Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình…

Chương 66: Ôn Như Ý, Tôi Tìm Cô Có Chuyện

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Lúc này đa số mọi người đều đi làm, chỉ có mấy đứa trẻ chơi đùa gần đó, lúc Lưu Thiểu Mai đi qua mấy đứa trẻ, trong miệng bà ta dường như còn đang chửi rủa. Ôn Như Ý có thể đoán ra được bà ta đến làm gì, cho nên muốn tránh bà ta, nhưng không ngờ đối phương nhanh mắt, vừa nhìn đã thấy cô, trực tiếp gọi.“Ôn Như Ý, tôi tìm cô có chuyện!” Ôn Như Ý chỉ cảm thấy rất xui xẻo, không kìm được lườm mắt một cái, vừa đi vừa nói một cách không hài lòng: “Thím, tôi cũng có việc vội ra ngoài, không có thời gian nói với thím.”Lưu Thiểu Mai không dễ gì mới chuẩn bị tâm lý để đến tìm cô, bây giờ làm gì từ bỏ nhanh như vậy, vội chạy tới nói với cô: “Tôi chỉ làm lỡ vài phút của cô, chỉ vài phút thôi.”Bà ta thay đổi giọng nói không coi người khác ra gì của lúc trước khiến Ôn Như Ý có vài phần kinh ngạc: “Giữa chúng ta có thể có chuyện gì?”Hôm qua Lưu Thiểu Mai tan làm về nhà mới biết con trai và em trai mình bị đưa đến đồn công an, bà ta chạy đến đồn công an ngay trong đêm, hỏi một hồi mới biết mọi việc liên quan đến Ôn Như Ý, mặc dù tức con trai với em trai làm mọi chuyện quá lỗ mãng, nhưng bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, bà ta càng hận Ôn Như Ý, nếu như không phải cô cố chấp muốn từ hôn, con trai bà ta cũng sẽ không nghĩ đến chuyện làm hại nhà họ Ôn, mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra!Bây giờ em trai thì bà ta không cứu nổi, nhưng mà con trai, bà ta phải ra sức cố gắng, nhưng nếu như muốn cứu, công an đã nói, phải có được sự tha thứ của đương sự, sau đó rút đơn kiện, nộp thêm một bản thông báo lượng thứ cho đồn công an, con trai bà ta mới có thể được xử nhẹ, cho nên bà ta đến tìm Ôn Như Ý giúp đỡ.Khóe môi bà ta hiện ra một nụ cười như không cười: “Chuyện đó của Quốc Bình, cô có thể đến đồn công an nói đây chỉ là một hiểu lầm, để công an bọn họ thả Quốc Bình ra được không?”Ôn Như Ý nghe thấy lời này, trực tiếp dừng bước chân lại: “Thím nói gì?”Thấy cô phản ứng mạnh như vậy, Lưu Thiểu Mai cân nhắc lại cách dùng từ, sau đó nói: “Tôi nói là chuyện sáng hôm qua Quốc Bình làm là không đúng, nhưng nể tình hai gia đình chúng ta cũng từng hứa hôn với nhau, cô có thể cho Quốc Bình một cơ hội, đến đồn công an nói đây là một hiểu lầm không?”“Hiểu lầm?” Ôn Như Ý chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như vậy, cô nhìn bà ta chế giễu nói: “Thím, Dương Quốc Bình cố ý giả nét chữ của tôi, dựa vào quan hệ của cậu anh ta, bảo người của Ủy ban cách mạng đến cố ý vu oan hãm hại tôi, mỗi một bước đều đã lên kế hoạch sẵn, bây giờ thím nói với tôi là hiểu lầm?”Giọng nói của cô có hơi lớn, thậm chí ngữ điệu rất sắc bén, làm cho mấy đứa trẻ ở đại viện cũng sợ, Lưu Thiểu Mai vội vàng suỵt một tiếng: “Chuyện này, thật sự là hiểu lầm, Quốc Bình chỉ quá thích cô, không thể nhìn cô kết hôn với người khác, cho nên muốn đùa với cô mà thôi.”Ôn Như Ý phụt cười thành tiếng, lúc Dương Quốc Bình làm chuyện này chính là muốn hại c.h.ế.t cô, sao Lưu Thiểu Mai có thể không biết ngượng mà nói ra những lời như thế: “Thím, thế bây giờ tôi cũng chỉ đùa với anh ta, cứ để anh ta ngoan ngoãn chơi trong đó đi, thím còn đến tìm tôi làm gì?”Lưu Thiểu Mai bị cô nói đến tức nghẹn họng, muốn trực tiếp mắng chửi, từ đầu bà ta đã nói đừng đến tìm Ôn Như Ý, bọn họ cứ không tin, bây giờ đến cũng chỉ bị mắng, người phụ nữ này cũng không biết là ai nói cô là người dịu dàng yếu đuối, thật ra là một người phụ nữ đanh đá!Nhưng đến cũng đến rồi, nhất định bà ta phải kiềm chế cảm xúc của mình, không được đánh người, không được mắng người, nếu không sẽ uổng công mặt dày đến đây, bà ta hít một hơi nói: “Như Ý, cô nể tình chúng ta cũng từng xem là nửa thông gia với nhau, giúp Quốc Bình việc này đi, con trai nó mới sáu tuổi, gần đây sức khỏe của tôi cũng không tốt, nếu như nó xảy ra chuyện gì, gia đình này của chúng tôi sẽ tan vỡ mất.”Bà ta nói rồi mắt cũng bắt đầu đỏ lên, Ôn Như Ý không còn kiên nhẫn nghe tiếp được nữa, cái gì mà sức khỏe không tốt, vừa nhìn dáng vẻ cao lớn vạm vỡ của bà ta, giống như nhà giàu mới nổi, rõ ràng là rất khỏe mạnh, hai vợ chồng nhà họ cũng còn rất trẻ, còn chưa đến 55 tuổi, nếu như thật sự đánh nhau, Ôn Như Ý cảm thấy bản thân cô chưa chắc có thể đánh lại bà ta.

