Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 1986
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này bỗng nhiên Triệu Thanh Hạm liếc mắt nhìn Biên Bất Phụ một cái theo bản năng, nói: “Anh Biên, anh cũng là Thiên Kiêu thế hệ trẻ ở Đại Hạ, so với phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô hẳn là người cùng đường”“Không biết anh từng gặp anh ấy chưa?”“Tạm thời còn chưa gặp.”Biên Bất Phụ lạnh nhạt mở miệng.“Nhưng nếu muốn gặp cậu ta, tôi dành thời gian đến Long Môn phân hội thủ đô hẹn gặp cậu ta là được.”“Nhưng tôi có chút lo lắng, nhỡ đâu tôi không cẩn thận đánh bại cậu ta, chẳng phải là vả mặt Long Môn sao?”Biên Bất Phụ nói với vẻ mặt lạnh nhạt, theo ý anh ta, một thế hệ trẻ tuổi chỉ có mình anh ta là Thiên Kiêu.Hội trưởng mới của Long Môn phân hội thủ đô là cái rằm gì? Triệu Thanh Hạm và mấy phụ nữ nổi trên mạng bị Biên Bất Phụ trấn trụ: “Anh Biên, ý của anh là, phân hội trưởng mới nhậm chức kia không phải là đối thủ của anh sao?”Biên Bất Phụ thản nhiên nói: “Các cô quên Uông Vĩ Thành có thái độ gì đối với tôi à?”Triệu Thanh Hạm lập tức kịp phản ứng.Không sai, hôm nay Uông Vĩ Thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, ở trước mặt Biên Bất Phụ cũng vô cùng cung kính.Từ điểm này, có thể nhìn ra thân phận địa vị và thực lực của Biên Bất Phụ.Nghe Triệu Thanh Hạm lạnh nhạt nói chuyện hôm nay xảy ra, mấy đệ tử của Long Môn ở đây cũng bị chấn trụ.Trong đó có một người không nhịn được chắp tay nói: “Tôi vẫn cho rằng, phân hội trưởng của chúng tôi mới là thiếu niên anh hùng chân chính, không thể ngờ tới cậu Biên lại có thực lực như vậy!”“Long Môn phân hội thủ đô chúng tôi, cuối tuần sẽ tổ chức tiệc tối gặp mặt, phân hội trưởng sẽ chính thức lộ diện.”“Nếu cậu Biên có có hội mà nói, có thể đi tham gia, gặp mặt phân hội trưởng của chúng tôi”“Nói không chừng, đến lúc đó hai người anh hùng luyến tiếc anh hùng, vừa gặp như đã quen?”Vẻ mặt Biên Bất Phụ lạnh nhạt nói: “Để xem đã, gân đây tôi có chuyện quan trọng, cân phải bảo vệ một người vô cùng quan trọng đối với tôi”“Chưa chắc đã có thời gian đi tham gia tiệc tối gì đó”“Đương nhiên, nếu phân hội trưởng các người cầu xin tôi đi, trái lại tôi có thể suy xét”Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động nói: “Anh Biên, tôi còn chưa từng tới trường hợp cao như vậy đâu!”“Đến lúc đó anh đến đấy, nhất định phải dẫn theo đi cùng.”Không biết Hạ Vân nghĩ gì, lúc này cũng mỉm cười nói: “Tôi cũng có hứng thú đối với bữa tiệc của Long Môn”Biên Bất Phụ nghe Triệu Thanh Hạm và Hạ Vân đều mở miệng, lập tức trầm ngâm một lát,
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc này bỗng nhiên Triệu Thanh Hạm liếc mắt nhìn Biên Bất Phụ một cái theo bản năng, nói: “Anh Biên, anh cũng là Thiên Kiêu thế hệ trẻ ở Đại Hạ, so với phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô hẳn là người cùng đường”
“Không biết anh từng gặp anh ấy chưa?”
“Tạm thời còn chưa gặp.”
Biên Bất Phụ lạnh nhạt mở miệng.
“Nhưng nếu muốn gặp cậu ta, tôi dành thời gian đến Long Môn phân hội thủ đô hẹn gặp cậu ta là được.”
“Nhưng tôi có chút lo lắng, nhỡ đâu tôi không cẩn thận đánh bại cậu ta, chẳng phải là vả mặt Long Môn sao?”
Biên Bất Phụ nói với vẻ mặt lạnh nhạt, theo ý anh ta, một thế hệ trẻ tuổi chỉ có mình anh ta là Thiên Kiêu.
Hội trưởng mới của Long Môn phân hội thủ đô là cái rằm gì? Triệu Thanh Hạm và mấy phụ nữ nổi trên mạng bị Biên Bất Phụ trấn trụ: “Anh Biên, ý của anh là, phân hội trưởng mới nhậm chức kia không phải là đối thủ của anh sao?”
Biên Bất Phụ thản nhiên nói: “Các cô quên Uông Vĩ Thành có thái độ gì đối với tôi à?”
Triệu Thanh Hạm lập tức kịp phản ứng.
Không sai, hôm nay Uông Vĩ Thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, ở trước mặt Biên Bất Phụ cũng vô cùng cung kính.
Từ điểm này, có thể nhìn ra thân phận địa vị và thực lực của Biên Bất Phụ.
