Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2503
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… “Bắt đầu từ khi còn nhỏ, lúc em vừa mới quen anh, anh đã nói cho em là tương lai anh sẽ làm cho Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas trở thành người đứng đầu trong năm đại môn phiệt Đại Hạ!”“Anh muốn để mình trở thành người nổi bật duy nhất thế hệ này!” “Anh muốn bay lượn trên trên chín tầng trời, trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian!”“Sau khi trưởng thành, anh quản lý thế hệ tuổi trẻ của Cảng Thành và Las Vegas, danh tiếng có một không hai!”.“Em vẫn luôn tưởng rằng, anh thật sự là người anh trai mà em quen khi còn bé, là đại anh hùng!” | Thế nhưng, bây giờ ngay cả khi em bị người Đảo Quốc bắt nạt, anh cũng không dám ra mặt thay cho em!"“Thậm chí mặc kệ người của Đảo Quốc uy hiếp em!” “Tại sao khi còn bé em lại coi anh thành đại anh hùng cơ chứ?” “Bùi Cửu Thiên, anh không phải là anh Cửu Thiên của em, anh chỉ là một con hổ giấy!”. “Một con hổ giấy lần yếu sợ mạnh, gặp được người Đảo Quốc thì biến thành tôm chân mềm!” “Em cảm thấy xấu hổ thay anh!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Với dáng vẻ này của anh, thế mà còn có người nói anh là tổng giáo đầu đường dao doanh trong truyền thuyết?”“Phi!” Trước kia Hòa Bích Ngân ngưỡng mộ Bùi Cửu Thiên bao nhiêu, giờ phút này liền có bấy nhiêu thất vọng.Vốn dĩ cô ta đã nghĩ anh Cửu Thiên xuất hiện có lẽ sẽ giúp đỡ mình đòi lại một sự công bằng, thế nhưng chưa từng nghĩ đến, mình căn bản chính là một người chẳng hề quan trọng.Thậm chí Bùi Cửu Thiên còn lấy mình ra làm thẻ đánh bạc, qua đó để cho Đảo Quốc Âm Lệ một ân tình.Vào lúc này, Hòa Bích Ngân đã hoàn toàn hiểu ra, gương mặt của Bùi Cửu Thiên ngày xưa dối trá cỡ nào, buồn cười cỡ nào.“Chát!” Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh lẽo, trở tay tát một cái lên trên mặt của Hòa Bích Ngân. Một cái tát này khiến gương mặt Hòa Bích Ngân sưng đỏ, lảo đảo lui về phía sau. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Hòa Bích Ngân, nể mặt tình cảm của em và anh, những điều vừa rồi em nói, anh sẽ coi như không nghe | thấy”.“Nhưng nếu để cho anh nghe được lời tương tự ở trong bất kì một trường hợp gì, như vậy cứ tin anh đi, anh sẽ là người đầu tiên đập chết đám người nhà họ Hòa của em đấy”Giờ phút này sắc mặt của Bùi Cửu Thiên cực kì lạnh lẽo, Hòa Bích Ngân nhiều lần phản bác mình, làm cho cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas này có chút mất mặt.Nếu không phải Hòa Bích Ngân là hòn ngọc quý trên tay Hòa Thanh Phong, rất có giá trị lợi dụng, nói không chừng Bùi Cửu Thiên đã thuận tay túm Hòa Bích Ngân xuống, sau đó cứ để thuận nước giong thuyền rôi.Hòa Bích Ngân lảo đảo lui ra phía sau mấy bước, bụm mặt khóc ròng nói: “Tôi là người bị hại, anh còn đánh tôi?”Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói: “Em hẳn phải biết, nếu như đổi lại là người khác nói những lời đó, bây giờ bọn họ đã chết mấy chục nghìn lần rồi”.“Anh đã rất thương yêu em, em không cảm nhận được sao?”Đám người Trần Hồng Điệp nhìn Hòa Bích Ngân bị tát, giờ phút này đều lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác.Đặc biệt là Takei Naoto, nhìn thấy cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas, thiếu chủ Bùi của Bùi | Môn Cảng Thành và Las Vegas còn cho mình mặt mũi như thế, giờ phút này nụ cười trên mặt anh ta muốn có bao nhiêu đắc ý thì có bấy nhiêu đắc ý. | Đồng thời, anh ta đánh giá Hòa Bích Ngân, lộ ra một biểu cảm sâu xa.Bùi Cửu Thiên lười nói nhảm thêm nữa, mà nhìn Trần Hồng Điệp và Takei Naoto một chút, lạnh lùng nói: “Nên nói xin lỗi thì hãy xin lỗi, nên bồi thường thì hãy bồi thường đi”“Chuyện đêm nay dừng ở đây thôi.” “Tôi nói gì?” “Thì ông trời có tới, cũng phải làm như vậy.”Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt, trong giọng của anh ta nói chứa đầy sát khí.Takei Naoto lại tỏ vẻ không quan trọng nhún vai, đi lên trước nửa bước, híp mắt nhìn Hòa Bích Ngân nói: "Cô Ngân, tối nay là người của tôi không hiểu chuyện, thất lễ!”.“Ba trăm năm mươi tỷ bồi thường ngày mai sẽ được chuyển đến tài khoản nhà họ Hòa, đến lúc đó tôi sẽ đích thân gọi điện thoại nói cho cô biết”.“Đương nhiên, vì để cảm ơn thiếu chủ Bùi đã hoà giải, bên phía tôi cũng sẽ chuyển cho thiếu chủ Bài ba trăm năm mươi tỷ, đại diện cho thành ý của tôi.”Takei Naoto mỉm cười, Bùi Cửu Thiên cho người ta ân tình, đương nhiên là anh ta sẽ có qua có lại.- -----------------
“Bắt đầu từ khi còn nhỏ, lúc em vừa mới quen anh, anh đã nói cho em là tương lai anh sẽ làm cho Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas trở thành người đứng đầu trong năm đại môn phiệt Đại Hạ!”
“Anh muốn để mình trở thành người nổi bật duy nhất thế hệ này!” “Anh muốn bay lượn trên trên chín tầng trời, trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian!”
“Sau khi trưởng thành, anh quản lý thế hệ tuổi trẻ của Cảng Thành và Las Vegas, danh tiếng có một không hai!”.
“Em vẫn luôn tưởng rằng, anh thật sự là người anh trai mà em quen khi còn bé, là đại anh hùng!” | Thế nhưng, bây giờ ngay cả khi em bị người Đảo Quốc bắt nạt, anh cũng không dám ra mặt thay cho em!"
“Thậm chí mặc kệ người của Đảo Quốc uy hiếp em!” “Tại sao khi còn bé em lại coi anh thành đại anh hùng cơ chứ?” “Bùi Cửu Thiên, anh không phải là anh Cửu Thiên của em, anh chỉ là một con hổ giấy!”. “Một con hổ giấy lần yếu sợ mạnh, gặp được người Đảo Quốc thì biến thành tôm chân mềm!” “Em cảm thấy xấu hổ thay anh!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
“Với dáng vẻ này của anh, thế mà còn có người nói anh là tổng giáo đầu đường dao doanh trong truyền thuyết?”
“Phi!” Trước kia Hòa Bích Ngân ngưỡng mộ Bùi Cửu Thiên bao nhiêu, giờ phút này liền có bấy nhiêu thất vọng.
Vốn dĩ cô ta đã nghĩ anh Cửu Thiên xuất hiện có lẽ sẽ giúp đỡ mình đòi lại một sự công bằng, thế nhưng chưa từng nghĩ đến, mình căn bản chính là một người chẳng hề quan trọng.
Thậm chí Bùi Cửu Thiên còn lấy mình ra làm thẻ đánh bạc, qua đó để cho Đảo Quốc Âm Lệ một ân tình.
Vào lúc này, Hòa Bích Ngân đã hoàn toàn hiểu ra, gương mặt của Bùi Cửu Thiên ngày xưa dối trá cỡ nào, buồn cười cỡ nào.
“Chát!” Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh lẽo, trở tay tát một cái lên trên mặt của Hòa Bích Ngân. Một cái tát này khiến gương mặt Hòa Bích Ngân sưng đỏ, lảo đảo lui về phía sau. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
“Hòa Bích Ngân, nể mặt tình cảm của em và anh, những điều vừa rồi em nói, anh sẽ coi như không nghe | thấy”.
“Nhưng nếu để cho anh nghe được lời tương tự ở trong bất kì một trường hợp gì, như vậy cứ tin anh đi, anh sẽ là người đầu tiên đập chết đám người nhà họ Hòa của em đấy”
Giờ phút này sắc mặt của Bùi Cửu Thiên cực kì lạnh lẽo, Hòa Bích Ngân nhiều lần phản bác mình, làm cho cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas này có chút mất mặt.
