Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 519: Giao việc cho mà còn ý kiến à? (2)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Thẩm Nghiên liếc nhìn đồng hồ, lúc này mới phát hiện mình đã đọc sách một lúc lâu rồi.Cô đặt sách xuống rồi đi xuống lầu. Cơm nước ở nhà ăn vẫn đơn giản như mọi khi, thịt mỡ kho cải thảo, thêm củ cải và bánh bao."Ngày mai em sẽ tự nấu cơm, không ăn ở nhà ăn nữa, nhìn có vẻ không bổ dưỡng lắm."Thẩm Nghiên nói."Được." Lục Tuân nhìn cô, thấy cô tinh thần cũng không tệ, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.Anh sợ mình lại hành hạ Thẩm Nghiên đến kiệt sức, lúc đó cô lại tính sổ với anh...Những ngày sau đó cũng trôi qua đơn giản, Thẩm Nghiên chủ yếu đi chợ, sau đó đến trại heo xem xét tình hình. Khu gia quyến có nhiều người như vậy, việc tuyển dụng đã được quyết định xong xuôi, các chị vợ cũng đã vào vị trí làm việc.Thẩm Nghiên phổ biến cho họ cách vệ sinh chuồng trại hàng ngày và một số kỹ thuật cho heo ăn.Tất nhiên có một số chị vợ cảm thấy Thẩm Nghiên lắm chuyện, rườm rà các kiểu.Diệu Diệu Thần KỳHọ có chút ý kiến với cô gái trẻ này.Đối với chuyện này, Thẩm Nghiên cũng không có suy nghĩ gì khác, càng không ra mặt phản bác họ.Thứ nhất là cô không thân thiết gì với những người này, không cần phải giải thích gì cả.Thứ hai là cô lười giải thích, cô chỉ đến giúp đỡ thôi, họ có nghe hay không thì cũng vậy, dù sao quản lý vẫn đang quản lý mà.Nếu muốn trại heo phát triển tốt, chắc chắn quản lý sẽ thường xuyên giám sát, có vấn đề gì thì để ông ta tự giải quyết.Cô không muốn ôm đồm quá nhiều việc.Dạo này, đối phó với Lục Tuân - người đàn ông mới "biết mùi" đã đủ mệt rồi, cô không còn sức đâu mà quan tâm đến việc các chị vợ nghĩ gì về mình nữa.Cô đoán không sai, mỗi ngày phải làm nhiều việc lặt vặt như vậy, hơn nữa quản lý đã nói trước rồi, những cách làm này đều là Thẩm Nghiên dạy cho ông ta. Ban đầu, họ không có ý kiến gì, nhưng sau đó lại chê việc nấu cám heo quá phiền phức.Thế là họ đi tìm quản lý."Tôi thấy cách này rườm rà quá, trước đây ở nhà tôi cũng nuôi heo, có cần cầu kỳ thế này đâu. Cứ thái rau với cỏ cho heo, nấu lên cho chúng ăn là được rồi, làm gì mà lắm chuyện vậy?"Quản lý nghe vậy thì không vui."Sao? Giao việc cho mà còn ý kiến à? Giỏi thì sao không nuôi được con heo nào hai ba trăm cân xem nào?"Chị vợ này bị quản lý mắng cho một trận, trong lòng càng thêm khó chịu.Ra ngoài nói xấu Thẩm Nghiên không ít. Trùng hợp là người này lại ở cùng khu nhà với Lý Quế Hương, cứ nhắc đến Thẩm Nghiên là hai người lại "hợp cạ".Trong lời nói đều là sự chê bai Thẩm Nghiên, nào là cô không chuyên nghiệp, lại còn cố chiếm vị trí này, vừa nhìn là biết không an phận, chắc chắn sau lưng có gian díu gì với quản lý.Nhưng những lời này họ cũng chỉ dám lén lút nói xấu sau lưng thôi.

Thẩm Nghiên liếc nhìn đồng hồ, lúc này mới phát hiện mình đã đọc sách một lúc lâu rồi.

Cô đặt sách xuống rồi đi xuống lầu. Cơm nước ở nhà ăn vẫn đơn giản như mọi khi, thịt mỡ kho cải thảo, thêm củ cải và bánh bao.

"Ngày mai em sẽ tự nấu cơm, không ăn ở nhà ăn nữa, nhìn có vẻ không bổ dưỡng lắm."

Thẩm Nghiên nói.

"Được." Lục Tuân nhìn cô, thấy cô tinh thần cũng không tệ, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.

Anh sợ mình lại hành hạ Thẩm Nghiên đến kiệt sức, lúc đó cô lại tính sổ với anh...

Những ngày sau đó cũng trôi qua đơn giản, Thẩm Nghiên chủ yếu đi chợ, sau đó đến trại heo xem xét tình hình. Khu gia quyến có nhiều người như vậy, việc tuyển dụng đã được quyết định xong xuôi, các chị vợ cũng đã vào vị trí làm việc.

Thẩm Nghiên phổ biến cho họ cách vệ sinh chuồng trại hàng ngày và một số kỹ thuật cho heo ăn.

Tất nhiên có một số chị vợ cảm thấy Thẩm Nghiên lắm chuyện, rườm rà các kiểu.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Họ có chút ý kiến với cô gái trẻ này.

Đối với chuyện này, Thẩm Nghiên cũng không có suy nghĩ gì khác, càng không ra mặt phản bác họ.

Thứ nhất là cô không thân thiết gì với những người này, không cần phải giải thích gì cả.

Thứ hai là cô lười giải thích, cô chỉ đến giúp đỡ thôi, họ có nghe hay không thì cũng vậy, dù sao quản lý vẫn đang quản lý mà.

