Tác giả:

      "Để tôi xem." Bác sĩ áo blouse trắng nói: "Cậu cất giấy xuất viện đi. Không phải cậu nhập viện vì tai nạn giao thông sao, sau này làm thủ tục bồi thường có thể sẽ cần dùng đến."     Với lòng tin vốn có dành cho nghề bác sĩ, Lương Nguyện Tỉnh đưa máy ảnh ra, đổi lấy tờ giấy xuất viện. Cả máy ảnh lẫn ống kính đều khá nặng, nhưng bác sĩ vẫn đỡ lấy một cách vững vàng.     Cậu nhìn bác sĩ áo blouse trắng khởi động lại máy ảnh rồi bước đến bên cửa sổ. Buổi sáng tháng Mười trời trong vắt. Tuy rằng khu vực trung và hạ lưu sông Trường Giang thường bị chê là không có mùa thu, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có. Lúc này, trên mặt hồ nhân tạo phía dưới tòa nhà bệnh viện, vài chiếc lá vàng úa đang trôi nổi, theo gió lay động nhè nhẹ.     "Máy ảnh này cậu dùng bao lâu rồi?"     "Chưa dùng lần nào." Lương Nguyện Tỉnh đáp, có hơi ấm ức: "Tôi mới mua được có hai ngày thì bị ngã xe."     "Thảo nào."     "Hả?" Lương Nguyện Tỉnh đột nhiên căng thẳng, "Hỏng rồi à?"     "Không, không hỏng."…

Chương 60: Ngoại truyện: Đêm giao thừa

Cồn Cát Trăng Non - Cảnh PhongTác giả: Cảnh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng      "Để tôi xem." Bác sĩ áo blouse trắng nói: "Cậu cất giấy xuất viện đi. Không phải cậu nhập viện vì tai nạn giao thông sao, sau này làm thủ tục bồi thường có thể sẽ cần dùng đến."     Với lòng tin vốn có dành cho nghề bác sĩ, Lương Nguyện Tỉnh đưa máy ảnh ra, đổi lấy tờ giấy xuất viện. Cả máy ảnh lẫn ống kính đều khá nặng, nhưng bác sĩ vẫn đỡ lấy một cách vững vàng.     Cậu nhìn bác sĩ áo blouse trắng khởi động lại máy ảnh rồi bước đến bên cửa sổ. Buổi sáng tháng Mười trời trong vắt. Tuy rằng khu vực trung và hạ lưu sông Trường Giang thường bị chê là không có mùa thu, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có. Lúc này, trên mặt hồ nhân tạo phía dưới tòa nhà bệnh viện, vài chiếc lá vàng úa đang trôi nổi, theo gió lay động nhè nhẹ.     "Máy ảnh này cậu dùng bao lâu rồi?"     "Chưa dùng lần nào." Lương Nguyện Tỉnh đáp, có hơi ấm ức: "Tôi mới mua được có hai ngày thì bị ngã xe."     "Thảo nào."     "Hả?" Lương Nguyện Tỉnh đột nhiên căng thẳng, "Hỏng rồi à?"     "Không, không hỏng."… (Ngoại truyện được đăng trên Weibo của tác giả)Đêm giao thừa, Lương Nguyện Tỉnh chống cằm, do dự không biết có nên đăng video vào tối nay không. Cậu lo lắng rằng nếu đăng tối nay sẽ chẳng có ai xem, vì có lẽ mọi người đều đang xem chương trình Gala mừng xuân mất rồi.Đoàn Thanh Thâm lại rất lạc quan về việc này: "Muốn đăng thì cứ đăng thôi, quan tâm đến mấy chuyện đó làm gì."Lương Nguyện Tỉnh quay đầu lại: "Ngạo mạn ghê, đến cả việc có khán giả hay không cũng không thèm để ý luôn?"Nhưng rồi cậu vẫn đăng. Đó là một video ngắn chưa đến mười phút, tổng hợp lại những nơi họ đã đi qua trong một năm.Tháng Ba ở Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ, họ chụp được một chú mèo có ngoại hình rất giống Lưu Lại. Tháng Tư, họ đến phố Sơn Đường, Tô Châu để quay một quảng cáo thương mại. Lúc đó Lương Nguyện Tỉnh còn cảm thán rằng câu nói "Trên trời có máy bay, dưới đất có biển số E của Tô Châu"* quả thực rất có lý.