Nếu không phải Hòa Bích Ngân là hòn ngọc quý trên tay Hòa Thanh Phong, rất có giá trị lợi dụng, nói không chừng Bùi Cửu Thiên đã thuận tay túm Hòa Bích Ngân xuống, sau đó cứ để thuận nước giong thuyền rôi.
Hòa Bích Ngân lảo đảo lui ra phía sau mấy bước, bụm mặt khóc ròng nói: “Tôi là người bị hại, anh còn đánh tôi?”
Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói: “Em hẳn phải biết, nếu như đổi lại là người khác nói những lời đó, bây giờ bọn họ đã chết mấy chục nghìn lần rồi”.
“Anh đã rất thương yêu em, em không cảm nhận được sao?”
Đám người Trần Hồng Điệp nhìn Hòa Bích Ngân bị tát, giờ phút này đều lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác.
Đặc biệt là Takei Naoto, nhìn thấy cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas, thiếu chủ Bùi của Bùi | Môn Cảng Thành và Las Vegas còn cho mình mặt mũi như thế, giờ phút này nụ cười trên mặt anh ta muốn có bao nhiêu đắc ý thì có bấy nhiêu đắc ý. | Đồng thời, anh ta đánh giá Hòa Bích Ngân, lộ ra một biểu cảm sâu xa.
Bùi Cửu Thiên lười nói nhảm thêm nữa, mà nhìn Trần Hồng Điệp và Takei Naoto một chút, lạnh lùng nói: “Nên nói xin lỗi thì hãy xin lỗi, nên bồi thường thì hãy bồi thường đi”
“Chuyện đêm nay dừng ở đây thôi.” “Tôi nói gì?” “Thì ông trời có tới, cũng phải làm như vậy.”
Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt, trong giọng của anh ta nói chứa đầy sát khí.
Takei Naoto lại tỏ vẻ không quan trọng nhún vai, đi lên trước nửa bước, híp mắt nhìn Hòa Bích Ngân nói: "Cô Ngân, tối nay là người của tôi không hiểu chuyện, thất lễ!”.
“Ba trăm năm mươi tỷ bồi thường ngày mai sẽ được chuyển đến tài khoản nhà họ Hòa, đến lúc đó tôi sẽ đích thân gọi điện thoại nói cho cô biết”.
“Đương nhiên, vì để cảm ơn thiếu chủ Bùi đã hoà giải, bên phía tôi cũng sẽ chuyển cho thiếu chủ Bài ba trăm năm mươi tỷ, đại diện cho thành ý của tôi.”
Takei Naoto mỉm cười, Bùi Cửu Thiên cho người ta ân tình, đương nhiên là anh ta sẽ có qua có lại.
- -----------------
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… “Bắt đầu từ khi còn nhỏ, lúc em vừa mới quen anh, anh đã nói cho em là tương lai anh sẽ làm cho Bùi Môn Cảng Thành và Las Vegas trở thành người đứng đầu trong năm đại môn phiệt Đại Hạ!”“Anh muốn để mình trở thành người nổi bật duy nhất thế hệ này!” “Anh muốn bay lượn trên trên chín tầng trời, trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian!”“Sau khi trưởng thành, anh quản lý thế hệ tuổi trẻ của Cảng Thành và Las Vegas, danh tiếng có một không hai!”.“Em vẫn luôn tưởng rằng, anh thật sự là người anh trai mà em quen khi còn bé, là đại anh hùng!” | Thế nhưng, bây giờ ngay cả khi em bị người Đảo Quốc bắt nạt, anh cũng không dám ra mặt thay cho em!"“Thậm chí mặc kệ người của Đảo Quốc uy hiếp em!” “Tại sao khi còn bé em lại coi anh thành đại anh hùng cơ chứ?” “Bùi Cửu Thiên, anh không phải là anh Cửu Thiên của em, anh chỉ là một con hổ giấy!”. “Một con hổ giấy lần yếu sợ mạnh, gặp được người Đảo Quốc thì biến thành tôm chân mềm!” “Em cảm thấy xấu hổ thay anh!” Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Với dáng vẻ này của anh, thế mà còn có người nói anh là tổng giáo đầu đường dao doanh trong truyền thuyết?”