Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt…
Chương 230: Đè Lại (4)
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Tại sao cô gái khôn khéo này không thể làm vợ của nhi tửmình? Triệu lão thái thái nghĩ tới đây, trong lòng lại đau nhói.Mặt khác, khi Triệu Văn Khúc lại bị giam trong nhà, cuộc sốngở Trần gia thôn trở lại bình lặng.Trần Bảo Âm dạy học hàng ngày, Cố Đình Viễn đọc sách và đidạo hàng ngày, còn Cố Thư Dung thường ôm giỏ đến thăm nhàthông gia tương lai.Bà thông gia thương lai là một lão thái thái tốt bụng, Cố ThưDung nguyện ý ở bên cạnh bà, thỉnh thoảng sẽ giúp đỡ một chút,ví dụ như Tiền Bích Hà chuẩn bị nước sốt thịt, nàng sẽ đưa ramột số ý kiến.Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Một cônương dung mạo xuất chúng, tính tình dịu dàng đoan chính, taynghề thêu thùa giỏi như Cố Thư Dung, còn có một đệ đệ tú tài thìdù lớn tuổi hơn một chút vẫn là đối tượng làm mai tốt!Nhiều người trong thôn động tâm, có nhiều người hỏi cho nhitử nhà mình, có nhiều người nhọc lòng cho nhà mẹ đẻ bên kia.Họ không thể hỏi trực tiếp Cố Thư Dung cho nên đã nhờ Đỗ KimHoa giúp họ làm hòa."Thím à, lần trước con nhờ thím hỏi chuyện này, như thế nàorồi?" Một hôm có tức phụ đến nhà hỏi.Đỗ Kim Hoa không ngẩng đầu nói: "Ta không có hỏi.""A? Thím, sao người không hỏi?" Tức phụ kia dậm chân nói.Đỗ Kim Hoa nói: "Không biết hỏi, muốn biết thì ngươi có thểtự hỏi."Tức phụ kia nhờ Đỗ Kim Hoa hỏi vì cảm thấy Đỗ Kim Hoa cũngnóng lòng muốn Cố Thư Dung gả ra ngoài. Bảo Nha Nhi sắpthành thân với tú tài, đại cô tử Cố Thư Dung không chướng mắtsao?Đối với đại cô tử (chị chồng), dù em dâu đẹp đến mấy, nhưngkhi cô gái trong nhà gả vào, họ sẽ là người lo lắng, khó xử lắm!Không ngờ Đỗ Kim Hoa hoàn toàn không hỏi, tức phụ có chúttức giận, dậm chân đi ra, quyết định tự mình đi hỏi.Đỗ Kim Hoa ngẩng đầu nhìn nàng ta, bĩu môi, sau đó cúi đầu,tiếp tục làm ống tay cho Trần Nhị Lang. Hắn lái xe cả ngày, tayhắn rất lạnh. Làm cho hắn bao tay cũng để hắn đỡ phải kêu tronglòng bà không có hắn.-Đỗ Kim Hoa không đáp lại những gì tức phụ nói. Những ngườikhác bảo bà hỏi nhưng Đỗ Kim Hoa cũng chưa nói gì.Nói gì chứ? Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn vẫn chưa quyết định,bà vội vàng đuổi người ta đi là có ý gì? Bảo Nha Nhi đã quyếtđịnh rồi sao?Bên cạnh đó, Đỗ Kim Hoa biết Cố Thư Dung sẽ không kết hônsớm. Năm đó, khi người mai mối đến nhà cầu hôn, đã nói qua CốThư Dung sẽ đợi đệ đệ thành gia lập thất rồi mới tính chuyện kếthôn.