Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2213
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Vẻ mặt Đường Thiên Đồ không kiêng nể gìchâm chọc, ngay từ đầu đã chướng mắt LongKiến Công lúc này bị anh ta đánh xuống đất.Đừng nhìn Long Kiến Công là phó thống lĩnhthì oai, anh ta vẫn chưa có tư cách biết được thânphận chân chính của tổng giáo đầu.Nếu không quân đội thủ đô tới mấy người thìphải quỳ mấy người.Cho dù là Thiết Tâm Hiếu chỗ dựa vững chắccủa Long Kiến Công tới đây, nhìn thấy tổng giáođầu cũng phải quỳ lạy cung kính!Long Kiến Công nắm chặt di động trong tay,cũng không dám gọi đi.Bởi vì anh ta biết rõ, nếu Đường Thiên Đồđược xưng là Chiến Thần đứng đầu quân đội thủđô, như vậy Thiết Tâm Hiếu tuyệt đối không phảiđối thủ của anh ta.Ở quân đội thủ đô luôn có một quy củ, đóchính là thà rằng đắc tội tổng chỉ huy, cũng khôngđược đắc tội Đường Thiên Đồ.Bởi vì anh ta là Chiến Thần xuất thân từĐường Đao Doanh, mà quân đội trong truyềnthuyết đó, không phải người nào cũng có thể tùytiện trêu chọc.“Sao thế? Ngay cả điện thoại cũng khôngdám gọi sao?” Đường Thiên Đồ hít một hơi thuốc,dáng vẻ lưu manh nói.Long Kiến Công không nhịn được phẫn nộquát: “Đường Thiên Đồ, anh đừng có mà khinhngười quá đáng, anh...”“Bốp...Đường Thiên Đồ trực tiếp tiến lên, đạp ngãLong Kiến Công xuống đất lần thứ hai, sau đólạnh lùng nói: “Khinh người quá đáng sao? Hômnay tôi bắt nạt anh thì sao?”“Tôi nói cho anh biết, đắc tội đại ca của tôi, thìchính là đắc tội tôi, chính là đắc tội cả Đường ĐaoDoanhl”“Bắt nạt anh thì làm sao?”“Giẫãm lên anh thì làm sao?”“Vả mặt anh thì làm sao?”“Đừng nói một tên lang thang như anh, chodù là Phương Trung Nghĩa ở đây, cho dù là cậuchủ nhà họ Long các anh ở đây, tôi vẫn sẽ giãmlên“Anh gọi điện thoại hỏi bọn họ xem, tôi vả mặtbọn họ, bọn họ dám đánh trả không?”Gương mặt Long Kiến Công lúc trắng lúcxanh, không dám trả lời, bởi vì anh ta biết, đámPhương Trung Nghĩa không dám đánh trả.Không vì lý do gì khác, thân phận Chiến Thầncủa Đường Thiên Đồ đã nói lên tất cả.Cho dù là gia tộc đứng đầu, cũng không dámtùy tiện đắc tội một Chiến Thần.Càng đừng nói sau lưng tên này còn có mộtđám Chiến Thần, một tổ Binh Vương!Lúc này gương mặt sưng đỏ của Long KiếnCông lúc trắng lúc xanh, bực tức tới cực hạn,cũng khó coi tới cực hạn.Mà cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ítngười ở giữa phòng sửng sốt.Bọn họ không biết Đường Thiên Đồ.Nhưng nhìn thấy Long Kiến Công bị ĐườngThiên Đồ tát hai cái ngã xuống đất, thì biết ĐườngThiên Đồ tuyệt đối có lai lịch rất lớn.Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, có chútkhông đành lòng nhìn thẳng.Lúc trước anh điều Đường Thiên Đồ tới quânđội thủ đô, chính là vì để anh ta lên nắm quyền,mài giữa tính cách của anh ta.Không thể ngờ tới trôi qua mấy năm, dáng vẻlưu manh của Đường Thiên Đồ vẫn không cứuđược.Mà Phương Lan Ngọc và Hạ Mộc Diệp, lúcnày tươi cười trên mặt đều đã cứng ngắc.Bọn họ đều ý thức được, tối hôm nay lại đátrúng tấm sắt.Cho dù thế nào bọn họ cũng không thể hiểuđược, trừng trị một tên Bùi Nguyên Minh mà thôi,có cần phiền phức như vậy không?Còn Tần Ý Hàm và đệ tử của Long Môn, lúcnày cả đám đều dùng biểu cảm châm chọc nhìnLong Kiến Công.Vừa rồi Long Kiến Công hung hãn bao nhiêu,lúc này anh ta mất mặt xấu hổ bấy nhiêu.Dưới ánh mắt nhìn chăm chú, Long Kiến Côngước gì có một cái lỗ chui vào, lúc này anh tanghiến răng nghiến lợi nói: “Đường Thiên Đồ, anhchắc chắn những việc anh làm, những lời anh nóingày hôm nay, có thể đại diện cho tổng giáo đầunhà anh?”“Anh đừng quên, tổng giáo đầu nhà anh đãxuất ngũ ba năm“Anh ta không còn là tổng giáo đầu dưới mộtngười trên chục ngàn người trong quân đội nhưnăm đó nữa!”“Anh chắc chắn, sẽ vì anh ta trêu chọc hai kẻđịch mạnh là nhà họ Long và nhà họ Phươngsao?”
Vẻ mặt Đường Thiên Đồ không kiêng nể gì
châm chọc, ngay từ đầu đã chướng mắt Long
Kiến Công lúc này bị anh ta đánh xuống đất.
Đừng nhìn Long Kiến Công là phó thống lĩnh
thì oai, anh ta vẫn chưa có tư cách biết được thân
phận chân chính của tổng giáo đầu.
Nếu không quân đội thủ đô tới mấy người thì
phải quỳ mấy người.
Cho dù là Thiết Tâm Hiếu chỗ dựa vững chắc
của Long Kiến Công tới đây, nhìn thấy tổng giáo
đầu cũng phải quỳ lạy cung kính!
Long Kiến Công nắm chặt di động trong tay,
cũng không dám gọi đi.
Bởi vì anh ta biết rõ, nếu Đường Thiên Đồ
được xưng là Chiến Thần đứng đầu quân đội thủ
đô, như vậy Thiết Tâm Hiếu tuyệt đối không phải
đối thủ của anh ta.
Ở quân đội thủ đô luôn có một quy củ, đó
chính là thà rằng đắc tội tổng chỉ huy, cũng không
được đắc tội Đường Thiên Đồ.
Bởi vì anh ta là Chiến Thần xuất thân từ
Đường Đao Doanh, mà quân đội trong truyền
thuyết đó, không phải người nào cũng có thể tùy
tiện trêu chọc.
“Sao thế? Ngay cả điện thoại cũng không
dám gọi sao?” Đường Thiên Đồ hít một hơi thuốc,
dáng vẻ lưu manh nói.
Long Kiến Công không nhịn được phẫn nộ
quát: “Đường Thiên Đồ, anh đừng có mà khinh
người quá đáng, anh...”
“Bốp...
Đường Thiên Đồ trực tiếp tiến lên, đạp ngã
Long Kiến Công xuống đất lần thứ hai, sau đó
lạnh lùng nói: “Khinh người quá đáng sao? Hôm
nay tôi bắt nạt anh thì sao?”
“Tôi nói cho anh biết, đắc tội đại ca của tôi, thì
chính là đắc tội tôi, chính là đắc tội cả Đường Đao
Doanhl”
“Bắt nạt anh thì làm sao?”
“Giẫãm lên anh thì làm sao?”
“Vả mặt anh thì làm sao?”
“Đừng nói một tên lang thang như anh, cho
dù là Phương Trung Nghĩa ở đây, cho dù là cậu
chủ nhà họ Long các anh ở đây, tôi vẫn sẽ giãm
lên
“Anh gọi điện thoại hỏi bọn họ xem, tôi vả mặt
bọn họ, bọn họ dám đánh trả không?”
