Tác giả:

Bên bờ, phía hạ lưu sông tập trung một nhóm người phụ nữ, vừa giặt đồ vừa nói chuyện bát quái, nói đủ thứ chuyện này chuyện kia, từng nhà đều có chuyện để nói. Hôm nay đề tài nhân vật chính, là đôi vợ chồng trẻ trong thôn vừa mới kết hôn cách đây không lâu. “Mọi người có nghe gì chưa? Tối hôm qua, tên nhóc nhà họ Chu đánh vợ đến nhập viện! Ôi trời, tạo nghiệt nha, vừa mới kết hôn đã như vậy, sau này biết sống thế nào đây. Tên nhóc nhà họ Chu kia chính là một người vô dụng, thật đáng thương cho nha đầu Ôn Duyệt.” “Có gì mà đáng thương, không phải chính bản thân cô ta muốn gả qua đây? Theo tôi thấy là đáng bị đánh, cô ta thoạt nhìn không phải loại người tốt lành gì, lần trước còn làm con trai tôi mất mặt.”   “Nhưng đánh như vậy thì quá đáng, rõ ràng con trai bà nhìn chằm chằm vào Ôn Duyệt người ta, tôi ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng.” “Bà lại nói bậy, xem tôi có xé nát miệng bà không ……” “Sao, còn không cho người ta nói thật, tôi cứ nói đấy, bà có gan thì đánh tôi thử xem!”   Mắt…

