"Bắc Thần, có thể....tha thứ cho tôi không?" Kỳ Lam trên giường bệnh sắc mặt trắng bệch, giọng nói yếu ớt, ánh mắt mong mỏi nhìn Mạc Bắc Thần trước giường bệnh. Cho dù là gạt tôi cũng được....Kỳ Lam thầm nói trong lòng.           Mạc Bắc Thần im lặng cúi đầu nhìn người yếu ớt trước mắt, mím môi, mày đẹp nhíu chặt, như muốn nói gì, nhưng lại không phát một tiếng.           "Không thể sao......" Kỳ Lam mỉm cười, ánh mắt lại tối đi.           "Bắc Thần, sau này.....cậu tự do rồi, chúc cậu hạnh phúc." Kỳ Lam nhẹ giọng nói, lần này, là lần Kỳ Lam rời khỏi Mạc Bắc Thần lâu nhất, cũng là lần dặn dò Mạc Bắc Thần ít nhất.           Nhìn bóng lưng Mạc Bắc Thần rời đi, Kỳ Lam nhẹ nói trong lòng, Bắc Thần, tớ đi rồi, phải chiếu cố bản thân cho tốt, nhớ phải hạnh phúc. Một dòng nước mắt trong suốt chậm rãi theo gò má tái nhợt của Kỳ Lam chảy xuống, con mắt xinh đẹp trong veo kia nhắm chặt, như cơn ác mộng trong giấc ngủ sâu.           Một tiếng sau, các đài truyền hình xôn xao đưa tin, doanh nhân…

Chương 14: Chương 27+28

Lần Nữa Làm Em Yêu AnhTác giả: Ánh sáng trong lá câyTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh"Bắc Thần, có thể....tha thứ cho tôi không?" Kỳ Lam trên giường bệnh sắc mặt trắng bệch, giọng nói yếu ớt, ánh mắt mong mỏi nhìn Mạc Bắc Thần trước giường bệnh. Cho dù là gạt tôi cũng được....Kỳ Lam thầm nói trong lòng.           Mạc Bắc Thần im lặng cúi đầu nhìn người yếu ớt trước mắt, mím môi, mày đẹp nhíu chặt, như muốn nói gì, nhưng lại không phát một tiếng.           "Không thể sao......" Kỳ Lam mỉm cười, ánh mắt lại tối đi.           "Bắc Thần, sau này.....cậu tự do rồi, chúc cậu hạnh phúc." Kỳ Lam nhẹ giọng nói, lần này, là lần Kỳ Lam rời khỏi Mạc Bắc Thần lâu nhất, cũng là lần dặn dò Mạc Bắc Thần ít nhất.           Nhìn bóng lưng Mạc Bắc Thần rời đi, Kỳ Lam nhẹ nói trong lòng, Bắc Thần, tớ đi rồi, phải chiếu cố bản thân cho tốt, nhớ phải hạnh phúc. Một dòng nước mắt trong suốt chậm rãi theo gò má tái nhợt của Kỳ Lam chảy xuống, con mắt xinh đẹp trong veo kia nhắm chặt, như cơn ác mộng trong giấc ngủ sâu.           Một tiếng sau, các đài truyền hình xôn xao đưa tin, doanh nhân… 27 Làm việc cùng Vạn Khôn Bằng mấy ngày, Mạc Bắc Thần cảm thấy, Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc và trạng thái nghỉ ngơi quả thật là hai người khác nhau. Nếu nói Vạn Khôn Bằng trong trạng thái nghỉ ngơi là Đường Tăng, thì Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc là Tôn Ngộ Không___quét sạch chướng ngại tốc độ một mạch, đánh thẳng đến mục tiêu. Cùng lúc.....nóng nảy mode on! Trên thực tế, Mạc Bắc Thần đến bây giờ đều không cách nào hiểu, vì sao rõ ràng là một người lải nhải, lúc làm việc nói chuyện sẽ súc tích như thế, còn.....