Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 2009

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khuôn mặt thanh tú như tranh vẽ của Miyamoto Sakura đầy vẻ khinh thường, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: "Người như anh mà dám dùng vật này uy hiếp anh ấy sao? Anh cho mình là cái cóc gì? Anh nghĩ ai sẽ quỳ dưới chân anh?”"Được! Nếu có khả năng, có thể đích thân cho chúng tôi xem cảnh đó!" "Chúng ta cũng muốn mở mang tầm mắt xem mấy chục tỷ thuốc trường sinh bất tử cho chó ăn thì sẽ thế nào.""Tôi không tin rằng anh dám cho con chó ăn thứ này!" "Nực cười! Thật là một trò đùa!”"Cậu Nghĩa trước giờ chưa từng bị ai uy hiếp!" Một đám cô chủ cậu chủ thân thiết với Phương Trung Nghĩa bắt đầu tán thành, tất cả đều khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh.Hạ Vân cau mày nhìn cảnh này, không biết Bùi Nguyên Minh định làm gì.Mặc dù Phương Trung Nghĩa không nói nhưng sắc mặt của anh ta mờ mịt và bất định."Được rồi, để mọi người được xem qua, tôi sẽ làm trước mặt tất cả.Lát nữa mọi người xem video sẽ rõ hơn!" Bùi Nguyên Minh cầm viên thuốc đưa ra xung quanh, sau đó ra hiệu cho Công Tử Hải ôm con chó tới rước mặt.Sau đó Bùi Nguyên Minh vươn tay ném viên thuốc vào miệng chó.Lúc này chú chó bản địa cũng lè lưỡi rất hợp tác, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ mong đợi.Cảnh tượng này khiến khuôn mặt của Phương Trung Nghĩa ngay lập tức trở nên xấu xí và khó coi.Nó cũng làm cho ánh mắt của một vài người đàn ông mặc quần áo Trung Quốc đứng phía sau anh ta bắn ra sát khí.Rõ ràng động thái của Bùi Nguyên Minh nằm ngoài dự đoán của họ.Và họ không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh thực sự sẽ cho con chó ăn thứ này.Điều này rất quan trọng đối với Phương Trung Nghĩa.Mục đích thực sự của anh ta là tìm ra loại thuốc trường sinh huyền thoại này cho gia đình nhà họ Phương.Dù đã trải qua ngàn năm nhưng hầu hết các đặc tính của loại thuốc trường sinh này đều không thay đổi.Nhưng nhìn thoáng qua là biết nó còn tốt cơ nào, chỉ cân có thể chiếm được thứ này, võ công cổ truyền ẩn giấu của nhà họ Phương có thể phát huy tác dụng chữa bách bệnh.Mặc dù không thể sống mãi mãi nhưng cũng không khó để kéo dài tuổi thọ.Mà loại thuốc này nhất định là dùng để làm thân với những cao thủ của các tầng lớp trên.Vì vậy Phương Trung Nghĩa rất coi trọng viên Cửu Long Ngọc này.Chỉ cân có được thứ này thì vị trí của Phương Trung Nghĩa trong gia tộc nhà họ Phương sẽ- -----------------

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khuôn mặt thanh tú như tranh vẽ của Miyamoto Sakura đầy vẻ khinh thường, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: "Người như anh mà dám dùng vật này uy hiếp anh ấy sao? Anh cho mình là cái cóc gì? Anh nghĩ ai sẽ quỳ dưới chân anh?”

"Được! Nếu có khả năng, có thể đích thân cho chúng tôi xem cảnh đó!" "Chúng ta cũng muốn mở mang tầm mắt xem mấy chục tỷ thuốc trường sinh bất tử cho chó ăn thì sẽ thế nào."

"Tôi không tin rằng anh dám cho con chó ăn thứ này!" "Nực cười! Thật là một trò đùa!”

"Cậu Nghĩa trước giờ chưa từng bị ai uy hiếp!" Một đám cô chủ cậu chủ thân thiết với Phương Trung Nghĩa bắt đầu tán thành, tất cả đều khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh.

Hạ Vân cau mày nhìn cảnh này, không biết Bùi Nguyên Minh định làm gì.

Mặc dù Phương Trung Nghĩa không nói nhưng sắc mặt của anh ta mờ mịt và bất định.

"Được rồi, để mọi người được xem qua, tôi sẽ làm trước mặt tất cả.

Lát nữa mọi người xem video sẽ rõ hơn!" Bùi Nguyên Minh cầm viên thuốc đưa ra xung quanh, sau đó ra hiệu cho Công Tử Hải ôm con chó tới rước mặt.

Sau đó Bùi Nguyên Minh vươn tay ném viên thuốc vào miệng chó.

Lúc này chú chó bản địa cũng lè lưỡi rất hợp tác, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ mong đợi.