Chương 125: Chương 125

Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên ĐạiTác giả: Chiêu HuỳnhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Bên bờ, phía hạ lưu sông tập trung một nhóm người phụ nữ, vừa giặt đồ vừa nói chuyện bát quái, nói đủ thứ chuyện này chuyện kia, từng nhà đều có chuyện để nói. Hôm nay đề tài nhân vật chính, là đôi vợ chồng trẻ trong thôn vừa mới kết hôn cách đây không lâu. “Mọi người có nghe gì chưa? Tối hôm qua, tên nhóc nhà họ Chu đánh vợ đến nhập viện! Ôi trời, tạo nghiệt nha, vừa mới kết hôn đã như vậy, sau này biết sống thế nào đây. Tên nhóc nhà họ Chu kia chính là một người vô dụng, thật đáng thương cho nha đầu Ôn Duyệt.” “Có gì mà đáng thương, không phải chính bản thân cô ta muốn gả qua đây? Theo tôi thấy là đáng bị đánh, cô ta thoạt nhìn không phải loại người tốt lành gì, lần trước còn làm con trai tôi mất mặt.”   “Nhưng đánh như vậy thì quá đáng, rõ ràng con trai bà nhìn chằm chằm vào Ôn Duyệt người ta, tôi ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng.” “Bà lại nói bậy, xem tôi có xé nát miệng bà không ……” “Sao, còn không cho người ta nói thật, tôi cứ nói đấy, bà có gan thì đánh tôi thử xem!”   Mắt… Lý Niệm Thu vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn mới có thể quen biết Ôn Duyệt. Cô đã trải qua cuộc sống mười mấy năm không mấy tốt đẹp, ngay cả khi cha mẹ còn sống, cô cũng phải sống trong sự áp lực vì lòng ngu hiếu của bọn họ.Sau khi cha mẹ qua đời, cô bị bắt phải nhanh chóng trưởng thành, cùng với bà Lý xảy ra vô số cuộc đối đầu, cuối cùng miễn cưỡng được ở lại trong nhà.Tình huống của Ôn Duyệt và cô cũng không khác nhau lắm, Lý Niệm Thu vốn cho rằng hai người sẽ cảm thông lẫn nhau, nhưng đáng tiếc khi đó tính tình của Ôn Duyệt cũng không tốt.Cuối cùng các cô càng lúc càng xa.Thẳng đến khi Ôn Duyệt và Chu Diệu kết hôn.Kỳ thật Lý Niệm Thu luôn mơ hồ có một cảm giác, Ôn Duyệt sau khi kết hôn có thể không phải là Ôn Duyệt mà cô từng biết trước đó. Bất quá là ai đối với cô cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, Ôn Duyệt là người quan trọng nhất với cô ngoại trừ em gái. Đúng vậy, đó là gia đình. Lý Niệm Thu thường xuyên sẽ cảm thán Ôn Duyệt kết hôn quá sớm, có lẽ là nên suy nghĩ kỹ hơn, nhưng cô cũng biết, sẽ không có ai đối xử tốt với cô ấy như Chu Diệu.Bọn họ nhất định sẽ sống rất hạnh phúc.Trong hôn lễ của Ôn Duyệt chỉ có một người phù dâu là cô. Đó là một hôn lễ vô cùng hoành tráng và đẹp đẽ.Lý Niệm Thu mặc trang phục phù dâu, lần đầu ở trước công chúng rơi nước mắt. Phải biết rằng, trước đây mặc dù là cha mẹ qua đời, thiếu chút nữa bị bà Lý bán đi, cô đều không rớt một giọt nước mắt. Hành vi rớt nước mắt này ở trong mắt cô chính là biểu hiện của sự nhút nhát chịu thua. Nhưng khi nhìn thấy Ôn Duyệt mặc váy cưới, Lý Niệm Thu vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.Có lẽ là bởi vì nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của Ôn Duyệt nên bị cảm động?Lý Niệm Thu cũng không biết.Buổi tối ngày hôm đó, Lý Niệm Thu đã uống rất nhiều rượu, khi về nhà cùng Lý Tưởng Đông cô còn bị em gái học cấp ba dạy bảo một trận.Sinh sống ở Thượng Hải hai năm, Lý Tưởng Đông không còn là cô bé gầy yếu hướng nội như trước nữa, giờ đây cô bé tự tin, hoạt bát và vui vẻ.“Chị, lần sau chị đừng uống nhiều rượu như vậy, uống rượu hại thân.”Lý Niệm Thu gật gật đầu, “Hiếm khi mới uống một lần.”Lý Tưởng Đông thở dài nói: “Không biết còn tưởng rằng chị đang thất tình nữa.”“Nói bừa cái gì vậy.” Lý Niệm Thu liếc nhìn cô bé một cái.Lý Tưởng Đông bĩu môi, đang muốn nói cái gì, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Cô bé lẩm bẩm hỏi ai vậy, đi qua mở cửa, đứng bên ngoài là một người đàn ông ôn nhu văn nhã.Anh ta rất có lễ phép hỏi: “Chào cô, xin hỏi Lý Niệm Thu tiểu thư có ở đây không?”Lý Tưởng Đông rất cảnh giác: “Anh tìm chị tôi có chuyện gì sao?”“Tối nay Lý tiểu thư có hẹn tôi nói chuyện, nhưng không có tới, tôi lo lắng xảy ra chuyện gì cho nên mới tới hỏi một chút.” Anh ta cười cười, “Không có việc gì thì tốt, tôi trở về trước, chuyện này ngày khác bàn lại.”Hành vi cử chỉ của người đàn ông ôn nhu có lễ.Lý Niệm Thu mơ mơ hồ hồ nghe được, nói với Lý Tưởng Đông: “Để cho anh ta vào.”“Chị, chị uống say!”Vẻ mặt của Lý Niệm Thu nhàn nhạt: “Không có say, để anh ta vào đi, em đi ngủ, ngày mai còn phải đi học.” Ngoại trừ mặt cô tương đối hồng, biểu tình giọng nói hết thảy đều rất bình thường.Lý Tưởng Đông tuy rằng có chút do dự, nhưng nghĩ đến chị của mình luôn rất cường thế và lợi hại, chỉ có thể cho người đi vào.Sau đó Lý Tưởng Đông cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết sau lần đó, người đàn ông tên Cố Nguyên thường xuyên xuất hiện trước mặt chị cô. Mặc dù thái độ của chị đối với anh ta cũng rất bình thường nhưng Lý Tưởng Đông nhạy bén phát hiện một chút tình huống.Sự thật chứng minh là cô bé nghĩ không sai, Lý Niệm Thu cuối cùng cũng yêu đương với người đàn ông này! A a sớm biết vậy tối hôm đó sẽ không cho anh ta vào!!-Ngay từ đầu Ôn Duyệt đã biết chuyện Lý Niệm Thu yêu đương, cũng đã gặp bạn trai của cô ấy, là một người đàn ông điển trai, dịu dàng và lịch sự, gia đình họ rất giàu có, có vẻ như là một hào môn từ Hương Giang.Nói thật, lúc đầu Ôn Duyệt có chút kinh ngạc.Bởi vì trong tiểu thuyết, tính cách của nam chính hoàn toàn trái ngược với Cố Nguyên, ngược lại, lại giống với tính cách của Lý Niệm Thu, đều rất cường thế.Ôn Duyệt còn tưởng rằng cô ấy thích loại người như vậy, cô còn để cho Chu Diệu tìm kiếm theo loại tính cách này.Lúc ấy Chu Diệu còn nói Lý Niệm Thu sẽ không có khả năng thích loại người này, thậm chí còn khinh thường nhìn lại, nghĩ thầm nam chính trong tiểu thuyết là loại tính cách này……Thật kỳ quái..Bất quá Niệm Thu thích là được.Sau đó Ôn Duyệt còn gặp được nam chính ban đầu của tiểu thuyết.Anh ta tới Thượng Hải công tác và vô tình gặp được Lý Niệm Thu. Anh ta đã phải lòng Lý Niệm Thu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không thèm quan tâm cô ấy đã có bạn trai, triển khai điên cuồng theo đuổi. Nhưng Lý Niệm Thu còn không nhìn anh ta một cái, không nói đến hảo cảm, thậm chí có chút chán ghét.Dẫn tới Ôn Duyệt cũng không thích anh ta. Một người đàn ông tự cao tự đại như vậy vốn không xứng với Lý Niệm Thu.