độc miệng như thế! "Lười, rỗng, ngốc, cậu là đầu gỗ hả?! Tôi muốn là khí chất! Làm lại!" "Ánh mắt cậu trống rỗng thế là sao? Búp bê tình d*c đều có biểu cảm hơn cậu! Làm lại!" "Cô gái đằng sau kia! Cô vừa từ trại tị nạn trốn về hả? Đói đến cả chạy cũng không có sức rồi? Làm lại!" Làm lại! Làm lại! Làm lại....trong một ngày Mạc Bắc Thần bị cắt vô số lần, nghiến răng nghiến lợi cùng lúc cảm thấy mình học được rất nhiều. Mạc Bắc Thần kiếp trước là ca sĩ, không phải chưa từng đóng MV, nhưng, hắn chưa từng bị đóng MV như vậy! Người hiểu một chút về quay phim đều biết, yêu cầu đối với người quay MV thông thường không có cao như quay phim điện ảnh, phim truyền hình, ngược lại rất nhiều đạo diễn sẽ theo đuổi bố trí cảnh trong MV, hoặc là theo đuổi vài ý mới, nắm bắt thị hiếu của mọi người. Mà Vạn Khôn Bằng lại không phải vậy, yêu cầu với cảnh, ý mới không ít hơn đạo diễn khác, nhưng yêu cầu với 'người' lại cao hơn đạo diễn khác rất nhiều rất nhiều. Từ động tác đến biểu cảm, Vạn Khôn Bằng gần như đang 'gọt giũa'___giống như điêu khắc một bức tượng, gọt xuống từng chút bộ phận anh ta cảm thấy dư thừa, gọt cho đến khi anh ta hài lòng mới thôi. Rõ ràng mỗi ngày bị đạo diễn Vạn Khôn Bằng nóng nảy mode on này chế nhạo đến muốn lật bàn, nhưng lão Vạn sau khi công việc kết thúc lại khôi phục lại trạng thái Đường Tăng không tức nổi. Mà khi quay phim cuối cùng kết thúc, khi bản demo của MV đầu tiên chiếu trước mắt Mạc Bắc Thần, Mạc Bắc Thần lập tức cảm thấy, cho dù bị lão Vạn 'gọt' thêm vạn lần nữa, cũng đáng! Bài cuối cùng thu âm là [Ký Ức], Mạc Bắc Thần lúc đó thu cho lão Thang ba phiên bản, ôn nhu, ấm cúng, thâm tình. Lão Vạn chọn là phiên bản thâm tình. Câu chuyện trong MV ý chính rất đơn giản___nam chính bởi vì một lần ngoài ý muốn mất trí nhớ, lại bởi vì vài nguyên nhân mà đã mất liên lạc với nữ chính yêu nhau nhiều năm. Lúc trong biển người gặp lại nữ chính, hắn lại có thể như kỳ tích lần nữa yêu cô gái hắn đã quên mất. Kết cục của câu chuyện, nam chính đến nhà nữ chính, vô tình nhìn thấy phòng ngủ của nữ chính, biết được từ đâu đến cuối sự tình, cũng tìm lại được ký ức của mình. Một câu chuyện rất đơn giản, trong cả MV Mạc Bắc Thần đều không có nhấp nhô quá lớn trên nét mặt. Trong quá trình diễn biến cả câu chuyện, Vạn Khôn Bằng lựa chọn để Mạc Bắc Thần dùng chi tiết ánh mắt và động tác biểu đạt biến hóa tình cảm___thần sắc mờ mịt mất đi một phần ký ức quan trọng; cảm giác 'số mệnh đã định' lúc gặp được cô gái trong hàng ngàn người; phức tạp rối rắm lúc nhớ lại chuyện xưa....... Không thể không nói, Mạc Bắc Thần trong MV so với hình tượng hoan thoát (vui vẻ, thoát tuyến) chân thực của hắn càng có thể làm rung động muôn