Cảnh tượng này khiến khuôn mặt của Phương Trung Nghĩa ngay lập tức trở nên xấu xí và khó coi.

Nó cũng làm cho ánh mắt của một vài người đàn ông mặc quần áo Trung Quốc đứng phía sau anh ta bắn ra sát khí.

Rõ ràng động thái của Bùi Nguyên Minh nằm ngoài dự đoán của họ.

Và họ không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh thực sự sẽ cho con chó ăn thứ này.

Điều này rất quan trọng đối với Phương Trung Nghĩa.

Mục đích thực sự của anh ta là tìm ra loại thuốc trường sinh huyền thoại này cho gia đình nhà họ Phương.

Dù đã trải qua ngàn năm nhưng hầu hết các đặc tính của loại thuốc trường sinh này đều không thay đổi.

Nhưng nhìn thoáng qua là biết nó còn tốt cơ nào, chỉ cân có thể chiếm được thứ này, võ công cổ truyền ẩn giấu của nhà họ Phương có thể phát huy tác dụng chữa bách bệnh.

Mặc dù không thể sống mãi mãi nhưng cũng không khó để kéo dài tuổi thọ.

Mà loại thuốc này nhất định là dùng để làm thân với những cao thủ của các tầng lớp trên.

Vì vậy Phương Trung Nghĩa rất coi trọng viên Cửu Long Ngọc này.

Chỉ cân có được thứ này thì vị trí của Phương Trung Nghĩa trong gia tộc nhà họ Phương sẽ

Image removed.

Image removed.

Image removed.

- -----------------

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khuôn mặt thanh tú như tranh vẽ của Miyamoto Sakura đầy vẻ khinh thường, liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, lạnh lùng nói: "Người như anh mà dám dùng vật này uy hiếp anh ấy sao? Anh cho mình là cái cóc gì? Anh nghĩ ai sẽ quỳ dưới chân anh?”"Được! Nếu có khả năng, có thể đích thân cho chúng tôi xem cảnh đó!" "Chúng ta cũng muốn mở mang tầm mắt xem mấy chục tỷ thuốc trường sinh bất tử cho chó ăn thì sẽ thế nào.""Tôi không tin rằng anh dám cho con chó ăn thứ này!" "Nực cười! Thật là một trò đùa!”"Cậu Nghĩa trước giờ chưa từng bị ai uy hiếp!" Một đám cô chủ cậu chủ thân thiết với Phương Trung Nghĩa bắt đầu tán thành, tất cả đều khinh thường nhìn Bùi Nguyên Minh.Hạ Vân cau mày nhìn cảnh này, không biết Bùi Nguyên Minh định làm gì.Mặc dù Phương Trung Nghĩa không nói nhưng sắc mặt của anh ta mờ mịt và bất định."Được rồi, để mọi người được xem qua, tôi sẽ làm trước mặt tất cả.Lát nữa mọi người xem video sẽ rõ hơn!" Bùi Nguyên Minh cầm viên thuốc đưa ra xung quanh, sau đó ra hiệu cho Công Tử Hải ôm con chó tới rước mặt.Sau đó Bùi Nguyên Minh vươn tay ném viên thuốc vào miệng chó.Lúc này chú chó bản địa cũng lè lưỡi rất hợp tác, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ mong đợi.Cảnh tượng này khiến khuôn mặt của Phương Trung Nghĩa ngay lập tức trở nên xấu xí và khó coi.Nó cũng làm cho ánh mắt của một vài người đàn ông mặc quần áo Trung Quốc đứng phía sau anh ta bắn ra sát khí.Rõ ràng động thái của Bùi Nguyên Minh nằm ngoài dự đoán của họ.Và họ không nghĩ rằng Bùi Nguyên Minh thực sự sẽ cho con chó ăn thứ này.Điều này rất quan trọng đối với Phương Trung Nghĩa.Mục đích thực sự của anh ta là tìm ra loại thuốc trường sinh huyền thoại này cho gia đình nhà họ Phương.Dù đã trải qua ngàn năm nhưng hầu hết các đặc tính của loại thuốc trường sinh này đều không thay đổi.Nhưng nhìn thoáng qua là biết nó còn tốt cơ nào, chỉ cân có thể chiếm được thứ này, võ công cổ truyền ẩn giấu của nhà họ Phương có thể phát huy tác dụng chữa bách bệnh.Mặc dù không thể sống mãi mãi nhưng cũng không khó để kéo dài tuổi thọ.Mà loại thuốc này nhất định là dùng để làm thân với những cao thủ của các tầng lớp trên.Vì vậy Phương Trung Nghĩa rất coi trọng viên Cửu Long Ngọc này.Chỉ cân có được thứ này thì vị trí của Phương Trung Nghĩa trong gia tộc nhà họ Phương sẽ- -----------------

Chương 2009