Lý Niệm Thu vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn mới có thể quen biết Ôn Duyệt. Cô đã trải qua cuộc sống mười mấy năm không mấy tốt đẹp, ngay cả khi cha mẹ còn sống, cô cũng phải sống trong sự áp lực vì lòng ngu hiếu của bọn họ.

Sau khi cha mẹ qua đời, cô bị bắt phải nhanh chóng trưởng thành, cùng với bà Lý xảy ra vô số cuộc đối đầu, cuối cùng miễn cưỡng được ở lại trong nhà.

Tình huống của Ôn Duyệt và cô cũng không khác nhau lắm, Lý Niệm Thu vốn cho rằng hai người sẽ cảm thông lẫn nhau, nhưng đáng tiếc khi đó tính tình của Ôn Duyệt cũng không tốt.

Cuối cùng các cô càng lúc càng xa.

Thẳng đến khi Ôn Duyệt và Chu Diệu kết hôn.

Kỳ thật Lý Niệm Thu luôn mơ hồ có một cảm giác, Ôn Duyệt sau khi kết hôn có thể không phải là Ôn Duyệt mà cô từng biết trước đó. Bất quá là ai đối với cô cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, Ôn Duyệt là người quan trọng nhất với cô ngoại trừ em gái. Đúng vậy, đó là gia đình.

 

Lý Niệm Thu thường xuyên sẽ cảm thán Ôn Duyệt kết hôn quá sớm, có lẽ là nên suy nghĩ kỹ hơn, nhưng cô cũng biết, sẽ không có ai đối xử tốt với cô ấy như Chu Diệu.

Bọn họ nhất định sẽ sống rất hạnh phúc.

Trong hôn lễ của Ôn Duyệt chỉ có một người phù dâu là cô. Đó là một hôn lễ vô cùng hoành tráng và đẹp đẽ.

Lý Niệm Thu mặc trang phục phù dâu, lần đầu ở trước công chúng rơi nước mắt. Phải biết rằng, trước đây mặc dù là cha mẹ qua đời, thiếu chút nữa bị bà Lý bán đi, cô đều không rớt một giọt nước mắt. Hành vi rớt nước mắt này ở trong mắt cô chính là biểu hiện của sự nhút nhát chịu thua.

 

Nhưng khi nhìn thấy Ôn Duyệt mặc váy cưới, Lý Niệm Thu vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.

Có lẽ là bởi vì nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của Ôn Duyệt nên bị cảm động?

Lý Niệm Thu cũng không biết.

Buổi tối ngày hôm đó, Lý Niệm Thu đã uống rất nhiều rượu, khi về nhà cùng Lý Tưởng Đông cô còn bị em gái học cấp ba dạy bảo một trận.

Sinh sống ở Thượng Hải hai năm, Lý Tưởng Đông không còn là cô bé gầy yếu hướng nội như trước nữa, giờ đây cô bé tự tin, hoạt bát và vui vẻ.

