Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 245: Khởi hành (1)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mẹ Thẩm Nghiên cứ thế mà bận rộn, bà xin nghỉ làm việc ngoài đồng.Cả nhà biết Thẩm Nghiên sắp đi, ai cũng chuẩn bị."Mẹ, con biết rồi ạ."Thẩm Nghiên vốn định nói không cần, nhưng nghĩ đến tình hình trên tàu hỏa, cô cũng không từ chối nữa.Bây giờ, tình hình bên ngoài rất loạn, cẩn thận một chút vẫn hơn.Hôm sau, Thẩm Nghiên đến trại chăn nuôi lợn để bàn giao công việc, cô đưa cuốn sổ ghi chép của mình cho Ôn Thành Lan."Tiểu Lan, cậu cầm lấy, những vấn đề mà lợn có thể gặp phải, tớ đều ghi trong này hết rồi. Nếu có chuyện gì khẩn cấp thì gửi điện báo cho tớ, tớ thấy sẽ trả lời."Ôn Thành Lan biết Thẩm Nghiên phải đi chăm sóc người chồng mới cưới.Nhưng không ngờ, trước khi đi, cô ấy vẫn không yên tâm, Ôn Thành Lan liền cười nói."Được rồi được rồi, tớ biết rồi, dù sao tớ cũng đi theo cậu lâu như vậy, tớ sẽ xem xét tình hình mà xử lý. Nếu không được thì chỉ có thể nhờ cậu về sớm thôi.""Yên tâm, cứ theo cách chúng ta đang làm, lợn sẽ lớn lên khỏe mạnh.""Mong là vậy. À, đến lúc lợn mẹ sinh con, cậu nhất định phải về đấy nhé!" Ôn Thành Lan cau mày. "Một mình tớ không lo được đâu.""Yên tâm, tớ sẽ về sớm thôi."Dặn dò xong mọi việc, chắc những người không nỡ xa Thẩm Nghiên nhất là mấy bà, mấy thím ở trại chăn nuôi lợn.Mấy tháng nay, mọi người thường xuyên ngồi tám chuyện với nhau, giờ thiếu Thẩm Nghiên, ai cũng thấy buồn.Bà Vương nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi hỏi: "Tiểu Nghiên, cháu đi chăm sóc chồng xong là không về nữa à? Ở bên đó luôn sao?""Sao lại thế được ạ? Bà Vương, cháu còn một đàn lợn con đang chờ cháu, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng ạ!""Tốt tốt tốt, cháu có thể về là tốt rồi, bọn ta cứ sợ cháu đi rồi sẽ không về nữa."Lúc này, bà Tiền cũng nói: "Đảo xa xôi có gì tốt? Cuộc sống khổ cực lắm, vẫn là ở đây tốt, là nơi mình lớn lên, tốt hơn mấy chỗ đó nhiều."Thẩm Nghiên chỉ cười: "Cháu đi rồi, trại chăn nuôi lợn phải nhờ các bà, các thím rồi. Đợi cháu về, cháu sẽ mua đồ ăn ngon cho mọi người.""Không vấn đề gì, không cần cháu dặn, bọn ta cũng sẽ nuôi mấy con lợn này cho béo tốt."Mọi người đều quý Thẩm Nghiên, nên ai cũng vui vẻ nhận lời.Bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, Thẩm Nghiên đến chỗ đại đội trưởng báo cáo, biết cô phải đi chăm sóc chồng bị thương, Lưu Trường Căn cũng không phản đối, hơn nữa, Thẩm Nghiên đã bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, vậy thì không còn gì để nói nữa.Chuyện này cứ như vậy mà chốt hạ.Nhưng không ngờ, Thẩm Nghiên về đến nhà, lại thấy anh họ Cả đang ở trong sân.Trong tay anh còn cầm theo thành phẩm."Tiểu Nghiên!""Anh họ Cả, bác Cả làm xong rồi ạ?" Thẩm Nghiên nhìn những thứ trong tay anh, không khỏi ngạc nhiên.Dù sao cũng chỉ mới có hai ngày.