(*) "天上飞机地上苏E": Đây là một câu nói châm biếm phong cách lái xe phóng nhanh vượt ẩu, sơ hở là "điền vào chỗ trống" của một bộ phận tài xế ở Tô Châu. Máy bay trên trời, tuy bay nhanh, nhưng vẫn phải theo đường bay. Còn một số xe biển E dưới đất, đường xá chỉ rộng có thế, mà họ muốn lái thế nào thì lái.Tháng Năm, họ lái xe một chuyến qua tuyến đường Độc Sơn Tử. Tháng Sáu, họ đến đồng cỏ mùa hè ở Y Lê, thật tình cờ và may mắn khi được tái ngộ với gia đình anh A Hợp Lực. Những người dân du mục nhiệt tình cũng chẳng ngờ rằng họ có thể gặp lại nhau, nhất quyết phải uống say một trận.Mùa hè, họ nghỉ ngơi. Mùa thu, họ đến Bắc Kinh tham gia buổi phỏng vấn dành cho các nhiếp ảnh gia, tiện thể ghi lại mùa thu ở thành phố này.Lương Nguyện Tỉnh nhìn video đã được duyệt, cậu gập máy tính lại, cầm áo khoác lên, nói: "Đi thôi, ra ngoài dạo một vòng.""Bây giờ á?" Đoàn Thanh Thâm đang cho mèo ăn, anh quay đầu lại, "Tối nay chắc bên ngoài đông người lắm.""Đi hít thở bầu không khí náo nhiệt."Họ đi dạo đến một khu vui chơi mới mở, không ngờ đêm giao thừa lại có đông người như vậy. Lương Nguyện Tỉnh ngẩng đầu nhìn thiết bị vừa quay theo quỹ đạo vừa tự xoay tròn kia, hỏi: "Cái này là để huấn luyện phi hành gia à...?"Đoàn Thanh Thâm ấn đầu cậu xuống: "Ăn không?"Anh mua một cây kẹo bông hình trái tim, Lương Nguyện Tỉnh cười bất lực nhưng lại rất vui vẻ: "Anh dỗ trẻ con đấy à?"Lại còn là màu hồng nữa chứ.Lương Nguyện Tỉnh cầm cây kẹo bông gòn to gần bằng cả đầu mình, phía sau cậu chếch sang một bên là vòng quay ngựa gỗ vàng rực. Đoàn Thanh Thâm lấy điện thoại ra, lùi lại vài bước.Xung quanh khá đông đúc, ai cũng đều đang cố tìm một góc chụp đẹp.Đoàn Thanh Thâm nghe loáng thoáng gần đó có người nói "Thanh Sơn Tỉnh cập nhật rồi kìa, nhanh vào xem đi". Anh nói với Lương Nguyện Tỉnh: "Em tạo dáng chữ V đi, bé cưng."Lương Nguyện Tỉnh dùng một tay cầm kẹo bông, một tay giơ chữ V, nở nụ cười rạng rỡ với anh.

Cồn Cát Trăng Non - Cảnh PhongTác giả: Cảnh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng      "Để tôi xem." Bác sĩ áo blouse trắng nói: "Cậu cất giấy xuất viện đi. Không phải cậu nhập viện vì tai nạn giao thông sao, sau này làm thủ tục bồi thường có thể sẽ cần dùng đến."     Với lòng tin vốn có dành cho nghề bác sĩ, Lương Nguyện Tỉnh đưa máy ảnh ra, đổi lấy tờ giấy xuất viện. Cả máy ảnh lẫn ống kính đều khá nặng, nhưng bác sĩ vẫn đỡ lấy một cách vững vàng.     Cậu nhìn bác sĩ áo blouse trắng khởi động lại máy ảnh rồi bước đến bên cửa sổ. Buổi sáng tháng Mười trời trong vắt. Tuy rằng khu vực trung và hạ lưu sông Trường Giang thường bị chê là không có mùa thu, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có. Lúc này, trên mặt hồ nhân tạo phía dưới tòa nhà bệnh viện, vài chiếc lá vàng úa đang trôi nổi, theo gió lay động nhè nhẹ.     "Máy ảnh này cậu dùng bao lâu rồi?"     "Chưa dùng lần nào." Lương Nguyện Tỉnh đáp, có hơi ấm ức: "Tôi mới mua được có hai ngày thì bị ngã xe."     "Thảo nào."     "Hả?" Lương Nguyện Tỉnh đột nhiên căng thẳng, "Hỏng rồi à?"     "Không, không hỏng."… (Ngoại truyện được đăng trên Weibo của tác giả)Đêm giao thừa, Lương Nguyện Tỉnh chống cằm, do dự không biết có nên đăng video vào tối nay không. Cậu lo lắng rằng nếu đăng tối nay sẽ chẳng có ai xem, vì có lẽ mọi người đều đang xem chương trình Gala mừng xuân mất rồi.Đoàn Thanh Thâm lại rất lạc quan về việc này: "Muốn đăng thì cứ đăng thôi, quan tâm đến mấy chuyện đó làm gì."Lương Nguyện Tỉnh quay đầu lại: "Ngạo mạn ghê, đến cả việc có khán giả hay không cũng không thèm để ý luôn?"Nhưng rồi cậu vẫn đăng. Đó là một video ngắn chưa đến mười phút, tổng hợp lại những nơi họ đã đi qua trong một năm.Tháng Ba ở Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ, họ chụp được một chú mèo có ngoại hình rất giống Lưu Lại. Tháng Tư, họ đến phố Sơn Đường, Tô Châu để quay một quảng cáo thương mại. Lúc đó Lương Nguyện Tỉnh còn cảm thán rằng câu nói "Trên trời có máy bay, dưới đất có biển số E của Tô Châu"* quả thực rất có lý.(*) "天上飞机地上苏E": Đây là một câu nói châm biếm phong cách lái xe phóng nhanh vượt ẩu, sơ hở là "điền vào chỗ trống" của một bộ phận tài xế ở Tô Châu. Máy bay trên trời, tuy bay nhanh, nhưng vẫn phải theo đường bay. Còn một số xe biển E dưới đất, đường xá chỉ rộng có thế, mà họ muốn lái thế nào thì lái.Tháng Năm, họ lái xe một chuyến qua tuyến đường Độc Sơn Tử. Tháng Sáu, họ đến đồng cỏ mùa hè ở Y Lê, thật tình cờ và may mắn khi được tái ngộ với gia đình anh A Hợp Lực. Những người dân du mục nhiệt tình cũng chẳng ngờ rằng họ có thể gặp lại nhau, nhất quyết phải uống say một trận.Mùa hè, họ nghỉ ngơi. Mùa thu, họ đến Bắc Kinh tham gia buổi phỏng vấn dành cho các nhiếp ảnh gia, tiện thể ghi lại mùa thu ở thành phố này.Lương Nguyện Tỉnh nhìn video đã được duyệt, cậu gập máy tính lại, cầm áo khoác lên, nói: "Đi thôi, ra ngoài dạo một vòng.""Bây giờ á?" Đoàn Thanh Thâm đang cho mèo ăn, anh quay đầu lại, "Tối nay chắc bên ngoài đông người lắm.""Đi hít thở bầu không khí náo nhiệt."Họ đi dạo đến một khu vui chơi mới mở, không ngờ đêm giao thừa lại có đông người như vậy. Lương Nguyện Tỉnh ngẩng đầu nhìn thiết bị vừa quay theo quỹ đạo vừa tự xoay tròn kia, hỏi: "Cái này là để huấn luyện phi hành gia à...?"Đoàn Thanh Thâm ấn đầu cậu xuống: "Ăn không?"Anh mua một cây kẹo bông hình trái tim, Lương Nguyện Tỉnh cười bất lực nhưng lại rất vui vẻ: "Anh dỗ trẻ con đấy à?"Lại còn là màu hồng nữa chứ.Lương Nguyện Tỉnh cầm cây kẹo bông gòn to gần bằng cả đầu mình, phía sau cậu chếch sang một bên là vòng quay ngựa gỗ vàng rực. Đoàn Thanh Thâm lấy điện thoại ra, lùi lại vài bước.Xung quanh khá đông đúc, ai cũng đều đang cố tìm một góc chụp đẹp.Đoàn Thanh Thâm nghe loáng thoáng gần đó có người nói "Thanh Sơn Tỉnh cập nhật rồi kìa, nhanh vào xem đi". Anh nói với Lương Nguyện Tỉnh: "Em tạo dáng chữ V đi, bé cưng."Lương Nguyện Tỉnh dùng một tay cầm kẹo bông, một tay giơ chữ V, nở nụ cười rạng rỡ với anh.

