Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 2001

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cửa nhà đấu giá bị đá mở, người đó trực tiếp đi tới phía trước rồi ngồi xuống, có thể nói dù thế nào thì hành vi này cũng bị coi như một cái vả mặt những người đang dự đấu giá ở đây, người mới tới có biểu cảm cực kỳ kiêu ngạo.Nhưng vấn đề là không ai có mặt tại hội trường dám lên án điều này, thậm chí nhiều người đã đứng lên gật đầu với người đó một cách kính cấn.Ngay cả nữ đấu giá viên xinh đẹp đứng ở phía trên cũng kính cẩn nghiêng người, trên khuôn mặt trang điểm thanh tú là nụ cười nịnh nọt.Hạ Vân liếc mắt nhìn cảnh này, vẻ mặt nhanh chóng trở nên bất động.Tuy nhiên cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Hạ Vân không muốn xuất hiện nhưng Phương Trung Nghĩa dường như đã biết đến sự hiện diện của Hạ Vân.Ánh mắt anh ta rơi xuống chỗ Hạ Vân, giơ tay lên cười nói: "Hạ Vân, em thật là gớm mặt đó.Nghe nói hôm nay mục đích của em đến đây là vì miếng đất ở Lục gia? Em muốn đấu với tôi theo cách đó sao?" Rõ ràng Phương Trung Nghĩa nhất định đã đọc được giá thâu của Hạ Vân nên anh ta mới biết chuyện cô ấy tới đây vì miếng đất đó.Một câu đơn giản như vậy cũng đủ để giải thích về thế lực và sức mạnh của Phương Trung Nghĩa.Nhiều người nhìn điệu bộ cười như không cười của Phương Trung Nghĩa mà mí mắt cũng muốn nhảy dựng lên.Nếu chọc giận cậu chủ nhà họ Phương này thì quả thật hậu quả có lẽ là sống không bảng chết.Hạ Vân bị anh ta để mắt tới, đương nhiên hậu quả cũng sẽ đáng lo.Hạ Vân lạnh lùng nói: “Anh Nghĩa, mục đích của tôi tới đây không liên quan gì đến anh.Tôi vì cái gì cũng không phải việc của anh.Bởi vì giữa anh và tôi không có bất kỳ quan hệ gì”Phương Trung Nghĩa cười tủm tỉm, vỗ tay nói: "Hạ Vân, giữa tôi và em có quan hệ gì không? Em thử nói không xem nào.Còn tôi nói là có đó.Từ bây giờ tôi có thể công bố với mọi người rằng em là người phụ nữ của tôi.Ngoài ra bất kể một tên đàn ông nào muốn tiếp cận em, tôi sẽ giết chết kẻ đó.Phương Trung Nghĩa nói năng không kiêng dè, dường như hoàn toàn không nhìn thấy những ánh mắt đang chăm chú liếc sang kia.Mọi người trên khán đài đều im lặng một hồi, ai cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Phương Trung Nghĩa.Mọi người đều nghe nói đến phong cách hành động của Phương Trung Nghĩa, chỉ trong vài ngày sau khi đến thành phố anh ta đã hạ gục rất nhiều cao thủ giàu có.Vào lúc này, kể từ khi anh ta nói rằng Hạ Vân là người phụ nữ của anh ta thì điều này có lẽ đã trở thành một sự thật không thể thay đổi.Ngay cả Trầm Thiên Ân, người giàu nhất thành phố cũng không thể làm trái lời của cậu chủ Yến Kinh này.Hơn nữa gia đình nhà họ Trầm ban đầu còn định thành lập một liên minh với gia đình nhà họ Phương.Vẻ mặt của Hạ Vân có chút thay đổi nhưng- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cửa nhà đấu giá bị đá mở, người đó trực tiếp đi tới phía trước rồi ngồi xuống, có thể nói dù thế nào thì hành vi này cũng bị coi như một cái vả mặt những người đang dự đấu giá ở đây, người mới tới có biểu cảm cực kỳ kiêu ngạo.

Nhưng vấn đề là không ai có mặt tại hội trường dám lên án điều này, thậm chí nhiều người đã đứng lên gật đầu với người đó một cách kính cấn.

Ngay cả nữ đấu giá viên xinh đẹp đứng ở phía trên cũng kính cẩn nghiêng người, trên khuôn mặt trang điểm thanh tú là nụ cười nịnh nọt.

Hạ Vân liếc mắt nhìn cảnh này, vẻ mặt nhanh chóng trở nên bất động.

Tuy nhiên cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Hạ Vân không muốn xuất hiện nhưng Phương Trung Nghĩa dường như đã biết đến sự hiện diện của Hạ Vân.

Ánh mắt anh ta rơi xuống chỗ Hạ Vân, giơ tay lên cười nói: "Hạ Vân, em thật là gớm mặt đó.

Nghe nói hôm nay mục đích của em đến đây là vì miếng đất ở Lục gia? Em muốn đấu với tôi theo cách đó sao?" Rõ ràng Phương Trung Nghĩa nhất định đã đọc được giá thâu của Hạ Vân nên anh ta mới biết chuyện cô ấy tới đây vì miếng đất đó.

Một câu đơn giản như vậy cũng đủ để giải thích về thế lực và sức mạnh của Phương Trung Nghĩa.

Nhiều người nhìn điệu bộ cười như không cười của Phương Trung Nghĩa mà mí mắt cũng muốn nhảy dựng lên.

Nếu chọc giận cậu chủ nhà họ Phương này thì quả thật hậu quả có lẽ là sống không bảng chết.