vàn thiếu nữ. Lão Vạn dùng cách thức đạo diễn như ma quỷ của anh ta cứng rắn 'gọt giũa' Mạc Bắc Thần thần kinh thô, thích vui đùa thành một chàng trai trầm lặng ít nói, thâm tình thận trọng, ngay cả Mạc Bắc Thần nhìn thấy mình thâm tình trong màn hình, đều không khỏi sinh ra một loại hâm mộ với tình yêu của nhân vật chính trong câu chuyện. Có điều, tình yêu giữa hắn và Kỳ Kỳ cũng là sống chết không đổi, có Kỳ Kỳ, hắn không cần hâm mộ người khác ~ Mạc Bắc Thần tự đắc nghĩ. Nói đến Kỳ Kỳ.....đã mấy tháng rồi chưa gặp y....đợt này lại luôn bận, sáng sớm phải thức dậy đi làm, tối về lại muộn, dẫu sao Kỳ Lam còn đang đi học, sợ ảnh hưởng bảo bối thân yêu nhà mình nghỉ ngơi, hai người đã sắp nửa tháng chưa gọi điện, thật sự có chút nhớ y....... "Tiểu Mạc à, MV quay không tệ! A! Tuổi nhỏ! Lại có thể không cần tôi mắng gì, đã biết quay thế nào rồi! Vẫn rất có thiên phú!" Vạn Khôn Bằng đến Hoa Thần xác định chi tiết cuối cùng nhìn thấy Mạc Bắc Thần vẫn đứng trong hành lang ngẩn người, đi tới bắt chuyện. ......Anh còn chưa mắng gì....nếu đây không tính là mắng, vậy nghệ sĩ khác dưới tay anh còn có thể có đường sống sao.....Mạc Bắc Thần một mặt oán thầm, một mặt nhanh chóng điều chỉnh ra nụ cười thỏa đáng nói với Vạn Khôn Bằng: "Đó là đạo diễn Vạn chỉ bảo tốt, tôi mới có thể có tiến bộ nhanh như vậy." "Xì! Cậu đứa nhỏ này! Đã nói phải gọi lão Vạn mà! Cậu thấy tôi đều kêu cậu tiểu Mạc rồi không!" Vạn Khôn Bằng xua tay với Mạc Bắc Thần nói: "Có điều thằng nhóc cậu vẫn rất hiểu lễ phép! Hiện tại đứa trẻ như vậy không nhiều! A, đúng rồi, tiểu Mạc cậu bao nhiêu nhỉ? Sang năm 14 tuổi đi? Xem xem, tôi đã nói trẻ con bây giờ, vẫn là có không ít đứa trẻ ngoan! Cho nên tôi thường nói với người khác ~ đứa trẻ ấy mà, vẫn nên xem trọng giáo dục ~ nói đến giáo dục...." "Ách, Vạn....lão Vạn, giám đốc Lý đang chờ anh ở văn phòng! Anh xem anh có cần đi tìm giám đốc Lý trước không, chúng ta lần sau nói tiếp?" Mạc Bắc Thần nhịn không được cắt ngang lão Vạn. "A! Đúng ha! Cậu xem tôi, nói một hồi đều quên mất! Thằng nhóc cậu cẩn thận thật ha! Vậy chờ lần sau tôi với cậu nói tiếp nhé!" Nói rồi, lão Vạn liền đi đến văn phòng của Lý Tử Mộ. "Lão Vạn, đi thong thả, nói chuyện sau ha!" Hô to tới hướng lão Vạn, nhìn theo Vạn Khôn Bằng vào văn phòng giám đốc, Mạc Bắc Thần sải chân dài nhanh chóng trốn khỏi tầng hai, mục tiêu là ngoài cửa lớn công ty, ký túc xác của mình___ không dễ dàng nghỉ ngơi, hắn không muốn bị Vạn Khôn Bằng tóm đi nghe anh ta tụng kinh! o(>﹏

