Tác giả:

    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản…

Chương 970: Làm mẹ kế khó lắm (2)

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mấy người đó vừa nhìn thấy người đi ra, liền chạy mất dạng.Thẩm Nghiên còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi mấy người này, người ta đã biến mất không thấy tăm hơi.Lục Cẩn Dương ở bên cạnh giải thích với cô: "Thím út, mấy người đó là chú bác trong khu tập thể của chúng ta, lớn lên cùng chú cháu, cụ nội nói, đều là bạn xấu đấy ạ."Cậu bé này trước đây trông có vẻ rất khép kín ít nói, không ngờ lần này gặp mặt, nói chuyện lại trôi chảy như vậy, nhất là lúc bắt chước người khác, thần thái đó giống y như đúc.Đáng yêu không chịu được.Thẩm Nghiên bật cười.Có thể chơi chung với Lục Tuân, cũng khó trách lại ghé vào tường nhìn trộm.Mà mấy người nhảy khỏi tường bên kia chạy một mạch ra xa.Xác định phía sau không có ai đuổi theo, mới dừng bước.Diệu Diệu Thần KỳSau đó có người gãi đầu: "Vừa rồi mọi người nhìn thấy chị dâu trông như thế nào không?"Câu hỏi này vừa ra, mấy người khác cũng gãi đầu theo, nhưng lúc này đều đang đội mũ, nên chỉ gãi được mũ.Sau đó mọi người đồng loạt lắc đầu."Không nhìn thấy, chỉ thấy một bóng người, trông hình như cũng khá xinh đẹp." Có người nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Sau đó bị những người khác phản bác."Chẳng phải nói thừa sao? Nhất Minh không phải đã nói rồi à, chị dâu chúng ta là mỹ nhân, nếu không sao anh Lục nhà chúng ta vừa mắt được chứ?"Không biết từ lúc nào trong nhóm lại có thêm một nữ đồng chí, nghe thấy câu này, liền khinh thường bĩu môi."Mọi người cứ nghe Bùi Nhất Minh nói nhảm đi! Với con mắt của anh ta, chỉ cần là đồ của anh Lục, thì cứt cũng có thể nói thành thơm.""Cô có thể đừng nói chuyện kinh tởm như vậy không? Biết đâu Bùi Nhất Minh nói thật thì sao.""Dù sao tôi cũng không tin." Người phụ nữ hất b.í.m tóc đen nhánh của mình, xoay người bỏ đi.Mấy người kia suýt nữa thì trợn trắng mắt."Không phải là anh Lục không vừa mắt cô ta sao? Bao lâu rồi, vẫn chưa từ bỏ à?"Mấy người vừa nói vừa cười, thậm chí còn định quay lại nhìn Thẩm Nghiên thêm lần nữa.Nhưng lúc này cũng đến giờ ăn cơm, mấy người không tiện đi quấy rầy.Chỉ có thể đi tìm Bùi Nhất Minh.Bùi Nhất Minh đưa Thẩm Nghiên đến nhà họ Lục xong liền rời đi, từ chối lời mời của nhà họ Lục, trực tiếp về nhà.Kết quả vừa về đến nhà định ăn cơm, thì đám bạn xấu đã tìm đến cửa.Ý của mọi người rất rõ ràng, ăn cơm xong cùng nhau đến nhà họ Lục thăm đứa bé.Thật ra là lấy cớ thăm đứa bé, để đến xem Thẩm Nghiên.Sao Bùi Nhất Minh lại không biết suy nghĩ của mấy người này chứ.