Tác giả:

Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt…

Chương 442: Bão Tuyết (1)

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Cám ơn phu nhân." Trần Bảo Âm đứng dậy, ngẩng đầu liềnnhìn thấy hoàng hậu y phục đơn giản ngồi trên nhuyễn tháp.Nàng lập tức nhận ra hoàng hậu đã thay đổi. Hoàng hậu đẫyđà, đôi má mềm mại trắng trẻo, không sưng húp mà hồng hàokhỏe mạnh.Thần thái của hoàng hậu cũng khác. Trước kia nàng ấy là mộtnữ nhân dịu dàng như gió xuân, nhưng gió xuân dịu dàng cũngcó chút lạnh lẽo. Mà bây giờ hoàng hậu bình tĩnh thong dong,không biết có phải là bởi vì làm mẫu thân không."Thấy nương nương bình an, thần thiếp vui mừng khôn tả."Trần Bảo Âm chân thành nói.Hoàng hậu mím môi khẽ gật đầu: "Ngươi có lòng rồi."Nàng ấy xem ra rất tốt, Trần Bảo Âm không biết tại sao hoàngđế lại triệu mình vào cung. Tuy nhiên, nếu đã đến hầu hạ hoànghậu trò chuyện nàng sẽ không quên chức trách của mình."Không biết tiểu điện hạ có được an khang không? Thần thiếpcòn chưa thỉnh an điện hạ." Trần Bảo Âm lại nói.Hoàng hậu trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói: "Nhờ phúccùa Bảo Âm, hoàng nhi rất tốt, vừa mới ngủ, ma ma vừa mới ômđi."Trần Bảo Âm lại nói: "Nương nương đối với thần thiếp rất tốt,nhưng thần thiếp không có sở trường gì, muốn báo đáp nươngnương cũng không thể làm gì được. Lúc ở nhà, thần thiếp cùng tỷtỷ đã may một số quần áo, giày mũ, coi như là tâm ý của thầnthiếp với nương nương và tiểu điện hạ.""Thật sao?" Hoàng hậu có chút kinh ngạc, hỏi cung nhân bêncạnh: "Đồ vật đâu? Mau mang tới cho ta xem."Cung nhân đáp: "Vâng, thưa nương nương."Không lâu sau, cung nhân ôm một bao y phục đi tới.Bao y phục cũng không nhỏ, bên trong có khăn tay cho hoànghậu, giày vớ mềm, quần áo cho tiểu công chúa, mũ hổ, giày hổ."Thật là tinh xảo." Hoàng hậu nhìn thấy, khuôn mặt trở nêntươi cười: "Ngươi thật có lòng."Trần Bảo Âm nói: "Nương nương không chê là tốt rồi."Trong cung đương nhiên không thiếu đồ dùng cho hoàng hậuvà tiểu công chúa, đừng nói nội vụ cục chuẩn bị tất cả đầy đủ,ngay cả nhà mẹ ruột của hoàng hậu cũng đã chuẩn bị rất nhiều,căn bản là dùng không hết.Nhưng mà, hoàng hậu rất vui khi thấy những thứ này. Nàng ấyrất thích phu thê Trần Bảo Âm mà bọn họ cũng không làm nàngấy thất vọng, đã chân thành báo đáp nàng ấy.Hai người trò chuyện một lúc, chủ đề lần này không chỉ giớihạn chuyện phu thê Trần Bảo Âm mà còn về cuộc sống trong dângian.Hoàng hậu rất tò mò: "Khi ngươi ở nông thôn, có thể thấyđược dân chúng nuôi hài tử như thế nào không?"Nàng ấy là hoàng hậu, con của nàng ấy là công chúa tôn quý,không ai dám lãnh đạm với con của nàng ấy. Nhưng bây giờhoàng hậu đã làm mẫu thân, so với trước kia đã có chút khácbiệt, nàng ấy lo lắng hài tử được nuôi dưỡng quá tốt sẽ khôngsống lâu, nghe nói có một tiện danh sẽ dễ nuôi hơn, cho nên rấtmuốn biết thêm.Trần Bảo Âm cũng không biết nhiều. Nhưng trong nhà nàng,một chất nữ, hai chất tử, và một nhóm chất tử chất nữ khác chikhác phái, nàng cũng có thể nói được vài câu.Hoàng hậu lắng nghe, chậm rãi gật đầu: "Ồ. Có cách nàysao?"Nói hồi lâu, Trịnh ma ma xong việc trở về, nghiêm mặt nói: "Nương nương, người cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm."Trần Bảo Âm vội vàng đứng dậy: "Trịnh ma ma an hảo."Bà Trịnh nhìn nàng, đáp lễ lại."