Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…
Chương 2790
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Chương 2790:Sao Tạ Băng có thể không rõ điểm này?Đương nhiên cô ấy biết, việc này nếu để cho Bùi Văn Cẩn ra mặt sẽ biến thành tuyệt đối không cách nào xử lý.Cô lập tức cười lạnh nói: “Cậu chủ Thiên, anh đây là đang bức vua thoái vị!”Bùi Cửu Thiên lắc đầu nói: “Thư ký Băng cô hiểu lầm tôi rồi!”“Sao tôi có thể bức vua thoái vị?”“Tôi luôn luôn chỉ kính trọng cùng ngưỡng mộ môn chủ, không có bất kỳ tâm tình gì khác!”“Tôi chỉ cảm thấy mình thẹn với kỳ vọng của môn chủ đối với tôi, không dạy dỗ tốt em trai và em gái của tôi, còn để cho bọn họ chọc tới chuyệnnhư vậy!”“Tôi chỉ hi vọng, ngàn sai vạn sai đều là tôi sai, xin đừng trách phạt bọn họ!”“Chuyện Bùi Cửu Phong đã giao cho chấp pháp đường xử lý, chấp pháp đường bên kia sẽ cho ra một câu trả lời công khai và công bằng” Vẻ mặtTạ Băng lạnh lùng.“Về phần cậu chủ Thiên có tội hay không, mấy người này có liên lụy trong đó hay không, tôi nói không tính, môn chủ nói cũng không tính, chỉ cóchấp pháp đường định đoạt!”“Thế nhưng dưới tình huống như vậy, các người ở chỗ này bức vua thoái vị, ở chỗ này chịu đòn nhận tội!”“Rốt cuộc là các người muốn làm gì?”.Tạ Băng cũng không phải kẻ ngu, đôi mắt của cô nhìn thẳng vào trên người của Bùi Cửu Phong, tựa như dễ dàng nhìn thấu tâm. tư của anh ta:“Rốt cuộc là anh đang diễn trò, hay là trong lòng có quỷ, trong lòng anh là rõ nhất chứ?”“Không cần tôi phải nói thẳng ra chứ?”“Cho nên cậu chủ Thiên, xin mời rời đi”Bùi Cửu Thiên mỉm cười, sau đó vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Thư ký Băng, chúng tôi quả thật có tội, là tối thiểu đôn đốc kiểm tra!”.“Cho nên, tôi nghĩ hẳn là tôi nên bị trách phạt, nếu như môn chủ không trách phạt tôi, tôi phải đi xin cụ bà trách phạt!”“Tôi nghĩ cụ bà sẽ cho chúng tôi cơ hội chịu phạt này!”“Bùi Cửu Thiên, đây là anh muốn gây chuyện à! Hay là muốn dùng cụ bà để đè ép môn chủ?”Sắc mặt Tạ Bằng khó coi đến cực hạn.Cô đã thấy không ít phóng viên xuất hiện phía xa, hơn nữa mỗi một người đều phấn chấn không gì sánh được.Dù sao đây là một chuyện lớn, một khi bị tung ra ngoài, đó có thể làm phóng viên một bước lên trời! Thậm chí một khi xử lý không tốt, tin tức Bùimôn tại Cảng Thành và Las Vegas nội loạn sẽ bay đầy trời!Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến ổn định của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.Thậm chí có thể coi là những phóng viên này đều là Bùi Cửu Thiên cho người gọi đến.Mục đích chính là ép Bùi Văn Cẩn đi vào khuôn khổ.Thấy những phóng viên này xuất hiện, Bùi Cửu Thiên càng thêm phấn chấn, lúc này cao giọng nói: “Cho dù thế nào, cầu xin môn chủ đi ra gặpchúng tôi một lần!”“Nếu môn chủ không ra, chúng tôi ở chỗ này quỳ ba ngày ba đêm!”