“Chị, lần sau chị đừng uống nhiều rượu như vậy, uống rượu hại thân.”

Lý Niệm Thu gật gật đầu, “Hiếm khi mới uống một lần.”

Lý Tưởng Đông thở dài nói: “Không biết còn tưởng rằng chị đang thất tình nữa.”

“Nói bừa cái gì vậy.” Lý Niệm Thu liếc nhìn cô bé một cái.

Lý Tưởng Đông bĩu môi, đang muốn nói cái gì, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Cô bé lẩm bẩm hỏi ai vậy, đi qua mở cửa, đứng bên ngoài là một người đàn ông ôn nhu văn nhã.

Anh ta rất có lễ phép hỏi: “Chào cô, xin hỏi Lý Niệm Thu tiểu thư có ở đây không?”

Lý Tưởng Đông rất cảnh giác: “Anh tìm chị tôi có chuyện gì sao?”

“Tối nay Lý tiểu thư có hẹn tôi nói chuyện, nhưng không có tới, tôi lo lắng xảy ra chuyện gì cho nên mới tới hỏi một chút.” Anh ta cười cười, “Không có việc gì thì tốt, tôi trở về trước, chuyện này ngày khác bàn lại.”

Hành vi cử chỉ của người đàn ông ôn nhu có lễ.

Lý Niệm Thu mơ mơ hồ hồ nghe được, nói với Lý Tưởng Đông: “Để cho anh ta vào.”

“Chị, chị uống say!”

Vẻ mặt của Lý Niệm Thu nhàn nhạt: “Không có say, để anh ta vào đi, em đi ngủ, ngày mai còn phải đi học.” Ngoại trừ mặt cô tương đối hồng, biểu tình giọng nói hết thảy đều rất bình thường.

Lý Tưởng Đông tuy rằng có chút do dự, nhưng nghĩ đến chị của mình luôn rất cường thế và lợi hại, chỉ có thể cho người đi vào.

Sau đó Lý Tưởng Đông cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết sau lần đó, người đàn ông tên Cố Nguyên thường xuyên xuất hiện trước mặt chị cô. Mặc dù thái độ của chị đối với anh ta cũng rất bình thường nhưng Lý Tưởng Đông nhạy bén phát hiện một chút tình huống.

Sự thật chứng minh là cô bé nghĩ không sai, Lý Niệm Thu cuối cùng cũng yêu đương với người đàn ông này! A a sớm biết vậy tối hôm đó sẽ không cho anh ta vào!!

-

Ngay từ đầu Ôn Duyệt đã biết chuyện Lý Niệm Thu yêu đương, cũng đã gặp bạn trai của cô ấy, là một người đàn ông điển trai, dịu dàng và lịch sự, gia đình họ rất giàu có, có vẻ như là một hào môn từ Hương Giang.

Nói thật, lúc đầu Ôn Duyệt có chút kinh ngạc.

Bởi vì trong tiểu thuyết, tính cách của nam chính hoàn toàn trái ngược với Cố Nguyên, ngược lại, lại giống với tính cách của Lý Niệm Thu, đều rất cường thế.

Ôn Duyệt còn tưởng rằng cô ấy thích loại người như vậy, cô còn để cho Chu Diệu tìm kiếm theo loại tính cách này.

Lúc ấy Chu Diệu còn nói Lý Niệm Thu sẽ không có khả năng thích loại người này, thậm chí còn khinh thường nhìn lại, nghĩ thầm nam chính trong tiểu thuyết là loại tính cách này……

Thật kỳ quái..

Bất quá Niệm Thu thích là được.

Sau đó Ôn Duyệt còn gặp được nam chính ban đầu của tiểu thuyết.

Anh ta tới Thượng Hải công tác và vô tình gặp được Lý Niệm Thu. Anh ta đã phải lòng Lý Niệm Thu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không thèm quan tâm cô ấy đã có bạn trai, triển khai điên cuồng theo đuổi. Nhưng Lý Niệm Thu còn không nhìn anh ta một cái, không nói đến hảo cảm, thậm chí có chút chán ghét.

Dẫn tới Ôn Duyệt cũng không thích anh ta. Một người đàn ông tự cao tự đại như vậy vốn không xứng với Lý Niệm Thu.

