Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1969

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông mặc trang phục của không thủ đạo đi tới.Tuy bọn họ không cao lắm, nhưng cả đám nhìn vô cùng cường tráng, hơn nữa trên người đều đầy hình xăm đặc biệt của người Đảo Quốc.Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua cũng có thể đoán được, những người này đều là cao thủ của Đảo Quốc.Mà sau lưng bọn họ, lúc này là một người Đảo Quốc đầu rơi máu chảy, chính là Kubomura vừa mới bị đánh chạy đi.“Lão đại, những người này chính là người đánh em!”“Bọn họ không nói về đạo đức võ thuật!”Kubomura chỉ đám Uông Khải Trạch, vẻ mặt oán hận mở miệng.Ngay sau đó chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt âm trầm, tràn ngập khí phách chậm rãi đi tới trước.Anh ta cao khoảng gân một mét bảy, ở trong đám người Đảo Quốc xem như rất cao.Hơn nữa trên người anh ta còn có hơi thở đặc biệt của quý tộc Đảo Quốc, lúc này anh ta nắm lấy ly rượu nhấp một ngụm, vừa uống vừa đánh giá Uông Khải Trạch, cười mỉa nói: “Có chút thú vị, vậy mà dám động vào người của tôi, lá gan không nhỏ!" Tiếng Đại Hạ của anh ta rất chuẩn, nhưng giọng điệu khô khốc, giống như người máy.Những lời anh ta nói ra ẩn chứa sắc bén và sát ý khôn cùng, vừa nhìn là biết người từng nhiễm máu tươi trong tay.“Động vào người của anh thì sao?”“Có tin ông đây còn động vào anh hay không?”Lúc này Uông Khải Trạch có Biên Bất Phụ làm chỗ dựa, vô cùng hung hãn, trực tiếp câm lấy một chai rượu xông tới.Nhưng mà không đợi anh ta tới gân người, chỉ thấy người đàn ông Đảo Quốc tát mạnh một cái, tát lên trên mặt anh ta.“Bốp”một tiếng giòn vang, cả người Uông Khải Trạch bay ra sau, đập mạnh lên trên ghế dài, thậm chí có thế nghe thấy rõ tiếng xương gãy truyền tới.Xung quanh lập tức truyền ra âm thanh hít khí lạnh.Đám phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy thế, cả đám đều có vẻ mặt tái mét, toàn thân run rấy.Uông Khải Trạch trượt xuống, tuy không chết nhưng đau đớn kêu rên.Lúc này mấy người bạn của anh ta giận không kìm chế được, cả đám câm theo chai rượu xông lên.Tuy bảy tám người cùng xông lên, nhưng những người này xông cũng nhanh mà bay cũng nhanh.Người Đảo Quốc này tát một cái, tùy tiện tát mấy cái, lập tức đánh bay hết đám đàn ông này.Lúc rơi xuống đất, đám đàn ông này không phải gãy tay thì gãy chân, cả đám vô cùng thê thảm.Trong ghế dài chỉ còn mình Hạ Vân, Triệu Thanh Hạm, đám phụ nữ nổi trên mạng và Bùi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông mặc trang phục của không thủ đạo đi tới.

Tuy bọn họ không cao lắm, nhưng cả đám nhìn vô cùng cường tráng, hơn nữa trên người đều đầy hình xăm đặc biệt của người Đảo Quốc.

Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua cũng có thể đoán được, những người này đều là cao thủ của Đảo Quốc.

Mà sau lưng bọn họ, lúc này là một người Đảo Quốc đầu rơi máu chảy, chính là Kubomura vừa mới bị đánh chạy đi.

“Lão đại, những người này chính là người đánh em!”

“Bọn họ không nói về đạo đức võ thuật!”

Kubomura chỉ đám Uông Khải Trạch, vẻ mặt oán hận mở miệng.

Ngay sau đó chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt âm trầm, tràn ngập khí phách chậm rãi đi tới trước.

Anh ta cao khoảng gân một mét bảy, ở trong đám người Đảo Quốc xem như rất cao.

Hơn nữa trên người anh ta còn có hơi thở đặc biệt của quý tộc Đảo Quốc, lúc này anh ta nắm lấy ly rượu nhấp một ngụm, vừa uống vừa đánh giá Uông Khải Trạch, cười mỉa nói: “Có chút thú vị, vậy mà dám động vào người của tôi, lá gan không nhỏ!" Tiếng Đại Hạ của anh ta rất chuẩn, nhưng giọng điệu khô khốc, giống như người máy.

Những lời anh ta nói ra ẩn chứa sắc bén và sát ý khôn cùng, vừa nhìn là biết người từng nhiễm máu tươi trong tay.

“Động vào người của anh thì sao?”

