Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 958: Tết náo nhiệt (1)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tách một tiếng, khoảnh khắc này đã được máy ảnh lưu giữ lại."Cô út, đến lúc ảnh rửa ra rồi, cho Tiểu Dương xem với ạ.""Được, đến lúc đó cô đến Bắc Kinh sẽ mang cho em ý xem."Hai đứa nhỏ cũng biết điều, chụp một tấm rồi chạy đi.Diệu Diệu Thần KỳKhông đòi Thẩm Nghiên chụp thêm tấm nào nữa.Sau đó vui vẻ nhặt pháo tép b.ắ.n đêm qua ở ngoài sân.Không bao lâu, không ít phụ nữ trong đội sản xuất xách đồ đến nhà.Năm nay quả nhiên khác biệt, vì đội sản xuất nhà nào cũng được chia tiền, cuộc sống mọi người cũng khá giả hơn một chút, chịu mua những thứ bình thường không nỡ mua.Thêm vào đó năm nay đội sản xuất có nhiều sinh viên đại học như vậy, lúc này đều đang ở nhà họ Thẩm.Thế là mọi người liền xách đồ đến nhà.Nhà nào có con cái sắp thi đại học, lúc này cũng đến nhà, muốn xin ít tài liệu gì đó, mang về cho con xem.Vì vậy người đến nhiều hơn mọi năm, mọi người như đã hẹn trước, đều đến nhà họ Thẩm trước.Sau đó để lại đồ, trò chuyện vài câu rồi đi.Người quen biết thì sẽ ngồi lâu hơn một chút, nói chuyện phiếm trong đội sản xuất, khen con cái nhà họ Thẩm có tiền đồ các kiểu.Khóe miệng mẹ Thẩm cứ thế cong lên.Không còn cách nào khác, bà thật sự rất vui vẻ.Mọi người đều khen con cái nhà mình, mấy đứa nhỏ trong nhà đều có tiền đồ, bây giờ cuộc sống cũng khá giả hơn, mẹ Thẩm cảm thấy cuộc sống có nhiều hy vọng hơn.Tinh thần cũng tốt hơn trước.Năm nay mua không ít đồ, trẻ con đến nhà đều được bà cho một nắm kẹo, lì xì một hai hào, lũ trẻ đều vui mừng không thôi.Điều này dẫn đến việc, ngày Tết, trẻ con trong đội sản xuất đều thích chạy đến nhà họ Thẩm.Ngoài việc nhà họ Thẩm có lì xì, kẹo cũng cho nhiều nhất.Hôm nay không ít người đều nhét đầy kẹo và hạt dưa nhà họ Thẩm cho vào túi.Đương nhiên không thể chỉ có kẹo.Lạc cũng không ít, hạt dưa mua về, Thẩm Nghiên còn rang thêm vị caramel, thơm phức.Trẻ con đều thích, ngay cả vỏ hạt dưa cũng không nỡ nhả ra, còn phải ngậm trong miệng nhai nhai rồi mới nhả ra.Tết năm nay, chắc là cái Tết vui vẻ nhất của Đại Đản và Nhị Đản trong mấy năm qua.Bạn bè lần lượt đến nhà, đều là đến tìm hai đứa chơi, ra ngoài, hai đứa cũng dần trở thành "đại ca" trong đám trẻ con.Hơn nữa không biết bao nhiêu bạn nhỏ đều hâm mộ hai đứa.Người trong nhà không chỉ cho đồ hào phóng, trong nhà còn có nhiều sinh viên đại học như vậy, hơn nữa đều rất hòa nhã, không đánh mắng trẻ con.Bây giờ hai anh em đã trở thành đối tượng được mọi người ngưỡng mộ.Nhị Đản rất vui vẻ, nếu không phải đã được dặn dò trước, nó đã muốn nói ra chuyện mình được chụp ảnh sáng nay rồi, nếu nói ra chắc chắn sẽ càng có nhiều người hâm mộ hơn.Nhưng Nhị Đản vẫn rất hiểu chuyện, không nói gì cả, thật sự giữ kín như bưng, chỉ kéo theo một đám bạn nhỏ chuẩn bị đến cửa hàng bách hóa ở xã mua đồ.Người đến nhà từng đợt từng đợt, mẹ Thẩm đều nhiệt tình tiếp đãi. So với sự náo nhiệt của nhà họ Thẩm, bên kia thì lại có vẻ lạnh lẽo buồn tẻ hơn nhiều.Mấy ngày Tết, bà cụ Thẩm đều xách hành lý đến nhà con trai thứ hai ở.Lúc này cũng không nghĩ đến chuyện nhất định phải ở nhà con trai cả nữa.Bà cũng tuổi cũng cao rồi rồi, ở đâu thoải mái thì đến đó, đỡ phải ở nhà con Cả còn một đống chuyện phiền phức, ngay cả đồ ăn cũng không ngon bằng bên này.Chỉ có kẻ ngốc mới về nhà con cả ăn Tết.