Rõ ràng Ngu Dật Hàm vừa mới đi rửa mặt, tóc và mặt anh ướt đẫm nước, phần trên cơ thể để trần. Quý Tiêu nhìn cơ bụng rắn chắc và đường cong cơ thể mượt mà, không giống với vẻ ngoài thanh lịch, tao nhã, cùng những vết cắn như vết chó cắn trên vai anh, lúc này mới hoàn toàn nhớ ra. Hắn và đối thủ chết tiệt của mình đã làm chuyện đó! Quý Tiêu nhìn chằm chằm vào Ngu Dật Hàm, rồi nhìn xung quanh, là bầu trời xanh, đồng cỏ, và biển cả mênh mông… Lại còn là dã chiến! - Sau khi Quý Tiêu nhớ ra, gần như ngay lập tức đã vung một cú đấm về phía Ngu Dật Hàm. Sau khi Ngu Dật Hàm giữ chặt tay hắn, hắn cảm thấy một cơn đau nhói, kêu "Shh" một tiếng. Không phải vì bị Ngu Dật Hàm nắm chặt, mà là... Quý Tiêu cảm thấy có một nơi nào đó của mình bị kéo căng, cảm giác như sắp nứt ra, cả thể xác lẫn tinh thần. - “Cứ yên lặng chút đi.” Giọng Ngu Dật Hàm vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng những lời anh nói thật khiến người ta không thể chịu nổi. “Nếu không muốn vết…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...