mạnh mình một cái, cuối cùng chắc chắn mình không nhìn nhầm.

Bùi Nguyên Minh, thật sự tát bay Hùng Tứ Hải.

Ngay cả người chủ trì ở phía dưới nhìn thấy cảnh này, cũng không biết nên phản ứng thế nào mới đúng.

“Bốp bốp bốp..

Một lát sau, Uông Linh Đan dẫn đầu vỗ tay, vẻ mặt kích động nhảy nhót.

Cô ta biết Bùi Nguyên Minh lợi hại, nhưng không biết Bùi Nguyên Minh lợi hại tới mức độ này.

Động tác của Uông Linh Đan lôi kéo mọi người, sau đó tiếng vỗ tay giống như thủy triêu truyên ra.

Cho dù là đệ tử của Long Môn, cũng tôn sùng kẻ mạnh.

Mà người mạnh giống như Bùi Nguyên Minh, ngoại trừ khiến bọn họ tôn sùng ra, lại càng đánh sâu sợ hãi trong lòng.

Trên lôi đài, tay phải của Bùi Nguyên Minh vung lên, áp hỗn loạn ở xung quanh, sau đó anh híp mắt nhìn Uông Vĩ Thành, thản nhiên nói: “Phó hội trưởng Uông, ngại quá, mộng đẹp của ông e rằng không thành hiện thực được”

Uông Vĩ Thành không nhịn được run rẩy, một lát sau ông ta chỉ vào Bùi Nguyên Minh giọng nói the thé: “Họ Bùi kia, cậu không phải người của Long Môn chúng tôi, cậu có tư cách gì tham gia lôi đài?”

“Cậu đến lôi đài giành vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô chúng tôi gây chuyện, cậu muốn chết sao?”

“Người đâu! Cùng giết chết cậu ta!”

Khi nói chuyện, Uông Vĩ Thành nhanh chóng gửi đi mấy tin nhắn, sau đó vẻ mặt ông ta khôi phục lại bình tĩnh.

Tuy ông ta không biết vì sao Bùi Nguyên Minh sẽ đứng ở đây, nhưng chỉ cần Bùi Nguyên Minh không phải người của Long Môn, dựa theo sắp xếp của ông ta, thủ đoạn của ông ta, muốn giết Bùi Nguyên Minh chỉ là chuyện mấy phút mà thôi.

“Tư cách sao?”

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tiếng giòn vang truyền tới, ngay sau đó chỉ thấy Hùng Tứ Hải bay ngược về phía sau, trực tiếp đập xuống dưới lôi đài.Xung quanh như ngưng kết lại! Tất cả mọi người trợn mắt há miệng nhìn cảnh này, cho rằng mình nhìn nhầm rồi.Một cái tát? Một cái tát có thể tát bay Hùng Tứ Hải giống như Chiến Thần đi sao? Chỉ trong nháy mắt, vẻ mặt tất cả mọi người đờ đẫn.Uông Vĩ Thành hơi sửng sốt, tay phải không kìm lòng nổi run lẩy bẩy.Thanh Hư đạo trưởng ngồi bên cạnh ông ta hơi híp mắt, trên gương mặt ông ta bắt đầu truyên tới cảm giác đau nhói, rất rõ ràng, cái tát này của Bùi Nguyên Minh khiến ông ta nhớ tới chuyện cũ bị tát bay.Kim Tuyết Ngọc và đám bạn thân của cô ta đều toàn thân cứng ngắc, có người thậm chí không nhịn được tát mạnh mình một cái, cuối cùng chắc chắn mình không nhìn nhầm.Bùi Nguyên Minh, thật sự tát bay Hùng Tứ Hải.Ngay cả người chủ trì ở phía dưới nhìn thấy cảnh này, cũng không biết nên phản ứng thế nào mới đúng.“Bốp bốp bốp..”Một lát sau, Uông Linh Đan dẫn đầu vỗ tay, vẻ mặt kích động nhảy nhót.Cô ta biết Bùi Nguyên Minh lợi hại, nhưng không biết Bùi Nguyên Minh lợi hại tới mức độ này.Động tác của Uông Linh Đan lôi kéo mọi người, sau đó tiếng vỗ tay giống như thủy triêu truyên ra.Cho dù là đệ tử của Long Môn, cũng tôn sùng kẻ mạnh.Mà người mạnh giống như Bùi Nguyên Minh, ngoại trừ khiến bọn họ tôn sùng ra, lại càng đánh sâu sợ hãi trong lòng.Trên lôi đài, tay phải của Bùi Nguyên Minh vung lên, áp hỗn loạn ở xung quanh, sau đó anh híp mắt nhìn Uông Vĩ Thành, thản nhiên nói: “Phó hội trưởng Uông, ngại quá, mộng đẹp của ông e rằng không thành hiện thực được”Uông Vĩ Thành không nhịn được run rẩy, một lát sau ông ta chỉ vào Bùi Nguyên Minh giọng nói the thé: “Họ Bùi kia, cậu không phải người của Long Môn chúng tôi, cậu có tư cách gì tham gia lôi đài?”“Cậu đến lôi đài giành vị trí phân hội trưởng của Long Môn thủ đô chúng tôi gây chuyện, cậu muốn chết sao?”“Người đâu! Cùng giết chết cậu ta!”Khi nói chuyện, Uông Vĩ Thành nhanh chóng gửi đi mấy tin nhắn, sau đó vẻ mặt ông ta khôi phục lại bình tĩnh.Tuy ông ta không biết vì sao Bùi Nguyên Minh sẽ đứng ở đây, nhưng chỉ cần Bùi Nguyên Minh không phải người của Long Môn, dựa theo sắp xếp của ông ta, thủ đoạn của ông ta, muốn giết Bùi Nguyên Minh chỉ là chuyện mấy phút mà thôi.“Tư cách sao?”

Chương 1926