“Bác sĩ Phí, cậu xem trường hợp của cậu bé này.” Bàn tay cầm thuốc của Phí Lâm khựng lại, anh thoáng ngẫm nghĩ về cách xưng hô “bác sĩ Phí”, rồi dập thuốc, tiện tay bê luôn gạt tàn đi. Triệu Minh Hạo tránh sang một bên, kéo người phía sau ra. Một cậu trai khoảng mười tám, mười chín tuổi run rẩy bước lên hai bước, vẻ mặt đau khổ, đôi mắt ửng đỏ trên làn da trắng trẻo lộ rõ vẻ ấm ức. “Ngồi đi.” Phí Lâm chỉnh lại vạt áo blouse trắng, liếc mắt nhìn chiếc ghế đặt chếch bên cạnh, ý bảo cậu ngồi xuống đó. “Cậu thấy khó chịu như nào?” Khoa Tiết niệu, hay còn gọi là “cống rãnh”, phần lớn bệnh nhân đến khám đều là vì “con chim” của họ. Phí Lâm không hỏi cậu khó chịu ở chỗ nào, mà trực tiếp hỏi khó chịu như thế nào. Cậu trai có vẻ ngoài thanh tú, rụt rè ngồi xuống, đôi mắt ướt át. Lưng cậu hơi gù xuống, hai tay run rẩy đặt trên đầu gối như thể vừa phải chịu một nỗi đau lớn. Một phút trôi qua, văn phòng rơi vào im lặng tuyệt đối. Phí Lâm nhắm mắt lại, hít…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...