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mấy người đó vừa nhìn thấy người đi ra, liền chạy mất dạng.Thẩm Nghiên còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi mấy người này, người ta đã biến mất không thấy tăm hơi.Lục Cẩn Dương ở bên cạnh giải thích với cô: "Thím út, mấy người đó là chú bác trong khu tập thể của chúng ta, lớn lên cùng chú cháu, cụ nội nói, đều là bạn xấu đấy ạ."Cậu bé này trước đây trông có vẻ rất khép kín ít nói, không ngờ lần này gặp mặt, nói chuyện lại trôi chảy như vậy, nhất là lúc bắt chước người khác, thần thái đó giống y như đúc.Đáng yêu không chịu được.Thẩm Nghiên bật cười.Có thể chơi chung với Lục Tuân, cũng khó trách lại ghé vào tường nhìn trộm.Mà mấy người nhảy khỏi tường bên kia chạy một mạch ra xa.Xác định phía sau không có ai đuổi theo, mới dừng bước.Diệu Diệu Thần KỳSau đó có người gãi đầu: "Vừa rồi mọi người nhìn thấy chị dâu trông như thế nào không?"Câu hỏi này vừa ra, mấy người khác cũng gãi đầu theo, nhưng lúc này đều đang đội mũ, nên chỉ gãi được mũ.Sau đó mọi người đồng loạt lắc đầu."Không nhìn thấy, chỉ thấy một bóng người, trông hình như cũng khá xinh đẹp." Có người nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Sau đó bị những người khác phản bác."Chẳng phải nói thừa sao? Nhất Minh không phải đã nói rồi à, chị dâu chúng ta là mỹ nhân, nếu không sao anh Lục nhà chúng ta vừa mắt được chứ?"Không biết từ lúc nào trong nhóm lại có thêm một nữ đồng chí, nghe thấy câu này, liền khinh thường bĩu môi."Mọi người cứ nghe Bùi Nhất Minh nói nhảm đi! Với con mắt của anh ta, chỉ cần là đồ của anh Lục, thì cứt cũng có thể nói thành thơm.""Cô có thể đừng nói chuyện kinh tởm như vậy không? Biết đâu Bùi Nhất Minh nói thật thì sao.""Dù sao tôi cũng không tin." Người phụ nữ hất b.í.m tóc đen nhánh của mình, xoay người bỏ đi.Mấy người kia suýt nữa thì trợn trắng mắt."Không phải là anh Lục không vừa mắt cô ta sao? Bao lâu rồi, vẫn chưa từ bỏ à?"Mấy người vừa nói vừa cười, thậm chí còn định quay lại nhìn Thẩm Nghiên thêm lần nữa.Nhưng lúc này cũng đến giờ ăn cơm, mấy người không tiện đi quấy rầy.Chỉ có thể đi tìm Bùi Nhất Minh.Bùi Nhất Minh đưa Thẩm Nghiên đến nhà họ Lục xong liền rời đi, từ chối lời mời của nhà họ Lục, trực tiếp về nhà.Kết quả vừa về đến nhà định ăn cơm, thì đám bạn xấu đã tìm đến cửa.Ý của mọi người rất rõ ràng, ăn cơm xong cùng nhau đến nhà họ Lục thăm đứa bé.Thật ra là lấy cớ thăm đứa bé, để đến xem Thẩm Nghiên.Sao Bùi Nhất Minh lại không biết suy nghĩ của mấy người này chứ.

Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ VợTác giả: Sơn NguyệtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh    Nhà họ Thẩm có bốn anh em trai, anh cả đi lính, anh Hai cưới vợ sinh được một cặp song sinh. Anh ba và anh Tư chưa vợ, ở nhà làm ruộng. Cô và anh Tư Thẩm là sinh đôi, vì là con út trong nhà nên từ nhỏ đã được cưng chiều. Lúc nhỏ, nguyên chủ cũng xinh xắn đáng yêu, nhưng đến năm mười lăm tuổi, nguyên chủ bị ngã xuống sông, sau một trận ốm thì cả người thay đổi hẳn. Trở nên ăn khỏe vô cùng! Chỉ trong vòng ba năm, đã ăn thành một thân mỡ, càng lớn càng xấu. Ban đầu, nguyên chủ đã được hứa hôn từ bé, kết quả nhà trai lại hối hận, chê bai Thẩm Nghiên. Thẩm Nghiên không muốn từ hôn, sau đó hai người giằng co bên sông, đã đẩy người ta xuống nước. Trùng hợp thay, anh cả đi lính mấy năm không về, vừa lúc làm nhiệm vụ xong ở thành phố gần đó, định về nhà thăm gia đình, liền dẫn theo đồng đội của mình về. Thẩm Trường Bá - anh cả nhà họ Thẩm - trên đường đi gặp một con gà rừng, liền đi bắt gà. Đồng đội của anh là Lục Tuần đứng bên sông, vừa lúc nhìn thấy có người vùng vẫy dưới nước, theo bản… Mấy người đó vừa nhìn thấy người đi ra, liền chạy mất dạng.Thẩm Nghiên còn chưa kịp nhìn rõ mặt mũi mấy người này, người ta đã biến mất không thấy tăm hơi.Lục Cẩn Dương ở bên cạnh giải thích với cô: "Thím út, mấy người đó là chú bác trong khu tập thể của chúng ta, lớn lên cùng chú cháu, cụ nội nói, đều là bạn xấu đấy ạ."Cậu bé này trước đây trông có vẻ rất khép kín ít nói, không ngờ lần này gặp mặt, nói chuyện lại trôi chảy như vậy, nhất là lúc bắt chước người khác, thần thái đó giống y như đúc.Đáng yêu không chịu được.Thẩm Nghiên bật cười.Có thể chơi chung với Lục Tuân, cũng khó trách lại ghé vào tường nhìn trộm.Mà mấy người nhảy khỏi tường bên kia chạy một mạch ra xa.Xác định phía sau không có ai đuổi theo, mới dừng bước.Diệu Diệu Thần KỳSau đó có người gãi đầu: "Vừa rồi mọi người nhìn thấy chị dâu trông như thế nào không?"Câu hỏi này vừa ra, mấy người khác cũng gãi đầu theo, nhưng lúc này đều đang đội mũ, nên chỉ gãi được mũ.Sau đó mọi người đồng loạt lắc đầu."Không nhìn thấy, chỉ thấy một bóng người, trông hình như cũng khá xinh đẹp." Có người nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Sau đó bị những người khác phản bác."Chẳng phải nói thừa sao? Nhất Minh không phải đã nói rồi à, chị dâu chúng ta là mỹ nhân, nếu không sao anh Lục nhà chúng ta vừa mắt được chứ?"Không biết từ lúc nào trong nhóm lại có thêm một nữ đồng chí, nghe thấy câu này, liền khinh thường bĩu môi."Mọi người cứ nghe Bùi Nhất Minh nói nhảm đi! Với con mắt của anh ta, chỉ cần là đồ của anh Lục, thì cứt cũng có thể nói thành thơm.""Cô có thể đừng nói chuyện kinh tởm như vậy không? Biết đâu Bùi Nhất Minh nói thật thì sao.""Dù sao tôi cũng không tin." Người phụ nữ hất b.í.m tóc đen nhánh của mình, xoay người bỏ đi.Mấy người kia suýt nữa thì trợn trắng mắt."Không phải là anh Lục không vừa mắt cô ta sao? Bao lâu rồi, vẫn chưa từ bỏ à?"Mấy người vừa nói vừa cười, thậm chí còn định quay lại nhìn Thẩm Nghiên thêm lần nữa.Nhưng lúc này cũng đến giờ ăn cơm, mấy người không tiện đi quấy rầy.Chỉ có thể đi tìm Bùi Nhất Minh.Bùi Nhất Minh đưa Thẩm Nghiên đến nhà họ Lục xong liền rời đi, từ chối lời mời của nhà họ Lục, trực tiếp về nhà.Kết quả vừa về đến nhà định ăn cơm, thì đám bạn xấu đã tìm đến cửa.Ý của mọi người rất rõ ràng, ăn cơm xong cùng nhau đến nhà họ Lục thăm đứa bé.Thật ra là lấy cớ thăm đứa bé, để đến xem Thẩm Nghiên.Sao Bùi Nhất Minh lại không biết suy nghĩ của mấy người này chứ.

Chương 970: Làm mẹ kế khó lắm (2)