Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2083
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Được rồi, không biết cậu Bùi đây chuẩn bị chơi thế nào?" "Tiếp tục chơi đổ xúc xắc, hay là đổi trò chơi khác?" Miyamoto Aya quơ quơ xúc xắc trong tay, chợt búng vào trên bàn.Bùi Nguyên Minh cười nói: "Nếu các ngươi đổi nhà cái khác, tôi đương nhiên là phải từ từ chơi cùng các người”"Có điều, cứ một trăm triệu một lần một trăm triệu một lần thật chẳng có ý nghĩa gì" "Tôi sẽ đặt một tỷ!" Dứt lời, Bùi Nguyên Minh đẩy thẻ cược trị giá một tỷ ra.Mọi người kinh ngạc hô lên một trận, ai cũng không nghĩ ra, đổi nhà cái rồi, còn chẳng biết vận may của hai người là ai hơn ai mà Bùi Nguyên Minh dám cược đến một tỷ? Dùng câu tiền như lá mít thì không hình dung nổi rồi.Mà phải là chẳng xem tiền là tiền nữa mới đúng.Mãy người phụ nữ vốn cảm thấy Bùi Nguyên Minh không vừa mắt lúc bấy giờ nhất thời rạo rực xuân tâm, cảm thấy anh chính là hoàng tử bạch mã trong mộng của mình.Miyamoto Aya theo bản năng nhìn Miyamoto Sakura một cái, cô ta thế áp toàn trường, nhưng Bùi Nguyên Minh thẳng tay đặt đến một tỷ lấn át cô ta.Điều này khiến Miyamoto Aya cũng không nhịn được sinh lòng bất an.Trên khuôn mặt sắc sảo của Miyamoto Sakura cũng lộ ra một nụ cười, nói: "Nếu cậu Bùi muốn chơi, thì cứ chơi theo anh ấy đi" "Dẫu sao cậu Bùi của chúng ta cũng là nhân vật có giá trị con người lên đến hàng trăm nghìn tỉ kia mà.Đối với anh ấy mà nói, chút tiền cỏn con chỉ một tỷ như này có khác gì một trăm nghìn đâu”Nghe nói như vậy Miyamoto Aya thở phào nhẹ nhõm, vốn là còn tưởng rằng Bùi Nguyên Minh là cao thủ.Nhưng giờ phút này Miyamoto Sakura đang ám chỉ Bùi Nguyên Minh anh chỉ là kẻ có tiền đơn thuần mà thôi.Điều này làm cho lòng tin của Miyamoto Aya được khôi phục.Trong nháy mắt kế tiếp, Miyamoto Aya vươn tay phải ra lại lân nữa bắt được xúc xắc, sau đó chỉ thấy xúc xắc lộn vòng trong không trung, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.Một lát sau, tay phải của Miyamoto Aya chợt nhấn một cái, hộp lắc xúc xắc ụp lên mặt bàn.Sau đó cô ta mới lộ ra một nụ cười, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: "Cậu Bùi, đặt tiền cược đi.""Mua xong thì rời tay."Thật là bản lĩnh, kỹ thuật tốt, người người đều nói cô Miyamoto Aya từ Đảo Quốc là Thần Bài, tôi vốn là không tin, bây giờ thì tin rồi”Bùi Nguyên Minh mặt đầy vẻ thán phục."Có điều, kỹ thuật tốt như thế, tôi sợ bị gài quái" "Tôi có chút không dám đặt tiền cược đây nè!"- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Được rồi, không biết cậu Bùi đây chuẩn bị chơi thế nào?" "Tiếp tục chơi đổ xúc xắc, hay là đổi trò chơi khác?" Miyamoto Aya quơ quơ xúc xắc trong tay, chợt búng vào trên bàn.
Bùi Nguyên Minh cười nói: "Nếu các ngươi đổi nhà cái khác, tôi đương nhiên là phải từ từ chơi cùng các người”
"Có điều, cứ một trăm triệu một lần một trăm triệu một lần thật chẳng có ý nghĩa gì" "Tôi sẽ đặt một tỷ!" Dứt lời, Bùi Nguyên Minh đẩy thẻ cược trị giá một tỷ ra.
Mọi người kinh ngạc hô lên một trận, ai cũng không nghĩ ra, đổi nhà cái rồi, còn chẳng biết vận may của hai người là ai hơn ai mà Bùi Nguyên Minh dám cược đến một tỷ? Dùng câu tiền như lá mít thì không hình dung nổi rồi.
Mà phải là chẳng xem tiền là tiền nữa mới đúng.
Mãy người phụ nữ vốn cảm thấy Bùi Nguyên Minh không vừa mắt lúc bấy giờ nhất thời rạo rực xuân tâm, cảm thấy anh chính là hoàng tử bạch mã trong mộng của mình.
Miyamoto Aya theo bản năng nhìn Miyamoto Sakura một cái, cô ta thế áp toàn trường, nhưng Bùi Nguyên Minh thẳng tay đặt đến một tỷ lấn át cô ta.
Điều này khiến Miyamoto Aya cũng không nhịn được sinh lòng bất an.
