Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình…

Chương 46: Những Điều Con Nói Lúc Nãy Là Thật Sao

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Đã như vậy, Ôn Như Ý thoải mái thừa nhận, dù sao qua hai ngày nữa Tần Trí Viễn cũng đến nhà: “Vâng, hôm qua bọn cháu đi ăn với nhau.” Mọi người nghe đến đây, hoàn toàn không thể điềm tĩnh nổi, nếu nói là quân nhân thì thôi vậy, dù sao thời điểm này quân nhân cũng bình thường, nhưng người quân nhân đó vậy mà còn lái xe đến, đó không phải là lãnh đạo trong quân nhân sao? Chỉ có lãnh đạo mới có xe để lái đi nhỉ?Trương Thái Lan cũng không điềm tĩnh nổi, nhà họ Ôn là thành phần gì chứ? Đó là gia đình tư bản, cha Ôn bây giờ còn đang bị điều xuống dưới nông thôn, quân nhân có thể tìm được gia đình với thành phần như họ sao? Không thể! Nếu như người đàn ông đó thật sự tìm con của nhà tư bản để xem mắt, đó chính là tự đào hố chôn mình, tự hủy tiền đồ, trừ khi đầu óc người đó có vấn đề!Còn là quân nhân có xe nữa đấy, tám mươi phần trăm là giả, nếu như là thật, thế thì nhà Ôn nhất định cũng giấu một vài chuyện với đối phương, nếu không chuyện tốt như vậy sao có thể đến lượt bọn họ được?Đương nhiên, bà ta chỉ nghĩ trong lòng như vậy, nhưng lại không dám nói ra, dẫu sao Triệu Tú Hoa có quan hệ khá tốt với mọi người trong đại viện, nếu bà ta thật sự mắng chửi sẽ làm cho mọi người nổi giận đấy.Trương Thái Lan hắng giọng, nhìn Ôn Như Ý cười nói: “Chúc mừng cháu nhé, nhanh như vậy đã có người yêu rồi, khi nào dẫn người đến cho mọi người xem thử thế?”Đến lúc đó họ không dẫn được quân nhân về, lời nói dối hoang đường này sẽ bị bại lộ!Những người khác cũng bị bà ta dẫn dắt, cũng nói theo: “Phải đấy, Như Ý, từ giờ đến cuối tháng còn có mười ngày, cháu phải dẫn người về mà tính ngày kết hôn, nếu không Ủy ban cách mạng bên kia nhất định sẽ còn đến giục cháu xuống nông thô đấy.”Ôn Như Ý biết Trương Thái Lan là đang quái gở, nhưng mà những người khác thật sự lo cho cô, cho nên cô không hề tức giận, chỉ cười nói: “Cháu biết rồi thím, đợi hai ngày nữa anh ấy bận xong việc sẽ đến, đến lúc đó mời mọi người đến dùng bữa cơm đạm bạc.”Sau khi nói với mọi người xong, Triệu Tú Hoa kéo Ôn Như Ý vào nhà, đừng thấy vừa nãy bà rất đắc ý, nhưng khi vào trong nhà, trong lòng bà bồn chồn, vội hỏi cô: “Những điều con nói lúc nãy là thật sao? Con với đồng chí Tần đã xác định quan hệ rồi?”Ôn Như Ý gật đầu cười nói: “Phải ạ, anh ấy muốn con làm người yêu anh ấy, con đồng ý rồi, lúc nãy là anh ấy đưa con về đấy.”Triệu Tú Hoa trực tiếp trừng cô: “Thế sao con không gọi người ta vào trong nhà chơi? Nếu như cậu ấy đến rồi, xem Trương Thái Lan còn có thể ăn nói như vậy không?”Ôn Như Ý cũng không ngờ hôm nay người của Ủy ban cách mạng lại đến: “Mẹ, bốn giờ anh ấy còn có việc làm phải đi, nếu không sao con lại về sớm như vậy?”Triệu Tú Hoa hơi cứng họng: “Thế lúc nãy cậu ấy nói với con hai ngày nay là khi nào đến?”Ôn Như Ý gật đầu: “Hai ngày nữa, nhưng mà có thể buổi chiều mới đến.”Lúc trước Triệu Tú Hoa còn lo lắng hai người họ sẽ kiên trì không nổi, nhưng không ngờ lại tiến triển thuận lợi như vậy, ngay cả thời gian đến ra mắt gia đình cũng quyết định rồi, lần này bà đã hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng con gái bà cũng có chốn về rồi!