Lúc này đa số mọi người đều đi làm, chỉ có mấy đứa trẻ chơi đùa gần đó, lúc Lưu Thiểu Mai đi qua mấy đứa trẻ, trong miệng bà ta dường như còn đang chửi rủa.

 

Ôn Như Ý có thể đoán ra được bà ta đến làm gì, cho nên muốn tránh bà ta, nhưng không ngờ đối phương nhanh mắt, vừa nhìn đã thấy cô, trực tiếp gọi.

“Ôn Như Ý, tôi tìm cô có chuyện!”

 

Ôn Như Ý chỉ cảm thấy rất xui xẻo, không kìm được lườm mắt một cái, vừa đi vừa nói một cách không hài lòng: “Thím, tôi cũng có việc vội ra ngoài, không có thời gian nói với thím.”

Lưu Thiểu Mai không dễ gì mới chuẩn bị tâm lý để đến tìm cô, bây giờ làm gì từ bỏ nhanh như vậy, vội chạy tới nói với cô: “Tôi chỉ làm lỡ vài phút của cô, chỉ vài phút thôi.”

Bà ta thay đổi giọng nói không coi người khác ra gì của lúc trước khiến Ôn Như Ý có vài phần kinh ngạc: “Giữa chúng ta có thể có chuyện gì?”

Hôm qua Lưu Thiểu Mai tan làm về nhà mới biết con trai và em trai mình bị đưa đến đồn công an, bà ta chạy đến đồn công an ngay trong đêm, hỏi một hồi mới biết mọi việc liên quan đến Ôn Như Ý, mặc dù tức con trai với em trai làm mọi chuyện quá lỗ mãng, nhưng bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, bà ta càng hận Ôn Như Ý, nếu như không phải cô cố chấp muốn từ hôn, con trai bà ta cũng sẽ không nghĩ đến chuyện làm hại nhà họ Ôn, mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra!

Bây giờ em trai thì bà ta không cứu nổi, nhưng mà con trai, bà ta phải ra sức cố gắng, nhưng nếu như muốn cứu, công an đã nói, phải có được sự tha thứ của đương sự, sau đó rút đơn kiện, nộp thêm một bản thông báo lượng thứ cho đồn công an, con trai bà ta mới có thể được xử nhẹ, cho nên bà ta đến tìm Ôn Như Ý giúp đỡ.

Khóe môi bà ta hiện ra một nụ cười như không cười: “Chuyện đó của Quốc Bình, cô có thể đến đồn công an nói đây chỉ là một hiểu lầm, để công an bọn họ thả Quốc Bình ra được không?”

Ôn Như Ý nghe thấy lời này, trực tiếp dừng bước chân lại: “Thím nói gì?”

Thấy cô phản ứng mạnh như vậy, Lưu Thiểu Mai cân nhắc lại cách dùng từ, sau đó nói: “Tôi nói là chuyện sáng hôm qua Quốc Bình làm là không đúng, nhưng nể tình hai gia đình chúng ta cũng từng hứa hôn với nhau, cô có thể cho Quốc Bình một cơ hội, đến đồn công an nói đây là một hiểu lầm không?”

