Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2069
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong nháy mắt mà thôi, Đường Thanh Phong, một trong những nhân vật lớn của Thủ đô đã sưng đỏ hai bên mặt, khuôn mặt trở nên dữ tợn mà vặn vẹo.Một đám người vây xem đều hoảng hốt.Hung hăng càn quấy coi trời bằng vung! Đã lâu không nhìn thấy người đàn ông như vậy rồi.Cho dù là trước mặt nhân vật lớn như Đường Thanh Phong này đều có thể tùy ý làm bậy, đây mới là thật đàn ông! Đàn ông bình thường gặp phải trường hợp như vậy, khá một chút thì hết lời ngon ngọt, mang ra chỗ dựa vững chắc, chỉ cầu một chút mặt mũi.Yếu một chút hì tám phần mười sẽ trực tiếp quỳ xuống, hận không thể lấy cả tổ tông mười tám đời của mình ra để cầu xin.Chỉ có thể nói đàn ông như vậy quá hiếm thấy! Tuy rằng vẻ mặt Triệu Thanh Hạm cũng chấn động, nhưng trong lòng rõ ràng có vài phân khó chịu.Cô ta nghĩ chỉ có Biên Bất Phụ mới có tư cách trấn áp toàn trường như vậy.Một tên nhà quê như Bùi Nguyên Minh có tư cách gì mà đoạt danh tiếng trong trường hợp này chứ? “Bùi Nguyên Minh! Anh cứ gây sự như vậy chẳng những không qua được Thanh Phong Đường mà càng không qua được cảnh sát Thủ đô đâu!" “Hậu quả như thế anh có thể gánh chịu à?”“Tôi cho anh biết, lúc này anh nghìn vạn lân đừng liên lụy đến chúng tôi, chúng tôi sẽ không ra mặt cho anh đâu!”Đối mặt với Triệu Thanh Hạm hô to gọi nhỏ, vẻ mặt Hạ Vân lạnh đi, lạnh lùng nói: “Câm miệng!”Triệu Thanh Hạm nheo mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.“Hạ Vân, đây là sự thật đó!”“Thằng nhóc Bùi Nguyên Minh này không chỉ tới nơi này gây chuyện thị phi, nhưng lại đoạt súng của cảnh sát, anh dương oai như vậy hậu quả rất nghiêm trọng!”Nghe được Triệu Thanh Hạm nói, lúc này Đường Thanh Phong cũng phản ứng lại, ông ta cười một tiếng nói: “Thằng nhóc họ Bùi, cậu có nghe thấy không, hậu quả rất nghiêm trọng đấy!”“Hơn nữa, nếu như hôm nay cậu không giết chết tôi, kết cục của cậu và Hạ Vân đều sẽ rất thảm!”“Pằng..”Lời còn chưa nói hết, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp để họng súng ở trên đùi Đường Thanh Phong bóp cò.Một tiếng vang thật lớn, Đường Thanh Phong chấn động cả người, thất tha thất thiểu lui ra phía sau vài bước, vẻ mặt đau đớn cực kỳ.Ông ta tức giận không thôi nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, thế nào cũng không nghĩ tới Bùi Nguyên Minh lại dám thực sự nổ súng.Mà những tên đàn em cơ bắp tùy thời chuẩn bị làm khó dễ đều là vẻ mặt sững sờ.Bọn họ trong ngày thường cũng đã quen ngang ngược bắt nạt nam ức hiếp nữ rồi.- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong nháy mắt mà thôi, Đường Thanh Phong, một trong những nhân vật lớn của Thủ đô đã sưng đỏ hai bên mặt, khuôn mặt trở nên dữ tợn mà vặn vẹo.
Một đám người vây xem đều hoảng hốt.
Hung hăng càn quấy coi trời bằng vung! Đã lâu không nhìn thấy người đàn ông như vậy rồi.
Cho dù là trước mặt nhân vật lớn như Đường Thanh Phong này đều có thể tùy ý làm bậy, đây mới là thật đàn ông! Đàn ông bình thường gặp phải trường hợp như vậy, khá một chút thì hết lời ngon ngọt, mang ra chỗ dựa vững chắc, chỉ cầu một chút mặt mũi.
Yếu một chút hì tám phần mười sẽ trực tiếp quỳ xuống, hận không thể lấy cả tổ tông mười tám đời của mình ra để cầu xin.
Chỉ có thể nói đàn ông như vậy quá hiếm thấy! Tuy rằng vẻ mặt Triệu Thanh Hạm cũng chấn động, nhưng trong lòng rõ ràng có vài phân khó chịu.
Cô ta nghĩ chỉ có Biên Bất Phụ mới có tư cách trấn áp toàn trường như vậy.
Một tên nhà quê như Bùi Nguyên Minh có tư cách gì mà đoạt danh tiếng trong trường hợp này chứ? “Bùi Nguyên Minh! Anh cứ gây sự như vậy chẳng những không qua được Thanh Phong Đường mà càng không qua được cảnh sát Thủ đô đâu!" “Hậu quả như thế anh có thể gánh chịu à?”
“Tôi cho anh biết, lúc này anh nghìn vạn lân đừng liên lụy đến chúng tôi, chúng tôi sẽ không ra mặt cho anh đâu!”