Lần Nữa Làm Em Yêu AnhTác giả: Ánh sáng trong lá câyTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh"Bắc Thần, có thể....tha thứ cho tôi không?" Kỳ Lam trên giường bệnh sắc mặt trắng bệch, giọng nói yếu ớt, ánh mắt mong mỏi nhìn Mạc Bắc Thần trước giường bệnh. Cho dù là gạt tôi cũng được....Kỳ Lam thầm nói trong lòng.           Mạc Bắc Thần im lặng cúi đầu nhìn người yếu ớt trước mắt, mím môi, mày đẹp nhíu chặt, như muốn nói gì, nhưng lại không phát một tiếng.           "Không thể sao......" Kỳ Lam mỉm cười, ánh mắt lại tối đi.           "Bắc Thần, sau này.....cậu tự do rồi, chúc cậu hạnh phúc." Kỳ Lam nhẹ giọng nói, lần này, là lần Kỳ Lam rời khỏi Mạc Bắc Thần lâu nhất, cũng là lần dặn dò Mạc Bắc Thần ít nhất.           Nhìn bóng lưng Mạc Bắc Thần rời đi, Kỳ Lam nhẹ nói trong lòng, Bắc Thần, tớ đi rồi, phải chiếu cố bản thân cho tốt, nhớ phải hạnh phúc. Một dòng nước mắt trong suốt chậm rãi theo gò má tái nhợt của Kỳ Lam chảy xuống, con mắt xinh đẹp trong veo kia nhắm chặt, như cơn ác mộng trong giấc ngủ sâu.           Một tiếng sau, các đài truyền hình xôn xao đưa tin, doanh nhân… 27 Làm việc cùng Vạn Khôn Bằng mấy ngày, Mạc Bắc Thần cảm thấy, Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc và trạng thái nghỉ ngơi quả thật là hai người khác nhau. Nếu nói Vạn Khôn Bằng trong trạng thái nghỉ ngơi là Đường Tăng, thì Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc là Tôn Ngộ Không___quét sạch chướng ngại tốc độ một mạch, đánh thẳng đến mục tiêu. Cùng lúc.....nóng nảy mode on! Trên thực tế, Mạc Bắc Thần đến bây giờ đều không cách nào hiểu, vì sao rõ ràng là một người lải nhải, lúc làm việc nói chuyện sẽ súc tích như thế, còn.....độc miệng như thế! "Lười, rỗng, ngốc, cậu là đầu gỗ hả?! Tôi muốn là khí chất! Làm lại!" "Ánh mắt cậu trống rỗng thế là sao? Búp bê tình d*c đều có biểu cảm hơn cậu! Làm lại!" "Cô gái đằng sau kia! Cô vừa từ trại tị nạn trốn về hả? Đói đến cả chạy cũng không có sức rồi? Làm lại!" Làm lại! Làm lại! Làm lại....trong một ngày Mạc Bắc Thần bị cắt vô số lần, nghiến răng nghiến lợi cùng lúc cảm thấy mình học được rất nhiều. Mạc Bắc Thần kiếp trước là ca sĩ, không phải chưa từng đóng MV, nhưng, hắn chưa từng bị đóng MV như vậy! Người hiểu một chút về quay phim đều biết, yêu cầu đối với người quay MV thông thường không có cao như quay phim điện ảnh, phim truyền hình, ngược lại rất nhiều đạo diễn sẽ theo đuổi bố trí cảnh trong MV, hoặc là theo đuổi vài ý mới, nắm bắt thị hiếu của mọi người. Mà Vạn Khôn Bằng lại không phải vậy, yêu cầu với cảnh, ý mới không ít hơn đạo diễn khác, nhưng yêu cầu với 'người' lại cao hơn đạo diễn khác rất nhiều rất nhiều. Từ động tác đến biểu cảm, Vạn Khôn Bằng gần như đang 'gọt giũa'___giống như điêu khắc một bức tượng, gọt xuống từng chút bộ phận anh ta cảm thấy dư thừa, gọt cho đến khi anh ta hài lòng mới thôi. Rõ ràng mỗi ngày bị đạo diễn Vạn Khôn Bằng nóng nảy mode on này chế