“Hiểu lầm?” Ôn Như Ý chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như vậy, cô nhìn bà ta chế giễu nói: “Thím, Dương Quốc Bình cố ý giả nét chữ của tôi, dựa vào quan hệ của cậu anh ta, bảo người của Ủy ban cách mạng đến cố ý vu oan hãm hại tôi, mỗi một bước đều đã lên kế hoạch sẵn, bây giờ thím nói với tôi là hiểu lầm?”

Giọng nói của cô có hơi lớn, thậm chí ngữ điệu rất sắc bén, làm cho mấy đứa trẻ ở đại viện cũng sợ, Lưu Thiểu Mai vội vàng suỵt một tiếng: “Chuyện này, thật sự là hiểu lầm, Quốc Bình chỉ quá thích cô, không thể nhìn cô kết hôn với người khác, cho nên muốn đùa với cô mà thôi.”

Ôn Như Ý phụt cười thành tiếng, lúc Dương Quốc Bình làm chuyện này chính là muốn hại c.h.ế.t cô, sao Lưu Thiểu Mai có thể không biết ngượng mà nói ra những lời như thế: “Thím, thế bây giờ tôi cũng chỉ đùa với anh ta, cứ để anh ta ngoan ngoãn chơi trong đó đi, thím còn đến tìm tôi làm gì?”

Lưu Thiểu Mai bị cô nói đến tức nghẹn họng, muốn trực tiếp mắng chửi, từ đầu bà ta đã nói đừng đến tìm Ôn Như Ý, bọn họ cứ không tin, bây giờ đến cũng chỉ bị mắng, người phụ nữ này cũng không biết là ai nói cô là người dịu dàng yếu đuối, thật ra là một người phụ nữ đanh đá!

Nhưng đến cũng đến rồi, nhất định bà ta phải kiềm chế cảm xúc của mình, không được đánh người, không được mắng người, nếu không sẽ uổng công mặt dày đến đây, bà ta hít một hơi nói: “Như Ý, cô nể tình chúng ta cũng từng xem là nửa thông gia với nhau, giúp Quốc Bình việc này đi, con trai nó mới sáu tuổi, gần đây sức khỏe của tôi cũng không tốt, nếu như nó xảy ra chuyện gì, gia đình này của chúng tôi sẽ tan vỡ mất.”

Bà ta nói rồi mắt cũng bắt đầu đỏ lên, Ôn Như Ý không còn kiên nhẫn nghe tiếp được nữa, cái gì mà sức khỏe không tốt, vừa nhìn dáng vẻ cao lớn vạm vỡ của bà ta, giống như nhà giàu mới nổi, rõ ràng là rất khỏe mạnh, hai vợ chồng nhà họ cũng còn rất trẻ, còn chưa đến 55 tuổi, nếu như thật sự đánh nhau, Ôn Như Ý cảm thấy bản thân cô chưa chắc có thể đánh lại bà ta.

Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Lúc này đa số mọi người đều đi làm, chỉ có mấy đứa trẻ chơi đùa gần đó, lúc Lưu Thiểu Mai đi qua mấy đứa trẻ, trong miệng bà ta dường như còn đang chửi rủa. Ôn Như Ý có thể đoán ra được bà ta đến làm gì, cho nên muốn tránh bà ta, nhưng không ngờ đối phương nhanh mắt, vừa nhìn đã thấy cô, trực tiếp gọi.“Ôn Như Ý, tôi tìm cô có chuyện!” Ôn Như Ý chỉ cảm thấy rất xui xẻo, không kìm được lườm mắt một cái, vừa đi vừa nói một cách không hài lòng: “Thím, tôi cũng có việc vội ra ngoài, không có thời gian nói với thím.”Lưu Thiểu Mai không dễ gì mới chuẩn bị tâm lý để đến tìm cô, bây giờ làm gì từ bỏ nhanh như vậy, vội chạy tới nói với cô: “Tôi chỉ làm lỡ vài phút của cô, chỉ vài phút thôi.”Bà ta thay đổi giọng nói không coi người khác ra gì của lúc trước khiến Ôn Như Ý có vài phần kinh ngạc: “Giữa chúng ta có thể có chuyện gì?”Hôm qua Lưu Thiểu Mai tan làm về nhà mới biết con trai và em trai mình bị đưa đến đồn công an, bà ta chạy đến đồn công an ngay trong đêm, hỏi một hồi mới biết mọi việc liên quan đến Ôn Như Ý, mặc dù tức con trai với em trai làm mọi chuyện quá lỗ mãng, nhưng bây giờ chuyện đã xảy ra rồi, bà ta càng hận Ôn Như Ý, nếu như không phải cô cố chấp muốn từ hôn, con trai bà ta cũng sẽ không nghĩ đến chuyện làm hại nhà họ Ôn, mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra!Bây giờ em trai thì bà ta không cứu nổi, nhưng mà con trai, bà ta phải ra sức cố gắng, nhưng nếu như muốn cứu, công an đã nói, phải có được sự tha thứ của đương sự, sau đó rút đơn kiện, nộp thêm một bản thông báo lượng thứ cho đồn công an, con trai bà ta mới có thể được xử nhẹ, cho nên bà ta đến tìm Ôn Như Ý giúp đỡ.Khóe môi bà ta hiện ra một nụ cười như không cười: “Chuyện đó của Quốc Bình, cô có thể đến đồn công an nói đây chỉ là một hiểu lầm, để công an bọn họ thả Quốc Bình ra được không?”Ôn Như Ý nghe thấy lời này, trực tiếp dừng bước chân lại: “Thím nói gì?”Thấy cô phản ứng mạnh như vậy, Lưu Thiểu Mai cân nhắc lại cách dùng từ, sau đó nói: “Tôi nói là chuyện sáng hôm qua Quốc Bình làm là không đúng, nhưng nể tình hai gia đình chúng ta cũng từng hứa hôn với nhau, cô có thể cho Quốc Bình một cơ hội, đến đồn công an nói đây là một hiểu lầm không?”“Hiểu lầm?” Ôn Như Ý chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như vậy, cô nhìn bà ta chế giễu nói: “Thím, Dương Quốc Bình cố ý giả nét chữ của tôi, dựa vào quan hệ của cậu anh ta, bảo người của Ủy ban cách mạng đến cố ý vu oan hãm hại tôi, mỗi một bước đều đã lên kế hoạch sẵn, bây giờ thím nói với tôi là hiểu lầm?”Giọng nói của cô có hơi lớn, thậm chí ngữ điệu rất sắc bén, làm cho mấy đứa trẻ ở đại viện cũng sợ, Lưu Thiểu Mai vội vàng suỵt một tiếng: “Chuyện này, thật sự là hiểu lầm, Quốc Bình chỉ quá thích cô, không thể nhìn cô kết hôn với người khác, cho nên muốn đùa với cô mà thôi.”Ôn Như Ý phụt cười thành tiếng, lúc Dương Quốc Bình làm chuyện này chính là muốn hại c.h.ế.t cô, sao Lưu Thiểu Mai có thể không biết ngượng mà nói ra những lời như thế: “Thím, thế bây giờ tôi cũng chỉ đùa với anh ta, cứ để anh ta ngoan ngoãn chơi trong đó đi, thím còn đến tìm tôi làm gì?”Lưu Thiểu Mai bị cô nói đến tức nghẹn họng, muốn trực tiếp mắng chửi, từ đầu bà ta đã nói đừng đến tìm Ôn Như Ý, bọn họ cứ không tin, bây giờ đến cũng chỉ bị mắng, người phụ nữ này cũng không biết là ai nói cô là người dịu dàng yếu đuối, thật ra là một người phụ nữ đanh đá!Nhưng đến cũng đến rồi, nhất định bà ta phải kiềm chế cảm xúc của mình, không được đánh người, không được mắng người, nếu không sẽ uổng công mặt dày đến đây, bà ta hít một hơi nói: “Như Ý, cô nể tình chúng ta cũng từng xem là nửa thông gia với nhau, giúp Quốc Bình việc này đi, con trai nó mới sáu tuổi, gần đây sức khỏe của tôi cũng không tốt, nếu như nó xảy ra chuyện gì, gia đình này của chúng tôi sẽ tan vỡ mất.”Bà ta nói rồi mắt cũng bắt đầu đỏ lên, Ôn Như Ý không còn kiên nhẫn nghe tiếp được nữa, cái gì mà sức khỏe không tốt, vừa nhìn dáng vẻ cao lớn vạm vỡ của bà ta, giống như nhà giàu mới nổi, rõ ràng là rất khỏe mạnh, hai vợ chồng nhà họ cũng còn rất trẻ, còn chưa đến 55 tuổi, nếu như thật sự đánh nhau, Ôn Như Ý cảm thấy bản thân cô chưa chắc có thể đánh lại bà ta.

Chương 66: Ôn Như Ý, Tôi Tìm Cô Có Chuyện