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tách một tiếng, khoảnh khắc này đã được máy ảnh lưu giữ lại."Cô út, đến lúc ảnh rửa ra rồi, cho Tiểu Dương xem với ạ.""Được, đến lúc đó cô đến Bắc Kinh sẽ mang cho em ý xem."Hai đứa nhỏ cũng biết điều, chụp một tấm rồi chạy đi.Diệu Diệu Thần KỳKhông đòi Thẩm Nghiên chụp thêm tấm nào nữa.Sau đó vui vẻ nhặt pháo tép b.ắ.n đêm qua ở ngoài sân.Không bao lâu, không ít phụ nữ trong đội sản xuất xách đồ đến nhà.Năm nay quả nhiên khác biệt, vì đội sản xuất nhà nào cũng được chia tiền, cuộc sống mọi người cũng khá giả hơn một chút, chịu mua những thứ bình thường không nỡ mua.Thêm vào đó năm nay đội sản xuất có nhiều sinh viên đại học như vậy, lúc này đều đang ở nhà họ Thẩm.Thế là mọi người liền xách đồ đến nhà.Nhà nào có con cái sắp thi đại học, lúc này cũng đến nhà, muốn xin ít tài liệu gì đó, mang về cho con xem.Vì vậy người đến nhiều hơn mọi năm, mọi người như đã hẹn trước, đều đến nhà họ Thẩm trước.Sau đó để lại đồ, trò chuyện vài câu rồi đi.Người quen biết thì sẽ ngồi lâu hơn một chút, nói chuyện phiếm trong đội sản xuất, khen con cái nhà họ Thẩm có tiền đồ các kiểu.Khóe miệng mẹ Thẩm cứ thế cong lên.Không còn cách nào khác, bà thật sự rất vui vẻ.Mọi người đều khen con cái nhà mình, mấy đứa nhỏ trong nhà đều có tiền đồ, bây giờ cuộc sống cũng khá giả hơn, mẹ Thẩm cảm thấy cuộc sống có nhiều hy vọng hơn.Tinh thần cũng tốt hơn trước.Năm nay mua không ít đồ, trẻ con đến nhà đều được bà cho một nắm kẹo, lì xì một hai hào, lũ trẻ đều vui mừng không thôi.Điều này dẫn đến việc, ngày Tết, trẻ con trong đội sản xuất đều thích chạy đến nhà họ Thẩm.Ngoài việc nhà họ Thẩm có lì xì, kẹo cũng cho nhiều nhất.Hôm nay không ít người đều nhét đầy kẹo và hạt dưa nhà họ Thẩm cho vào túi.Đương nhiên không thể chỉ có kẹo.Lạc cũng không ít, hạt dưa mua về, Thẩm Nghiên còn rang thêm vị caramel, thơm phức.Trẻ con đều thích, ngay cả vỏ hạt dưa cũng không nỡ nhả ra, còn phải ngậm trong miệng nhai nhai rồi mới nhả ra.Tết năm nay, chắc là cái Tết vui vẻ nhất của Đại Đản và Nhị Đản trong mấy năm qua.Bạn bè lần lượt đến nhà, đều là đến tìm hai đứa chơi, ra ngoài, hai đứa cũng dần trở thành "đại ca" trong đám trẻ con.Hơn nữa không biết bao nhiêu bạn nhỏ đều hâm mộ hai đứa.Người trong nhà không chỉ cho đồ hào phóng, trong nhà còn có nhiều sinh viên đại học như vậy, hơn nữa đều rất hòa nhã, không đánh mắng trẻ con.Bây giờ hai anh em đã trở thành đối tượng được mọi người ngưỡng mộ.Nhị Đản rất vui vẻ, nếu không phải đã được dặn dò trước, nó đã muốn nói ra chuyện mình được chụp ảnh sáng nay rồi, nếu nói ra chắc chắn sẽ càng có nhiều người hâm mộ hơn.Nhưng Nhị Đản vẫn rất hiểu chuyện, không nói gì cả, thật sự giữ kín như bưng, chỉ kéo theo một đám bạn nhỏ chuẩn bị đến cửa hàng bách hóa ở xã mua đồ.Người đến nhà từng đợt từng đợt, mẹ Thẩm đều nhiệt tình tiếp đãi. So với sự náo nhiệt của nhà họ Thẩm, bên kia thì lại có vẻ lạnh lẽo buồn tẻ hơn nhiều.Mấy ngày Tết, bà cụ Thẩm đều xách hành lý đến nhà con trai thứ hai ở.Lúc này cũng không nghĩ đến chuyện nhất định phải ở nhà con trai cả nữa.Bà cũng tuổi cũng cao rồi rồi, ở đâu thoải mái thì đến đó, đỡ phải ở nhà con Cả còn một đống chuyện phiền phức, ngay cả đồ ăn cũng không ngon bằng bên này.Chỉ có kẻ ngốc mới về nhà con cả ăn Tết.