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mẹ Thẩm Nghiên cứ thế mà bận rộn, bà xin nghỉ làm việc ngoài đồng.Cả nhà biết Thẩm Nghiên sắp đi, ai cũng chuẩn bị."Mẹ, con biết rồi ạ."Thẩm Nghiên vốn định nói không cần, nhưng nghĩ đến tình hình trên tàu hỏa, cô cũng không từ chối nữa.Bây giờ, tình hình bên ngoài rất loạn, cẩn thận một chút vẫn hơn.Hôm sau, Thẩm Nghiên đến trại chăn nuôi lợn để bàn giao công việc, cô đưa cuốn sổ ghi chép của mình cho Ôn Thành Lan."Tiểu Lan, cậu cầm lấy, những vấn đề mà lợn có thể gặp phải, tớ đều ghi trong này hết rồi. Nếu có chuyện gì khẩn cấp thì gửi điện báo cho tớ, tớ thấy sẽ trả lời."Ôn Thành Lan biết Thẩm Nghiên phải đi chăm sóc người chồng mới cưới.Nhưng không ngờ, trước khi đi, cô ấy vẫn không yên tâm, Ôn Thành Lan liền cười nói."Được rồi được rồi, tớ biết rồi, dù sao tớ cũng đi theo cậu lâu như vậy, tớ sẽ xem xét tình hình mà xử lý. Nếu không được thì chỉ có thể nhờ cậu về sớm thôi.""Yên tâm, cứ theo cách chúng ta đang làm, lợn sẽ lớn lên khỏe mạnh.""Mong là vậy. À, đến lúc lợn mẹ sinh con, cậu nhất định phải về đấy nhé!" Ôn Thành Lan cau mày. "Một mình tớ không lo được đâu.""Yên tâm, tớ sẽ về sớm thôi."Dặn dò xong mọi việc, chắc những người không nỡ xa Thẩm Nghiên nhất là mấy bà, mấy thím ở trại chăn nuôi lợn.Mấy tháng nay, mọi người thường xuyên ngồi tám chuyện với nhau, giờ thiếu Thẩm Nghiên, ai cũng thấy buồn.Bà Vương nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi hỏi: "Tiểu Nghiên, cháu đi chăm sóc chồng xong là không về nữa à? Ở bên đó luôn sao?""Sao lại thế được ạ? Bà Vương, cháu còn một đàn lợn con đang chờ cháu, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng ạ!""Tốt tốt tốt, cháu có thể về là tốt rồi, bọn ta cứ sợ cháu đi rồi sẽ không về nữa."Lúc này, bà Tiền cũng nói: "Đảo xa xôi có gì tốt? Cuộc sống khổ cực lắm, vẫn là ở đây tốt, là nơi mình lớn lên, tốt hơn mấy chỗ đó nhiều."Thẩm Nghiên chỉ cười: "Cháu đi rồi, trại chăn nuôi lợn phải nhờ các bà, các thím rồi. Đợi cháu về, cháu sẽ mua đồ ăn ngon cho mọi người.""Không vấn đề gì, không cần cháu dặn, bọn ta cũng sẽ nuôi mấy con lợn này cho béo tốt."Mọi người đều quý Thẩm Nghiên, nên ai cũng vui vẻ nhận lời.Bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, Thẩm Nghiên đến chỗ đại đội trưởng báo cáo, biết cô phải đi chăm sóc chồng bị thương, Lưu Trường Căn cũng không phản đối, hơn nữa, Thẩm Nghiên đã bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, vậy thì không còn gì để nói nữa.Chuyện này cứ như vậy mà chốt hạ.Nhưng không ngờ, Thẩm Nghiên về đến nhà, lại thấy anh họ Cả đang ở trong sân.Trong tay anh còn cầm theo thành phẩm."Tiểu Nghiên!""Anh họ Cả, bác Cả làm xong rồi ạ?" Thẩm Nghiên nhìn những thứ trong tay anh, không khỏi ngạc nhiên.Dù sao cũng chỉ mới có hai ngày.