Đã như vậy, Ôn Như Ý thoải mái thừa nhận, dù sao qua hai ngày nữa Tần Trí Viễn cũng đến nhà: “Vâng, hôm qua bọn cháu đi ăn với nhau.”

 

Mọi người nghe đến đây, hoàn toàn không thể điềm tĩnh nổi, nếu nói là quân nhân thì thôi vậy, dù sao thời điểm này quân nhân cũng bình thường, nhưng người quân nhân đó vậy mà còn lái xe đến, đó không phải là lãnh đạo trong quân nhân sao? Chỉ có lãnh đạo mới có xe để lái đi nhỉ?

Trương Thái Lan cũng không điềm tĩnh nổi, nhà họ Ôn là thành phần gì chứ? Đó là gia đình tư bản, cha Ôn bây giờ còn đang bị điều xuống dưới nông thôn, quân nhân có thể tìm được gia đình với thành phần như họ sao?

 

Không thể! Nếu như người đàn ông đó thật sự tìm con của nhà tư bản để xem mắt, đó chính là tự đào hố chôn mình, tự hủy tiền đồ, trừ khi đầu óc người đó có vấn đề!

Còn là quân nhân có xe nữa đấy, tám mươi phần trăm là giả, nếu như là thật, thế thì nhà Ôn nhất định cũng giấu một vài chuyện với đối phương, nếu không chuyện tốt như vậy sao có thể đến lượt bọn họ được?

Đương nhiên, bà ta chỉ nghĩ trong lòng như vậy, nhưng lại không dám nói ra, dẫu sao Triệu Tú Hoa có quan hệ khá tốt với mọi người trong đại viện, nếu bà ta thật sự mắng chửi sẽ làm cho mọi người nổi giận đấy.

Trương Thái Lan hắng giọng, nhìn Ôn Như Ý cười nói: “Chúc mừng cháu nhé, nhanh như vậy đã có người yêu rồi, khi nào dẫn người đến cho mọi người xem thử thế?”

Đến lúc đó họ không dẫn được quân nhân về, lời nói dối hoang đường này sẽ bị bại lộ!

Những người khác cũng bị bà ta dẫn dắt, cũng nói theo: “Phải đấy, Như Ý, từ giờ đến cuối tháng còn có mười ngày, cháu phải dẫn người về mà tính ngày kết hôn, nếu không Ủy ban cách mạng bên kia nhất định sẽ còn đến giục cháu xuống nông thô đấy.”

Ôn Như Ý biết Trương Thái Lan là đang quái gở, nhưng mà những người khác thật sự lo cho cô, cho nên cô không hề tức giận, chỉ cười nói: “Cháu biết rồi thím, đợi hai ngày nữa anh ấy bận xong việc sẽ đến, đến lúc đó mời mọi người đến dùng bữa cơm đạm bạc.”

Sau khi nói với mọi người xong, Triệu Tú Hoa kéo Ôn Như Ý vào nhà, đừng thấy vừa nãy bà rất đắc ý, nhưng khi vào trong nhà, trong lòng bà bồn chồn, vội hỏi cô: “Những điều con nói lúc nãy là thật sao? Con với đồng chí Tần đã xác định quan hệ rồi?”

Ôn Như Ý gật đầu cười nói: “Phải ạ, anh ấy muốn con làm người yêu anh ấy, con đồng ý rồi, lúc nãy là anh ấy đưa con về đấy.”

Triệu Tú Hoa trực tiếp trừng cô: “Thế sao con không gọi người ta vào trong nhà chơi? Nếu như cậu ấy đến rồi, xem Trương Thái Lan còn có thể ăn nói như vậy không?”

Ôn Như Ý cũng không ngờ hôm nay người của Ủy ban cách mạng lại đến: “Mẹ, bốn giờ anh ấy còn có việc làm phải đi, nếu không sao con lại về sớm như vậy?”

Triệu Tú Hoa hơi cứng họng: “Thế lúc nãy cậu ấy nói với con hai ngày nay là khi nào đến?”

Ôn Như Ý gật đầu: “Hai ngày nữa, nhưng mà có thể buổi chiều mới đến.”

Lúc trước Triệu Tú Hoa còn lo lắng hai người họ sẽ kiên trì không nổi, nhưng không ngờ lại tiến triển thuận lợi như vậy, ngay cả thời gian đến ra mắt gia đình cũng quyết định rồi, lần này bà đã hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng con gái bà cũng có chốn về rồi!

