Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 510: Vợ tôi không thích tôi uống rượu (2)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tuy nhiên, mỗi lần anh chỉ nhấp một ngụm nhỏ, không dám uống nhiều.Triệu Hùng tính tình nóng nảy, thấy Lục Tuân như vậy liền buột miệng: "Lão Lục, cậu không được rồi đấy! Sao hôm nay lại õng ẹo như đàn bà thế? Ngày vui như này phải uống cho ra trò chứ!"Lục Tuân lắc đầu, "Không được, vợ tôi không thích tôi uống rượu.""Hơ, trước giờ chẳng thấy, hóa ra cậu cũng sợ vợ à?"Xung quanh có không ít người cùng cấp bậc hoặc cao hơn Lục Tuân một chút, nghe vậy liền trêu chọc.Thẩm Nghiên ngồi bên kia nghe thấy câu này của Lục Tuân, không khỏi lườm anh một cái."Thật sự không thể uống nhiều, không thì tối nay vợ tôi không cho lên giường ngủ đâu."Mấy người đàn ông xung quanh lập tức cười phá lên, ai nấy đều nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý.Ai mà chẳng từng bị vợ ghét bỏ, đuổi xuống đất ngủ chứ? Những người đã kết hôn đều hiểu.Chỉ có mấy anh lính trẻ chưa vợ là ngơ ngác nhìn, không ngờ cuộc sống hôn nhân lại khắc nghiệt đến vậy.Uống rượu xong, cánh đàn ông lại châm thuốc hút. May mà Thẩm Nghiên đã cho ngăn phòng thành hai gian, lúc đầu cô đã nghĩ đến chuyện bọn họ hút thuốc sẽ ảnh hưởng đến mọi người nên đã cho làm vách ngăn, nhờ vậy khói thuốc bên trong cũng không bay ra ngoài được.Thẩm Nghiên rất ghét mùi thuốc lá, may mà Lục Tuân không hút, nếu không cô đã ghét bỏ anh từ lâu rồi.Bữa cơm bắt đầu từ sáu giờ hơn, đến gần chín giờ mới kết thúc.Các chị vợ muốn ở lại giúp đỡ, nhưng Thẩm Nghiên từ chối."Để lão Lục nhà em làm là được rồi!" Dù sao cũng là khách, lúc nấu cơm có phụ giúp một tay thì không sao, nhưng nếu đến dọn dẹp cũng để khách làm thì thật là bất lịch sự.Diệu Diệu Thần KỳTuy nhiên, vẫn còn một ít hải sản thừa, Thẩm Nghiên gói ghém lại để họ mang về cho con ở nhà ăn.Bây giờ cuộc sống còn khó khăn, mọi người sẽ không chê đồ ăn thừa đâu, trái lại họ còn vui vẻ mang về nhà.Cháo hải sản thì đã hết sạch, sau khi uống rượu xong, các anh lại được húp một bát cháo nóng hổi, đúng là sảng khoái!Vương Mỹ Phương cũng muốn ở lại giúp, nhưng Thẩm Nghiên cũng từ chối, chỉ nhờ chị mang bếp lò và bàn ghế đã mượn trước đó về.Còn bát đũa thì phải đợi rửa xong mới mang trả.Lục Tuân nhanh nhẹn dọn dẹp, "Vợ, em đi tắm đi, để anh lo cho.""Anh làm được không đấy?""