nhạo đến muốn lật bàn, nhưng lão Vạn sau khi công việc kết thúc lại khôi phục lại trạng thái Đường Tăng không tức nổi. Mà khi quay phim cuối cùng kết thúc, khi bản demo của MV đầu tiên chiếu trước mắt Mạc Bắc Thần, Mạc Bắc Thần lập tức cảm thấy, cho dù bị lão Vạn 'gọt' thêm vạn lần nữa, cũng đáng! Bài cuối cùng thu âm là [Ký Ức], Mạc Bắc Thần lúc đó thu cho lão Thang ba phiên bản, ôn nhu, ấm cúng, thâm tình. Lão Vạn chọn là phiên bản thâm tình. Câu chuyện trong MV ý chính rất đơn giản___nam chính bởi vì một lần ngoài ý muốn mất trí nhớ, lại bởi vì vài nguyên nhân mà đã mất liên lạc với nữ chính yêu nhau nhiều năm. Lúc trong biển người gặp lại nữ chính, hắn lại có thể như kỳ tích lần nữa yêu cô gái hắn đã quên mất. Kết cục của câu chuyện, nam chính đến nhà nữ chính, vô tình nhìn thấy phòng ngủ của nữ chính, biết được từ đâu đến cuối sự tình, cũng tìm lại được ký ức của mình. Một câu chuyện rất đơn giản, trong cả MV Mạc Bắc Thần đều không có nhấp nhô quá lớn trên nét mặt. Trong quá trình diễn biến cả câu chuyện, Vạn Khôn Bằng lựa chọn để Mạc Bắc Thần dùng chi tiết ánh mắt và động tác biểu đạt biến hóa tình cảm___thần sắc mờ mịt mất đi một phần ký ức quan trọng; cảm giác 'số mệnh đã định' lúc gặp được cô gái trong hàng ngàn người; phức tạp rối rắm lúc nhớ lại chuyện xưa....... Không thể không nói, Mạc Bắc Thần trong MV so với hình tượng hoan thoát (vui vẻ, thoát tuyến) chân thực của hắn càng có thể làm rung động muôn vàn thiếu nữ. Lão Vạn dùng cách thức đạo diễn như ma quỷ của anh ta cứng rắn 'gọt giũa' Mạc Bắc Thần thần kinh thô, thích vui đùa thành một chàng trai trầm lặng ít nói, thâm tình thận trọng, ngay cả Mạc Bắc Thần nhìn thấy mình thâm tình trong màn hình, đều không khỏi sinh ra một loại hâm mộ với tình yêu của nhân vật chính trong câu chuyện. Có điều, tình yêu giữa hắn và Kỳ Kỳ cũng là sống chết không đổi, có Kỳ Kỳ, hắn không cần hâm mộ người khác ~ Mạc Bắc Thần tự đắc nghĩ. Nói đến Kỳ Kỳ.....đã mấy tháng rồi chưa gặp y....đợt này lại luôn bận, sáng sớm phải thức dậy đi làm, tối về lại muộn, dẫu sao Kỳ Lam còn đang đi học, sợ ảnh hưởng bảo bối thân yêu nhà mình nghỉ ngơi, hai người đã sắp nửa tháng chưa gọi điện, thật sự có chút nhớ y....... "Tiểu Mạc à, MV quay không tệ! A! Tuổi nhỏ! Lại có thể không cần tôi mắng gì, đã biết quay thế nào rồi! Vẫn rất có thiên phú!" Vạn Khôn Bằng đến Hoa Thần xác định chi tiết cuối cùng nhìn thấy Mạc Bắc Thần vẫn đứng trong hành lang ngẩn người, đi tới bắt chuyện. ......Anh còn chưa mắng gì....nếu đây không tính là mắng, vậy nghệ sĩ khác dưới tay anh còn có thể có đường sống sao.....Mạc Bắc Thần một mặt oán thầm, một mặt nhanh chóng điều chỉnh ra nụ cười thỏa đáng nói với Vạn Khôn Bằng: "Đó