Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…
Chương 562: Có phải tôi làm gì không tốt? (1)
Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… "Cô ở nông thôn, vậy quen biết chị Liễu thế nào?" Triệu Phượng Hà nằm sấp trên giường, vẻ mặt tò mò nhìn Thẩm Nghiên, ánh mắt còn liếc nhìn đôi chân dài trắng nõn không tì vết của Thẩm Nghiên mấy lần.Sao chân lại có thể trắng như vậy chứ?Ngay cả trong phòng, cũng có thể cảm nhận được làn da trắng đến phát sáng."À, chuyện này là do duyên phận, sau đó hai nhà quen biết rồi thân thiết với nhau."Có một số chuyện, Thẩm Nghiên không nói nhiều, sau khi thoa kem dưỡng da xong, cô liền chuẩn bị lên giường ngủ."Mọi người có muốn tắt đèn không?"Công tắc đèn vừa hay ở ngay cạnh giường cô, bây giờ vẫn dùng bóng đèn dây tóc, giật một cái là được, đây chắc là một trong những việc mà người ngủ gần cửa mỗi tối đều phải làm."Tắt đèn đi!" Lý Lệ Xuân nói."Cạch" một tiếng, Thẩm Nghiên tắt đèn, sau đó mò mẫm lên giường.Diệu Diệu Thần KỳLúc nằm trên giường, Triệu Phượng Hà ở giường bên cạnh lại bắt đầu tám chuyện."Đúng rồi, Thẩm Nghiên, cô kết hôn chưa? Chắc là chưa nhỉ? Tôi thấy cô còn trẻ lắm, đến lúc đó tìm một anh công nhân ở thị trấn, vợ chồng hai người một tháng cũng kiếm được không ít tiền."Lúc này, Thẩm Nghiên đã trùm chăn kín mít, nghe thấy cô ta hỏi, mới đáp bằng giọng ngái ngủ: "Tôi kết hôn rồi, nhưng chồng tôi không ở đây."Nghe cô nói xong câu này, mọi người lập tức im lặng.Sau đó là tiếng hít thở sâu.Trương Hồng Diễm bật dậy trên giường."Cô nói gì cơ? Cô kết hôn rồi?"
Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… "Cô ở nông thôn, vậy quen biết chị Liễu thế nào?" Triệu Phượng Hà nằm sấp trên giường, vẻ mặt tò mò nhìn Thẩm Nghiên, ánh mắt còn liếc nhìn đôi chân dài trắng nõn không tì vết của Thẩm Nghiên mấy lần.Sao chân lại có thể trắng như vậy chứ?Ngay cả trong phòng, cũng có thể cảm nhận được làn da trắng đến phát sáng."À, chuyện này là do duyên phận, sau đó hai nhà quen biết rồi thân thiết với nhau."Có một số chuyện, Thẩm Nghiên không nói nhiều, sau khi thoa kem dưỡng da xong, cô liền chuẩn bị lên giường ngủ."Mọi người có muốn tắt đèn không?"Công tắc đèn vừa hay ở ngay cạnh giường cô, bây giờ vẫn dùng bóng đèn dây tóc, giật một cái là được, đây chắc là một trong những việc mà người ngủ gần cửa mỗi tối đều phải làm."Tắt đèn đi!" Lý Lệ Xuân nói."Cạch" một tiếng, Thẩm Nghiên tắt đèn, sau đó mò mẫm lên giường.Diệu Diệu Thần KỳLúc nằm trên giường, Triệu Phượng Hà ở giường bên cạnh lại bắt đầu tám chuyện."Đúng rồi, Thẩm Nghiên, cô kết hôn chưa? Chắc là chưa nhỉ? Tôi thấy cô còn trẻ lắm, đến lúc đó tìm một anh công nhân ở thị trấn, vợ chồng hai người một tháng cũng kiếm được không ít tiền."Lúc này, Thẩm Nghiên đã trùm chăn kín mít, nghe thấy cô ta hỏi, mới đáp bằng giọng ngái ngủ: "Tôi kết hôn rồi, nhưng chồng tôi không ở đây."Nghe cô nói xong câu này, mọi người lập tức im lặng.Sau đó là tiếng hít thở sâu.Trương Hồng Diễm bật dậy trên giường."Cô nói gì cơ? Cô kết hôn rồi?"
Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… "Cô ở nông thôn, vậy quen biết chị Liễu thế nào?" Triệu Phượng Hà nằm sấp trên giường, vẻ mặt tò mò nhìn Thẩm Nghiên, ánh mắt còn liếc nhìn đôi chân dài trắng nõn không tì vết của Thẩm Nghiên mấy lần.Sao chân lại có thể trắng như vậy chứ?Ngay cả trong phòng, cũng có thể cảm nhận được làn da trắng đến phát sáng."À, chuyện này là do duyên phận, sau đó hai nhà quen biết rồi thân thiết với nhau."Có một số chuyện, Thẩm Nghiên không nói nhiều, sau khi thoa kem dưỡng da xong, cô liền chuẩn bị lên giường ngủ."Mọi người có muốn tắt đèn không?"Công tắc đèn vừa hay ở ngay cạnh giường cô, bây giờ vẫn dùng bóng đèn dây tóc, giật một cái là được, đây chắc là một trong những việc mà người ngủ gần cửa mỗi tối đều phải làm."Tắt đèn đi!" Lý Lệ Xuân nói."Cạch" một tiếng, Thẩm Nghiên tắt đèn, sau đó mò mẫm lên giường.Diệu Diệu Thần KỳLúc nằm trên giường, Triệu Phượng Hà ở giường bên cạnh lại bắt đầu tám chuyện."Đúng rồi, Thẩm Nghiên, cô kết hôn chưa? Chắc là chưa nhỉ? Tôi thấy cô còn trẻ lắm, đến lúc đó tìm một anh công nhân ở thị trấn, vợ chồng hai người một tháng cũng kiếm được không ít tiền."Lúc này, Thẩm Nghiên đã trùm chăn kín mít, nghe thấy cô ta hỏi, mới đáp bằng giọng ngái ngủ: "Tôi kết hôn rồi, nhưng chồng tôi không ở đây."Nghe cô nói xong câu này, mọi người lập tức im lặng.Sau đó là tiếng hít thở sâu.Trương Hồng Diễm bật dậy trên giường."Cô nói gì cơ? Cô kết hôn rồi?"