Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2086
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Tôi không được?" Bùi Nguyên Minh bật cười."Cô Miyamoto cô đã thử qua rồi à? Chưa gì đã nói tôi không được thế!" "Chẳng lẽ ngươi không biết, không thể nói không được với đàn ông sao?" Đang lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh búng tay một cái.Miyamoto Sakura cười lạnh một tiếng, mặt đầy giễu cợt, nói: "Cậu Bùi, với cái bộ dáng này của anh, chẳng cần thử thì tôi đây cũng biết anh không được.""Phải không?" Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, sau đó anh đưa tay ra, vỗ nhẹ nhàng một cái ở trên mặt bàn.Đi đôi với động tác của anh, chỉ thấy một viên xúc xắc đột nhiên vỡ tan thành bội.Sau đó là viên thứ hai...Viên thứ ba...Trong nháy mắt tất cả mọi người đều đờ đẫn, biểu tình trên mặt Miyamoto Sakura trong nháy mắt giống như bị đông cứng.Một đám tay cờ bạc nhìn thấy một màn này, toàn bộ đều há hốc miệng."Bốn..."Năm...""Sáu...""Mười lăm điểm, lớn!" Thấy cái kết quả này, ai nấy đều đần cả mặt ra.Có mấy người vốn đang giễu cợt Bùi Nguyên Minh cũng cứng đờ cả mặt mũi, như thể bị người ta giáng cho một cái tát vậy.Vẻ mặt Miyamoto Sakura đờ đẫn, không khỏi kinh hãi.Cô ta hoàn toàn không cách nào tin tưởng một màn này là sự thật, ba con xúc xắc đang yên đang lành đột nhiên lại biến thành bốn năm sáu? "Cô Miyamoto Aya không hổ là cao thủ sòng bài ở Đảo Quốc!" Bùi Nguyên Minh vỗ tay một cái, nhìn Miyamoto Aya giờ phút này đang bày ra vẻ mặt khó coi vô cùng, lắc đầu nói: "Chỉ tiếc, cô ta đánh giá tôi quá cao."Miyamoto Sakura thần sắc khó coi, nói: "Có ý gì”"Cao thủ sòng bạc này thấy tôi thắng liên tục, cho rằng tôi có thể nghe đoán được mặt số của xúc xắc, cho nên cô ta sẽ dùng tuyệt kỹ, xúc xắc ẩn trong xúc xắc.Lắc ra ba số đầu trước, sau đó làm vỡ xúc xắc biến thành bốn năm sáu, lớn..."Dựa theo tính toán của cô ta, tôi sẽ thẳng tay đặt nhỏ hoặc là đặt ba số một như trước”"Đến lúc đó, chỉ cần cô ta thổi một hơi, trên mặt bàn cũng chỉ còn lại có bốn năm sáu, tôi nhất định phải thua" "Chẳng qua là cô ta không nghĩ tới, tôi chỉ là một người bình thường, làm sao có kỹ thuật cao thâm như vậy cho được?”"Cho nên, đại tiểu thư Miyamoto, xin lỗi nhé, ba mươi lăm tỉ kia của tôi, biến thành bảy chục tỉ rồi!"- -----------------
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tôi không được?" Bùi Nguyên Minh bật cười.
"Cô Miyamoto cô đã thử qua rồi à? Chưa gì đã nói tôi không được thế!" "Chẳng lẽ ngươi không biết, không thể nói không được với đàn ông sao?" Đang lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh búng tay một cái.
Miyamoto Sakura cười lạnh một tiếng, mặt đầy giễu cợt, nói: "Cậu Bùi, với cái bộ dáng này của anh, chẳng cần thử thì tôi đây cũng biết anh không được."
"Phải không?" Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, sau đó anh đưa tay ra, vỗ nhẹ nhàng một cái ở trên mặt bàn.
Đi đôi với động tác của anh, chỉ thấy một viên xúc xắc đột nhiên vỡ tan thành bội.
Sau đó là viên thứ hai...
Viên thứ ba...
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều đờ đẫn, biểu tình trên mặt Miyamoto Sakura trong nháy mắt giống như bị đông cứng.
Một đám tay cờ bạc nhìn thấy một màn này, toàn bộ đều há hốc miệng.
"Bốn...
"Năm..."
"Sáu..."
"Mười lăm điểm, lớn!" Thấy cái kết quả này, ai nấy đều đần cả mặt ra.
Có mấy người vốn đang giễu cợt Bùi Nguyên Minh cũng cứng đờ cả mặt mũi, như thể bị người ta giáng cho một cái tát vậy.
Vẻ mặt Miyamoto Sakura đờ đẫn, không khỏi kinh hãi.
