Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1994

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quay trở về biệt thự số mười một của nhà họ Triệu.Mọi người vẫn vô cùng xấu hổ, không có ai nói chuyện.Triệu Quốc Thái cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp giúp Bùi Nguyên Minh sắp xếp phòng dành cho khách ở tâng hai.Mà đám người Hạ Vân cũng được sắp xếp ở tầng hai, để bày tỏ sự tôn trọng.Tất nhiên là phòng của Biên Bất Phụ cũng được định ra.Trái lại trong mấy người phụ nữ nổi trên mạng, chỉ có Miwa Fujiwara yêu cầu ở lại, những người khác vì không còn phòng, chỉ có thể mang theo tiếc nuối rời đi.Sau khi sắp xếp phòng xong, Bùi Nguyên Minh cũng vào phòng nghỉ ngơi, hôm nay bận rộn cả một ngày, quả thật mệt mỏi.Kết quả mới nằm xuống, Tân Ý Hàm gọi điện thoại tới.“Phân hội trưởng, hôm nay phó hội trưởng Uông có gọi điện cho anh không?””“Vê tiệc tối gặp mặt, ông ta có nói với anh không?”Bên kia điện thoại, giọng nói cung kính của Tần Ý Hàm truyền ra.Bùi Nguyên Minh cười nói: “Lúc trước ông ta gửi tin cho tôi, nói là cuối tuần có tiệc tối gặp mặt, cần tôi tham gia”“Nói là lúc trước vì quan hệ phân tranh, trong Long Môn phân hội thủ đô có chút phân tách”“Bây giờ chỉnh hợp lại, tất nhiên là phải mời tất cả những xí nghiệp, gia tộc có quan hệ tốt với Long Môn tụ tập một lân ”“Như vậy chẳng những xúc tiến tình cảm của mọi người, đoàn tụ mạng lưới quan hệ của Long Môn phân hội thủ đô”“Quan trọng nhất chính, khiến tôi chính thức đứng ở Long Môn”Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi nói: “Lão hồ ly không hổ là lão hồ ly, đạo lý đối nhân xử thế biết nhiêu hơn tôi nhiêu lắm”Nhưng mà nói như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn từ chối.Anh tới thủ đô là khiêm tốn làm việc, loại chuyện này không thích hợp với anh.Tân Ý Hàm cung kính nói: “Phân hội trưởng, nếu anh biết mục đích của buổi tụ họp này, vì sao lại từ chối?”“Dù sao tất cả mọi người đều muốn thấy được phong thái của anh!”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi có đi hay không có khác gì nhau? Dù sao hiện giờ Long Môn phân hội thủ đô đã chỉnh hợp lại, có cô đại diện cho tôi là được”Tần Ý Hàm nói thẳng: “Phân hội trưởng, anh không biết đâu, hiện giờ có không biết bao nhiêu đệ tử của Long Môn, minh hữu của Long Môn muốn gặp được anh!”“Có thể nói, anh không xuất hiện thì sẽ không có biện pháp ổn định lòng người!”“Anh mới đúng là thuốc an thần của Long Môn phân hội thủ đô!”

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Quay trở về biệt thự số mười một của nhà họ Triệu.

Mọi người vẫn vô cùng xấu hổ, không có ai nói chuyện.

Triệu Quốc Thái cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp giúp Bùi Nguyên Minh sắp xếp phòng dành cho khách ở tâng hai.

Mà đám người Hạ Vân cũng được sắp xếp ở tầng hai, để bày tỏ sự tôn trọng.

Tất nhiên là phòng của Biên Bất Phụ cũng được định ra.

Trái lại trong mấy người phụ nữ nổi trên mạng, chỉ có Miwa Fujiwara yêu cầu ở lại, những người khác vì không còn phòng, chỉ có thể mang theo tiếc nuối rời đi.

Sau khi sắp xếp phòng xong, Bùi Nguyên Minh cũng vào phòng nghỉ ngơi, hôm nay bận rộn cả một ngày, quả thật mệt mỏi.

Kết quả mới nằm xuống, Tân Ý Hàm gọi điện thoại tới.

“Phân hội trưởng, hôm nay phó hội trưởng Uông có gọi điện cho anh không?”

“Vê tiệc tối gặp mặt, ông ta có nói với anh không?”

Bên kia điện thoại, giọng nói cung kính của Tần Ý Hàm truyền ra.