Đỗ Kim Hoa có thể hiểu tâm tư nàng ấy. Đã nuôi nấng đệ đệtừ nhỏ, tình cảm như mẫu tử, nàng lo lắng trước khi kết hôn sẽyên tâm cho đệ đệ mình.Chờ Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn đính hôn rồi thu xếp cho CốThư Dung cũng chưa muộn. Đỗ Kim Hoa vẫn quan tâm đến đạicô tử lai của Bảo Nha Nhi.Rất nhiều người đều để mắt đến Cố Thư Dung, một nữ tử hiềnlành đoan chính, lớn tuổi cũng không kén chọn, nếu nàng ấy thậtsự cái gì cũng giỏi thì đâu đén lượt nhà mình? Đỗ Kim Hoa từ chốiyêu cầu giúp đỡ, cũng chỉ có thể tự mình nhờ Cố Thư Dung."Haiz." Cố Thư Dung ngồi ở bờ sông mà thở dài.Khuôn mặt xinh đẹp thoáng nét buồn. Làm sao có thể khônglo lắng chứ? Chuyển ra khỏi trấn chỉ để tránh những lời đàm tiếutừ bà mối và hàng xóm. Nào biết khi về đến nông thôn, tất cảđều là người bản xứ xa lạ nhưng vẫn không trốn thoát được!Trách ai được? Trách bản thân nàng ấy không chịu được côđơn, nhất định phải đến chỗ đông người nghe đàm tiếu. Nếunàng ấy ở nhà buồn chán cả ngày không gặp ai thì ai biết nàngấy chứ? Lại có người sẽ làm mai cho nàng ấy sao?Mặt sông đóng băng, xa xa có đám trẻ con đang đi trên mặtbăng, dắt theo một con chó nhỏ màu vàng, con chó nhỏ màuvàng bốn chân không đứng được, nằm sấp trơn tuột khiến ngườicười không nói nên lời.Nhưng Cố Thư Dung không cười được.
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Tại sao cô gái khôn khéo này không thể làm vợ của nhi tửmình? Triệu lão thái thái nghĩ tới đây, trong lòng lại đau nhói.Mặt khác, khi Triệu Văn Khúc lại bị giam trong nhà, cuộc sốngở Trần gia thôn trở lại bình lặng.Trần Bảo Âm dạy học hàng ngày, Cố Đình Viễn đọc sách và đidạo hàng ngày, còn Cố Thư Dung thường ôm giỏ đến thăm nhàthông gia tương lai.Bà thông gia thương lai là một lão thái thái tốt bụng, Cố ThưDung nguyện ý ở bên cạnh bà, thỉnh thoảng sẽ giúp đỡ một chút,ví dụ như Tiền Bích Hà chuẩn bị nước sốt thịt, nàng sẽ đưa ramột số ý kiến.Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Một cônương dung mạo xuất chúng, tính tình dịu dàng đoan chính, taynghề thêu thùa giỏi như Cố Thư Dung, còn có một đệ đệ tú tài thìdù lớn tuổi hơn một chút vẫn là đối tượng làm mai tốt!Nhiều người trong thôn động tâm, có nhiều người hỏi cho nhitử nhà mình, có nhiều người nhọc lòng cho nhà mẹ đẻ bên kia.Họ không thể hỏi trực tiếp Cố Thư Dung cho nên đã nhờ Đỗ KimHoa giúp họ làm hòa."Thím à, lần trước con nhờ thím hỏi chuyện này, như thế nàorồi?" Một hôm có tức phụ đến nhà hỏi.Đỗ Kim Hoa không ngẩng đầu nói: "Ta không có hỏi.""A? Thím, sao người không hỏi?" Tức phụ kia dậm chân nói.Đỗ Kim Hoa nói: "Không biết hỏi, muốn biết thì ngươi có thểtự hỏi."Tức phụ kia nhờ Đỗ Kim Hoa hỏi vì cảm thấy Đỗ Kim Hoa cũngnóng lòng muốn Cố Thư Dung gả ra ngoài. Bảo Nha Nhi sắpthành thân với tú tài, đại cô tử Cố Thư Dung không chướng mắtsao?Đối với đại cô tử (chị chồng), dù em dâu đẹp đến mấy, nhưngkhi cô gái trong nhà gả vào, họ sẽ là người lo lắng, khó xử lắm!Không ngờ Đỗ Kim Hoa hoàn toàn không hỏi, tức phụ có chúttức giận, dậm chân đi ra, quyết định tự mình đi hỏi.