Gương mặt Long Kiến Công lúc trắng lúc
xanh, không dám trả lời, bởi vì anh ta biết, đám
Phương Trung Nghĩa không dám đánh trả.
Không vì lý do gì khác, thân phận Chiến Thần
của Đường Thiên Đồ đã nói lên tất cả.
Cho dù là gia tộc đứng đầu, cũng không dám
tùy tiện đắc tội một Chiến Thần.
Càng đừng nói sau lưng tên này còn có một
đám Chiến Thần, một tổ Binh Vương!
Lúc này gương mặt sưng đỏ của Long Kiến
Công lúc trắng lúc xanh, bực tức tới cực hạn,
cũng khó coi tới cực hạn.
Mà cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ít
người ở giữa phòng sửng sốt.
Bọn họ không biết Đường Thiên Đồ.
Nhưng nhìn thấy Long Kiến Công bị Đường
Thiên Đồ tát hai cái ngã xuống đất, thì biết Đường
Thiên Đồ tuyệt đối có lai lịch rất lớn.
Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, có chút
không đành lòng nhìn thẳng.
Lúc trước anh điều Đường Thiên Đồ tới quân
đội thủ đô, chính là vì để anh ta lên nắm quyền,
mài giữa tính cách của anh ta.
Không thể ngờ tới trôi qua mấy năm, dáng vẻ
lưu manh của Đường Thiên Đồ vẫn không cứu
được.
Mà Phương Lan Ngọc và Hạ Mộc Diệp, lúc
này tươi cười trên mặt đều đã cứng ngắc.
Bọn họ đều ý thức được, tối hôm nay lại đá
trúng tấm sắt.
Cho dù thế nào bọn họ cũng không thể hiểu
được, trừng trị một tên Bùi Nguyên Minh mà thôi,
có cần phiền phức như vậy không?
Còn Tần Ý Hàm và đệ tử của Long Môn, lúc
này cả đám đều dùng biểu cảm châm chọc nhìn
Long Kiến Công.
Vừa rồi Long Kiến Công hung hãn bao nhiêu,
lúc này anh ta mất mặt xấu hổ bấy nhiêu.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú, Long Kiến Công
ước gì có một cái lỗ chui vào, lúc này anh ta
nghiến răng nghiến lợi nói: “Đường Thiên Đồ, anh
chắc chắn những việc anh làm, những lời anh nói
ngày hôm nay, có thể đại diện cho tổng giáo đầu
nhà anh?”
“Anh đừng quên, tổng giáo đầu nhà anh đã
xuất ngũ ba năm
“Anh ta không còn là tổng giáo đầu dưới một
người trên chục ngàn người trong quân đội như
năm đó nữa!”
“Anh chắc chắn, sẽ vì anh ta trêu chọc hai kẻ
địch mạnh là nhà họ Long và nhà họ Phương
sao?”
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Vẻ mặt Đường Thiên Đồ không kiêng nể gìchâm chọc, ngay từ đầu đã chướng mắt LongKiến Công lúc này bị anh ta đánh xuống đất.Đừng nhìn Long Kiến Công là phó thống lĩnhthì oai, anh ta vẫn chưa có tư cách biết được thânphận chân chính của tổng giáo đầu.Nếu không quân đội thủ đô tới mấy người thìphải quỳ mấy người.Cho dù là Thiết Tâm Hiếu chỗ dựa vững chắccủa Long Kiến Công tới đây, nhìn thấy tổng giáođầu cũng phải quỳ lạy cung kính!Long Kiến Công nắm chặt di động trong tay,cũng không dám gọi đi.Bởi vì anh ta biết rõ, nếu Đường Thiên Đồđược xưng là Chiến Thần đứng đầu quân đội thủđô, như vậy Thiết Tâm Hiếu tuyệt đối không phảiđối thủ của anh ta.