Sau khi bấm nghe, đầu dây bên kia truyền đến giọng của Ngu Văn Lạc – em trai anh. Ngu Văn Lạc đang trong giai đoạn vỡ giọng, âm thanh vừa khàn vừa rè, nghe đến đau cả tai. "Anh có chút việc nên đi trước," Ngu Duy Sanh thở dài ngồi trong chiếc xe bất động, "Em tìm anh sao không nói trước một tiếng?" Ngu Văn Lạc lại cười: "Em biết rồi, anh đi đón chị dâu của em chứ gì." Ngu Duy Sanh hơi sững lại, cũng bật cười: "Em nghe ai nói bậy đấy? Anh nào có chị dâu nào, sao anh không biết?" "Ba nói với em mà," Ngu Văn Lạc cười khanh khách, giọng khàn đặc nghe càng khó chịu, "Ba bảo anh đi đón người nhà chú Sầm, chẳng phải là chị dâu của em à?" "Chỉ cao lên chứ đầu óc không cao," Ngu Duy Sanh bất lực, "Chuyện này từ đời nào rồi." "Không phải à?" Ngu Văn Lạc hỏi lại. "Chuyện đó xưa rồi, với lại vốn dĩ không phải cùng một người," Ngu Duy Sanh vừa định giải thích tiếp thì xe phía trước đột nhiên nhích lên, "Nói sau đi, anh đang lái xe, không tiện." Người mà anh sắp…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...