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Đã như vậy, Ôn Như Ý thoải mái thừa nhận, dù sao qua hai ngày nữa Tần Trí Viễn cũng đến nhà: “Vâng, hôm qua bọn cháu đi ăn với nhau.” Mọi người nghe đến đây, hoàn toàn không thể điềm tĩnh nổi, nếu nói là quân nhân thì thôi vậy, dù sao thời điểm này quân nhân cũng bình thường, nhưng người quân nhân đó vậy mà còn lái xe đến, đó không phải là lãnh đạo trong quân nhân sao? Chỉ có lãnh đạo mới có xe để lái đi nhỉ?Trương Thái Lan cũng không điềm tĩnh nổi, nhà họ Ôn là thành phần gì chứ? Đó là gia đình tư bản, cha Ôn bây giờ còn đang bị điều xuống dưới nông thôn, quân nhân có thể tìm được gia đình với thành phần như họ sao? Không thể! Nếu như người đàn ông đó thật sự tìm con của nhà tư bản để xem mắt, đó chính là tự đào hố chôn mình, tự hủy tiền đồ, trừ khi đầu óc người đó có vấn đề!Còn là quân nhân có xe nữa đấy, tám mươi phần trăm là giả, nếu như là thật, thế thì nhà Ôn nhất định cũng giấu một vài chuyện với đối phương, nếu không chuyện tốt như vậy sao có thể đến lượt bọn họ được?Đương nhiên, bà ta chỉ nghĩ trong lòng như vậy, nhưng lại không dám nói ra, dẫu sao Triệu Tú Hoa có quan hệ khá tốt với mọi người trong đại viện, nếu bà ta thật sự mắng chửi sẽ làm cho mọi người nổi giận đấy.Trương Thái Lan hắng giọng, nhìn Ôn Như Ý cười nói: “Chúc mừng cháu nhé, nhanh như vậy đã có người yêu rồi, khi nào dẫn người đến cho mọi người xem thử thế?”Đến lúc đó họ không dẫn được quân nhân về, lời nói dối hoang đường này sẽ bị bại lộ!Những người khác cũng bị bà ta dẫn dắt, cũng nói theo: “Phải đấy, Như Ý, từ giờ đến cuối tháng còn có mười ngày, cháu phải dẫn người về mà tính ngày kết hôn, nếu không Ủy ban cách mạng bên kia nhất định sẽ còn đến giục cháu xuống nông thô đấy.”Ôn Như Ý biết Trương Thái Lan là đang quái gở, nhưng mà những người khác thật sự lo cho cô, cho nên cô không hề tức giận, chỉ cười nói: “Cháu biết rồi thím, đợi hai ngày nữa anh ấy bận xong việc sẽ đến, đến lúc đó mời mọi người đến dùng bữa cơm đạm bạc.”Sau khi nói với mọi người xong, Triệu Tú Hoa kéo Ôn Như Ý vào nhà, đừng thấy vừa nãy bà rất đắc ý, nhưng khi vào trong nhà, trong lòng bà bồn chồn, vội hỏi cô: “Những điều con nói lúc nãy là thật sao? Con với đồng chí Tần đã xác định quan hệ rồi?”Ôn Như Ý gật đầu cười nói: “Phải ạ, anh ấy muốn con làm người yêu anh ấy, con đồng ý rồi, lúc nãy là anh ấy đưa con về đấy.”Triệu Tú Hoa trực tiếp trừng cô: “Thế sao con không gọi người ta vào trong nhà chơi? Nếu như cậu ấy đến rồi, xem Trương Thái Lan còn có thể ăn nói như vậy không?”Ôn Như Ý cũng không ngờ hôm nay người của Ủy ban cách mạng lại đến: “Mẹ, bốn giờ anh ấy còn có việc làm phải đi, nếu không sao con lại về sớm như vậy?”Triệu Tú Hoa hơi cứng họng: “Thế lúc nãy cậu ấy nói với con hai ngày nay là khi nào đến?”Ôn Như Ý gật đầu: “Hai ngày nữa, nhưng mà có thể buổi chiều mới đến.”Lúc trước Triệu Tú Hoa còn lo lắng hai người họ sẽ kiên trì không nổi, nhưng không ngờ lại tiến triển thuận lợi như vậy, ngay cả thời gian đến ra mắt gia đình cũng quyết định rồi, lần này bà đã hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng con gái bà cũng có chốn về rồi!

Chương 46: Những Điều Con Nói Lúc Nãy Là Thật Sao