Giây phút Lê Mạn mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mái nhà tranh trên đầu, hơn nữa đây căn bản không phải là thân thể của mình, nàng có thể khẳng định mình đã xuyên không rồi, dù sao thì giây trước đó ngồi trên máy bay sang Paris, xảy ra tai nạn máy bay rơi hy hữu, nàng không tin mình có thể sống sót, nếu có sống thì giờ này cũng đang trong bệnh viện, chứ không phải trong gian phòng cỏ tràn đầy màu sắc cổ xưa như như vậy, chỉ là không biết rốt cuộc đây là nơi nào. Chống lại những cơn đau đầu choáng váng, Lê Mạn từ trên giường ngồi dậy, bên dưới phát ra tiếng sột soạt sột soạt, cúi đầu nhìn xuống, là rơm rạ trải dưới tấm ga giường cũ nát phát ra âm thanh, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh, tường vách bốn phía đều là dùng bùn trát lên, đã có vài vết nứt, giấy dán trên chiếc cửa sổ duy nhất đã ố vàng, rách thủng vài lỗ, không đủ sức che chắn gió mưa, cả căn phòng ngoại trừ chiếc giường này, chỉ có một chiếc hòm rách và cái bàn thiếu một chân, không còn đồ vật nào khác.   Lê…

Chương 44: Chương 44

Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi ConTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không Giây phút Lê Mạn mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mái nhà tranh trên đầu, hơn nữa đây căn bản không phải là thân thể của mình, nàng có thể khẳng định mình đã xuyên không rồi, dù sao thì giây trước đó ngồi trên máy bay sang Paris, xảy ra tai nạn máy bay rơi hy hữu, nàng không tin mình có thể sống sót, nếu có sống thì giờ này cũng đang trong bệnh viện, chứ không phải trong gian phòng cỏ tràn đầy màu sắc cổ xưa như như vậy, chỉ là không biết rốt cuộc đây là nơi nào. Chống lại những cơn đau đầu choáng váng, Lê Mạn từ trên giường ngồi dậy, bên dưới phát ra tiếng sột soạt sột soạt, cúi đầu nhìn xuống, là rơm rạ trải dưới tấm ga giường cũ nát phát ra âm thanh, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh, tường vách bốn phía đều là dùng bùn trát lên, đã có vài vết nứt, giấy dán trên chiếc cửa sổ duy nhất đã ố vàng, rách thủng vài lỗ, không đủ sức che chắn gió mưa, cả căn phòng ngoại trừ chiếc giường này, chỉ có một chiếc hòm rách và cái bàn thiếu một chân, không còn đồ vật nào khác.   Lê… Thấy mấy người họ đều đáp ứng cuộc mua bán này, Lê Mạn nói: “Thế nhưng, cửa mua bán này của chúng ta có vài điều cần phải nói trước, thứ nhất, chính là muội tạm thời chỉ dự tính cung cấp hàng cho các tẩu, nếu những người khác đến tìm, các tẩu không được dễ dàng hứa hẹn điều gì, người làm việc không chắc chắn sẽ chỉ tăng thêm những phiền phức không đáng có, thứ hai chính là, khi mọi người bán hàng, tốt nhất hãy định ra một cái giá bán thống nhất, không được tùy tiện định giá, nếu không có thể rước lấy nhiều phiền toái, mấy điều này, các tẩu thấy thế nào?”Lê Mạn đều đã suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi nói những điều này, người lấy hàng phải chọn những người có nhân phẩm đáng tin, có đảm bảo, một khi loại người nào cũng có thể đến lấy hàng, cuối cùng mọi người có thể sẽ vì chiếm đoạt thị trường mà xảy ra tranh chấp, hơn nữa với những