Xuyên Thành Phụ Nữ Pháo Hôi Trong Niên ĐạiTác giả: Chiêu HuỳnhTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không Bên bờ, phía hạ lưu sông tập trung một nhóm người phụ nữ, vừa giặt đồ vừa nói chuyện bát quái, nói đủ thứ chuyện này chuyện kia, từng nhà đều có chuyện để nói. Hôm nay đề tài nhân vật chính, là đôi vợ chồng trẻ trong thôn vừa mới kết hôn cách đây không lâu. “Mọi người có nghe gì chưa? Tối hôm qua, tên nhóc nhà họ Chu đánh vợ đến nhập viện! Ôi trời, tạo nghiệt nha, vừa mới kết hôn đã như vậy, sau này biết sống thế nào đây. Tên nhóc nhà họ Chu kia chính là một người vô dụng, thật đáng thương cho nha đầu Ôn Duyệt.” “Có gì mà đáng thương, không phải chính bản thân cô ta muốn gả qua đây? Theo tôi thấy là đáng bị đánh, cô ta thoạt nhìn không phải loại người tốt lành gì, lần trước còn làm con trai tôi mất mặt.”   “Nhưng đánh như vậy thì quá đáng, rõ ràng con trai bà nhìn chằm chằm vào Ôn Duyệt người ta, tôi ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng.” “Bà lại nói bậy, xem tôi có xé nát miệng bà không ……” “Sao, còn không cho người ta nói thật, tôi cứ nói đấy, bà có gan thì đánh tôi thử xem!”   Mắt… Lý Niệm Thu vẫn luôn cảm thấy mình rất may mắn mới có thể quen biết Ôn Duyệt. Cô đã trải qua cuộc sống mười mấy năm không mấy tốt đẹp, ngay cả khi cha mẹ còn sống, cô cũng phải sống trong sự áp lực vì lòng ngu hiếu của bọn họ.Sau khi cha mẹ qua đời, cô bị bắt phải nhanh chóng trưởng thành, cùng với bà Lý xảy ra vô số cuộc đối đầu, cuối cùng miễn cưỡng được ở lại trong nhà.Tình huống của Ôn Duyệt và cô cũng không khác nhau lắm, Lý Niệm Thu vốn cho rằng hai người sẽ cảm thông lẫn nhau, nhưng đáng tiếc khi đó tính tình của Ôn Duyệt cũng không tốt.Cuối cùng các cô càng lúc càng xa.Thẳng đến khi Ôn Duyệt và Chu Diệu kết hôn.Kỳ thật Lý Niệm Thu luôn mơ hồ có một cảm giác, Ôn Duyệt sau khi kết hôn có thể không phải là Ôn Duyệt mà cô từng biết trước đó. Bất quá là ai đối với cô cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là, Ôn Duyệt là người quan trọng nhất với cô ngoại trừ em gái. Đúng vậy, đó là gia đình. Lý Niệm Thu thường xuyên sẽ cảm thán Ôn Duyệt kết hôn quá sớm, có lẽ là nên suy nghĩ kỹ hơn, nhưng cô cũng biết, sẽ không có ai đối xử tốt với cô ấy như Chu Diệu.Bọn họ nhất định sẽ sống rất hạnh phúc.Trong hôn lễ của Ôn Duyệt chỉ có một người phù dâu là cô. Đó là một hôn lễ vô cùng hoành tráng và đẹp đẽ.Lý Niệm Thu mặc trang phục phù dâu, lần đầu ở trước công chúng rơi nước mắt. Phải biết rằng, trước đây mặc dù là cha mẹ qua đời, thiếu chút nữa bị bà Lý bán đi, cô đều không rớt một giọt nước mắt. Hành vi rớt nước mắt này ở trong mắt cô chính là biểu hiện của sự nhút nhát chịu thua. Nhưng khi nhìn thấy Ôn Duyệt mặc váy cưới, Lý Niệm Thu vẫn không nhịn được mà rơi nước mắt.Có lẽ là bởi vì nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của Ôn Duyệt nên bị cảm động?Lý Niệm Thu cũng không biết.Buổi tối ngày hôm đó, Lý Niệm Thu đã uống rất nhiều rượu, khi về nhà cùng Lý Tưởng Đông cô còn bị em gái học cấp ba dạy bảo một trận.Sinh sống ở Thượng Hải hai năm, Lý Tưởng Đông không còn là cô bé gầy yếu hướng nội như trước nữa, giờ đây cô bé tự tin, hoạt bát và vui vẻ.