Cồn Cát Trăng Non - Cảnh PhongTác giả: Cảnh PhongTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng      "Để tôi xem." Bác sĩ áo blouse trắng nói: "Cậu cất giấy xuất viện đi. Không phải cậu nhập viện vì tai nạn giao thông sao, sau này làm thủ tục bồi thường có thể sẽ cần dùng đến."     Với lòng tin vốn có dành cho nghề bác sĩ, Lương Nguyện Tỉnh đưa máy ảnh ra, đổi lấy tờ giấy xuất viện. Cả máy ảnh lẫn ống kính đều khá nặng, nhưng bác sĩ vẫn đỡ lấy một cách vững vàng.     Cậu nhìn bác sĩ áo blouse trắng khởi động lại máy ảnh rồi bước đến bên cửa sổ. Buổi sáng tháng Mười trời trong vắt. Tuy rằng khu vực trung và hạ lưu sông Trường Giang thường bị chê là không có mùa thu, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có. Lúc này, trên mặt hồ nhân tạo phía dưới tòa nhà bệnh viện, vài chiếc lá vàng úa đang trôi nổi, theo gió lay động nhè nhẹ.     "Máy ảnh này cậu dùng bao lâu rồi?"     "Chưa dùng lần nào." Lương Nguyện Tỉnh đáp, có hơi ấm ức: "Tôi mới mua được có hai ngày thì bị ngã xe."     "Thảo nào."     "Hả?" Lương Nguyện Tỉnh đột nhiên căng thẳng, "Hỏng rồi à?"     "Không, không hỏng."… (Ngoại truyện được đăng trên Weibo của tác giả)Đêm giao thừa, Lương Nguyện Tỉnh chống cằm, do dự không biết có nên đăng video vào tối nay không. Cậu lo lắng rằng nếu đăng tối nay sẽ chẳng có ai xem, vì có lẽ mọi người đều đang xem chương trình Gala mừng xuân mất rồi.Đoàn Thanh Thâm lại rất lạc quan về việc này: "Muốn đăng thì cứ đăng thôi, quan tâm đến mấy chuyện đó làm gì."Lương Nguyện Tỉnh quay đầu lại: "Ngạo mạn ghê, đến cả việc có khán giả hay không cũng không thèm để ý luôn?"Nhưng rồi cậu vẫn đăng. Đó là một video ngắn chưa đến mười phút, tổng hợp lại những nơi họ đã đi qua trong một năm.Tháng Ba ở Quần đảo Virgin thuộc Hoa Kỳ, họ chụp được một chú mèo có ngoại hình rất giống Lưu Lại. Tháng Tư, họ đến phố Sơn Đường, Tô Châu để quay một quảng cáo thương mại. Lúc đó Lương Nguyện Tỉnh còn cảm thán rằng câu nói "Trên trời có máy bay, dưới đất có biển số E của Tô Châu"* quả thực rất có lý.(*) "天上飞机地上苏E": Đây là một câu nói châm biếm phong cách lái xe phóng nhanh vượt ẩu, sơ hở là "điền vào chỗ trống" của một bộ phận tài xế ở Tô Châu. Máy bay trên trời, tuy bay nhanh, nhưng vẫn phải theo đường bay. Còn một số xe biển E dưới đất, đường xá chỉ rộng có thế, mà họ muốn lái thế nào thì lái.Tháng Năm, họ lái xe một chuyến qua tuyến đường Độc Sơn Tử. Tháng Sáu, họ đến đồng cỏ mùa hè ở Y Lê, thật tình cờ và may mắn khi được tái ngộ với gia đình anh A Hợp Lực. Những người dân du mục nhiệt tình cũng chẳng ngờ rằng họ có thể gặp lại nhau, nhất quyết phải uống say một trận.Mùa hè, họ nghỉ ngơi. Mùa thu, họ đến Bắc Kinh tham gia buổi phỏng vấn dành cho các nhiếp ảnh gia, tiện thể ghi lại mùa thu ở thành phố này.Lương Nguyện Tỉnh nhìn video đã được duyệt, cậu gập máy tính lại, cầm áo khoác lên, nói: "Đi thôi, ra ngoài dạo một vòng.""Bây giờ á?" Đoàn Thanh Thâm đang cho mèo ăn, anh quay đầu lại, "Tối nay chắc bên ngoài đông người lắm.""Đi hít thở bầu không khí náo nhiệt."Họ đi dạo đến một khu vui chơi mới mở, không ngờ đêm giao thừa lại có đông người như vậy. Lương Nguyện Tỉnh ngẩng đầu nhìn thiết bị vừa quay theo quỹ đạo vừa tự xoay tròn kia, hỏi: "Cái này là để huấn luyện phi hành gia à...?"Đoàn Thanh Thâm ấn đầu cậu xuống: "Ăn không?"Anh mua một cây kẹo bông hình trái tim, Lương Nguyện Tỉnh cười bất lực nhưng lại rất vui vẻ: "Anh dỗ trẻ con đấy à?"Lại còn là màu hồng nữa chứ.Lương Nguyện Tỉnh cầm cây kẹo bông gòn to gần bằng cả đầu mình, phía sau cậu chếch sang một bên là vòng quay ngựa gỗ vàng rực. Đoàn Thanh Thâm lấy điện thoại ra, lùi lại vài bước.Xung quanh khá đông đúc, ai cũng đều đang cố tìm một góc chụp đẹp.Đoàn Thanh Thâm nghe loáng thoáng gần đó có người nói "Thanh Sơn Tỉnh cập nhật rồi kìa, nhanh vào xem đi". Anh nói với Lương Nguyện Tỉnh: "Em tạo dáng chữ V đi, bé cưng."Lương Nguyện Tỉnh dùng một tay cầm kẹo bông, một tay giơ chữ V, nở nụ cười rạng rỡ với anh.

Chương 60: Ngoại truyện: Đêm giao thừa