kẻ tâm thuật bất chính, khó đảm bảo họ sẽ không lén lút ngấp nghé phương thuốc của nàng, mà giá cả nên có một giá bán lẻ thống nhất, mọi người sẽ không có mâu thuẫn, người mua cũng sẽ không vì giá cả bất đồng mà có dị nghị. Ba người Dương Lan Hoa cũng rất hiểu chuyện, họ cảm thấy những lời Lê Mạn nói rất có lý, vì vậy, ba người đều gật đầu đáp ứng, cuối cùng, Tiền Hương Liên trực tiếp móc ra tám văn tiền mua hai hộp: “Hai chị gái nhà mẹ đẻ ta chắc chắn sẽ thích, ta lấy hai hộp cho bọn họ, sau đó xem xem thế nào, nếu cần mua ta sẽ đến tìm muội.” Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng thấy vậy, mắt thấy Lê Mạn còn thừa bốn hộp hương cao, họ cũng quyết định mỗi người lấy một hộp đưa cho bên nhà mẹ đẻ để giới thiệu, chắc chắn sẽ có thể bán được.Lê Mạn lúc này còn thừa hai hộp hương cao, nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, tiếp theo đây những vị tẩu tử này sẽ đến tìm nàng lấy hàng, vì thế phải làm thêm một ít, Trương lão thúc bên kia cũng cần đặt thêm vài cái hộp.Nàng nói chuyện này với Tống Đại Sơn, Tống Đại Sơn lập tức đi tìm Trương lão thúc đặt thêm ba mươi cái hộp, sau đó chuẩn bị ngày mai đi cùng Lê Mạn vào núi hái chút hoa.Nói đến việc vào núi, Tống Đại Sơn nghĩ một lát, hắn nói với Lê Mạn chuyện muốn đi thăm muội muội của mình, từ khi trở về đến bây giờ hắn cũng chưa đến thăm muội muội lần nào, lần này mưa to như vậy, không biết chỗ muội muội có bị ảnh hưởng gì không.Lê Mạn có chút kinh ngạc, lần đầu tiên nàng biết Tống Đại Sơn vẫn còn một muội muội.“Bên dưới ta còn có một muội muội, nhưng năm nó bảy tuổi thì bị bán đi.” Nói đến đây, Tống Đại Sơn thở dài nói: “Năm đó cha ta sinh bệnh qua đời, trong nhà vì lo tiền chữa bệnh cho ông mà nợ không ít tiền, nương một mình nuôi bốn anh em ta, cuộc sống rất cực khổ, cuối cùng, thật sự không chịu nổi nữa, nương liền đem muội muội ta bán cho kẻ môi giới.”Lê Mạn biết thời đại này thường hay xảy ra việc bán con trai con gái, nhưng không ngờ muội muội của Tống Đại Sơn cũng bị bán, thời đại này, thường thì người ta sẽ không nỡ bán con trai, đều chọn bán con gái.“Vậy sao muội muội của huynh lại ở trong núi? Bị bán vào núi sao?” Lê Mạn không hiểu hỏi.“Năm đó kẻ môi giới đem muội muội bán lên thị trấn, nhưng ta một đường chạy theo chiếc xe ngựa đó, kẻ môi giới đó đuổi không được, đánh không đi, bị quấy nhiễu đến nỗi hoảng sợ, lúc đó liền nói chỉ cần hai lượng bạc thì ta có thể đem muội muội đi, nhưng khi đó trong tay ta đến một văn tiền còn không có, cũng không tìm được ai giúp mình,”Khi Tống Đại Sơn kể lại những chuyện này, trong mắt hắn ánh lên vẻ hổ thẹn và bất lực sâu sắc, một lúc sau mới nói tiếp: “Ta và muội muội từ nhỏ thường vào núi chơi, chơi cùng chúng ta còn có con trai của một sơn dân trong núi, chúng ta quan hệ rất tốt, sau cùng không có cách nào, ta chạy đi tìm hắn bàn bạc, hắn liền đi cầu cha hắn, nương hắn mất sớm, cha hắn khi đó cũng vì săn thú bị thương mà sức khỏe không tốt, sợ sau khi c.h.ế.t để lại con trai một mình, vì thế đáp ứng, mua muội muội của ta về cho hắn làm con dâu nhỏ nuôi trong nhà.”“Sau đó thì sao?”

Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi ConTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không Giây phút Lê Mạn mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mái nhà tranh trên đầu, hơn nữa đây căn bản không phải là thân thể của mình, nàng có thể khẳng định mình đã xuyên không rồi, dù sao thì giây trước đó ngồi trên máy bay sang Paris, xảy ra tai nạn máy bay rơi hy hữu, nàng không tin mình có thể sống sót, nếu có sống thì giờ này cũng đang trong bệnh viện, chứ không phải trong gian phòng cỏ tràn đầy màu sắc cổ xưa như như vậy, chỉ là không biết rốt cuộc đây là nơi nào. Chống lại những cơn đau đầu choáng váng, Lê Mạn từ trên giường ngồi dậy, bên dưới phát ra tiếng sột soạt sột soạt, cúi đầu nhìn xuống, là rơm rạ trải dưới tấm ga giường cũ nát phát ra âm thanh, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh, tường vách bốn phía đều là dùng bùn trát lên, đã có vài vết nứt, giấy dán trên chiếc cửa sổ duy nhất đã ố vàng, rách thủng vài lỗ, không đủ sức che chắn gió mưa, cả căn phòng ngoại trừ chiếc giường này, chỉ có một chiếc hòm rách và cái bàn thiếu một chân, không còn đồ vật nào khác.   Lê… Thấy mấy người họ đều đáp ứng cuộc mua bán này, Lê Mạn nói: “Thế nhưng, cửa mua bán này của chúng ta có vài điều cần phải nói trước, thứ nhất, chính là muội tạm thời chỉ dự tính cung cấp hàng cho các tẩu, nếu những người khác đến tìm, các tẩu không được dễ dàng hứa hẹn điều gì, người làm việc không chắc chắn sẽ chỉ tăng thêm những phiền phức không đáng có, thứ hai chính là, khi mọi người bán hàng, tốt nhất hãy định ra một cái giá bán thống nhất, không được tùy tiện định giá, nếu không có thể rước lấy nhiều phiền toái, mấy điều này, các tẩu thấy thế nào?”Lê Mạn đều đã suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi nói những điều này, người lấy hàng phải chọn những người có nhân phẩm đáng tin, có đảm bảo, một khi loại người nào cũng có thể đến lấy hàng, cuối cùng mọi người có thể sẽ vì chiếm đoạt thị trường mà xảy ra tranh chấp, hơn nữa với những kẻ tâm thuật bất chính, khó đảm bảo họ sẽ không lén lút ngấp nghé phương thuốc của nàng, mà giá cả nên có một giá bán lẻ thống nhất, mọi người sẽ không có mâu thuẫn, người mua cũng sẽ không vì giá cả bất đồng mà có dị nghị. Ba người Dương Lan Hoa cũng rất hiểu chuyện, họ cảm thấy những lời Lê Mạn nói rất có lý, vì vậy, ba người đều gật đầu đáp ứng, cuối cùng, Tiền Hương Liên trực tiếp móc ra tám văn tiền mua hai hộp: “Hai chị gái nhà mẹ đẻ ta chắc chắn sẽ thích, ta lấy hai hộp cho bọn họ, sau đó xem xem thế nào, nếu cần mua ta sẽ đến tìm muội.” Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng thấy vậy, mắt thấy Lê Mạn còn thừa bốn hộp hương cao, họ cũng quyết định mỗi người lấy một hộp đưa cho bên nhà mẹ đẻ để giới thiệu, chắc chắn sẽ có thể bán được.Lê Mạn lúc này còn thừa hai hộp hương cao, nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, tiếp theo đây những vị tẩu tử này sẽ đến tìm nàng lấy hàng, vì thế phải làm thêm một ít, Trương lão thúc bên kia cũng cần đặt thêm vài cái hộp.Nàng nói chuyện này với Tống Đại Sơn, Tống Đại Sơn lập tức đi tìm Trương lão thúc đặt thêm ba mươi cái hộp, sau đó chuẩn bị ngày mai đi cùng Lê Mạn vào núi hái chút hoa.Nói đến việc vào núi, Tống Đại Sơn nghĩ một lát, hắn nói với Lê Mạn chuyện muốn đi thăm muội muội của mình, từ khi trở về đến bây giờ hắn cũng chưa đến thăm muội muội lần nào, lần này mưa to như vậy, không biết chỗ muội muội có bị ảnh hưởng gì không.Lê Mạn có chút kinh ngạc, lần đầu tiên nàng biết Tống Đại Sơn vẫn còn một muội muội.