Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 532: Tính sổ với Trần Dũng (1)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… "Ai biết được phải đợi đến bao giờ, lúc đó biết đâu mẹ tôi lại gả tôi cho người trong làng thì sao."Lần này, Thẩm Nghiên không nói gì nữa, dù sao cô cũng biết tính cách của bác cả thế nào, không biết bác sẽ giới thiệu cho Thẩm Hoa Hoa người kiểu gì.Nhưng số phận mỗi người đều do bản thân tự quyết định, Thẩm Nghiên không phải thánh mẫu, không thể chịu trách nhiệm cho cuộc đời của người khác.Người đó dù sao cũng là mẹ ruột của Thẩm Hoa Hoa, cô không có quyền can thiệp."Chuyện đó vẫn chưa đâu vào đâu mà, cứ từ từ tìm, chúng ta còn trẻ, sợ gì chứ?"Thẩm Nghiên an ủi vài câu rồi vội vàng chuồn mất.Diệu Diệu Thần KỳCô cũng không về nhà mà đến trại heo tìm Ôn Thành Lan."Tiểu Nghiên, cậu về rồi à? Mới hơn một tháng không gặp mà thấy cậu thay đổi nhiều ghê!"Ôn Thành Lan nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi cảm thán.La Quân Hoa đang giúp dọn chuồng heo bên cạnh cũng gật đầu, "Phải đấy, tớ cũng thấy, da dẻ cậu hồng hào hơn hẳn."Thẩm Nghiên vừa đến đã đưa cho hai người một ít đồ mua ở đảo về, nhưng nghe họ nói vậy, cô không khỏi nghĩ đến chuyện gì đó, mặt càng thêm đỏ."Thôi được rồi, đừng nói chuyện tớ nữa, mọi người ở đây thế nào rồi?""Tốt lắm, chúng tớ ghi chép hàng ngày theo bảng cậu đưa trước đó, bây giờ mấy con heo này đều khỏe mạnh, heo con sau khi cậu đi cũng đã được tiêm phòng hết rồi, tôi gọi bác sĩ Hứa đến tiêm.""Tốt quá, xem ra mấy con heo con cũng lớn rồi."Nhìn từng con heo, rõ ràng mới chỉ được vài tháng mà đã béo mũm mĩm, da dẻ hồng hào, trông rất khỏe mạnh.Vì heo nái một năm chỉ động dục một hai lần, nên bây giờ cứ để chúng nghỉ ngơi, đảm bảo dinh dưỡng đầy đủ thì mới có thể tiếp tục sinh sản.Tốc độ như vậy quả thật hơi chậm, nên sau khi năm mới đến, đại đội trưởng lại lo liệu tìm thêm mấy con heo nọc, định xem chất lượng của chúng thế nào.Chỉ là lần này, heo nọc không chịu phối hợp lắm, cứ thế "vật lộn" hồi lâu. Lần trước là do chưa phối giống thành công, bây giờ nhốt chung chúng lại, bồi dưỡng tình cảm một chút, sau đó tiếp tục theo dõi.Hiện tại, trại heo có nhiều heo con nhất, con nào con nấy trắng trẻo, mũm mĩm. Chỉ cần đến cuối năm là có thể thu hoạch được hai mươi tám con heo nặng một hai trăm cân.Sau đó, cộng thêm việc phối giống, "lứa này qua lứa khác", sản lượng heo cũng sẽ dần dần tăng lên.Chỉ là nuôi heo vẫn cần thời gian, lúc này cũng chỉ có thể lấy rau dại với cỏ trên núi cho heo ăn, không có điều kiện cho chúng ăn uống sang chảnh.Cũng may dưới sông vẫn còn nhiều tôm cá, thỉnh thoảng có thể cải thiện cho heo.Thẩm Nghiên xem qua sổ sách ghi chép trong hơn một tháng cô vắng nhà, thấy không có vấn đề gì, lúc này mới kéo Ôn Thành Lan mấy người ra một góc nói chuyện.Rồi cô nghe Ôn Thành Lan kể chuyện của Bạch Tương."Cậu đi không lâu thì tớ nhận được thư, giờ cậu ấy đang học ở trường đại học Công Nông Binh, nghe nói quen được một anh, nhìn cũng được lắm, hai người đang tìm hiểu, chắc cũng sắp cưới đến nơi rồi."Thẩm Nghiên không ngờ Bạch Tương mới đi có một thời gian mà đã tiến triển nhanh như vậy.Nhưng cô cũng thấy mừng cho Bạch Tương, "Vậy cũng tốt, dù sao cũng về thành phố rồi, thế nào cũng tốt.""Đúng vậy, đồ đạc trước đây cũng đã gửi cho cậu ấy rồi, giờ cậu ấy tự lập cũng tốt. Nếu cậu ấy thật sự kết hôn, chúng ta mừng cưới mỗi người một ít là được."Thẩm Nghiên gật đầu, thật ra cô với Bạch Tương cũng không thân thiết lắm, chủ yếu là do Ôn Thành Lan, sau này mới dần dần quen biết.