Được mà, em cứ đi đi." Lục Tuân bất đắc dĩ nói.Thấy anh làm việc thoăn thoắt, Thẩm Nghiên cũng yên tâm, chắc là anh chưa say, thế là cô phụ dọn dẹp một chút rồi để anh rửa bát.Lục Tuân cũng không có ý kiến gì, để Thẩm Nghiên đi tắm, còn mình thì đem hết bát đũa đi rửa.Chỉ là không ngờ, anh đang rửa bát ngoài sân thì Triệu Hùng bị vợ đuổi lên lầu dọn đồ, vừa hay bắt gặp cảnh này, liền lớn tiếng gọi với ra: "Tiểu Lục, vất vả rồi!"Giọng điệu đầy vẻ châm chọc, rõ ràng là đang xem Lục Tuân như trò vui.Lục Tuân chỉ nhàn nhạt liếc anh ta một cái rồi lại cúi đầu làm việc.Triệu Hùng cũng không muốn tự chuốc lấy phiền phức, vui vẻ cầm quần áo xuống lầu tắm rửa.Nhưng khi xuống cầu thang, anh ta vẫn không nhịn được mà quay sang nói với vợ: "Tiểu Lục nhà bên cạnh lại rửa bát kìa, em nói xem sao trước giờ anh không phát hiện ra, thằng nhóc đó lại sợ vợ đến thế?"Vương Mỹ Phương lập tức liếc xéo anh ta."Người ta chiều vợ thì sao nào? Anh thử nhìn lại mình xem, đã bao giờ giúp em rửa bát chưa? Còn dám nói người ta, người ta đó là thương vợ đấy, em thấy ngưỡng mộ c.h.ế.t đi được."Thế là Triệu Hùng không dám ho he thêm lời nào nữa.Ban đầu anh ta chỉ định trêu chọc một chút thôi, nhưng nhìn vẻ mặt của vợ lúc này, anh ta thấy hơi sợ.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tuy nhiên, mỗi lần anh chỉ nhấp một ngụm nhỏ, không dám uống nhiều.Triệu Hùng tính tình nóng nảy, thấy Lục Tuân như vậy liền buột miệng: "Lão Lục, cậu không được rồi đấy! Sao hôm nay lại õng ẹo như đàn bà thế? Ngày vui như này phải uống cho ra trò chứ!"Lục Tuân lắc đầu, "Không được, vợ tôi không thích tôi uống rượu.""Hơ, trước giờ chẳng thấy, hóa ra cậu cũng sợ vợ à?"Xung quanh có không ít người cùng cấp bậc hoặc cao hơn Lục Tuân một chút, nghe vậy liền trêu chọc.Thẩm Nghiên ngồi bên kia nghe thấy câu này của Lục Tuân, không khỏi lườm anh một cái."Thật sự không thể uống nhiều, không thì tối nay vợ tôi không cho lên giường ngủ đâu."Mấy người đàn ông xung quanh lập tức cười phá lên, ai nấy đều nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý.Ai mà chẳng từng bị vợ ghét bỏ, đuổi xuống đất ngủ chứ? Những người đã kết hôn đều hiểu.Chỉ có mấy anh lính trẻ chưa vợ là ngơ ngác nhìn, không ngờ cuộc sống hôn nhân lại khắc nghiệt đến vậy.Uống rượu xong, cánh đàn ông lại châm thuốc hút. May mà Thẩm Nghiên đã cho ngăn phòng thành hai gian, lúc đầu cô đã nghĩ đến chuyện bọn họ hút thuốc sẽ ảnh hưởng đến mọi người nên đã cho làm vách ngăn, nhờ vậy khói thuốc bên trong cũng không bay ra ngoài được.Thẩm Nghiên rất ghét mùi thuốc lá, may mà Lục Tuân không hút, nếu không cô đã ghét bỏ anh từ lâu rồi.Bữa cơm bắt đầu từ sáu giờ hơn, đến gần chín giờ mới kết thúc.Các chị vợ muốn ở lại giúp đỡ, nhưng Thẩm Nghiên từ chối."