“Bên dưới ta còn có một muội muội, nhưng năm nó bảy tuổi thì bị bán đi.” Nói đến đây, Tống Đại Sơn thở dài nói: “Năm đó cha ta sinh bệnh qua đời, trong nhà vì lo tiền chữa bệnh cho ông mà nợ không ít tiền, nương một mình nuôi bốn anh em ta, cuộc sống rất cực khổ, cuối cùng, thật sự không chịu nổi nữa, nương liền đem muội muội ta bán cho kẻ môi giới.”Lê Mạn biết thời đại này thường hay xảy ra việc bán con trai con gái, nhưng không ngờ muội muội của Tống Đại Sơn cũng bị bán, thời đại này, thường thì người ta sẽ không nỡ bán con trai, đều chọn bán con gái.“Vậy sao muội muội của huynh lại ở trong núi? Bị bán vào núi sao?” Lê Mạn không hiểu hỏi.“Năm đó kẻ môi giới đem muội muội bán lên thị trấn, nhưng ta một đường chạy theo chiếc xe ngựa đó, kẻ môi giới đó đuổi không được, đánh không đi, bị quấy nhiễu đến nỗi hoảng sợ, lúc đó liền nói chỉ cần hai lượng bạc thì ta có thể đem muội muội đi, nhưng khi đó trong tay ta đến một văn tiền còn không có, cũng không tìm được ai giúp mình,”Khi Tống Đại Sơn kể lại những chuyện này, trong mắt hắn ánh lên vẻ hổ thẹn và bất lực sâu sắc, một lúc sau mới nói tiếp: “Ta và muội muội từ nhỏ thường vào núi chơi, chơi cùng chúng ta còn có con trai của một sơn dân trong núi, chúng ta quan hệ rất tốt, sau cùng không có cách nào, ta chạy đi tìm hắn bàn bạc, hắn liền đi cầu cha hắn, nương hắn mất sớm, cha hắn khi đó cũng vì săn thú bị thương mà sức khỏe không tốt, sợ sau khi c.h.ế.t để lại con trai một mình, vì thế đáp ứng, mua muội muội của ta về cho hắn làm con dâu nhỏ nuôi trong nhà.”“Sau đó thì sao?”

Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi ConTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không Giây phút Lê Mạn mở mắt ra, nhìn thấy ánh sáng mặt trời xuyên qua mái nhà tranh trên đầu, hơn nữa đây căn bản không phải là thân thể của mình, nàng có thể khẳng định mình đã xuyên không rồi, dù sao thì giây trước đó ngồi trên máy bay sang Paris, xảy ra tai nạn máy bay rơi hy hữu, nàng không tin mình có thể sống sót, nếu có sống thì giờ này cũng đang trong bệnh viện, chứ không phải trong gian phòng cỏ tràn đầy màu sắc cổ xưa như như vậy, chỉ là không biết rốt cuộc đây là nơi nào. Chống lại những cơn đau đầu choáng váng, Lê Mạn từ trên giường ngồi dậy, bên dưới phát ra tiếng sột soạt sột soạt, cúi đầu nhìn xuống, là rơm rạ trải dưới tấm ga giường cũ nát phát ra âm thanh, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh, tường vách bốn phía đều là dùng bùn trát lên, đã có vài vết nứt, giấy dán trên chiếc cửa sổ duy nhất đã ố vàng, rách thủng vài lỗ, không đủ sức che chắn gió mưa, cả căn phòng ngoại trừ chiếc giường này, chỉ có một chiếc hòm rách và cái bàn thiếu một chân, không còn đồ vật nào khác.   Lê… Thấy mấy người họ đều đáp ứng cuộc mua bán này, Lê Mạn nói: “Thế nhưng, cửa mua bán này của chúng ta có vài điều cần phải nói trước, thứ nhất, chính là muội tạm thời chỉ dự tính cung cấp hàng cho các tẩu, nếu những người khác đến tìm, các tẩu không được dễ dàng hứa hẹn điều gì, người làm việc không chắc chắn sẽ chỉ tăng thêm những phiền phức không đáng có, thứ hai chính là, khi mọi người bán hàng, tốt nhất hãy định ra một cái giá bán thống nhất, không được tùy tiện định giá, nếu không có thể rước lấy nhiều phiền toái, mấy điều này, các tẩu thấy thế nào?”Lê