Cô ta hoàn toàn không cách nào tin tưởng một màn này là sự thật, ba con xúc xắc đang yên đang lành đột nhiên lại biến thành bốn năm sáu? "Cô Miyamoto Aya không hổ là cao thủ sòng bài ở Đảo Quốc!" Bùi Nguyên Minh vỗ tay một cái, nhìn Miyamoto Aya giờ phút này đang bày ra vẻ mặt khó coi vô cùng, lắc đầu nói: "Chỉ tiếc, cô ta đánh giá tôi quá cao."
Miyamoto Sakura thần sắc khó coi, nói: "Có ý gì”
"Cao thủ sòng bạc này thấy tôi thắng liên tục, cho rằng tôi có thể nghe đoán được mặt số của xúc xắc, cho nên cô ta sẽ dùng tuyệt kỹ, xúc xắc ẩn trong xúc xắc.
Lắc ra ba số đầu trước, sau đó làm vỡ xúc xắc biến thành bốn năm sáu, lớn...
"Dựa theo tính toán của cô ta, tôi sẽ thẳng tay đặt nhỏ hoặc là đặt ba số một như trước”
"Đến lúc đó, chỉ cần cô ta thổi một hơi, trên mặt bàn cũng chỉ còn lại có bốn năm sáu, tôi nhất định phải thua" "Chẳng qua là cô ta không nghĩ tới, tôi chỉ là một người bình thường, làm sao có kỹ thuật cao thâm như vậy cho được?”
"Cho nên, đại tiểu thư Miyamoto, xin lỗi nhé, ba mươi lăm tỉ kia của tôi, biến thành bảy chục tỉ rồi!"
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Tôi không được?" Bùi Nguyên Minh bật cười."Cô Miyamoto cô đã thử qua rồi à? Chưa gì đã nói tôi không được thế!" "Chẳng lẽ ngươi không biết, không thể nói không được với đàn ông sao?" Đang lúc nói chuyện, Bùi Nguyên Minh búng tay một cái.Miyamoto Sakura cười lạnh một tiếng, mặt đầy giễu cợt, nói: "Cậu Bùi, với cái bộ dáng này của anh, chẳng cần thử thì tôi đây cũng biết anh không được.""Phải không?" Bùi Nguyên Minh cười một tiếng, sau đó anh đưa tay ra, vỗ nhẹ nhàng một cái ở trên mặt bàn.Đi đôi với động tác của anh, chỉ thấy một viên xúc xắc đột nhiên vỡ tan thành bội.Sau đó là viên thứ hai...Viên thứ ba...Trong nháy mắt tất cả mọi người đều đờ đẫn, biểu tình trên mặt Miyamoto Sakura trong nháy mắt giống như bị đông cứng.Một đám tay cờ bạc nhìn thấy một màn này, toàn bộ đều há hốc miệng."Bốn..."Năm...""Sáu...""Mười lăm điểm, lớn!" Thấy cái kết quả này, ai nấy đều đần cả mặt ra.Có mấy người vốn đang giễu cợt Bùi Nguyên Minh cũng cứng đờ cả mặt mũi, như thể bị người ta giáng cho một cái tát vậy.Vẻ mặt Miyamoto Sakura đờ đẫn, không khỏi kinh hãi.Cô ta hoàn toàn không cách nào tin tưởng một màn này là sự thật, ba con xúc xắc đang yên đang lành đột nhiên lại biến thành bốn năm sáu? "Cô Miyamoto Aya không hổ là cao thủ sòng bài ở Đảo Quốc!" Bùi Nguyên Minh vỗ tay một cái, nhìn Miyamoto Aya giờ phút này đang bày ra vẻ mặt khó coi vô cùng, lắc đầu nói: "Chỉ tiếc, cô ta đánh giá tôi quá cao."Miyamoto Sakura thần sắc khó coi, nói: "Có ý gì”"Cao thủ sòng bạc này thấy tôi thắng liên tục, cho rằng tôi có thể nghe đoán được mặt số của xúc xắc, cho nên cô ta sẽ dùng tuyệt kỹ, xúc xắc ẩn trong xúc xắc.Lắc ra ba số đầu trước, sau đó làm vỡ xúc xắc biến thành bốn năm sáu, lớn..."Dựa theo tính toán của cô ta, tôi sẽ thẳng tay đặt nhỏ hoặc là đặt ba số một như trước”"Đến lúc đó, chỉ cần cô ta thổi một hơi, trên mặt bàn cũng chỉ còn lại có bốn năm sáu, tôi nhất định phải thua" "Chẳng qua là cô ta không nghĩ tới, tôi chỉ là một người bình thường, làm sao có kỹ thuật cao thâm như vậy cho được?”"Cho nên, đại tiểu thư Miyamoto, xin lỗi nhé, ba mươi lăm tỉ kia của tôi, biến thành bảy chục tỉ rồi!"- -----------------