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Tách một tiếng, khoảnh khắc này đã được máy ảnh lưu giữ lại."Cô út, đến lúc ảnh rửa ra rồi, cho Tiểu Dương xem với ạ.""Được, đến lúc đó cô đến Bắc Kinh sẽ mang cho em ý xem."Hai đứa nhỏ cũng biết điều, chụp một tấm rồi chạy đi.Diệu Diệu Thần KỳKhông đòi Thẩm Nghiên chụp thêm tấm nào nữa.Sau đó vui vẻ nhặt pháo tép b.ắ.n đêm qua ở ngoài sân.Không bao lâu, không ít phụ nữ trong đội sản xuất xách đồ đến nhà.Năm nay quả nhiên khác biệt, vì đội sản xuất nhà nào cũng được chia tiền, cuộc sống mọi người cũng khá giả hơn một chút, chịu mua những thứ bình thường không nỡ mua.Thêm vào đó năm nay đội sản xuất có nhiều sinh viên đại học như vậy, lúc này đều đang ở nhà họ Thẩm.Thế là mọi người liền xách đồ đến nhà.Nhà nào có con cái sắp thi đại học, lúc này cũng đến nhà, muốn xin ít tài liệu gì đó, mang về cho con xem.Vì vậy người đến nhiều hơn mọi năm, mọi người như đã hẹn trước, đều đến nhà họ Thẩm trước.Sau đó để lại đồ, trò chuyện vài câu rồi đi.Người quen biết thì sẽ ngồi lâu hơn một chút, nói chuyện phiếm trong đội sản xuất, khen con cái nhà họ Thẩm có tiền đồ các kiểu.Khóe miệng mẹ Thẩm cứ thế cong lên.Không còn cách nào khác, bà thật sự rất vui vẻ.Mọi người đều khen con cái nhà mình, mấy đứa nhỏ trong nhà đều có tiền đồ, bây giờ cuộc sống cũng khá giả hơn, mẹ Thẩm cảm thấy cuộc sống có nhiều hy vọng hơn.Tinh thần cũng tốt hơn trước.Năm nay mua không ít đồ, trẻ con đến nhà đều được bà cho một nắm kẹo, lì xì một hai hào, lũ trẻ đều vui mừng không thôi.Điều này dẫn đến việc, ngày Tết, trẻ con trong đội sản xuất đều thích chạy đến nhà họ Thẩm.Ngoài việc nhà họ Thẩm có lì xì, kẹo cũng cho nhiều nhất.Hôm nay không ít người đều nhét đầy kẹo và hạt dưa nhà họ Thẩm cho vào túi.Đương nhiên không thể chỉ có kẹo.Lạc cũng không ít, hạt dưa mua về, Thẩm Nghiên còn rang thêm vị caramel, thơm phức.Trẻ con đều thích, ngay cả vỏ hạt dưa cũng không nỡ nhả ra, còn phải ngậm trong miệng nhai nhai rồi mới nhả ra.Tết năm nay, chắc là cái Tết vui vẻ nhất của Đại Đản và Nhị Đản trong mấy năm qua.Bạn bè lần lượt đến nhà, đều là đến tìm hai đứa chơi, ra ngoài, hai đứa cũng dần trở thành "đại ca" trong đám trẻ con.Hơn nữa không biết bao nhiêu bạn nhỏ đều hâm mộ hai đứa.Người trong nhà không chỉ cho đồ hào phóng, trong nhà còn có nhiều sinh viên đại học như vậy, hơn nữa đều rất hòa nhã, không đánh mắng trẻ con.Bây giờ hai anh em đã trở thành đối tượng được mọi người ngưỡng mộ.Nhị Đản rất vui vẻ, nếu không phải đã được dặn dò trước, nó đã muốn nói ra chuyện mình được chụp ảnh sáng nay rồi, nếu nói ra chắc chắn sẽ càng có nhiều người hâm mộ hơn.Nhưng Nhị Đản vẫn rất hiểu chuyện, không nói gì cả, thật sự giữ kín như bưng, chỉ kéo theo một đám bạn nhỏ chuẩn bị đến cửa hàng bách hóa ở xã mua đồ.Người đến nhà từng đợt từng đợt, mẹ Thẩm đều nhiệt tình tiếp đãi. So với sự náo nhiệt của nhà họ Thẩm, bên kia thì lại có vẻ lạnh lẽo buồn tẻ hơn nhiều.Mấy ngày Tết, bà cụ Thẩm đều xách hành lý đến nhà con trai thứ hai ở.Lúc này cũng không nghĩ đến chuyện nhất định phải ở nhà con trai cả nữa.Bà cũng tuổi cũng cao rồi rồi, ở đâu thoải mái thì đến đó, đỡ phải ở nhà con Cả còn một đống chuyện phiền phức, ngay cả đồ ăn cũng không ngon bằng bên này.Chỉ có kẻ ngốc mới về nhà con cả ăn Tết.

Chương 958: Tết náo nhiệt (1)