Đỗ Kim Hoa ngẩng đầu nhìn nàng ta, bĩu môi, sau đó cúi đầu,tiếp tục làm ống tay cho Trần Nhị Lang. Hắn lái xe cả ngày, tayhắn rất lạnh. Làm cho hắn bao tay cũng để hắn đỡ phải kêu tronglòng bà không có hắn.-Đỗ Kim Hoa không đáp lại những gì tức phụ nói. Những ngườikhác bảo bà hỏi nhưng Đỗ Kim Hoa cũng chưa nói gì.Nói gì chứ? Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn vẫn chưa quyết định,bà vội vàng đuổi người ta đi là có ý gì? Bảo Nha Nhi đã quyếtđịnh rồi sao?Bên cạnh đó, Đỗ Kim Hoa biết Cố Thư Dung sẽ không kết hônsớm. Năm đó, khi người mai mối đến nhà cầu hôn, đã nói qua CốThư Dung sẽ đợi đệ đệ thành gia lập thất rồi mới tính chuyện kếthôn.Đỗ Kim Hoa có thể hiểu tâm tư nàng ấy. Đã nuôi nấng đệ đệtừ nhỏ, tình cảm như mẫu tử, nàng lo lắng trước khi kết hôn sẽyên tâm cho đệ đệ mình.Chờ Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn đính hôn rồi thu xếp cho CốThư Dung cũng chưa muộn. Đỗ Kim Hoa vẫn quan tâm đến đạicô tử lai của Bảo Nha Nhi.Rất nhiều người đều để mắt đến Cố Thư Dung, một nữ tử hiềnlành đoan chính, lớn tuổi cũng không kén chọn, nếu nàng ấy thậtsự cái gì cũng giỏi thì đâu đén lượt nhà mình? Đỗ Kim Hoa từ chốiyêu cầu giúp đỡ, cũng chỉ có thể tự mình nhờ Cố Thư Dung."Haiz." Cố Thư Dung ngồi ở bờ sông mà thở dài.Khuôn mặt xinh đẹp thoáng nét buồn. Làm sao có thể khônglo lắng chứ? Chuyển ra khỏi trấn chỉ để tránh những lời đàm tiếutừ bà mối và hàng xóm. Nào biết khi về đến nông thôn, tất cảđều là người bản xứ xa lạ nhưng vẫn không trốn thoát được!Trách ai được? Trách bản thân nàng ấy không chịu được côđơn, nhất định phải đến chỗ đông người nghe đàm tiếu. Nếunàng ấy ở nhà buồn chán cả ngày không gặp ai thì ai biết nàngấy chứ? Lại có người sẽ làm mai cho nàng ấy sao?Mặt sông đóng băng, xa xa có đám trẻ con đang đi trên mặtbăng, dắt theo một con chó nhỏ màu vàng, con chó nhỏ màuvàng bốn chân không đứng được, nằm sấp trơn tuột khiến ngườicười không nói nên lời.Nhưng Cố Thư Dung không cười được.
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Tại sao cô gái khôn khéo này không thể làm vợ của nhi tửmình? Triệu lão thái thái nghĩ tới đây, trong lòng lại đau nhói.Mặt khác, khi Triệu Văn Khúc lại bị giam trong nhà, cuộc sốngở Trần gia thôn trở lại bình lặng.Trần Bảo Âm dạy học hàng ngày, Cố Đình Viễn đọc sách và đidạo hàng ngày, còn Cố Thư Dung thường ôm giỏ đến thăm nhàthông gia tương lai.Bà thông gia thương lai là một lão thái thái tốt bụng, Cố ThưDung nguyện ý ở bên cạnh bà, thỉnh thoảng sẽ giúp đỡ một chút,ví dụ như Tiền Bích Hà chuẩn bị nước sốt thịt, nàng sẽ đưa ramột số ý kiến.Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Một cônương dung mạo xuất chúng, tính tình dịu dàng đoan chính, taynghề thêu thùa giỏi như Cố Thư Dung, còn có một đệ đệ tú tài thìdù lớn tuổi hơn một chút vẫn là đối tượng làm mai tốt!Nhiều người trong thôn động tâm, có nhiều người hỏi cho nhitử nhà mình, có nhiều người nhọc lòng cho nhà mẹ đẻ bên kia.Họ không thể hỏi trực tiếp Cố Thư Dung cho nên đã nhờ Đỗ KimHoa giúp họ làm hòa."Thím à, lần trước con nhờ thím hỏi chuyện này, như thế nàorồi?" Một hôm có tức phụ đến nhà hỏi.