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mẹ Thẩm Nghiên cứ thế mà bận rộn, bà xin nghỉ làm việc ngoài đồng.Cả nhà biết Thẩm Nghiên sắp đi, ai cũng chuẩn bị."Mẹ, con biết rồi ạ."Thẩm Nghiên vốn định nói không cần, nhưng nghĩ đến tình hình trên tàu hỏa, cô cũng không từ chối nữa.Bây giờ, tình hình bên ngoài rất loạn, cẩn thận một chút vẫn hơn.Hôm sau, Thẩm Nghiên đến trại chăn nuôi lợn để bàn giao công việc, cô đưa cuốn sổ ghi chép của mình cho Ôn Thành Lan."Tiểu Lan, cậu cầm lấy, những vấn đề mà lợn có thể gặp phải, tớ đều ghi trong này hết rồi. Nếu có chuyện gì khẩn cấp thì gửi điện báo cho tớ, tớ thấy sẽ trả lời."Ôn Thành Lan biết Thẩm Nghiên phải đi chăm sóc người chồng mới cưới.Nhưng không ngờ, trước khi đi, cô ấy vẫn không yên tâm, Ôn Thành Lan liền cười nói."Được rồi được rồi, tớ biết rồi, dù sao tớ cũng đi theo cậu lâu như vậy, tớ sẽ xem xét tình hình mà xử lý. Nếu không được thì chỉ có thể nhờ cậu về sớm thôi.""Yên tâm, cứ theo cách chúng ta đang làm, lợn sẽ lớn lên khỏe mạnh.""Mong là vậy. À, đến lúc lợn mẹ sinh con, cậu nhất định phải về đấy nhé!" Ôn Thành Lan cau mày. "Một mình tớ không lo được đâu.""Yên tâm, tớ sẽ về sớm thôi."Dặn dò xong mọi việc, chắc những người không nỡ xa Thẩm Nghiên nhất là mấy bà, mấy thím ở trại chăn nuôi lợn.Mấy tháng nay, mọi người thường xuyên ngồi tám chuyện với nhau, giờ thiếu Thẩm Nghiên, ai cũng thấy buồn.Bà Vương nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi hỏi: "Tiểu Nghiên, cháu đi chăm sóc chồng xong là không về nữa à? Ở bên đó luôn sao?""Sao lại thế được ạ? Bà Vương, cháu còn một đàn lợn con đang chờ cháu, cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn cần cố gắng ạ!""Tốt tốt tốt, cháu có thể về là tốt rồi, bọn ta cứ sợ cháu đi rồi sẽ không về nữa."Lúc này, bà Tiền cũng nói: "Đảo xa xôi có gì tốt? Cuộc sống khổ cực lắm, vẫn là ở đây tốt, là nơi mình lớn lên, tốt hơn mấy chỗ đó nhiều."Thẩm Nghiên chỉ cười: "Cháu đi rồi, trại chăn nuôi lợn phải nhờ các bà, các thím rồi. Đợi cháu về, cháu sẽ mua đồ ăn ngon cho mọi người.""Không vấn đề gì, không cần cháu dặn, bọn ta cũng sẽ nuôi mấy con lợn này cho béo tốt."Mọi người đều quý Thẩm Nghiên, nên ai cũng vui vẻ nhận lời.Bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, Thẩm Nghiên đến chỗ đại đội trưởng báo cáo, biết cô phải đi chăm sóc chồng bị thương, Lưu Trường Căn cũng không phản đối, hơn nữa, Thẩm Nghiên đã bàn giao xong công việc ở trại chăn nuôi lợn, vậy thì không còn gì để nói nữa.Chuyện này cứ như vậy mà chốt hạ.Nhưng không ngờ, Thẩm Nghiên về đến nhà, lại thấy anh họ Cả đang ở trong sân.Trong tay anh còn cầm theo thành phẩm."Tiểu Nghiên!""Anh họ Cả, bác Cả làm xong rồi ạ?" Thẩm Nghiên nhìn những thứ trong tay anh, không khỏi ngạc nhiên.Dù sao cũng chỉ mới có hai ngày.

Chương 245: Khởi hành (1)