“Người không phạt tôi, tôi tự phạt!” “Chỉ có như vậy, chúng tôi mới có thể ghi nhớ ngày sau không tái phạm sai lầm tương tự!” Nghe nói như thế,những người trẻ tuổi khác đồng thời lên tiếng: “Môn chủ không phạt tôi, bọn tôi tự phạt!”Sắc mặt Tạ Băng cực kỳ khó coi, Bùi Cửu Thiên gần như khắc tám chữ dĩ hạ phạm thượng, làm mưa làm gió lên trên mặt.Nhưng vấn đề là chuyện này vô cùng vướng tay chân. Cho dù tiến hay là lùi đều là đánh vào mặt của Bùi Văn Cẩn. Ngay lúc Tạ Băng chuẩn bịgọi cho Bùi Văn Cẩn, báo tình hình một chút thì thấy chỗ cửa lớn, Bùi Nguyên Minh cười híp mắt đi ra.Vẻ mặt anh lạnh nhạt ung dung đến trước mặt của Bùi Cửu Thiên, mắt nhìn xuống vị cậu chủ của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas này, vẻmặt kinh ngạc nói: “Cậu chủ Thiện, tuy rằng chúng ta quen biết đã mấy ngày, nhưng cậu cũng không cần vừa nhìn thấy đã làm đại lễ như vậychứ?”“Cậu như vậy tôi ngại lắm!”“Không bằng như vậy đi, tôi cũng đưa cậu một phần lễ lớn, thế nào?”
Chương 2790:
Sao Tạ Băng có thể không rõ điểm này?
Đương nhiên cô ấy biết, việc này nếu để cho Bùi Văn Cẩn ra mặt sẽ biến thành tuyệt đối không cách nào xử lý.
Cô lập tức cười lạnh nói: “Cậu chủ Thiên, anh đây là đang bức vua thoái vị!”
Bùi Cửu Thiên lắc đầu nói: “Thư ký Băng cô hiểu lầm tôi rồi!”
“Sao tôi có thể bức vua thoái vị?”
“Tôi luôn luôn chỉ kính trọng cùng ngưỡng mộ môn chủ, không có bất kỳ tâm tình gì khác!”
“Tôi chỉ cảm thấy mình thẹn với kỳ vọng của môn chủ đối với tôi, không dạy dỗ tốt em trai và em gái của tôi, còn để cho bọn họ chọc tới chuyện
như vậy!”
“Tôi chỉ hi vọng, ngàn sai vạn sai đều là tôi sai, xin đừng trách phạt bọn họ!”
“Chuyện Bùi Cửu Phong đã giao cho chấp pháp đường xử lý, chấp pháp đường bên kia sẽ cho ra một câu trả lời công khai và công bằng” Vẻ mặt
Tạ Băng lạnh lùng.
“Về phần cậu chủ Thiên có tội hay không, mấy người này có liên lụy trong đó hay không, tôi nói không tính, môn chủ nói cũng không tính, chỉ có
chấp pháp đường định đoạt!”
“Thế nhưng dưới tình huống như vậy, các người ở chỗ này bức vua thoái vị, ở chỗ này chịu đòn nhận tội!”
“Rốt cuộc là các người muốn làm gì?”.
Tạ Băng cũng không phải kẻ ngu, đôi mắt của cô nhìn thẳng vào trên người của Bùi Cửu Phong, tựa như dễ dàng nhìn thấu tâm. tư của anh ta:
“Rốt cuộc là anh đang diễn trò, hay là trong lòng có quỷ, trong lòng anh là rõ nhất chứ?”
“Không cần tôi phải nói thẳng ra chứ?”
“Cho nên cậu chủ Thiên, xin mời rời đi”
Bùi Cửu Thiên mỉm cười, sau đó vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Thư ký Băng, chúng tôi quả thật có tội, là tối thiểu đôn đốc kiểm tra!”.
“Cho nên, tôi nghĩ hẳn là tôi nên bị trách phạt, nếu như môn chủ không trách phạt tôi, tôi phải đi xin cụ bà trách phạt!”
“Tôi nghĩ cụ bà sẽ cho chúng tôi cơ hội chịu phạt này!”