“Có tin ông đây còn động vào anh hay không?”

Lúc này Uông Khải Trạch có Biên Bất Phụ làm chỗ dựa, vô cùng hung hãn, trực tiếp câm lấy một chai rượu xông tới.

Nhưng mà không đợi anh ta tới gân người, chỉ thấy người đàn ông Đảo Quốc tát mạnh một cái, tát lên trên mặt anh ta.

“Bốp”

một tiếng giòn vang, cả người Uông Khải Trạch bay ra sau, đập mạnh lên trên ghế dài, thậm chí có thế nghe thấy rõ tiếng xương gãy truyền tới.

Xung quanh lập tức truyền ra âm thanh hít khí lạnh.

Đám phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy thế, cả đám đều có vẻ mặt tái mét, toàn thân run rấy.

Uông Khải Trạch trượt xuống, tuy không chết nhưng đau đớn kêu rên.

Lúc này mấy người bạn của anh ta giận không kìm chế được, cả đám câm theo chai rượu xông lên.

Tuy bảy tám người cùng xông lên, nhưng những người này xông cũng nhanh mà bay cũng nhanh.

Người Đảo Quốc này tát một cái, tùy tiện tát mấy cái, lập tức đánh bay hết đám đàn ông này.

Lúc rơi xuống đất, đám đàn ông này không phải gãy tay thì gãy chân, cả đám vô cùng thê thảm.

Trong ghế dài chỉ còn mình Hạ Vân, Triệu Thanh Hạm, đám phụ nữ nổi trên mạng và Bùi

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chỉ trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông mặc trang phục của không thủ đạo đi tới.Tuy bọn họ không cao lắm, nhưng cả đám nhìn vô cùng cường tráng, hơn nữa trên người đều đầy hình xăm đặc biệt của người Đảo Quốc.Bùi Nguyên Minh nhìn lướt qua cũng có thể đoán được, những người này đều là cao thủ của Đảo Quốc.Mà sau lưng bọn họ, lúc này là một người Đảo Quốc đầu rơi máu chảy, chính là Kubomura vừa mới bị đánh chạy đi.“Lão đại, những người này chính là người đánh em!”“Bọn họ không nói về đạo đức võ thuật!”Kubomura chỉ đám Uông Khải Trạch, vẻ mặt oán hận mở miệng.Ngay sau đó chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt âm trầm, tràn ngập khí phách chậm rãi đi tới trước.Anh ta cao khoảng gân một mét bảy, ở trong đám người Đảo Quốc xem như rất cao.Hơn nữa trên người anh ta còn có hơi thở đặc biệt của quý tộc Đảo Quốc, lúc này anh ta nắm lấy ly rượu nhấp một ngụm, vừa uống vừa đánh giá Uông Khải Trạch, cười mỉa nói: “Có chút thú vị, vậy mà dám động vào người của tôi, lá gan không nhỏ!" Tiếng Đại Hạ của anh ta rất chuẩn, nhưng giọng điệu khô khốc, giống như người máy.Những lời anh ta nói ra ẩn chứa sắc bén và sát ý khôn cùng, vừa nhìn là biết người từng nhiễm máu tươi trong tay.“Động vào người của anh thì sao?”“Có tin ông đây còn động vào anh hay không?”Lúc này Uông Khải Trạch có Biên Bất Phụ làm chỗ dựa, vô cùng hung hãn, trực tiếp câm lấy một chai rượu xông tới.Nhưng mà không đợi anh ta tới gân người, chỉ thấy người đàn ông Đảo Quốc tát mạnh một cái, tát lên trên mặt anh ta.“Bốp”một tiếng giòn vang, cả người Uông Khải Trạch bay ra sau, đập mạnh lên trên ghế dài, thậm chí có thế nghe thấy rõ tiếng xương gãy truyền tới.Xung quanh lập tức truyền ra âm thanh hít khí lạnh.Đám phụ nữ nổi trên mạng nhìn thấy thế, cả đám đều có vẻ mặt tái mét, toàn thân run rấy.Uông Khải Trạch trượt xuống, tuy không chết nhưng đau đớn kêu rên.Lúc này mấy người bạn của anh ta giận không kìm chế được, cả đám câm theo chai rượu xông lên.Tuy bảy tám người cùng xông lên, nhưng những người này xông cũng nhanh mà bay cũng nhanh.Người Đảo Quốc này tát một cái, tùy tiện tát mấy cái, lập tức đánh bay hết đám đàn ông này.Lúc rơi xuống đất, đám đàn ông này không phải gãy tay thì gãy chân, cả đám vô cùng thê thảm.Trong ghế dài chỉ còn mình Hạ Vân, Triệu Thanh Hạm, đám phụ nữ nổi trên mạng và Bùi

Chương 1969