Để lão Lục nhà em làm là được rồi!" Dù sao cũng là khách, lúc nấu cơm có phụ giúp một tay thì không sao, nhưng nếu đến dọn dẹp cũng để khách làm thì thật là bất lịch sự.Diệu Diệu Thần KỳTuy nhiên, vẫn còn một ít hải sản thừa, Thẩm Nghiên gói ghém lại để họ mang về cho con ở nhà ăn.Bây giờ cuộc sống còn khó khăn, mọi người sẽ không chê đồ ăn thừa đâu, trái lại họ còn vui vẻ mang về nhà.Cháo hải sản thì đã hết sạch, sau khi uống rượu xong, các anh lại được húp một bát cháo nóng hổi, đúng là sảng khoái!Vương Mỹ Phương cũng muốn ở lại giúp, nhưng Thẩm Nghiên cũng từ chối, chỉ nhờ chị mang bếp lò và bàn ghế đã mượn trước đó về.Còn bát đũa thì phải đợi rửa xong mới mang trả.Lục Tuân nhanh nhẹn dọn dẹp, "Vợ, em đi tắm đi, để anh lo cho.""Anh làm được không đấy?""Được mà, em cứ đi đi." Lục Tuân bất đắc dĩ nói.Thấy anh làm việc thoăn thoắt, Thẩm Nghiên cũng yên tâm, chắc là anh chưa say, thế là cô phụ dọn dẹp một chút rồi để anh rửa bát.Lục Tuân cũng không có ý kiến gì, để Thẩm Nghiên đi tắm, còn mình thì đem hết bát đũa đi rửa.Chỉ là không ngờ, anh đang rửa bát ngoài sân thì Triệu Hùng bị vợ đuổi lên lầu dọn đồ, vừa hay bắt gặp cảnh này, liền lớn tiếng gọi với ra: "Tiểu Lục, vất vả rồi!"Giọng điệu đầy vẻ châm chọc, rõ ràng là đang xem Lục Tuân như trò vui.Lục Tuân chỉ nhàn nhạt liếc anh ta một cái rồi lại cúi đầu làm việc.Triệu Hùng cũng không muốn tự chuốc lấy phiền phức, vui vẻ cầm quần áo xuống lầu tắm rửa.Nhưng khi xuống cầu thang, anh ta vẫn không nhịn được mà quay sang nói với vợ: "Tiểu Lục nhà bên cạnh lại rửa bát kìa, em nói xem sao trước giờ anh không phát hiện ra, thằng nhóc đó lại sợ vợ đến thế?"Vương Mỹ Phương lập tức liếc xéo anh ta."Người ta chiều vợ thì sao nào? Anh thử nhìn lại mình xem, đã bao giờ giúp em rửa bát chưa? Còn dám nói người ta, người ta đó là thương vợ đấy, em thấy ngưỡng mộ c.h.ế.t đi được."Thế là Triệu Hùng không dám ho he thêm lời nào nữa.Ban đầu anh ta chỉ định trêu chọc một chút thôi, nhưng nhìn vẻ mặt của vợ lúc này, anh ta thấy hơi sợ.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tuy nhiên, mỗi lần anh chỉ nhấp một ngụm nhỏ, không dám uống nhiều.Triệu Hùng tính tình nóng nảy, thấy Lục Tuân như vậy liền buột miệng: "Lão Lục, cậu không được rồi đấy! Sao hôm nay lại õng ẹo như đàn bà thế? Ngày vui như này phải uống cho ra trò chứ!"Lục Tuân lắc đầu, "Không được, vợ tôi không thích tôi uống rượu.""Hơ, trước giờ chẳng thấy, hóa ra cậu cũng sợ vợ à?"Xung quanh có không ít người cùng cấp bậc hoặc cao hơn Lục Tuân một chút, nghe vậy liền trêu chọc.Thẩm Nghiên ngồi bên kia nghe thấy câu này của Lục Tuân, không khỏi lườm anh một cái."Thật sự không thể uống nhiều, không thì tối nay vợ tôi không cho lên giường ngủ đâu."Mấy người đàn ông xung quanh lập tức cười phá lên, ai nấy đều nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý.Ai mà chẳng từng bị vợ ghét bỏ, đuổi xuống đất ngủ chứ? Những người đã kết