Nghe Triệu Thanh Hạm lạnh nhạt nói chuyện hôm nay xảy ra, mấy đệ tử của Long Môn ở đây cũng bị chấn trụ.
Trong đó có một người không nhịn được chắp tay nói: “Tôi vẫn cho rằng, phân hội trưởng của chúng tôi mới là thiếu niên anh hùng chân chính, không thể ngờ tới cậu Biên lại có thực lực như vậy!”
“Long Môn phân hội thủ đô chúng tôi, cuối tuần sẽ tổ chức tiệc tối gặp mặt, phân hội trưởng sẽ chính thức lộ diện.”
“Nếu cậu Biên có có hội mà nói, có thể đi tham gia, gặp mặt phân hội trưởng của chúng tôi”
“Nói không chừng, đến lúc đó hai người anh hùng luyến tiếc anh hùng, vừa gặp như đã quen?”
Vẻ mặt Biên Bất Phụ lạnh nhạt nói: “Để xem đã, gân đây tôi có chuyện quan trọng, cân phải bảo vệ một người vô cùng quan trọng đối với tôi”
“Chưa chắc đã có thời gian đi tham gia tiệc tối gì đó”
“Đương nhiên, nếu phân hội trưởng các người cầu xin tôi đi, trái lại tôi có thể suy xét”
Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động nói: “Anh Biên, tôi còn chưa từng tới trường hợp cao như vậy đâu!”
“Đến lúc đó anh đến đấy, nhất định phải dẫn theo đi cùng.”
Không biết Hạ Vân nghĩ gì, lúc này cũng mỉm cười nói: “Tôi cũng có hứng thú đối với bữa tiệc của Long Môn”
Biên Bất Phụ nghe Triệu Thanh Hạm và Hạ Vân đều mở miệng, lập tức trầm ngâm một lát,
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lúc này bỗng nhiên Triệu Thanh Hạm liếc mắt nhìn Biên Bất Phụ một cái theo bản năng, nói: “Anh Biên, anh cũng là Thiên Kiêu thế hệ trẻ ở Đại Hạ, so với phân hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô hẳn là người cùng đường”“Không biết anh từng gặp anh ấy chưa?”“Tạm thời còn chưa gặp.”Biên Bất Phụ lạnh nhạt mở miệng.“Nhưng nếu muốn gặp cậu ta, tôi dành thời gian đến Long Môn phân hội thủ đô hẹn gặp cậu ta là được.”“Nhưng tôi có chút lo lắng, nhỡ đâu tôi không cẩn thận đánh bại cậu ta, chẳng phải là vả mặt Long Môn sao?”Biên Bất Phụ nói với vẻ mặt lạnh nhạt, theo ý anh ta, một thế hệ trẻ tuổi chỉ có mình anh ta là Thiên Kiêu.Hội trưởng mới của Long Môn phân hội thủ đô là cái rằm gì? Triệu Thanh Hạm và mấy phụ nữ nổi trên mạng bị Biên Bất Phụ trấn trụ: “Anh Biên, ý của anh là, phân hội trưởng mới nhậm chức kia không phải là đối thủ của anh sao?”Biên Bất Phụ thản nhiên nói: “Các cô quên Uông Vĩ Thành có thái độ gì đối với tôi à?”Triệu Thanh Hạm lập tức kịp phản ứng.Không sai, hôm nay Uông Vĩ Thành phó hội trưởng của Long Môn phân hội thủ đô, ở trước mặt Biên Bất Phụ cũng vô cùng cung kính.Từ điểm này, có thể nhìn ra thân phận địa vị và thực lực của Biên Bất Phụ.Nghe Triệu Thanh Hạm lạnh nhạt nói chuyện hôm nay xảy ra, mấy đệ tử của Long Môn ở đây cũng bị chấn trụ.Trong đó có một người không nhịn được chắp tay nói: “Tôi vẫn cho rằng, phân hội trưởng của chúng tôi mới là thiếu niên anh hùng chân chính, không thể ngờ tới cậu Biên lại có thực lực như vậy!”“Long Môn phân hội thủ đô chúng tôi, cuối tuần sẽ tổ chức tiệc tối gặp mặt, phân hội trưởng sẽ chính thức lộ diện.”“Nếu cậu Biên có có hội mà nói, có thể đi tham gia, gặp mặt phân hội trưởng của chúng tôi”“Nói không chừng, đến lúc đó hai người anh hùng luyến tiếc anh hùng, vừa gặp như đã quen?”Vẻ mặt Biên Bất Phụ lạnh nhạt nói: “Để xem đã, gân đây tôi có chuyện quan trọng, cân phải bảo vệ một người vô cùng quan trọng đối với tôi”“Chưa chắc đã có thời gian đi tham gia tiệc tối gì đó”“Đương nhiên, nếu phân hội trưởng các người cầu xin tôi đi, trái lại tôi có thể suy xét”Vẻ mặt Triệu Thanh Hạm kích động nói: “Anh Biên, tôi còn chưa từng tới trường hợp cao như vậy đâu!”“Đến lúc đó anh đến đấy, nhất định phải dẫn theo đi cùng.”Không biết Hạ Vân nghĩ gì, lúc này cũng mỉm cười nói: “Tôi cũng có hứng thú đối với bữa tiệc của Long Môn”Biên Bất Phụ nghe Triệu Thanh Hạm và Hạ Vân đều mở miệng, lập tức trầm ngâm một lát,