“Chị, lần sau chị đừng uống nhiều rượu như vậy, uống rượu hại thân.”Lý Niệm Thu gật gật đầu, “Hiếm khi mới uống một lần.”Lý Tưởng Đông thở dài nói: “Không biết còn tưởng rằng chị đang thất tình nữa.”“Nói bừa cái gì vậy.” Lý Niệm Thu liếc nhìn cô bé một cái.Lý Tưởng Đông bĩu môi, đang muốn nói cái gì, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Cô bé lẩm bẩm hỏi ai vậy, đi qua mở cửa, đứng bên ngoài là một người đàn ông ôn nhu văn nhã.Anh ta rất có lễ phép hỏi: “Chào cô, xin hỏi Lý Niệm Thu tiểu thư có ở đây không?”Lý Tưởng Đông rất cảnh giác: “Anh tìm chị tôi có chuyện gì sao?”“Tối nay Lý tiểu thư có hẹn tôi nói chuyện, nhưng không có tới, tôi lo lắng xảy ra chuyện gì cho nên mới tới hỏi một chút.” Anh ta cười cười, “Không có việc gì thì tốt, tôi trở về trước, chuyện này ngày khác bàn lại.”Hành vi cử chỉ của người đàn ông ôn nhu có lễ.Lý Niệm Thu mơ mơ hồ hồ nghe được, nói với Lý Tưởng Đông: “Để cho anh ta vào.”“Chị, chị uống say!”Vẻ mặt của Lý Niệm Thu nhàn nhạt: “Không có say, để anh ta vào đi, em đi ngủ, ngày mai còn phải đi học.” Ngoại trừ mặt cô tương đối hồng, biểu tình giọng nói hết thảy đều rất bình thường.Lý Tưởng Đông tuy rằng có chút do dự, nhưng nghĩ đến chị của mình luôn rất cường thế và lợi hại, chỉ có thể cho người đi vào.Sau đó Lý Tưởng Đông cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết sau lần đó, người đàn ông tên Cố Nguyên thường xuyên xuất hiện trước mặt chị cô. Mặc dù thái độ của chị đối với anh ta cũng rất bình thường nhưng Lý Tưởng Đông nhạy bén phát hiện một chút tình huống.Sự thật chứng minh là cô bé nghĩ không sai, Lý Niệm Thu cuối cùng cũng yêu đương với người đàn ông này! A a sớm biết vậy tối hôm đó sẽ không cho anh ta vào!!-Ngay từ đầu Ôn Duyệt đã biết chuyện Lý Niệm Thu yêu đương, cũng đã gặp bạn trai của cô ấy, là một người đàn ông điển trai, dịu dàng và lịch sự, gia đình họ rất giàu có, có vẻ như là một hào môn từ Hương Giang.Nói thật, lúc đầu Ôn Duyệt có chút kinh ngạc.Bởi vì trong tiểu thuyết, tính cách của nam chính hoàn toàn trái ngược với Cố Nguyên, ngược lại, lại giống với tính cách của Lý Niệm Thu, đều rất cường thế.Ôn Duyệt còn tưởng rằng cô ấy thích loại người như vậy, cô còn để cho Chu Diệu tìm kiếm theo loại tính cách này.Lúc ấy Chu Diệu còn nói Lý Niệm Thu sẽ không có khả năng thích loại người này, thậm chí còn khinh thường nhìn lại, nghĩ thầm nam chính trong tiểu thuyết là loại tính cách này……Thật kỳ quái..Bất quá Niệm Thu thích là được.Sau đó Ôn Duyệt còn gặp được nam chính ban đầu của tiểu thuyết.Anh ta tới Thượng Hải công tác và vô tình gặp được Lý Niệm Thu. Anh ta đã phải lòng Lý Niệm Thu từ cái nhìn đầu tiên, cũng không thèm quan tâm cô ấy đã có bạn trai, triển khai điên cuồng theo đuổi. Nhưng Lý Niệm Thu còn không nhìn anh ta một cái, không nói đến hảo cảm, thậm chí có chút chán ghét.Dẫn tới Ôn Duyệt cũng không thích anh ta. Một người đàn ông tự cao tự đại như vậy vốn không xứng với Lý Niệm Thu.

Chương 125: Chương 125