“Phi!” Trước kia Hòa Bích Ngân ngưỡng mộ Bùi Cửu Thiên bao nhiêu, giờ phút này liền có bấy nhiêu thất vọng.Vốn dĩ cô ta đã nghĩ anh Cửu Thiên xuất hiện có lẽ sẽ giúp đỡ mình đòi lại một sự công bằng, thế nhưng chưa từng nghĩ đến, mình căn bản chính là một người chẳng hề quan trọng.Thậm chí Bùi Cửu Thiên còn lấy mình ra làm thẻ đánh bạc, qua đó để cho Đảo Quốc Âm Lệ một ân tình.Vào lúc này, Hòa Bích Ngân đã hoàn toàn hiểu ra, gương mặt của Bùi Cửu Thiên ngày xưa dối trá cỡ nào, buồn cười cỡ nào.“Chát!” Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh lẽo, trở tay tát một cái lên trên mặt của Hòa Bích Ngân. Một cái tát này khiến gương mặt Hòa Bích Ngân sưng đỏ, lảo đảo lui về phía sau. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!“Hòa Bích Ngân, nể mặt tình cảm của em và anh, những điều vừa rồi em nói, anh sẽ coi như không nghe | thấy”.“Nhưng nếu để cho anh nghe được lời tương tự ở trong bất kì một trường hợp gì, như vậy cứ tin anh đi, anh sẽ là người đầu tiên đập chết đám người nhà họ Hòa của em đấy”Giờ phút này sắc mặt của Bùi Cửu Thiên cực kì lạnh lẽo, Hòa Bích Ngân nhiều lần phản bác mình, làm cho cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas này có chút mất mặt.Nếu không phải Hòa Bích Ngân là hòn ngọc quý trên tay Hòa Thanh Phong, rất có giá trị lợi dụng, nói không chừng Bùi Cửu Thiên đã thuận tay túm Hòa Bích Ngân xuống, sau đó cứ để thuận nước giong thuyền rôi.Hòa Bích Ngân lảo đảo lui ra phía sau mấy bước, bụm mặt khóc ròng nói: “Tôi là người bị hại, anh còn đánh tôi?”Bùi Cửu Thiên thản nhiên nói: “Em hẳn phải biết, nếu như đổi lại là người khác nói những lời đó, bây giờ bọn họ đã chết mấy chục nghìn lần rồi”.“Anh đã rất thương yêu em, em không cảm nhận được sao?”Đám người Trần Hồng Điệp nhìn Hòa Bích Ngân bị tát, giờ phút này đều lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác.Đặc biệt là Takei Naoto, nhìn thấy cậu chủ đứng đầu Cảng Thành và Las Vegas, thiếu chủ Bùi của Bùi | Môn Cảng Thành và Las Vegas còn cho mình mặt mũi như thế, giờ phút này nụ cười trên mặt anh ta muốn có bao nhiêu đắc ý thì có bấy nhiêu đắc ý. | Đồng thời, anh ta đánh giá Hòa Bích Ngân, lộ ra một biểu cảm sâu xa.Bùi Cửu Thiên lười nói nhảm thêm nữa, mà nhìn Trần Hồng Điệp và Takei Naoto một chút, lạnh lùng nói: “Nên nói xin lỗi thì hãy xin lỗi, nên bồi thường thì hãy bồi thường đi”“Chuyện đêm nay dừng ở đây thôi.” “Tôi nói gì?” “Thì ông trời có tới, cũng phải làm như vậy.”Sắc mặt Bùi Cửu Thiên lạnh nhạt, trong giọng của anh ta nói chứa đầy sát khí.Takei Naoto lại tỏ vẻ không quan trọng nhún vai, đi lên trước nửa bước, híp mắt nhìn Hòa Bích Ngân nói: "Cô Ngân, tối nay là người của tôi không hiểu chuyện, thất lễ!”.“Ba trăm năm mươi tỷ bồi thường ngày mai sẽ được chuyển đến tài khoản nhà họ Hòa, đến lúc đó tôi sẽ đích thân gọi điện thoại nói cho cô biết”.“Đương nhiên, vì để cảm ơn thiếu chủ Bùi đã hoà giải, bên phía tôi cũng sẽ chuyển cho thiếu chủ Bài ba trăm năm mươi tỷ, đại diện cho thành ý của tôi.”Takei Naoto mỉm cười, Bùi Cửu Thiên cho người ta ân tình, đương nhiên là anh ta sẽ có qua có lại.- -----------------