Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1977

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân? Kết quả thì sao? Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi! Phế vật! Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vực! Quan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt! Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.“Đi”Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”“Tiện tay mà thôi."Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân? Kết quả thì sao? Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi! Phế vật! Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vực! Quan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt! Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.

Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.

Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.

“Đi”

Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.

Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.

Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”

Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.

“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”

Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”

Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”

Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”

“Tiện tay mà thôi."

Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.

“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”

“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”

“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”

Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.

“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân? Kết quả thì sao? Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi! Phế vật! Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vực! Quan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt! Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.“Đi”Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”“Tiện tay mà thôi."Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”

Chương 1977