"Ai biết được phải đợi đến bao giờ, lúc đó biết đâu mẹ tôi lại gả tôi cho người trong làng thì sao."

Lần này, Thẩm Nghiên không nói gì nữa, dù sao cô cũng biết tính cách của bác cả thế nào, không biết bác sẽ giới thiệu cho Thẩm Hoa Hoa người kiểu gì.

Nhưng số phận mỗi người đều do bản thân tự quyết định, Thẩm Nghiên không phải thánh mẫu, không thể chịu trách nhiệm cho cuộc đời của người khác.

Người đó dù sao cũng là mẹ ruột của Thẩm Hoa Hoa, cô không có quyền can thiệp.

"Chuyện đó vẫn chưa đâu vào đâu mà, cứ từ từ tìm, chúng ta còn trẻ, sợ gì chứ?"

Thẩm Nghiên an ủi vài câu rồi vội vàng chuồn mất.

Diệu Diệu Thần Kỳ

Cô cũng không về nhà mà đến trại heo tìm Ôn Thành Lan.

"Tiểu Nghiên, cậu về rồi à? Mới hơn một tháng không gặp mà thấy cậu thay đổi nhiều ghê!"

Ôn Thành Lan nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi cảm thán.

La Quân Hoa đang giúp dọn chuồng heo bên cạnh cũng gật đầu, "Phải đấy, tớ cũng thấy, da dẻ cậu hồng hào hơn hẳn."

Thẩm Nghiên vừa đến đã đưa cho hai người một ít đồ mua ở đảo về, nhưng nghe họ nói vậy, cô không khỏi nghĩ đến chuyện gì đó, mặt càng thêm đỏ.

"Thôi được rồi, đừng nói chuyện tớ nữa, mọi người ở đây thế nào rồi?"

"Tốt lắm, chúng tớ ghi chép hàng ngày theo bảng cậu đưa trước đó, bây giờ mấy con heo này đều khỏe mạnh, heo con sau khi cậu đi cũng đã được tiêm phòng hết rồi, tôi gọi bác sĩ Hứa đến tiêm."

"Tốt quá, xem ra mấy con heo con cũng lớn rồi."

Nhìn từng con heo, rõ ràng mới chỉ được vài tháng mà đã béo mũm mĩm, da dẻ hồng hào, trông rất khỏe mạnh.

Vì heo nái một năm chỉ động dục một hai lần, nên bây giờ cứ để chúng nghỉ ngơi, đảm bảo dinh dưỡng đầy đủ thì mới có thể tiếp tục sinh sản.

Tốc độ như vậy quả thật hơi chậm, nên sau khi năm mới đến, đại đội trưởng lại lo liệu tìm thêm mấy con heo nọc, định xem chất lượng của chúng thế nào.

Chỉ là lần này, heo nọc không chịu phối hợp lắm, cứ thế "vật lộn" hồi lâu. Lần trước là do chưa phối giống thành công, bây giờ nhốt chung chúng lại, bồi dưỡng tình cảm một chút, sau đó tiếp tục theo dõi.

Hiện tại, trại heo có nhiều heo con nhất, con nào con nấy trắng trẻo, mũm mĩm. Chỉ cần đến cuối năm là có thể thu hoạch được hai mươi tám con heo nặng một hai trăm cân.

Sau đó, cộng thêm việc phối giống, "lứa này qua lứa khác", sản lượng heo cũng sẽ dần dần tăng lên.

Chỉ là nuôi heo vẫn cần thời gian, lúc này cũng chỉ có thể lấy rau dại với cỏ trên núi cho heo ăn, không có điều kiện cho chúng ăn uống sang chảnh.

Cũng may dưới sông vẫn còn nhiều tôm cá, thỉnh thoảng có thể cải thiện cho heo.

Thẩm Nghiên xem qua sổ sách ghi chép trong hơn một tháng cô vắng nhà, thấy không có vấn đề gì, lúc này mới kéo Ôn Thành Lan mấy người ra một góc nói chuyện.

Rồi cô nghe Ôn Thành Lan kể chuyện của Bạch Tương.

"Cậu đi không lâu thì tớ nhận được thư, giờ cậu ấy đang học ở trường đại học Công Nông Binh, nghe nói quen được một anh, nhìn cũng được lắm, hai người đang tìm hiểu, chắc cũng sắp cưới đến nơi rồi."

Thẩm Nghiên không ngờ Bạch Tương mới đi có một thời gian mà đã tiến triển nhanh như vậy.

Nhưng cô cũng thấy mừng cho Bạch Tương, "Vậy cũng tốt, dù sao cũng về thành phố rồi, thế nào cũng tốt."

"Đúng vậy, đồ đạc trước đây cũng đã gửi cho cậu ấy rồi, giờ cậu ấy tự lập cũng tốt. Nếu cậu ấy thật sự kết hôn, chúng ta mừng cưới mỗi người một ít là được."