“Bùi Cửu Thiên, đây là anh muốn gây chuyện à! Hay là muốn dùng cụ bà để đè ép môn chủ?”
Sắc mặt Tạ Bằng khó coi đến cực hạn.
Cô đã thấy không ít phóng viên xuất hiện phía xa, hơn nữa mỗi một người đều phấn chấn không gì sánh được.
Dù sao đây là một chuyện lớn, một khi bị tung ra ngoài, đó có thể làm phóng viên một bước lên trời! Thậm chí một khi xử lý không tốt, tin tức Bùi
môn tại Cảng Thành và Las Vegas nội loạn sẽ bay đầy trời!
Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến ổn định của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.
Thậm chí có thể coi là những phóng viên này đều là Bùi Cửu Thiên cho người gọi đến.
Mục đích chính là ép Bùi Văn Cẩn đi vào khuôn khổ.
Thấy những phóng viên này xuất hiện, Bùi Cửu Thiên càng thêm phấn chấn, lúc này cao giọng nói: “Cho dù thế nào, cầu xin môn chủ đi ra gặp
chúng tôi một lần!”
“Nếu môn chủ không ra, chúng tôi ở chỗ này quỳ ba ngày ba đêm!”
“Người không phạt tôi, tôi tự phạt!” “Chỉ có như vậy, chúng tôi mới có thể ghi nhớ ngày sau không tái phạm sai lầm tương tự!” Nghe nói như thế,
những người trẻ tuổi khác đồng thời lên tiếng: “Môn chủ không phạt tôi, bọn tôi tự phạt!”
Sắc mặt Tạ Băng cực kỳ khó coi, Bùi Cửu Thiên gần như khắc tám chữ dĩ hạ phạm thượng, làm mưa làm gió lên trên mặt.
Nhưng vấn đề là chuyện này vô cùng vướng tay chân. Cho dù tiến hay là lùi đều là đánh vào mặt của Bùi Văn Cẩn. Ngay lúc Tạ Băng chuẩn bị
gọi cho Bùi Văn Cẩn, báo tình hình một chút thì thấy chỗ cửa lớn, Bùi Nguyên Minh cười híp mắt đi ra.
Vẻ mặt anh lạnh nhạt ung dung đến trước mặt của Bùi Cửu Thiên, mắt nhìn xuống vị cậu chủ của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas này, vẻ
mặt kinh ngạc nói: “Cậu chủ Thiện, tuy rằng chúng ta quen biết đã mấy ngày, nhưng cậu cũng không cần vừa nhìn thấy đã làm đại lễ như vậy
chứ?”
“Cậu như vậy tôi ngại lắm!”
“Không bằng như vậy đi, tôi cũng đưa cậu một phần lễ lớn, thế nào?”
Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… Chương 2790:Sao Tạ Băng có thể không rõ điểm này?Đương nhiên cô ấy biết, việc này nếu để cho Bùi Văn Cẩn ra mặt sẽ biến thành tuyệt đối không cách nào xử lý.Cô lập tức cười lạnh nói: “Cậu chủ Thiên, anh đây là đang bức vua thoái vị!”Bùi Cửu Thiên lắc đầu nói: “Thư ký Băng cô hiểu lầm tôi rồi!”“Sao tôi có thể bức vua thoái vị?”“Tôi luôn luôn chỉ kính trọng cùng ngưỡng mộ môn chủ, không có bất kỳ tâm tình gì khác!”“Tôi chỉ cảm thấy mình thẹn với kỳ vọng của môn chủ đối với tôi, không dạy dỗ tốt em trai và em gái của tôi, còn để cho bọn họ chọc tới chuyệnnhư vậy!”“Tôi chỉ hi vọng, ngàn sai vạn sai đều là tôi sai, xin đừng trách phạt bọn họ!”“Chuyện Bùi Cửu Phong đã giao cho chấp pháp đường xử lý, chấp pháp đường bên kia sẽ cho ra một câu trả lời công khai và công bằng” Vẻ mặtTạ Băng lạnh lùng.