là đạo diễn Vạn chỉ bảo tốt, tôi mới có thể có tiến bộ nhanh như vậy." "Xì! Cậu đứa nhỏ này! Đã nói phải gọi lão Vạn mà! Cậu thấy tôi đều kêu cậu tiểu Mạc rồi không!" Vạn Khôn Bằng xua tay với Mạc Bắc Thần nói: "Có điều thằng nhóc cậu vẫn rất hiểu lễ phép! Hiện tại đứa trẻ như vậy không nhiều! A, đúng rồi, tiểu Mạc cậu bao nhiêu nhỉ? Sang năm 14 tuổi đi? Xem xem, tôi đã nói trẻ con bây giờ, vẫn là có không ít đứa trẻ ngoan! Cho nên tôi thường nói với người khác ~ đứa trẻ ấy mà, vẫn nên xem trọng giáo dục ~ nói đến giáo dục...." "Ách, Vạn....lão Vạn, giám đốc Lý đang chờ anh ở văn phòng! Anh xem anh có cần đi tìm giám đốc Lý trước không, chúng ta lần sau nói tiếp?" Mạc Bắc Thần nhịn không được cắt ngang lão Vạn. "A! Đúng ha! Cậu xem tôi, nói một hồi đều quên mất! Thằng nhóc cậu cẩn thận thật ha! Vậy chờ lần sau tôi với cậu nói tiếp nhé!" Nói rồi, lão Vạn liền đi đến văn phòng của Lý Tử Mộ. "Lão Vạn, đi thong thả, nói chuyện sau ha!" Hô to tới hướng lão Vạn, nhìn theo Vạn Khôn Bằng vào văn phòng giám đốc, Mạc Bắc Thần sải chân dài nhanh chóng trốn khỏi tầng hai, mục tiêu là ngoài cửa lớn công ty, ký túc xác của mình___ không dễ dàng nghỉ ngơi, hắn không muốn bị Vạn Khôn Bằng tóm đi nghe anh ta tụng kinh! o(>﹏

Lần Nữa Làm Em Yêu AnhTác giả: Ánh sáng trong lá câyTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh"Bắc Thần, có thể....tha thứ cho tôi không?" Kỳ Lam trên giường bệnh sắc mặt trắng bệch, giọng nói yếu ớt, ánh mắt mong mỏi nhìn Mạc Bắc Thần trước giường bệnh. Cho dù là gạt tôi cũng được....Kỳ Lam thầm nói trong lòng.           Mạc Bắc Thần im lặng cúi đầu nhìn người yếu ớt trước mắt, mím môi, mày đẹp nhíu chặt, như muốn nói gì, nhưng lại không phát một tiếng.           "Không thể sao......" Kỳ Lam mỉm cười, ánh mắt lại tối đi.           "Bắc Thần, sau này.....cậu tự do rồi, chúc cậu hạnh phúc." Kỳ Lam nhẹ giọng nói, lần này, là lần Kỳ Lam rời khỏi Mạc Bắc Thần lâu nhất, cũng là lần dặn dò Mạc Bắc Thần ít nhất.           Nhìn bóng lưng Mạc Bắc Thần rời đi, Kỳ Lam nhẹ nói trong lòng, Bắc Thần, tớ đi rồi, phải chiếu cố bản thân cho tốt, nhớ phải hạnh phúc. Một dòng nước mắt trong suốt chậm rãi theo gò má tái nhợt của Kỳ Lam chảy xuống, con mắt xinh đẹp trong veo kia nhắm chặt, như cơn ác mộng trong giấc ngủ sâu.           Một tiếng sau, các đài truyền hình xôn xao đưa tin, doanh nhân… 27 Làm việc cùng Vạn Khôn Bằng mấy ngày, Mạc Bắc Thần cảm thấy, Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc và trạng thái nghỉ ngơi quả thật là hai người khác nhau. Nếu nói Vạn Khôn Bằng trong trạng thái nghỉ ngơi là Đường Tăng, thì Vạn Khôn Bằng trong trạng thái làm việc là Tôn Ngộ Không___quét sạch chướng ngại tốc độ một mạch, đánh thẳng đến mục tiêu. Cùng lúc.....nóng nảy mode on! Trên thực tế, Mạc Bắc Thần đến bây giờ đều không cách nào hiểu, vì sao rõ ràng là một người lải nhải, lúc làm việc nói chuyện sẽ súc tích như thế, còn.....