Mạn đều đã suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi nói những điều này, người lấy hàng phải chọn những người có nhân phẩm đáng tin, có đảm bảo, một khi loại người nào cũng có thể đến lấy hàng, cuối cùng mọi người có thể sẽ vì chiếm đoạt thị trường mà xảy ra tranh chấp, hơn nữa với những kẻ tâm thuật bất chính, khó đảm bảo họ sẽ không lén lút ngấp nghé phương thuốc của nàng, mà giá cả nên có một giá bán lẻ thống nhất, mọi người sẽ không có mâu thuẫn, người mua cũng sẽ không vì giá cả bất đồng mà có dị nghị. Ba người Dương Lan Hoa cũng rất hiểu chuyện, họ cảm thấy những lời Lê Mạn nói rất có lý, vì vậy, ba người đều gật đầu đáp ứng, cuối cùng, Tiền Hương Liên trực tiếp móc ra tám văn tiền mua hai hộp: “Hai chị gái nhà mẹ đẻ ta chắc chắn sẽ thích, ta lấy hai hộp cho bọn họ, sau đó xem xem thế nào, nếu cần mua ta sẽ đến tìm muội.” Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng thấy vậy, mắt thấy Lê Mạn còn thừa bốn hộp hương cao, họ cũng quyết định mỗi người lấy một hộp đưa cho bên nhà mẹ đẻ để giới thiệu, chắc chắn sẽ có thể bán được.Lê Mạn lúc này còn thừa hai hộp hương cao, nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn, tiếp theo đây những vị tẩu tử này sẽ đến tìm nàng lấy hàng, vì thế phải làm thêm một ít, Trương lão thúc bên kia cũng cần đặt thêm vài cái hộp.Nàng nói chuyện này với Tống Đại Sơn, Tống Đại Sơn lập tức đi tìm Trương lão thúc đặt thêm ba mươi cái hộp, sau đó chuẩn bị ngày mai đi cùng Lê Mạn vào núi hái chút hoa.Nói đến việc vào núi, Tống Đại Sơn nghĩ một lát, hắn nói với Lê Mạn chuyện muốn đi thăm muội muội của mình, từ khi trở về đến bây giờ hắn cũng chưa đến thăm muội muội lần nào, lần này mưa to như vậy, không biết chỗ muội muội có bị ảnh hưởng gì không.Lê Mạn có chút kinh ngạc, lần đầu tiên nàng biết Tống Đại Sơn vẫn còn một muội muội.“Bên dưới ta còn có một muội muội, nhưng năm nó bảy tuổi thì bị bán đi.” Nói đến đây, Tống Đại Sơn thở dài nói: “Năm đó cha ta sinh bệnh qua đời, trong nhà vì lo tiền chữa bệnh cho ông mà nợ không ít tiền, nương một mình nuôi bốn anh em ta, cuộc sống rất cực khổ, cuối cùng, thật sự không chịu nổi nữa, nương liền đem muội muội ta bán cho kẻ môi giới.”Lê Mạn biết thời đại này thường hay xảy ra việc bán con trai con gái, nhưng không ngờ muội muội của Tống Đại Sơn cũng bị bán, thời đại này, thường thì người ta sẽ không nỡ bán con trai, đều chọn bán con gái.“Vậy sao muội muội của huynh lại ở trong núi? Bị bán vào núi sao?” Lê Mạn không hiểu hỏi.“Năm đó kẻ môi giới đem muội muội bán lên thị trấn, nhưng ta một đường chạy theo chiếc xe ngựa đó, kẻ môi giới đó đuổi không được, đánh không đi, bị quấy nhiễu đến nỗi hoảng sợ, lúc đó liền nói chỉ cần hai lượng bạc thì ta có thể đem muội muội đi, nhưng khi đó trong tay ta đến một văn tiền còn không có, cũng không tìm được ai giúp mình,”Khi Tống Đại Sơn kể lại những chuyện này, trong mắt hắn ánh lên vẻ hổ thẹn và bất lực sâu sắc, một lúc sau mới nói tiếp: “Ta và muội muội từ nhỏ thường vào núi chơi, chơi cùng chúng ta còn có con trai của một sơn dân trong núi, chúng ta quan hệ rất tốt, sau cùng không có cách nào, ta chạy đi tìm hắn bàn bạc, hắn liền đi cầu cha hắn, nương hắn mất sớm, cha hắn khi đó cũng vì săn thú bị thương mà sức khỏe không tốt, sợ sau khi c.h.ế.t để lại con trai một mình, vì thế đáp ứng, mua muội muội của ta về cho hắn làm con dâu nhỏ nuôi trong nhà.”“Sau đó thì sao?”

Chương 44: Chương 44