Trên khuôn mặt sắc sảo của Miyamoto Sakura cũng lộ ra một nụ cười, nói: "Nếu cậu Bùi muốn chơi, thì cứ chơi theo anh ấy đi" "Dẫu sao cậu Bùi của chúng ta cũng là nhân vật có giá trị con người lên đến hàng trăm nghìn tỉ kia mà.
Đối với anh ấy mà nói, chút tiền cỏn con chỉ một tỷ như này có khác gì một trăm nghìn đâu”
Nghe nói như vậy Miyamoto Aya thở phào nhẹ nhõm, vốn là còn tưởng rằng Bùi Nguyên Minh là cao thủ.
Nhưng giờ phút này Miyamoto Sakura đang ám chỉ Bùi Nguyên Minh anh chỉ là kẻ có tiền đơn thuần mà thôi.
Điều này làm cho lòng tin của Miyamoto Aya được khôi phục.
Trong nháy mắt kế tiếp, Miyamoto Aya vươn tay phải ra lại lân nữa bắt được xúc xắc, sau đó chỉ thấy xúc xắc lộn vòng trong không trung, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.
Một lát sau, tay phải của Miyamoto Aya chợt nhấn một cái, hộp lắc xúc xắc ụp lên mặt bàn.
Sau đó cô ta mới lộ ra một nụ cười, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: "Cậu Bùi, đặt tiền cược đi."
"Mua xong thì rời tay.
"Thật là bản lĩnh, kỹ thuật tốt, người người đều nói cô Miyamoto Aya từ Đảo Quốc là Thần Bài, tôi vốn là không tin, bây giờ thì tin rồi”
Bùi Nguyên Minh mặt đầy vẻ thán phục.
"Có điều, kỹ thuật tốt như thế, tôi sợ bị gài quái" "Tôi có chút không dám đặt tiền cược đây nè!"
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Được rồi, không biết cậu Bùi đây chuẩn bị chơi thế nào?" "Tiếp tục chơi đổ xúc xắc, hay là đổi trò chơi khác?" Miyamoto Aya quơ quơ xúc xắc trong tay, chợt búng vào trên bàn.Bùi Nguyên Minh cười nói: "Nếu các ngươi đổi nhà cái khác, tôi đương nhiên là phải từ từ chơi cùng các người”"Có điều, cứ một trăm triệu một lần một trăm triệu một lần thật chẳng có ý nghĩa gì" "Tôi sẽ đặt một tỷ!" Dứt lời, Bùi Nguyên Minh đẩy thẻ cược trị giá một tỷ ra.Mọi người kinh ngạc hô lên một trận, ai cũng không nghĩ ra, đổi nhà cái rồi, còn chẳng biết vận may của hai người là ai hơn ai mà Bùi Nguyên Minh dám cược đến một tỷ? Dùng câu tiền như lá mít thì không hình dung nổi rồi.Mà phải là chẳng xem tiền là tiền nữa mới đúng.Mãy người phụ nữ vốn cảm thấy Bùi Nguyên Minh không vừa mắt lúc bấy giờ nhất thời rạo rực xuân tâm, cảm thấy anh chính là hoàng tử bạch mã trong mộng của mình.Miyamoto Aya theo bản năng nhìn Miyamoto Sakura một cái, cô ta thế áp toàn trường, nhưng Bùi Nguyên Minh thẳng tay đặt đến một tỷ lấn át cô ta.Điều này khiến Miyamoto Aya cũng không nhịn được sinh lòng bất an.Trên khuôn mặt sắc sảo của Miyamoto Sakura cũng lộ ra một nụ cười, nói: "Nếu cậu Bùi muốn chơi, thì cứ chơi theo anh ấy đi" "Dẫu sao cậu Bùi của chúng ta cũng là nhân vật có giá trị con người lên đến hàng trăm nghìn tỉ kia mà.Đối với anh ấy mà nói, chút tiền cỏn con chỉ một tỷ như này có khác gì một trăm nghìn đâu”Nghe nói như vậy Miyamoto Aya thở phào nhẹ nhõm, vốn là còn tưởng rằng Bùi Nguyên Minh là cao thủ.Nhưng giờ phút này Miyamoto Sakura đang ám chỉ Bùi Nguyên Minh anh chỉ là kẻ có tiền đơn thuần mà thôi.Điều này làm cho lòng tin của Miyamoto Aya được khôi phục.Trong nháy mắt kế tiếp, Miyamoto Aya vươn tay phải ra lại lân nữa bắt được xúc xắc, sau đó chỉ thấy xúc xắc lộn vòng trong không trung, phát ra tiếng va chạm thanh thúy.Một lát sau, tay phải của Miyamoto Aya chợt nhấn một cái, hộp lắc xúc xắc ụp lên mặt bàn.Sau đó cô ta mới lộ ra một nụ cười, nhìn Bùi Nguyên Minh nói: "Cậu Bùi, đặt tiền cược đi.""Mua xong thì rời tay."Thật là bản lĩnh, kỹ thuật tốt, người người đều nói cô Miyamoto Aya từ Đảo Quốc là Thần Bài, tôi vốn là không tin, bây giờ thì tin rồi”Bùi Nguyên Minh mặt đầy vẻ thán phục."Có điều, kỹ thuật tốt như thế, tôi sợ bị gài quái" "Tôi có chút không dám đặt tiền cược đây nè!"- -----------------