Đỗ Kim Hoa không ngẩng đầu nói: "Ta không có hỏi.""A? Thím, sao người không hỏi?" Tức phụ kia dậm chân nói.Đỗ Kim Hoa nói: "Không biết hỏi, muốn biết thì ngươi có thểtự hỏi."Tức phụ kia nhờ Đỗ Kim Hoa hỏi vì cảm thấy Đỗ Kim Hoa cũngnóng lòng muốn Cố Thư Dung gả ra ngoài. Bảo Nha Nhi sắpthành thân với tú tài, đại cô tử Cố Thư Dung không chướng mắtsao?Đối với đại cô tử (chị chồng), dù em dâu đẹp đến mấy, nhưngkhi cô gái trong nhà gả vào, họ sẽ là người lo lắng, khó xử lắm!Không ngờ Đỗ Kim Hoa hoàn toàn không hỏi, tức phụ có chúttức giận, dậm chân đi ra, quyết định tự mình đi hỏi.Đỗ Kim Hoa ngẩng đầu nhìn nàng ta, bĩu môi, sau đó cúi đầu,tiếp tục làm ống tay cho Trần Nhị Lang. Hắn lái xe cả ngày, tayhắn rất lạnh. Làm cho hắn bao tay cũng để hắn đỡ phải kêu tronglòng bà không có hắn.-Đỗ Kim Hoa không đáp lại những gì tức phụ nói. Những ngườikhác bảo bà hỏi nhưng Đỗ Kim Hoa cũng chưa nói gì.Nói gì chứ? Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn vẫn chưa quyết định,bà vội vàng đuổi người ta đi là có ý gì? Bảo Nha Nhi đã quyếtđịnh rồi sao?Bên cạnh đó, Đỗ Kim Hoa biết Cố Thư Dung sẽ không kết hônsớm. Năm đó, khi người mai mối đến nhà cầu hôn, đã nói qua CốThư Dung sẽ đợi đệ đệ thành gia lập thất rồi mới tính chuyện kếthôn.Đỗ Kim Hoa có thể hiểu tâm tư nàng ấy. Đã nuôi nấng đệ đệtừ nhỏ, tình cảm như mẫu tử, nàng lo lắng trước khi kết hôn sẽyên tâm cho đệ đệ mình.Chờ Bảo Nha Nhi và Cố Đình Viễn đính hôn rồi thu xếp cho CốThư Dung cũng chưa muộn. Đỗ Kim Hoa vẫn quan tâm đến đạicô tử lai của Bảo Nha Nhi.Rất nhiều người đều để mắt đến Cố Thư Dung, một nữ tử hiềnlành đoan chính, lớn tuổi cũng không kén chọn, nếu nàng ấy thậtsự cái gì cũng giỏi thì đâu đén lượt nhà mình? Đỗ Kim Hoa từ chốiyêu cầu giúp đỡ, cũng chỉ có thể tự mình nhờ Cố Thư Dung."Haiz." Cố Thư Dung ngồi ở bờ sông mà thở dài.Khuôn mặt xinh đẹp thoáng nét buồn. Làm sao có thể khônglo lắng chứ? Chuyển ra khỏi trấn chỉ để tránh những lời đàm tiếutừ bà mối và hàng xóm. Nào biết khi về đến nông thôn, tất cảđều là người bản xứ xa lạ nhưng vẫn không trốn thoát được!Trách ai được? Trách bản thân nàng ấy không chịu được côđơn, nhất định phải đến chỗ đông người nghe đàm tiếu. Nếunàng ấy ở nhà buồn chán cả ngày không gặp ai thì ai biết nàngấy chứ? Lại có người sẽ làm mai cho nàng ấy sao?Mặt sông đóng băng, xa xa có đám trẻ con đang đi trên mặtbăng, dắt theo một con chó nhỏ màu vàng, con chó nhỏ màuvàng bốn chân không đứng được, nằm sấp trơn tuột khiến ngườicười không nói nên lời.Nhưng Cố Thư Dung không cười được.