hôn đều hiểu.Chỉ có mấy anh lính trẻ chưa vợ là ngơ ngác nhìn, không ngờ cuộc sống hôn nhân lại khắc nghiệt đến vậy.Uống rượu xong, cánh đàn ông lại châm thuốc hút. May mà Thẩm Nghiên đã cho ngăn phòng thành hai gian, lúc đầu cô đã nghĩ đến chuyện bọn họ hút thuốc sẽ ảnh hưởng đến mọi người nên đã cho làm vách ngăn, nhờ vậy khói thuốc bên trong cũng không bay ra ngoài được.Thẩm Nghiên rất ghét mùi thuốc lá, may mà Lục Tuân không hút, nếu không cô đã ghét bỏ anh từ lâu rồi.Bữa cơm bắt đầu từ sáu giờ hơn, đến gần chín giờ mới kết thúc.Các chị vợ muốn ở lại giúp đỡ, nhưng Thẩm Nghiên từ chối."Để lão Lục nhà em làm là được rồi!" Dù sao cũng là khách, lúc nấu cơm có phụ giúp một tay thì không sao, nhưng nếu đến dọn dẹp cũng để khách làm thì thật là bất lịch sự.Diệu Diệu Thần KỳTuy nhiên, vẫn còn một ít hải sản thừa, Thẩm Nghiên gói ghém lại để họ mang về cho con ở nhà ăn.Bây giờ cuộc sống còn khó khăn, mọi người sẽ không chê đồ ăn thừa đâu, trái lại họ còn vui vẻ mang về nhà.Cháo hải sản thì đã hết sạch, sau khi uống rượu xong, các anh lại được húp một bát cháo nóng hổi, đúng là sảng khoái!Vương Mỹ Phương cũng muốn ở lại giúp, nhưng Thẩm Nghiên cũng từ chối, chỉ nhờ chị mang bếp lò và bàn ghế đã mượn trước đó về.Còn bát đũa thì phải đợi rửa xong mới mang trả.Lục Tuân nhanh nhẹn dọn dẹp, "Vợ, em đi tắm đi, để anh lo cho.""Anh làm được không đấy?""Được mà, em cứ đi đi." Lục Tuân bất đắc dĩ nói.Thấy anh làm việc thoăn thoắt, Thẩm Nghiên cũng yên tâm, chắc là anh chưa say, thế là cô phụ dọn dẹp một chút rồi để anh rửa bát.Lục Tuân cũng không có ý kiến gì, để Thẩm Nghiên đi tắm, còn mình thì đem hết bát đũa đi rửa.Chỉ là không ngờ, anh đang rửa bát ngoài sân thì Triệu Hùng bị vợ đuổi lên lầu dọn đồ, vừa hay bắt gặp cảnh này, liền lớn tiếng gọi với ra: "Tiểu Lục, vất vả rồi!"Giọng điệu đầy vẻ châm chọc, rõ ràng là đang xem Lục Tuân như trò vui.Lục Tuân chỉ nhàn nhạt liếc anh ta một cái rồi lại cúi đầu làm việc.Triệu Hùng cũng không muốn tự chuốc lấy phiền phức, vui vẻ cầm quần áo xuống lầu tắm rửa.Nhưng khi xuống cầu thang, anh ta vẫn không nhịn được mà quay sang nói với vợ: "Tiểu Lục nhà bên cạnh lại rửa bát kìa, em nói xem sao trước giờ anh không phát hiện ra, thằng nhóc đó lại sợ vợ đến thế?"Vương Mỹ Phương lập tức liếc xéo anh ta."Người ta chiều vợ thì sao nào? Anh thử nhìn lại mình xem, đã bao giờ giúp em rửa bát chưa? Còn dám nói người ta, người ta đó là thương vợ đấy, em thấy ngưỡng mộ c.h.ế.t đi được."Thế là Triệu Hùng không dám ho he thêm lời nào nữa.Ban đầu anh ta chỉ định trêu chọc một chút thôi, nhưng nhìn vẻ mặt của vợ lúc này, anh ta thấy hơi sợ.

Chương 510: Vợ tôi không thích tôi uống rượu (2)