Hạ Vân bị anh ta để mắt tới, đương nhiên hậu quả cũng sẽ đáng lo.

Hạ Vân lạnh lùng nói: “Anh Nghĩa, mục đích của tôi tới đây không liên quan gì đến anh.

Tôi vì cái gì cũng không phải việc của anh.

Bởi vì giữa anh và tôi không có bất kỳ quan hệ gì”

Phương Trung Nghĩa cười tủm tỉm, vỗ tay nói: "Hạ Vân, giữa tôi và em có quan hệ gì không? Em thử nói không xem nào.

Còn tôi nói là có đó.

Từ bây giờ tôi có thể công bố với mọi người rằng em là người phụ nữ của tôi.

Ngoài ra bất kể một tên đàn ông nào muốn tiếp cận em, tôi sẽ giết chết kẻ đó.

Phương Trung Nghĩa nói năng không kiêng dè, dường như hoàn toàn không nhìn thấy những ánh mắt đang chăm chú liếc sang kia.

Mọi người trên khán đài đều im lặng một hồi, ai cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Phương Trung Nghĩa.

Mọi người đều nghe nói đến phong cách hành động của Phương Trung Nghĩa, chỉ trong vài ngày sau khi đến thành phố anh ta đã hạ gục rất nhiều cao thủ giàu có.

Vào lúc này, kể từ khi anh ta nói rằng Hạ Vân là người phụ nữ của anh ta thì điều này có lẽ đã trở thành một sự thật không thể thay đổi.

Ngay cả Trầm Thiên Ân, người giàu nhất thành phố cũng không thể làm trái lời của cậu chủ Yến Kinh này.

Hơn nữa gia đình nhà họ Trầm ban đầu còn định thành lập một liên minh với gia đình nhà họ Phương.

Vẻ mặt của Hạ Vân có chút thay đổi nhưng

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cửa nhà đấu giá bị đá mở, người đó trực tiếp đi tới phía trước rồi ngồi xuống, có thể nói dù thế nào thì hành vi này cũng bị coi như một cái vả mặt những người đang dự đấu giá ở đây, người mới tới có biểu cảm cực kỳ kiêu ngạo.Nhưng vấn đề là không ai có mặt tại hội trường dám lên án điều này, thậm chí nhiều người đã đứng lên gật đầu với người đó một cách kính cấn.Ngay cả nữ đấu giá viên xinh đẹp đứng ở phía trên cũng kính cẩn nghiêng người, trên khuôn mặt trang điểm thanh tú là nụ cười nịnh nọt.Hạ Vân liếc mắt nhìn cảnh này, vẻ mặt nhanh chóng trở nên bất động.Tuy nhiên cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Hạ Vân không muốn xuất hiện nhưng Phương Trung Nghĩa dường như đã biết đến sự hiện diện của Hạ Vân.Ánh mắt anh ta rơi xuống chỗ Hạ Vân, giơ tay lên cười nói: "Hạ Vân, em thật là gớm mặt đó.Nghe nói hôm nay mục đích của em đến đây là vì miếng đất ở Lục gia? Em muốn đấu với tôi theo cách đó sao?" Rõ ràng Phương Trung Nghĩa nhất định đã đọc được giá thâu của Hạ Vân nên anh ta mới biết chuyện cô ấy tới đây vì miếng đất đó.Một câu đơn giản như vậy cũng đủ để giải thích về thế lực và sức mạnh của Phương Trung Nghĩa.Nhiều người nhìn điệu bộ cười như không cười của Phương Trung Nghĩa mà mí mắt cũng muốn nhảy dựng lên.Nếu chọc giận cậu chủ nhà họ Phương này thì quả thật hậu quả có lẽ là sống không bảng chết.Hạ Vân bị anh ta để mắt tới, đương nhiên hậu quả cũng sẽ đáng lo.Hạ Vân lạnh lùng nói: “Anh Nghĩa, mục đích của tôi tới đây không liên quan gì đến anh.Tôi vì cái gì cũng không phải việc của anh.Bởi vì giữa anh và tôi không có bất kỳ quan hệ gì”Phương Trung Nghĩa cười tủm tỉm, vỗ tay nói: "Hạ Vân, giữa tôi và em có quan hệ gì không? Em thử nói không xem nào.Còn tôi nói là có đó.Từ bây giờ tôi có thể công bố với mọi người rằng em là người phụ nữ của tôi.Ngoài ra bất kể một tên đàn ông nào muốn tiếp cận em, tôi sẽ giết chết kẻ đó.Phương Trung Nghĩa nói năng không kiêng dè, dường như hoàn toàn không nhìn thấy những ánh mắt đang chăm chú liếc sang kia.Mọi người trên khán đài đều im lặng một hồi, ai cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Phương Trung Nghĩa.Mọi người đều nghe nói đến phong cách hành động của Phương Trung Nghĩa, chỉ trong vài ngày sau khi đến thành phố anh ta đã hạ gục rất nhiều cao thủ giàu có.Vào lúc này, kể từ khi anh ta nói rằng Hạ Vân là người phụ nữ của anh ta thì điều này có lẽ đã trở thành một sự thật không thể thay đổi.Ngay cả Trầm Thiên Ân, người giàu nhất thành phố cũng không thể làm trái lời của cậu chủ Yến Kinh này.Hơn nữa gia đình nhà họ Trầm ban đầu còn định thành lập một liên minh với gia đình nhà họ Phương.Vẻ mặt của Hạ Vân có chút thay đổi nhưng- -----------------

Chương 2001