Nếu muốn trại heo phát triển tốt, chắc chắn quản lý sẽ thường xuyên giám sát, có vấn đề gì thì để ông ta tự giải quyết.

Cô không muốn ôm đồm quá nhiều việc.

Dạo này, đối phó với Lục Tuân - người đàn ông mới "biết mùi" đã đủ mệt rồi, cô không còn sức đâu mà quan tâm đến việc các chị vợ nghĩ gì về mình nữa.

Cô đoán không sai, mỗi ngày phải làm nhiều việc lặt vặt như vậy, hơn nữa quản lý đã nói trước rồi, những cách làm này đều là Thẩm Nghiên dạy cho ông ta. Ban đầu, họ không có ý kiến gì, nhưng sau đó lại chê việc nấu cám heo quá phiền phức.

Thế là họ đi tìm quản lý.

"Tôi thấy cách này rườm rà quá, trước đây ở nhà tôi cũng nuôi heo, có cần cầu kỳ thế này đâu. Cứ thái rau với cỏ cho heo, nấu lên cho chúng ăn là được rồi, làm gì mà lắm chuyện vậy?"

Quản lý nghe vậy thì không vui.

"Sao? Giao việc cho mà còn ý kiến à? Giỏi thì sao không nuôi được con heo nào hai ba trăm cân xem nào?"

Chị vợ này bị quản lý mắng cho một trận, trong lòng càng thêm khó chịu.

Ra ngoài nói xấu Thẩm Nghiên không ít. Trùng hợp là người này lại ở cùng khu nhà với Lý Quế Hương, cứ nhắc đến Thẩm Nghiên là hai người lại "hợp cạ".

Trong lời nói đều là sự chê bai Thẩm Nghiên, nào là cô không chuyên nghiệp, lại còn cố chiếm vị trí này, vừa nhìn là biết không an phận, chắc chắn sau lưng có gian díu gì với quản lý.

Nhưng những lời này họ cũng chỉ dám lén lút nói xấu sau lưng thôi.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Thẩm Nghiên liếc nhìn đồng hồ, lúc này mới phát hiện mình đã đọc sách một lúc lâu rồi.Cô đặt sách xuống rồi đi xuống lầu. Cơm nước ở nhà ăn vẫn đơn giản như mọi khi, thịt mỡ kho cải thảo, thêm củ cải và bánh bao."Ngày mai em sẽ tự nấu cơm, không ăn ở nhà ăn nữa, nhìn có vẻ không bổ dưỡng lắm."Thẩm Nghiên nói."Được." Lục Tuân nhìn cô, thấy cô tinh thần cũng không tệ, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm.Anh sợ mình lại hành hạ Thẩm Nghiên đến kiệt sức, lúc đó cô lại tính sổ với anh...Những ngày sau đó cũng trôi qua đơn giản, Thẩm Nghiên chủ yếu đi chợ, sau đó đến trại heo xem xét tình hình. Khu gia quyến có nhiều người như vậy, việc tuyển dụng đã được quyết định xong xuôi, các chị vợ cũng đã vào vị trí làm việc.Thẩm Nghiên phổ biến cho họ cách vệ sinh chuồng trại hàng ngày và một số kỹ thuật cho heo ăn.Tất nhiên có một số chị vợ cảm thấy Thẩm Nghiên lắm chuyện, rườm rà các kiểu.Diệu Diệu Thần KỳHọ có chút ý kiến với cô gái trẻ này.Đối với chuyện này, Thẩm Nghiên cũng không có suy nghĩ gì khác, càng không ra mặt phản bác họ.Thứ nhất là cô không thân thiết gì với những người này, không cần phải giải thích gì cả.Thứ hai là cô lười giải thích, cô chỉ đến giúp đỡ thôi, họ có nghe hay không thì cũng vậy, dù sao quản lý vẫn đang quản lý mà.Nếu muốn trại heo phát triển tốt, chắc chắn quản lý sẽ thường xuyên giám sát, có vấn đề gì thì để ông ta tự giải quyết.Cô không muốn ôm đồm quá nhiều việc.Dạo này, đối phó với Lục Tuân - người đàn ông mới "biết mùi" đã đủ mệt rồi, cô không còn sức đâu mà quan tâm đến việc các chị vợ nghĩ gì về mình nữa.Cô đoán không sai, mỗi ngày phải làm nhiều việc lặt vặt như vậy, hơn nữa quản lý đã nói trước rồi, những cách làm này đều là Thẩm Nghiên dạy cho ông ta. Ban đầu, họ không có ý kiến gì, nhưng sau đó lại chê việc nấu cám heo quá phiền phức.Thế là họ đi tìm quản lý."Tôi thấy cách này rườm rà quá, trước đây ở nhà tôi cũng nuôi heo, có cần cầu kỳ thế này đâu. Cứ thái rau với cỏ cho heo, nấu lên cho chúng ăn là được rồi, làm gì mà lắm chuyện vậy?"Quản lý nghe vậy thì không vui."Sao? Giao việc cho mà còn ý kiến à? Giỏi thì sao không nuôi được con heo nào hai ba trăm cân xem nào?"Chị vợ này bị quản lý mắng cho một trận, trong lòng càng thêm khó chịu.Ra ngoài nói xấu Thẩm Nghiên không ít. Trùng hợp là người này lại ở cùng khu nhà với Lý Quế Hương, cứ nhắc đến Thẩm Nghiên là hai người lại "hợp cạ".Trong lời nói đều là sự chê bai Thẩm Nghiên, nào là cô không chuyên nghiệp, lại còn cố chiếm vị trí này, vừa nhìn là biết không an phận, chắc chắn sau lưng có gian díu gì với quản lý.Nhưng những lời này họ cũng chỉ dám lén lút nói xấu sau lưng thôi.

Chương 519: Giao việc cho mà còn ý kiến à? (2)