Ở quân đội thủ đô luôn có một quy củ, đóchính là thà rằng đắc tội tổng chỉ huy, cũng khôngđược đắc tội Đường Thiên Đồ.Bởi vì anh ta là Chiến Thần xuất thân từĐường Đao Doanh, mà quân đội trong truyềnthuyết đó, không phải người nào cũng có thể tùytiện trêu chọc.“Sao thế? Ngay cả điện thoại cũng khôngdám gọi sao?” Đường Thiên Đồ hít một hơi thuốc,dáng vẻ lưu manh nói.Long Kiến Công không nhịn được phẫn nộquát: “Đường Thiên Đồ, anh đừng có mà khinhngười quá đáng, anh...”“Bốp...Đường Thiên Đồ trực tiếp tiến lên, đạp ngãLong Kiến Công xuống đất lần thứ hai, sau đólạnh lùng nói: “Khinh người quá đáng sao? Hômnay tôi bắt nạt anh thì sao?”“Tôi nói cho anh biết, đắc tội đại ca của tôi, thìchính là đắc tội tôi, chính là đắc tội cả Đường ĐaoDoanhl”“Bắt nạt anh thì làm sao?”“Giẫãm lên anh thì làm sao?”“Vả mặt anh thì làm sao?”“Đừng nói một tên lang thang như anh, chodù là Phương Trung Nghĩa ở đây, cho dù là cậuchủ nhà họ Long các anh ở đây, tôi vẫn sẽ giãmlên“Anh gọi điện thoại hỏi bọn họ xem, tôi vả mặtbọn họ, bọn họ dám đánh trả không?”Gương mặt Long Kiến Công lúc trắng lúcxanh, không dám trả lời, bởi vì anh ta biết, đámPhương Trung Nghĩa không dám đánh trả.Không vì lý do gì khác, thân phận Chiến Thầncủa Đường Thiên Đồ đã nói lên tất cả.Cho dù là gia tộc đứng đầu, cũng không dámtùy tiện đắc tội một Chiến Thần.Càng đừng nói sau lưng tên này còn có mộtđám Chiến Thần, một tổ Binh Vương!Lúc này gương mặt sưng đỏ của Long KiếnCông lúc trắng lúc xanh, bực tức tới cực hạn,cũng khó coi tới cực hạn.Mà cảnh tượng này, trực tiếp khiến không ítngười ở giữa phòng sửng sốt.Bọn họ không biết Đường Thiên Đồ.Nhưng nhìn thấy Long Kiến Công bị ĐườngThiên Đồ tát hai cái ngã xuống đất, thì biết ĐườngThiên Đồ tuyệt đối có lai lịch rất lớn.Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, có chútkhông đành lòng nhìn thẳng.Lúc trước anh điều Đường Thiên Đồ tới quânđội thủ đô, chính là vì để anh ta lên nắm quyền,mài giữa tính cách của anh ta.Không thể ngờ tới trôi qua mấy năm, dáng vẻlưu manh của Đường Thiên Đồ vẫn không cứuđược.Mà Phương Lan Ngọc và Hạ Mộc Diệp, lúcnày tươi cười trên mặt đều đã cứng ngắc.Bọn họ đều ý thức được, tối hôm nay lại đátrúng tấm sắt.Cho dù thế nào bọn họ cũng không thể hiểuđược, trừng trị một tên Bùi Nguyên Minh mà thôi,có cần phiền phức như vậy không?Còn Tần Ý Hàm và đệ tử của Long Môn, lúcnày cả đám đều dùng biểu cảm châm chọc nhìnLong Kiến Công.Vừa rồi Long Kiến Công hung hãn bao nhiêu,lúc này anh ta mất mặt xấu hổ bấy nhiêu.Dưới ánh mắt nhìn chăm chú, Long Kiến Côngước gì có một cái lỗ chui vào, lúc này anh tanghiến răng nghiến lợi nói: “Đường Thiên Đồ, anhchắc chắn những việc anh làm, những lời anh nóingày hôm nay, có thể đại diện cho tổng giáo đầunhà anh?”“Anh đừng quên, tổng giáo đầu nhà anh đãxuất ngũ ba năm“Anh ta không còn là tổng giáo đầu dưới mộtngười trên chục ngàn người trong quân đội nhưnăm đó nữa!”“Anh chắc chắn, sẽ vì anh ta trêu chọc hai kẻđịch mạnh là nhà họ Long và nhà họ Phươngsao?”