độc miệng như thế! "Lười, rỗng, ngốc, cậu là đầu gỗ hả?! Tôi muốn là khí chất! Làm lại!" "Ánh mắt cậu trống rỗng thế là sao? Búp bê tình d*c đều có biểu cảm hơn cậu! Làm lại!" "Cô gái đằng sau kia! Cô vừa từ trại tị nạn trốn về hả? Đói đến cả chạy cũng không có sức rồi? Làm lại!" Làm lại! Làm lại! Làm lại....trong một ngày Mạc Bắc Thần bị cắt vô số lần, nghiến răng nghiến lợi cùng lúc cảm thấy mình học được rất nhiều. Mạc Bắc Thần kiếp trước là ca sĩ, không phải chưa từng đóng MV, nhưng, hắn chưa từng bị đóng MV như vậy! Người hiểu một chút về quay phim đều biết, yêu cầu đối với người quay MV thông thường không có cao như quay phim điện ảnh, phim truyền hình, ngược lại rất nhiều đạo diễn sẽ theo đuổi bố trí cảnh trong MV, hoặc là theo đuổi vài ý mới, nắm bắt thị hiếu của mọi người. Mà Vạn Khôn Bằng lại không phải vậy, yêu cầu với cảnh, ý mới không ít hơn đạo diễn khác, nhưng yêu cầu với 'người' lại cao hơn đạo diễn khác rất nhiều rất nhiều. Từ động tác đến biểu cảm, Vạn Khôn Bằng gần như đang 'gọt giũa'___giống như điêu khắc một bức tượng, gọt xuống từng chút bộ phận anh ta cảm thấy dư thừa, gọt cho đến khi anh ta hài lòng mới thôi. Rõ ràng mỗi ngày bị đạo diễn Vạn Khôn Bằng nóng nảy mode on này chế nhạo đến muốn lật bàn, nhưng lão Vạn sau khi công việc kết thúc lại khôi phục lại trạng thái Đường Tăng không tức nổi. Mà khi quay phim cuối cùng kết thúc, khi bản demo của MV đầu tiên chiếu trước mắt Mạc Bắc Thần, Mạc Bắc Thần lập tức cảm thấy, cho dù bị lão Vạn 'gọt' thêm vạn lần nữa, cũng đáng! Bài cuối cùng thu âm là [Ký Ức], Mạc Bắc Thần lúc đó thu cho lão Thang ba phiên bản, ôn nhu, ấm cúng, thâm tình. Lão Vạn chọn là phiên bản thâm tình. Câu chuyện trong MV ý chính rất đơn giản___nam chính bởi vì một lần ngoài ý muốn mất trí nhớ, lại bởi vì vài nguyên nhân mà đã mất liên lạc với nữ chính yêu nhau nhiều năm. Lúc trong biển người gặp lại nữ chính, hắn lại có thể như kỳ tích lần nữa yêu cô gái hắn đã quên mất. Kết cục của câu chuyện, nam chính đến nhà nữ chính, vô tình nhìn thấy phòng ngủ của nữ chính, biết được từ đâu đến cuối sự tình, cũng tìm lại được ký ức của mình. Một câu chuyện rất đơn giản, trong cả MV Mạc Bắc Thần đều không có nhấp nhô quá lớn trên nét mặt. Trong quá trình diễn biến cả câu chuyện, Vạn Khôn Bằng lựa chọn để Mạc Bắc Thần dùng chi tiết ánh mắt và động tác biểu đạt biến hóa tình cảm___thần sắc mờ mịt mất đi một phần ký ức quan trọng; cảm giác 'số mệnh đã định' lúc gặp được cô gái trong hàng ngàn người; phức