Thẩm Nghiên gật đầu, thật ra cô với Bạch Tương cũng không thân thiết lắm, chủ yếu là do Ôn Thành Lan, sau này mới dần dần quen biết.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… "Ai biết được phải đợi đến bao giờ, lúc đó biết đâu mẹ tôi lại gả tôi cho người trong làng thì sao."Lần này, Thẩm Nghiên không nói gì nữa, dù sao cô cũng biết tính cách của bác cả thế nào, không biết bác sẽ giới thiệu cho Thẩm Hoa Hoa người kiểu gì.Nhưng số phận mỗi người đều do bản thân tự quyết định, Thẩm Nghiên không phải thánh mẫu, không thể chịu trách nhiệm cho cuộc đời của người khác.Người đó dù sao cũng là mẹ ruột của Thẩm Hoa Hoa, cô không có quyền can thiệp."Chuyện đó vẫn chưa đâu vào đâu mà, cứ từ từ tìm, chúng ta còn trẻ, sợ gì chứ?"Thẩm Nghiên an ủi vài câu rồi vội vàng chuồn mất.Diệu Diệu Thần KỳCô cũng không về nhà mà đến trại heo tìm Ôn Thành Lan."Tiểu Nghiên, cậu về rồi à? Mới hơn một tháng không gặp mà thấy cậu thay đổi nhiều ghê!"Ôn Thành Lan nhìn Thẩm Nghiên, không khỏi cảm thán.La Quân Hoa đang giúp dọn chuồng heo bên cạnh cũng gật đầu, "Phải đấy, tớ cũng thấy, da dẻ cậu hồng hào hơn hẳn."Thẩm Nghiên vừa đến đã đưa cho hai người một ít đồ mua ở đảo về, nhưng nghe họ nói vậy, cô không khỏi nghĩ đến chuyện gì đó, mặt càng thêm đỏ."Thôi được rồi, đừng nói chuyện tớ nữa, mọi người ở đây thế nào rồi?""Tốt lắm, chúng tớ ghi chép hàng ngày theo bảng cậu đưa trước đó, bây giờ mấy con heo này đều khỏe mạnh, heo con sau khi cậu đi cũng đã được tiêm phòng hết rồi, tôi gọi bác sĩ Hứa đến tiêm.""Tốt quá, xem ra mấy con heo con cũng lớn rồi."Nhìn từng con heo, rõ ràng mới chỉ được vài tháng mà đã béo mũm mĩm, da dẻ hồng hào, trông rất khỏe mạnh.Vì heo nái một năm chỉ động dục một hai lần, nên bây giờ cứ để chúng nghỉ ngơi, đảm bảo dinh dưỡng đầy đủ thì mới có thể tiếp tục sinh sản.Tốc độ như vậy quả thật hơi chậm, nên sau khi năm mới đến, đại đội trưởng lại lo liệu tìm thêm mấy con heo nọc, định xem chất lượng của chúng thế nào.Chỉ là lần này, heo nọc không chịu phối hợp lắm, cứ thế "vật lộn" hồi lâu. Lần trước là do chưa phối giống thành công, bây giờ nhốt chung chúng lại, bồi dưỡng tình cảm một chút, sau đó tiếp tục theo dõi.Hiện tại, trại heo có nhiều heo con nhất, con nào con nấy trắng trẻo, mũm mĩm. Chỉ cần đến cuối năm là có thể thu hoạch được hai mươi tám con heo nặng một hai trăm cân.Sau đó, cộng thêm việc phối giống, "lứa này qua lứa khác", sản lượng heo cũng sẽ dần dần tăng lên.Chỉ là nuôi heo vẫn cần thời gian, lúc này cũng chỉ có thể lấy rau dại với cỏ trên núi cho heo ăn, không có điều kiện cho chúng ăn uống sang chảnh.Cũng may dưới sông vẫn còn nhiều tôm cá, thỉnh thoảng có thể cải thiện cho heo.Thẩm Nghiên xem qua sổ sách ghi chép trong hơn một tháng cô vắng nhà, thấy không có vấn đề gì, lúc này mới kéo Ôn Thành Lan mấy người ra một góc nói chuyện.Rồi cô nghe Ôn Thành Lan kể chuyện của Bạch Tương."Cậu đi không lâu thì tớ nhận được thư, giờ cậu ấy đang học ở trường đại học Công Nông Binh, nghe nói quen được một anh, nhìn cũng được lắm, hai người đang tìm hiểu, chắc cũng sắp cưới đến nơi rồi."Thẩm Nghiên không ngờ Bạch Tương mới đi có một thời gian mà đã tiến triển nhanh như vậy.Nhưng cô cũng thấy mừng cho Bạch Tương, "Vậy cũng tốt, dù sao cũng về thành phố rồi, thế nào cũng tốt.""Đúng vậy, đồ đạc trước đây cũng đã gửi cho cậu ấy rồi, giờ cậu ấy tự lập cũng tốt. Nếu cậu ấy thật sự kết hôn, chúng ta mừng cưới mỗi người một ít là được."Thẩm Nghiên gật đầu, thật ra cô với Bạch Tương cũng không thân thiết lắm, chủ yếu là do Ôn Thành Lan, sau này mới dần dần quen biết.

Chương 532: Tính sổ với Trần Dũng (1)