Tác giả:

      “Lâm Tả Ức, thiếu tiền thì nói thẳng, đừng có giả vờ đáng thương làm người ta buồn nôn.”     “Đừng quên, tại sao cô lại được sinh ra.”     “Cô thích tiền đến vậy à? Thích giành giật đồ của người khác? Đồ hèn hạ.”     Tôi lặng người, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt.     Tôi không quên.     Tôi chưa từng quên lý do mình được sinh ra.     Bởi vì chị tôi, Lâm Tư Vũ, mắc bệnh tim, không thể vận động mạnh.     Nhưng bố mẹ tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội bám vào gia đình quyền thế của Hình Dục.     Thế nên… họ đẩy tôi ra làm kẻ thế thân.     Một “đứa con nợ” — từ ngữ mà họ vẫn dùng để gọi tôi.     Tôi được sinh ra chỉ để thay chị tôi “hầu hạ” Hình Dục.     Hầu hạ — một từ nghe thật mỉa mai và nhục nhã.     Nhưng trong một mối quan hệ mà địa vị và quyền lực quá chênh lệch, trong một gia đình mà ngay cả bố mẹ ruột cũng không xem mình là con người, thì…     Nhân quyền? Nữ quyền?     Tất cả đều chỉ là hư vô.     “Chị mày sắp khỏe rồi, sắp ra viện, chuẩn bị đính hôn và kết hôn.”     “Còn đồ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...