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Lúc trước ông ta gửi tin cho tôi, nói là cuối tuần có tiệc tối gặp mặt, cần tôi tham gia”

“Nói là lúc trước vì quan hệ phân tranh, trong Long Môn phân hội thủ đô có chút phân tách”

“Bây giờ chỉnh hợp lại, tất nhiên là phải mời tất cả những xí nghiệp, gia tộc có quan hệ tốt với Long Môn tụ tập một lân ”

“Như vậy chẳng những xúc tiến tình cảm của mọi người, đoàn tụ mạng lưới quan hệ của Long Môn phân hội thủ đô”

“Quan trọng nhất chính, khiến tôi chính thức đứng ở Long Môn”

Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi nói: “Lão hồ ly không hổ là lão hồ ly, đạo lý đối nhân xử thế biết nhiêu hơn tôi nhiêu lắm”

Nhưng mà nói như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn từ chối.

Anh tới thủ đô là khiêm tốn làm việc, loại chuyện này không thích hợp với anh.

Tân Ý Hàm cung kính nói: “Phân hội trưởng, nếu anh biết mục đích của buổi tụ họp này, vì sao lại từ chối?”

“Dù sao tất cả mọi người đều muốn thấy được phong thái của anh!”

Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi có đi hay không có khác gì nhau? Dù sao hiện giờ Long Môn phân hội thủ đô đã chỉnh hợp lại, có cô đại diện cho tôi là được”

Tần Ý Hàm nói thẳng: “Phân hội trưởng, anh không biết đâu, hiện giờ có không biết bao nhiêu đệ tử của Long Môn, minh hữu của Long Môn muốn gặp được anh!”

“Có thể nói, anh không xuất hiện thì sẽ không có biện pháp ổn định lòng người!”

“Anh mới đúng là thuốc an thần của Long Môn phân hội thủ đô!”

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Quay trở về biệt thự số mười một của nhà họ Triệu.Mọi người vẫn vô cùng xấu hổ, không có ai nói chuyện.Triệu Quốc Thái cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp giúp Bùi Nguyên Minh sắp xếp phòng dành cho khách ở tâng hai.Mà đám người Hạ Vân cũng được sắp xếp ở tầng hai, để bày tỏ sự tôn trọng.Tất nhiên là phòng của Biên Bất Phụ cũng được định ra.Trái lại trong mấy người phụ nữ nổi trên mạng, chỉ có Miwa Fujiwara yêu cầu ở lại, những người khác vì không còn phòng, chỉ có thể mang theo tiếc nuối rời đi.Sau khi sắp xếp phòng xong, Bùi Nguyên Minh cũng vào phòng nghỉ ngơi, hôm nay bận rộn cả một ngày, quả thật mệt mỏi.Kết quả mới nằm xuống, Tân Ý Hàm gọi điện thoại tới.“Phân hội trưởng, hôm nay phó hội trưởng Uông có gọi điện cho anh không?””“Vê tiệc tối gặp mặt, ông ta có nói với anh không?”Bên kia điện thoại, giọng nói cung kính của Tần Ý Hàm truyền ra.Bùi Nguyên Minh cười nói: “Lúc trước ông ta gửi tin cho tôi, nói là cuối tuần có tiệc tối gặp mặt, cần tôi tham gia”“Nói là lúc trước vì quan hệ phân tranh, trong Long Môn phân hội thủ đô có chút phân tách”“Bây giờ chỉnh hợp lại, tất nhiên là phải mời tất cả những xí nghiệp, gia tộc có quan hệ tốt với Long Môn tụ tập một lân ”“Như vậy chẳng những xúc tiến tình cảm của mọi người, đoàn tụ mạng lưới quan hệ của Long Môn phân hội thủ đô”“Quan trọng nhất chính, khiến tôi chính thức đứng ở Long Môn”Nói tới đây, Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi nói: “Lão hồ ly không hổ là lão hồ ly, đạo lý đối nhân xử thế biết nhiêu hơn tôi nhiêu lắm”Nhưng mà nói như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn từ chối.Anh tới thủ đô là khiêm tốn làm việc, loại chuyện này không thích hợp với anh.Tân Ý Hàm cung kính nói: “Phân hội trưởng, nếu anh biết mục đích của buổi tụ họp này, vì sao lại từ chối?”“Dù sao tất cả mọi người đều muốn thấy được phong thái của anh!”Bùi Nguyên Minh cười nói: “Tôi có đi hay không có khác gì nhau? Dù sao hiện giờ Long Môn phân hội thủ đô đã chỉnh hợp lại, có cô đại diện cho tôi là được”Tần Ý Hàm nói thẳng: “Phân hội trưởng, anh không biết đâu, hiện giờ có không biết bao nhiêu đệ tử của Long Môn, minh hữu của Long Môn muốn gặp được anh!”“Có thể nói, anh không xuất hiện thì sẽ không có biện pháp ổn định lòng người!”“Anh mới đúng là thuốc an thần của Long Môn phân hội thủ đô!”

Chương 1994