“Về phần cậu chủ Thiên có tội hay không, mấy người này có liên lụy trong đó hay không, tôi nói không tính, môn chủ nói cũng không tính, chỉ cóchấp pháp đường định đoạt!”“Thế nhưng dưới tình huống như vậy, các người ở chỗ này bức vua thoái vị, ở chỗ này chịu đòn nhận tội!”“Rốt cuộc là các người muốn làm gì?”.Tạ Băng cũng không phải kẻ ngu, đôi mắt của cô nhìn thẳng vào trên người của Bùi Cửu Phong, tựa như dễ dàng nhìn thấu tâm. tư của anh ta:“Rốt cuộc là anh đang diễn trò, hay là trong lòng có quỷ, trong lòng anh là rõ nhất chứ?”“Không cần tôi phải nói thẳng ra chứ?”“Cho nên cậu chủ Thiên, xin mời rời đi”Bùi Cửu Thiên mỉm cười, sau đó vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Thư ký Băng, chúng tôi quả thật có tội, là tối thiểu đôn đốc kiểm tra!”.“Cho nên, tôi nghĩ hẳn là tôi nên bị trách phạt, nếu như môn chủ không trách phạt tôi, tôi phải đi xin cụ bà trách phạt!”“Tôi nghĩ cụ bà sẽ cho chúng tôi cơ hội chịu phạt này!”“Bùi Cửu Thiên, đây là anh muốn gây chuyện à! Hay là muốn dùng cụ bà để đè ép môn chủ?”Sắc mặt Tạ Bằng khó coi đến cực hạn.Cô đã thấy không ít phóng viên xuất hiện phía xa, hơn nữa mỗi một người đều phấn chấn không gì sánh được.Dù sao đây là một chuyện lớn, một khi bị tung ra ngoài, đó có thể làm phóng viên một bước lên trời! Thậm chí một khi xử lý không tốt, tin tức Bùimôn tại Cảng Thành và Las Vegas nội loạn sẽ bay đầy trời!Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến ổn định của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas.Thậm chí có thể coi là những phóng viên này đều là Bùi Cửu Thiên cho người gọi đến.Mục đích chính là ép Bùi Văn Cẩn đi vào khuôn khổ.Thấy những phóng viên này xuất hiện, Bùi Cửu Thiên càng thêm phấn chấn, lúc này cao giọng nói: “Cho dù thế nào, cầu xin môn chủ đi ra gặpchúng tôi một lần!”“Nếu môn chủ không ra, chúng tôi ở chỗ này quỳ ba ngày ba đêm!”“Người không phạt tôi, tôi tự phạt!” “Chỉ có như vậy, chúng tôi mới có thể ghi nhớ ngày sau không tái phạm sai lầm tương tự!” Nghe nói như thế,những người trẻ tuổi khác đồng thời lên tiếng: “Môn chủ không phạt tôi, bọn tôi tự phạt!”Sắc mặt Tạ Băng cực kỳ khó coi, Bùi Cửu Thiên gần như khắc tám chữ dĩ hạ phạm thượng, làm mưa làm gió lên trên mặt.Nhưng vấn đề là chuyện này vô cùng vướng tay chân. Cho dù tiến hay là lùi đều là đánh vào mặt của Bùi Văn Cẩn. Ngay lúc Tạ Băng chuẩn bịgọi cho Bùi Văn Cẩn, báo tình hình một chút thì thấy chỗ cửa lớn, Bùi Nguyên Minh cười híp mắt đi ra.Vẻ mặt anh lạnh nhạt ung dung đến trước mặt của Bùi Cửu Thiên, mắt nhìn xuống vị cậu chủ của Bùi môn tại Cảng Thành và Las Vegas này, vẻmặt kinh ngạc nói: “Cậu chủ Thiện, tuy rằng chúng ta quen biết đã mấy ngày, nhưng cậu cũng không cần vừa nhìn thấy đã làm đại lễ như vậychứ?”“Cậu như vậy tôi ngại lắm!”“Không bằng như vậy đi, tôi cũng đưa cậu một phần lễ lớn, thế nào?”