Được." Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trịnh phu nhân,hoàng hậu bất đắc dĩ kết thúc lần diện kiến này "Ngày khác bảncung lại triệu ngươi vào nói chuyện. ."Trần Bảo Âm trả lời: "Vâng, thưa nương nương."Hoàng hậu liếc nhìn bọc đồ bên cạnh nói: "Người đâu, banthưởng cho Cố phu nhân năm lượng bạc."Trần Bảo Âm lần đầu tiên vào cung đã được hoàng hậu banthưởng năm lạng bạc. Lần này, hoàng hậu vẫn chỉ thưởng chonàng năm lượng, không phải không thích nàng, ngược lại là rấtthích Trần Bảo Âm.Sự ưu ái này thể hiện khi thời điểm cuối năm sắp đến,"Hỉ công công?" Vào ngày này, Trần Bảo Âm ra mở cửa sân,nhìn thấy Hỉ công công đứng ở ngoài, không khỏi ngạc nhiên nói:"Ngài sao lại tới đây? Mau mời vào trong."

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Cám ơn phu nhân." Trần Bảo Âm đứng dậy, ngẩng đầu liềnnhìn thấy hoàng hậu y phục đơn giản ngồi trên nhuyễn tháp.Nàng lập tức nhận ra hoàng hậu đã thay đổi. Hoàng hậu đẫyđà, đôi má mềm mại trắng trẻo, không sưng húp mà hồng hàokhỏe mạnh.Thần thái của hoàng hậu cũng khác. Trước kia nàng ấy là mộtnữ nhân dịu dàng như gió xuân, nhưng gió xuân dịu dàng cũngcó chút lạnh lẽo. Mà bây giờ hoàng hậu bình tĩnh thong dong,không biết có phải là bởi vì làm mẫu thân không."Thấy nương nương bình an, thần thiếp vui mừng khôn tả."Trần Bảo Âm chân thành nói.Hoàng hậu mím môi khẽ gật đầu: "Ngươi có lòng rồi."Nàng ấy xem ra rất tốt, Trần Bảo Âm không biết tại sao hoàngđế lại triệu mình vào cung. Tuy nhiên, nếu đã đến hầu hạ hoànghậu trò chuyện nàng sẽ không quên chức trách của mình."Không biết tiểu điện hạ có được an khang không? Thần thiếpcòn chưa thỉnh an điện hạ." Trần Bảo Âm lại nói.Hoàng hậu trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói: "Nhờ phúccùa Bảo Âm, hoàng nhi rất tốt, vừa mới ngủ, ma ma vừa mới ômđi."Trần Bảo Âm lại nói: "Nương nương đối với thần thiếp rất tốt,nhưng thần thiếp không có sở trường gì, muốn báo đáp nươngnương cũng không thể làm gì được. Lúc ở nhà, thần thiếp cùng tỷtỷ đã may một số quần áo, giày mũ, coi như là tâm ý của thầnthiếp với nương nương và tiểu điện hạ.""Thật sao?" Hoàng hậu có chút kinh ngạc, hỏi cung nhân bêncạnh: "Đồ vật đâu? Mau mang tới cho ta xem."Cung nhân đáp: "Vâng, thưa nương nương."Không lâu sau, cung nhân ôm một bao y phục đi tới.Bao y phục cũng không nhỏ, bên trong có khăn tay cho hoànghậu, giày vớ mềm, quần áo cho tiểu công chúa, mũ hổ, giày hổ."Thật là tinh xảo." Hoàng hậu nhìn thấy, khuôn mặt trở nêntươi cười: "Ngươi thật có lòng."Trần Bảo Âm nói: "Nương nương không chê là tốt rồi."Trong cung đương nhiên không thiếu đồ dùng cho hoàng hậuvà tiểu công chúa, đừng nói nội vụ cục chuẩn