Đối mặt với Triệu Thanh Hạm hô to gọi nhỏ, vẻ mặt Hạ Vân lạnh đi, lạnh lùng nói: “Câm miệng!”
Triệu Thanh Hạm nheo mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
“Hạ Vân, đây là sự thật đó!”
“Thằng nhóc Bùi Nguyên Minh này không chỉ tới nơi này gây chuyện thị phi, nhưng lại đoạt súng của cảnh sát, anh dương oai như vậy hậu quả rất nghiêm trọng!”
Nghe được Triệu Thanh Hạm nói, lúc này Đường Thanh Phong cũng phản ứng lại, ông ta cười một tiếng nói: “Thằng nhóc họ Bùi, cậu có nghe thấy không, hậu quả rất nghiêm trọng đấy!”
“Hơn nữa, nếu như hôm nay cậu không giết chết tôi, kết cục của cậu và Hạ Vân đều sẽ rất thảm!”
“Pằng..”
Lời còn chưa nói hết, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp để họng súng ở trên đùi Đường Thanh Phong bóp cò.
Một tiếng vang thật lớn, Đường Thanh Phong chấn động cả người, thất tha thất thiểu lui ra phía sau vài bước, vẻ mặt đau đớn cực kỳ.
Ông ta tức giận không thôi nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, thế nào cũng không nghĩ tới Bùi Nguyên Minh lại dám thực sự nổ súng.
Mà những tên đàn em cơ bắp tùy thời chuẩn bị làm khó dễ đều là vẻ mặt sững sờ.
Bọn họ trong ngày thường cũng đã quen ngang ngược bắt nạt nam ức hiếp nữ rồi.
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong nháy mắt mà thôi, Đường Thanh Phong, một trong những nhân vật lớn của Thủ đô đã sưng đỏ hai bên mặt, khuôn mặt trở nên dữ tợn mà vặn vẹo.Một đám người vây xem đều hoảng hốt.Hung hăng càn quấy coi trời bằng vung! Đã lâu không nhìn thấy người đàn ông như vậy rồi.Cho dù là trước mặt nhân vật lớn như Đường Thanh Phong này đều có thể tùy ý làm bậy, đây mới là thật đàn ông! Đàn ông bình thường gặp phải trường hợp như vậy, khá một chút thì hết lời ngon ngọt, mang ra chỗ dựa vững chắc, chỉ cầu một chút mặt mũi.Yếu một chút hì tám phần mười sẽ trực tiếp quỳ xuống, hận không thể lấy cả tổ tông mười tám đời của mình ra để cầu xin.Chỉ có thể nói đàn ông như vậy quá hiếm thấy! Tuy rằng vẻ mặt Triệu Thanh Hạm cũng chấn động, nhưng trong lòng rõ ràng có vài phân khó chịu.Cô ta nghĩ chỉ có Biên Bất Phụ mới có tư cách trấn áp toàn trường như vậy.Một tên nhà quê như Bùi Nguyên Minh có tư cách gì mà đoạt danh tiếng trong trường hợp này chứ? “Bùi Nguyên Minh! Anh cứ gây sự như vậy chẳng những không qua được Thanh Phong Đường mà càng không qua được cảnh sát Thủ đô đâu!" “Hậu quả như thế anh có thể gánh chịu à?”“Tôi cho anh biết, lúc này anh nghìn vạn lân đừng liên lụy đến chúng tôi, chúng tôi sẽ không ra mặt cho anh đâu!”Đối mặt với Triệu Thanh Hạm hô to gọi nhỏ, vẻ mặt Hạ Vân lạnh đi, lạnh lùng nói: “Câm miệng!”Triệu Thanh Hạm nheo mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.“Hạ Vân, đây là sự thật đó!”“Thằng nhóc Bùi Nguyên Minh này không chỉ tới nơi này gây chuyện thị phi, nhưng lại đoạt súng của cảnh sát, anh dương oai như vậy hậu quả rất nghiêm trọng!”Nghe được Triệu Thanh Hạm nói, lúc này Đường Thanh Phong cũng phản ứng lại, ông ta cười một tiếng nói: “Thằng nhóc họ Bùi, cậu có nghe thấy không, hậu quả rất nghiêm trọng đấy!”“Hơn nữa, nếu như hôm nay cậu không giết chết tôi, kết cục của cậu và Hạ Vân đều sẽ rất thảm!”“Pằng..”Lời còn chưa nói hết, Bùi Nguyên Minh đã trực tiếp để họng súng ở trên đùi Đường Thanh Phong bóp cò.Một tiếng vang thật lớn, Đường Thanh Phong chấn động cả người, thất tha thất thiểu lui ra phía sau vài bước, vẻ mặt đau đớn cực kỳ.Ông ta tức giận không thôi nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, thế nào cũng không nghĩ tới Bùi Nguyên Minh lại dám thực sự nổ súng.Mà những tên đàn em cơ bắp tùy thời chuẩn bị làm khó dễ đều là vẻ mặt sững sờ.Bọn họ trong ngày thường cũng đã quen ngang ngược bắt nạt nam ức hiếp nữ rồi.- -----------------