tạp rối rắm lúc nhớ lại chuyện xưa....... Không thể không nói, Mạc Bắc Thần trong MV so với hình tượng hoan thoát (vui vẻ, thoát tuyến) chân thực của hắn càng có thể làm rung động muôn vàn thiếu nữ. Lão Vạn dùng cách thức đạo diễn như ma quỷ của anh ta cứng rắn 'gọt giũa' Mạc Bắc Thần thần kinh thô, thích vui đùa thành một chàng trai trầm lặng ít nói, thâm tình thận trọng, ngay cả Mạc Bắc Thần nhìn thấy mình thâm tình trong màn hình, đều không khỏi sinh ra một loại hâm mộ với tình yêu của nhân vật chính trong câu chuyện. Có điều, tình yêu giữa hắn và Kỳ Kỳ cũng là sống chết không đổi, có Kỳ Kỳ, hắn không cần hâm mộ người khác ~ Mạc Bắc Thần tự đắc nghĩ. Nói đến Kỳ Kỳ.....đã mấy tháng rồi chưa gặp y....đợt này lại luôn bận, sáng sớm phải thức dậy đi làm, tối về lại muộn, dẫu sao Kỳ Lam còn đang đi học, sợ ảnh hưởng bảo bối thân yêu nhà mình nghỉ ngơi, hai người đã sắp nửa tháng chưa gọi điện, thật sự có chút nhớ y....... "Tiểu Mạc à, MV quay không tệ! A! Tuổi nhỏ! Lại có thể không cần tôi mắng gì, đã biết quay thế nào rồi! Vẫn rất có thiên phú!" Vạn Khôn Bằng đến Hoa Thần xác định chi tiết cuối cùng nhìn thấy Mạc Bắc Thần vẫn đứng trong hành lang ngẩn người, đi tới bắt chuyện. ......Anh còn chưa mắng gì....nếu đây không tính là mắng, vậy nghệ sĩ khác dưới tay anh còn có thể có đường sống sao.....Mạc Bắc Thần một mặt oán thầm, một mặt nhanh chóng điều chỉnh ra nụ cười thỏa đáng nói với Vạn Khôn Bằng: "Đó là đạo diễn Vạn chỉ bảo tốt, tôi mới có thể có tiến bộ nhanh như vậy." "Xì! Cậu đứa nhỏ này! Đã nói phải gọi lão Vạn mà! Cậu thấy tôi đều kêu cậu tiểu Mạc rồi không!" Vạn Khôn Bằng xua tay với Mạc Bắc Thần nói: "Có điều thằng nhóc cậu vẫn rất hiểu lễ phép! Hiện tại đứa trẻ như vậy không nhiều! A, đúng rồi, tiểu Mạc cậu bao nhiêu nhỉ? Sang năm 14 tuổi đi? Xem xem, tôi đã nói trẻ con bây giờ, vẫn là có không ít đứa trẻ ngoan! Cho nên tôi thường nói với người khác ~ đứa trẻ ấy mà, vẫn nên xem trọng giáo dục ~ nói đến giáo dục...." "Ách, Vạn....lão Vạn, giám đốc Lý đang chờ anh ở văn phòng! Anh xem anh có cần đi tìm giám đốc Lý trước không, chúng ta lần sau nói tiếp?" Mạc Bắc Thần nhịn không được cắt ngang lão Vạn. "A! Đúng ha! Cậu xem tôi, nói một hồi đều quên mất! Thằng nhóc cậu cẩn thận thật ha! Vậy chờ lần sau tôi với cậu nói tiếp nhé!" Nói rồi, lão Vạn liền đi đến văn phòng của Lý Tử Mộ. "Lão Vạn, đi thong thả, nói chuyện sau ha!" Hô to tới hướng lão Vạn, nhìn theo Vạn Khôn Bằng vào văn phòng giám đốc, Mạc Bắc Thần sải chân dài nhanh chóng trốn khỏi tầng hai, mục tiêu là ngoài cửa lớn công ty, ký túc xác của mình___ không dễ dàng nghỉ ngơi, hắn không muốn bị Vạn Khôn Bằng tóm đi nghe anh ta tụng kinh! o(>﹏

Chương 14: Chương 27+28