bị tất cả đầy đủ,ngay cả nhà mẹ ruột của hoàng hậu cũng đã chuẩn bị rất nhiều,căn bản là dùng không hết.Nhưng mà, hoàng hậu rất vui khi thấy những thứ này. Nàng ấyrất thích phu thê Trần Bảo Âm mà bọn họ cũng không làm nàngấy thất vọng, đã chân thành báo đáp nàng ấy.Hai người trò chuyện một lúc, chủ đề lần này không chỉ giớihạn chuyện phu thê Trần Bảo Âm mà còn về cuộc sống trong dângian.Hoàng hậu rất tò mò: "Khi ngươi ở nông thôn, có thể thấyđược dân chúng nuôi hài tử như thế nào không?"Nàng ấy là hoàng hậu, con của nàng ấy là công chúa tôn quý,không ai dám lãnh đạm với con của nàng ấy. Nhưng bây giờhoàng hậu đã làm mẫu thân, so với trước kia đã có chút khácbiệt, nàng ấy lo lắng hài tử được nuôi dưỡng quá tốt sẽ khôngsống lâu, nghe nói có một tiện danh sẽ dễ nuôi hơn, cho nên rấtmuốn biết thêm.Trần Bảo Âm cũng không biết nhiều. Nhưng trong nhà nàng,một chất nữ, hai chất tử, và một nhóm chất tử chất nữ khác chikhác phái, nàng cũng có thể nói được vài câu.Hoàng hậu lắng nghe, chậm rãi gật đầu: "Ồ. Có cách nàysao?"Nói hồi lâu, Trịnh ma ma xong việc trở về, nghiêm mặt nói: "Nương nương, người cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm."Trần Bảo Âm vội vàng đứng dậy: "Trịnh ma ma an hảo."Bà Trịnh nhìn nàng, đáp lễ lại."Được." Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trịnh phu nhân,hoàng hậu bất đắc dĩ kết thúc lần diện kiến này "Ngày khác bảncung lại triệu ngươi vào nói chuyện. ."Trần Bảo Âm trả lời: "Vâng, thưa nương nương."Hoàng hậu liếc nhìn bọc đồ bên cạnh nói: "Người đâu, banthưởng cho Cố phu nhân năm lượng bạc."Trần Bảo Âm lần đầu tiên vào cung đã được hoàng hậu banthưởng năm lạng bạc. Lần này, hoàng hậu vẫn chỉ thưởng chonàng năm lượng, không phải không thích nàng, ngược lại là rấtthích Trần Bảo Âm.Sự ưu ái này thể hiện khi thời điểm cuối năm sắp đến,"Hỉ công công?" Vào ngày này, Trần Bảo Âm ra mở cửa sân,nhìn thấy Hỉ công công đứng ở ngoài, không khỏi ngạc nhiên nói:"Ngài sao lại tới đây? Mau mời vào trong."

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Cám ơn phu nhân." Trần Bảo Âm đứng dậy, ngẩng đầu liềnnhìn thấy hoàng hậu y phục đơn giản ngồi trên nhuyễn tháp.Nàng lập tức nhận ra hoàng hậu đã thay đổi. Hoàng hậu đẫyđà, đôi má mềm mại trắng trẻo, không sưng húp mà hồng hàokhỏe mạnh.Thần thái của hoàng hậu cũng khác. Trước kia nàng ấy là mộtnữ nhân dịu dàng như gió xuân, nhưng gió xuân dịu dàng cũngcó chút lạnh lẽo. Mà bây giờ hoàng hậu bình tĩnh thong dong,không biết có phải là bởi vì làm mẫu thân không."Thấy nương nương bình an, thần thiếp vui mừng khôn tả."Trần Bảo Âm chân thành nói.Hoàng hậu mím môi khẽ gật đầu: "Ngươi có lòng rồi."Nàng ấy xem ra rất tốt, Trần Bảo Âm không biết tại sao hoàngđế lại triệu mình vào cung. Tuy nhiên, nếu đã đến hầu hạ hoànghậu trò chuyện nàng sẽ không quên chức trách của mình."Không biết tiểu điện hạ có được an khang không? Thần thiếpcòn chưa thỉnh an điện hạ." Trần Bảo Âm lại nói.Hoàng hậu trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt nói: "Nhờ phúccùa Bảo Âm, hoàng nhi rất tốt, vừa mới ngủ, ma ma vừa mới ômđi."Trần Bảo Âm lại nói: "Nương nương đối với thần thiếp rất tốt,nhưng thần thiếp không có sở trường gì, muốn báo đáp nươngnương cũng không thể làm gì được. Lúc ở nhà, thần thiếp cùng tỷtỷ đã may một số quần áo, giày mũ, coi như là tâm ý của thầnthiếp với nương nương và tiểu điện hạ.""Thật sao?" Hoàng hậu có chút kinh ngạc, hỏi cung nhân bêncạnh: "Đồ vật đâu? Mau mang tới cho ta xem."Cung nhân đáp: "Vâng, thưa nương nương."Không lâu sau, cung nhân ôm một bao y phục đi tới.Bao y phục cũng không nhỏ, bên trong có khăn tay cho hoànghậu, giày vớ mềm, quần áo cho tiểu công chúa, mũ hổ, giày hổ."Thật là tinh xảo." Hoàng hậu nhìn thấy, khuôn mặt trở nêntươi cười: "Ngươi thật có lòng."Trần Bảo Âm nói: "Nương nương không chê là tốt rồi."Trong cung đương nhiên không thiếu đồ dùng cho hoàng hậuvà tiểu công chúa, đừng nói nội vụ cục chuẩn bị tất cả đầy đủ,ngay cả nhà mẹ ruột của hoàng hậu cũng đã chuẩn bị rất nhiều,căn bản là dùng không hết.Nhưng mà, hoàng hậu rất vui khi thấy những thứ này. Nàng ấyrất thích phu thê Trần Bảo Âm mà bọn họ cũng không làm nàngấy thất vọng, đã chân thành báo đáp nàng ấy.Hai người trò chuyện một lúc, chủ đề lần này không chỉ giớihạn chuyện phu thê Trần Bảo Âm mà còn về cuộc sống trong dângian.Hoàng hậu rất tò mò: "Khi ngươi ở nông thôn, có thể thấyđược dân chúng nuôi hài tử như thế nào không?"Nàng ấy là hoàng hậu, con của nàng ấy là công chúa tôn quý,không ai dám lãnh đạm với con của nàng ấy. Nhưng bây giờhoàng hậu đã làm mẫu thân, so với trước kia đã có chút khácbiệt, nàng ấy lo lắng hài tử được nuôi dưỡng quá tốt sẽ khôngsống lâu, nghe nói có một tiện danh sẽ dễ nuôi hơn, cho nên rấtmuốn biết thêm.Trần Bảo Âm cũng không biết nhiều. Nhưng trong nhà nàng,một chất nữ, hai chất tử, và một nhóm chất tử chất nữ khác chikhác phái, nàng cũng có thể nói được vài câu.Hoàng hậu lắng nghe, chậm rãi gật đầu: "Ồ. Có cách nàysao?"Nói hồi lâu, Trịnh ma ma xong việc trở về, nghiêm mặt nói: "Nương nương, người cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thêm."Trần Bảo Âm vội vàng đứng dậy: "Trịnh ma ma an hảo."Bà Trịnh nhìn nàng, đáp lễ lại."Được." Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Trịnh phu nhân,hoàng hậu bất đắc dĩ kết thúc lần diện kiến này "Ngày khác bảncung lại triệu ngươi vào nói chuyện. ."Trần Bảo Âm trả lời: "Vâng, thưa nương nương."Hoàng hậu liếc nhìn bọc đồ bên cạnh nói: "Người đâu, banthưởng cho Cố phu nhân năm lượng bạc."Trần Bảo Âm lần đầu tiên vào cung đã được hoàng hậu banthưởng năm lạng bạc. Lần này, hoàng hậu vẫn chỉ thưởng chonàng năm lượng, không phải không thích nàng, ngược lại là rấtthích Trần Bảo Âm.Sự ưu ái này thể hiện khi thời điểm cuối năm sắp đến,"Hỉ công công?" Vào ngày này, Trần Bảo Âm ra mở cửa sân,nhìn thấy Hỉ công công đứng ở ngoài, không khỏi ngạc nhiên nói:"Ngài sao lại tới đây? Mau mời vào trong."

Chương 442: Bão Tuyết (1)